Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một thiên sứ đọa đày, đôi cánh bạc lấm bụi trần gian. Gã bước đi giữa đời, lầm lỡ, đơn côi, ánh mắt chứa cả trời thống khổ. Liệu có bàn tay nào dang ra cứu vớt, hay mọi lỗi lầm rồi sẽ mãi chìm vào quên lãng ?…
Tên truyện: Cà phê sữa vị đắngTác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, yêu thầm, cảm động, HESố chương: 27 chươngGiới thiệu:Cô, năm mười sáu tuổi, bị anh từ chối tình cảm. Một cô gái sống bươn chải, nhưng cô gái nhỏ có tâm hồn trong sáng không hề bỏ cuộc, cô vẫn cứ dõi theo anh... tay trong tay với một cô gái khác. Cô, năm hai mươi sáu tuổi, trở về, vẫn cứ tìm anh, cứ theo dõi anh, cứ không buông tay anh. Nhưng mọi chuyện mười năm sau đã hoàn toàn thay đổi.Anh, năm mười tám tuổi, khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong đời bên bạn gái và bạn bè, giỏi giang, đào hoa, ngũ quan tinh tế sắc sảo như muốn đốt cháy ánh mắt của người khác, vô cùng nổi tiếng trong trường, từ chối vô số lời tỏ tình khác nhau. Anh, năm hai mươi mốt tuổi, anh gặp một tai nạn, cả đôi chân đã bị liệt hoàn toàn, mọi hy vọng vào cuộc sống đều đổ vỡ, mọi sự hào nhoáng của tuổi trẻ đều nhanh chóng bốc hơi, anh hoàn toàn mất tất cả. Anh, năm hai mươi tám tuổi, gặp lại cô, gặp lại một người mà anh "không biết".Trích:"- Gọi tên anh.- Ngô Nha Lâm.- Bỏ từ đầu đi.- Nha Lâm...- Một từ.- Lâm!- Ừm, Ân! - Tên cô thốt ra từ miệng anh cũng thật là hay. Ngô Nha Lâm mỉm cười hài lòng cụng trán hai người vào nhau - Anh sẽ không để em đợi nữa đâu."…
Tác giả: Lâu Vũ TìnhThể loại: Hiện đại, huyền huyễn, nhân - thú, kiếp trước kiếp này, cực ngọt, cực sủng, sạch, HEĐộ dài: 10 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn---------"Có muốn ── đi theo tôi hay không?"Ngày đó, điều làm cho cô chú ý tới hắn, là sự cô đơn trên người hắn - giống như cô.Hắn ngồi một mình ở chỗ rẽ cuối con ngõ nhỏ, ánh mắt cô đơn, thái độ ngoan cố,Cho dù có đợi ở nơi đó trăm ngàn năm, cũng không từ bỏ;Cô không đành lòng nhìn hắn lang thang bên ngoài, động tâm cho hắn ở nhờ một đêm,Nhưng mà không ngờ, hắn lại không chờ đợi nữa, nhắm mắt đi theo sau cô;Cô không hiểu hắn đang đợi ai, vì sao lại không đợi nữa, nhưng mà Một người ăn cơm lữ hành, ngày ngày chỉ có chính mình nói chuyện với mình, cô mệt mỏi,Muốn có người chia sẻ tất cả, muốn ngả vào vòng tay ai đó sưởi ấm cho nhau,Muốn cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo này cũng có lúc đặc sắc;Hắn cô đơn, mà cô cũng muốn có người làm bạn, vậy thì có gì không thể?Cho nên, cô đồng ý, dẫn hắn về nhà, cũng muốn hắn hứa một điều ──"Cho đến khi tôi chết, anh không được rời khỏi tôi"-----------Link onl: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=308205…
đôi khi chúng ta không nên đánh giá một cuốn sách chỉ qua hình thức bên ngoài, con người cũng vậy, dù trông họ có thế nào, thì chưa chắc ta đã đọc vị được tâm trí và trái tim của họ.vẫn là negavhieu, từ quả plot hơi tàn của mình.soft boi ngã cây x bad boy pha kè warning: lowercase, ooc, có yếu tố liên quan tới mental issues.…
Tên gốc: Sỏa Bạch Điềm Chửng Cứu Kế Hoa - 傻白甜拯救计划Tác giả: Nhất Phiến Sinh Thái - 一片生菜Tình trạng: Đã hoàn thành + đã editĐộ dài: 6 chương + 1 ngoại truyệnThể loại: truyện ngắn, ngôn tình, HE, hiện đại, tình cảm, hào môn thế gia, góc nhìn nữ chính, ngôi thứ nhất, hài hước, siêu năng lựcEm gái thất lạc nhiều năm cuối cùng cũng tìm được, mấy vị ngây thơ, ngốc nghếch nhà tôi giành nhau đi đón con bé.Anh tôi: Họp hội đồng quản trị dẹp sang một bên, anh đi đón!Em tôi: Thi cử dẹp sang một bên, em đi đón!Ba tôi: Phẫu thuật dẹp sang một bên, ba đi đón!Ông nội tôi: Tập thể dục dẹp sang một bên, ông đi đón!Tôi hừ lạnh một tiếng, bóp nát chiếc ly pha lê.Vừa định lên tiếng, mẹ tôi: "Mẹ ngoan ngoãn ở nhà chờ, không đi đâu hết. Con mắng bọn họ, không được mắng mẹ à nha ~"…
