Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Thương Thái ViHai tâm hồn, tính cách, thế hệ cách xa nhau nhưng đã tìm thấy ở nhau sự đồng điệu. Ở họ, ngoài tình thầy trò còn nhem nhóm một tình yêu âm thầm, cao cả, thánh thiện. "Bến xe" là ẩn dụ về một điểm dừng trong cuộc đời mỗi con người, khi người ta nhìn lại những điều đã qua và lạc quan chờ đợi những gì đang tới.…
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ."Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông.Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...…
Tôi lẩm bẩm, không dám nói to, từ một khoảng cách khá xa,"Cô gái chân thành, em có thể yêu tôi không?" Vừa đọc xong vào ngày 2/12/2018. Đây là truyện ngược tâm thê lương nhất mình từng đọc,quá đau đớn,quá bất công,thật sự không cam lòng khi thấy một tình yêu thanh khiết lại có kết thúc như vậy. Không đành lòng thấy họ lần cuối gặp nhau là hình ảnh đẹp nhất nơi bến xe trước giờ Liễu Địch lên Bắc Kinh,cô muốn nhiều hơn thế và đọc giả cũng vậy.Nhưng không thể thay đổi câu chuyện siêu hay này. Vì vậy để an ủi con tim bị tổn thương,giải trừ ám ảnh mình sẽ cho họ gặp nhau trong những giấc mơ.Đúng vậy, trong những giấc mơ ngọt ngào,xa rời hiện thực họ sẽ có những ngày vui vẻ,mọi người xung quanh luôn ủng hộ, thầy Chương cũng sẽ có được hạnh phúc ngọt ngào sau nhiều bất công của số mệnh. Song, tất cả những điều này chỉ là những giấc mơ thôi!…
Tôi lẩm bẩm, không dám nói to, từ một khoảng cách khá xa, "Cô gái chân thành, em có thể yêu tôi không?" Vừa đọc xong vào ngày 2/12/2018. Đây là truyện ngược tâm thê lương nhất mình từng đọc,quá đau đớn,quá bất công,thật sự không cam lòng khi thấy một tình yêu thanh khiết lại có kết thúc như vậy. Không đành lòng thấy họ lần cuối gặp nhau là hình ảnh đẹp nhất nơi bến xe trước giờ Liễu Địch lên Bắc Kinh,cô muốn nhiều hơn thế và đọc giả cũng vậy. Nhưng không thể thay đổi câu chuyện siêu hay này. Vì vậy để an ủi con tim bị tổn thương,giải trừ ám ảnh mình sẽ cho họ gặp nhau trong những giấc mơ.Đúng vậy, trong những giấc mơ ngọt ngào,xa rời hiện thực họ sẽ có những ngày vui vẻ,mọi người xung quanh luôn ủng hộ, thầy Chương cũng sẽ có được hạnh phúc ngọt ngào sau nhiều bất công của số mệnh. Song, tất cả những điều này chỉ là những giấc mơ thôi!…
KHÔNG CHUYỂN VER !! KHÔNG RE-UP !! KHÔNG CHUYỂN VER !! BỘ GỐC : HOÀN TÌNH TRẠNG EDIT : ĐANG LẾTVì là lần đầu tiên Edit - dịch truyện nên câu từ có không trôi chảy xuôi tai cái gì đó, mọi người thông cảm hoặc có thể nhắc nhở cho mình nha, nói nhẹ nhàng với mình là được ^^TRUYỆN CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN ĐỪNG MANG RA KHỎI WATTPAD VÀ WORDPRESS CỦA MÌNH NGUỒN RAW + QT : KhotangdammyLink WordPress : https://alicettrucquan.wordpress.com…
"Jungkook ơi...Liệu em phải chờ bao lâu ở bến xe này....Chỉ để gặp được anh lần nữa..."Lấy ý tưởng từ tiểu thuyết Bến Xe của Thương Thái Vi.❌ Không lấy tác phẩm đi khi chưa có sự đồng ý❌✖Chỉ đăng trên Wattpad nên sẽ không có trên các web khác✖…
Đọc xong chuyện " Bến xe " riêng mình thì không thể nào chấp nhận được cái kết cục SE tàn nhẫn của bà tác giả =_= Nên đã viết ra một kết cục khác để giải tỏa cũng như an ủi ( cũng chính là phần trong lá thư của Chương Ngọc ) kiếp sau của Chương Ngọc và Liễu Địch sẽ là :Chương Thiên - Liễu Tuệ trong phần hệ liệt này mình chỉ mong bọn họ có một cái kết hoàn chỉnh dù chỉ là kết mở .…
- Thái Anh,thứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này, chỉ là danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng, nếu có kiếp sau tối có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này... đợi emcover tác phẩm cùng tên<3…
Tên: Thị tỉnh (Phố phường)Tác giả: Lưu Thủy ThủyThể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị, điền văn, hiện thực, ngọt, 1x1, HE, có H.Số chương: 47 chương + 3 phiên ngoạiEdit: DờGiới thiệu truyện: Chuyện về một tài xế lái xe chở hàng nhặt được vợ.Tài xế lái xe tải đường dài giữa đường nhặt được một nhóc người nước ngoài đáng thương. Bất đồng ngôn ngữ cũng không sao hết, bọn họ tiếp xúc thân thể. 👌Bề ngoài cục súc bên trong tình cảm tài xế xe tải lưu manh công x Săn sóc tỉ mỉ đáng thương tội nghiệp tiểu mỹ nhân người Lào thụ.…
Danh dự là gì? Nói trắng ra, danh dự chính là cách nhìn của người khác về bạn. Bạn có danh dự hay không, không phải vấn đề bản thân bạn có trong sạch hay không, mà là vấn đề người khác có thừa nhận bạn hay không? Vì vậy từ xưa đến nay, rất nhiều người dùng cái chết để chứng minh sự trong sạch và bảo vệ danh dự của bản thân. Cách làm này tuy tiêu cực nhưng cũng hữu hiệu nhất. Bởi vì trong hiện thực cuộc sống, con người không dễ thông cảm cho người sống, mà dễ thông cảm cho người chết. Con người thường nhớ tới khuyết điểm của người sống. Một khi người đó chết đi, con người sẽ dễ nhớ đến ưu điểm của họ. Vì vậy, dùng cái chết để chứng minh sự trong sạch, tuy phải bỏ cả mạng sống nhưng phần lớn có thể đạt được mục đích. Chỉ là, khi mỗi sinh mệnh sống tìm cách bảo vệ danh dự, càng nghiệm chứng một cách sâu sắc sự tàn khốc của xã hội.22/3. See you then…