Tình yêu tìm thấy nguyên vẹn sau đêm bão giôngGiữa hoang tàn lãng quênNơi cuối đường có em Riêng chờ đợi anhHai con người, hai trái tim đầy vết xước, sử dụng hết thảy chân tình mà chữa lành cho nhau.Warning: đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng vì tui quá mê couple sinh lời tự động thuii🥹🐰🐵…
Truyện này không phải do tớ dịch , tớ chỉ chép lại thôi vì . Vì thấy wattpat ko có mà tớ lạ rất thích truyện này nên chép lại . Nếu rabbitlyn thấy bài viết của tớ thi cho phép tớ chép lại nhé ! Cảm ơn chuyển ngữ rabbitlyn.Trích đoạn một:Hoa Tự Cẩm nghe tấy sự thắc mắc của mọi người, cô thần bí cười:" Còn có thể vì sao nữa, nhỏ quá nên không đạt tiêu chuẩn."" Phụt." Vân Phàm phun hết cà phê trong miệng ra. Vân Phàm đẩy chuỗi ngọc châu pha lê ra u ám gọi một tiếng:" Anh Hoa."Giọng của Vân Phàm lộ ra sự lạnh lùng:" Tôi nhỏ nên không đạt tiêu chuẩn?" Hoa Tự Cẩm bày ra bộ dạng nghiêm túc:" Đạt tiêu chuẩn chứ."Vân Phàm:" Chỉ đạt tiêu chuẩn thôi sao?"Hoa Tự Cẩm:" Vô cùng đạt tiêu chuẩn, cực kì đạt tiêu chuẩn."Van Phàm:" Đạt tiêu chuẩn bao nhiêu?"Hoa Tự Cẩm sắp phát khóc:" Tổng giám đốc..."Vân Phàm không buông tha:" Vậy vì sao chúng ta lại chia tay?"Hoa Tự Cẩm:" Bỏi vì nhu cầu của anh quá lớn, nên tôi không đáp ứng được, mới chia tay."" Tốt." Vân Phàm nhéo mặt Hoa Tự Cẩm.…
Tây phương cực lạc hữu Phật, Đông thổ đại đường cầu kinh. Ở giữa trần gian muôn ngàn vạn kiếp luân hồi, có một đoạn tình si không tên, không phận, không hồi đáp, chỉ có nước mắt thấm từng tấc đất tro bụi.======== Tác giả : Đỗ Quyên…
Đối với người Tây Tạng, mây có nhiều ý nghĩa huyền bí. Nhìn vào các bức họa Tây Tạng (thankas), gần như bức nào cũng thấy họ vẽ các đám mây màu sắc khác nhau. Mây tượng trưng cho sự sáng tạo vì nó có thể mang bất cứ hình thù gì. Mây trắng tượng trưng cho môi trường để sự sáng tạo có thể nẩy nở, phát sinh nhưng nó còn có nghĩa là đám mây Pháp (Dharma megba) mà từ đó chân lý được biểu lộ. Tây Tạng là một xứ nằm ở vị trí hiểm trở, biệt lập với thế giới bên ngoài. Nhờ thế, nó duy trì được một nền văn minh cổ khác với những nền văn minh mà chúng ta được biết đến. Không một ai đặt chân vào Tây Tạng mà không chịu ảnh hưởng của nó. Và không ai có thể chui rúc vào đời sống chật hẹp khi đã nhìn thấy sự bao la hùng vĩ của rặng Tuyết Sơn.Hành trình của tác giả đến vùng đất này diễn ra vào khoảng thập niên 30 đến thập niên 50 của thế kỷ trước, trước thời kỳ diễn biến chính trị phức tạp dẫn đến sự sáp nhập Tây Tạng vào lãnh thổ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa như hiện nay. Thời điểm đó, một phần phía tây của Tây Tạng bị xem như nằm dưới sự kiểm soát của chính quyền thuộc địa Anh. Vì vậy, khi tác giả đi từ Sri Lanka sang Ấn Độ, rồi thâm nhập phía tây Tây Tạng (tất cả đều là thuộc địa của Anh), giấy tờ thông hành đều do người Anh kiểm soát. Về phần sau của hành trình, tác giả đi sâu vào phần phía đông Tây Tạng, vốn thuộc sự quản lý của chính quyền Lạt Ma tại Lhasa, nên lại phải xin cấp thêm giấy thông hành từ chính quyền này.Còn rất nhiều những điều khác tại Tây Tạng không giống như…