cau 1 ky thuat dien tu
…
Tác giả: Vân khuynh diêu Converter: thuongminh ------------- Giới thiệu nội dung: Hắn là khác nào ma quỷ quỷ diện vương gia, người người nghe đến đã biến sắc, nữ tử tránh không kịp tồn tại; Nàng là y thuật tuyệt luân, kinh tài liễm diễm Tướng quân thiên kim, tập vạn ngàn sủng ái cùng kiêm thiên chi kiêu nữ Làm ma quỷ va vào Tinh Linh, làm vương đối đầu vương, là chinh phục vẫn là trầm luân Hắn một câu "Thiên hạ chi lớn, chỉ muốn huề ngươi tay, đời này, không phụ Như Lai không phụ khanh" nàng cam nguyện sa vào ở võng tình của hắn bên trong, cùng hắn đồng thời sát phạt thiên hạ Quay về gây xích mích bọn họ tình cảm vợ chồng thái tử, nàng nói: "Như ta phu là ma, ta liền Diệc Thành ma " Làm tất cả mọi chuyện hạ màn kết thúc, mọi người mới phát hiện, bọn họ có điều là muốn rời đi thế tục, vì chính mình lưu nhất phiến mạnh khỏe trời nắng mà thôi.…
Nguyễn Du(1766-1820)Hiệu là Tố Như, Thanh Hiên, con Nguyễn Nghiễm, làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân (Nghệ Tĩnh) văn chương vượt hẳn bạn bè, nhưng học vị chỉ là tam trường (tú tài). Nguyễn Du gặp nhiều khó khăn hồi con thanh niên. Mười một tuổi mồ côi cha, mười ba tuổi mất mẹ, suốt đời trai trẻ ăn nhờ ở đâu: hoặc ở nhà anh ruột (Nguyễn Khản), nhà anh vợ (Đoàn Nguyễn Tuấn), có lúc làm con nuôi một võ quan họ Hà, và nhận chức nhỏ: chánh thủ hiệu uý. Do tình hình đất nước biến động, chính quyền Lê Trình sụp đổ, Tây Sơn quét sạch giặc Thanh, họ Nguyễn Tiên Điền cũng sa sút tiêu điều: "Hồng Linh vô gia, huynh đệ tán". Nguyễn Du trải qua 10 năm gió bụi. Năm 1802, ra làm quan với triều Nguyễn được thăng thưởng rất nhanh, từ tri huyện lên đến tham tri (1815), có được cử làm chánh sứ sang Tàu (1813). Ông mất vì bệnh thời khí (dịch tả), không trối trăng gì, đúng vào lúc sắp sửa làm chánh sứ sang nhà Thanh lần thứ hai.Nguyễn Du có nhiều tác phẩm. Thơ chữ Hán như Thanh Hiên thi tập, Nam trung tạp ngâm, Bắc hành tạp lục. Cả ba tập này, nay mới góp được 249 bài nhờ công sức sưu tầm của nhiều người. Lời thơ điêu luyện, nhiều bài phản ánh hiện thực bất công trong xã hội, biểu lộ tình thương xót đối với các nạn nhân, phê phán các nhân vật chính diện và phản diện trong lịch sử Trung Quốc, một cách sắc sảo. Một số bài như Phản chiêu hồn, Thái Bình mại ca giả, Long thành cầm giả ca đã thể hiện rõ rệt lòng ưu ái trước vận mệnh con người. Những bài viết về Thăng Long, về quê hương và cảnh vật ở những nơi Nguyễn Du đã đi qua đều to…
Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!…
Phi Nhung không kìm được, khóc nấc lên một tiếng. Nghe tiếng Phi Nhung khóc, Mạnh Quỳnh liền cắn mạnh vào vai cô, tiếp theo vùi mặt vào mái tóc đen tuyền xõa dài vì sự mãnh liệt của Quỳnh mà rối tung lên, ngửi lấy hương thơm da thịt cô hòa nguyện cùng mồ hôi ướt đẫm, tạo nên sự quyến rũ mê hoặc khiến Quỳnh phải đắm chìm.Nhung à... Cả đời này, cô chỉ được nằm bên dưới tôi, không phải là thằng đàn ông nào khác! Cô không thoát khỏi tay Mạnh Quỳnh này được đâu!Tuyên bố xong, hắn đem hết dục vọng của mình phóng vào bên trong Phi Nhung!Cuộc làm tình cuồng dại kết thúc, Mạnh Quỳnh thở ra mệt nhọc và phóng tầm mắt đỏ ngầu xuống tấm thân trần truồng mềm nhũn đi trên mặt bàn, tiếp theo Quỳnh liền rời khỏi người cô vợ trẻ, kéo quần lên.Phi Nhung nằm yên bất động, chẳng còn sức để rơi nước mắt, mỗi nơi trên cơ thể đều như mất hết cảm giác. Nhưng rồi cô mau chóng lấy lại ý thức khi nghe bên ngoài cửa phòng, tiếng Yên Yên cất lên nghèn nghẹn:- Mẹ Đình ơi... Mẹ mở cửa cho con đi... Con sợ!Dù cơ thể đang đau nhói, Phi Nhung vẫn cố gắng dựng dậy, vươn tay lấy chiếc váy rách toạc rồi mặc vào. Cô thấy Mạnh Quỳnh tiến đến cửa phòng, mở ra. Bóng dáng nhỏ bé của Yên Yên xuất hiện trong tầm mắt cô. Con bé mặc đầm ngủ, đang ôm gấu bông. Hẳn là, nó nghe tiếng tranh cãi của ba mẹ nên chạy đến đây.- Ba Quỳnh ơi...Gương mặt tròn trịa của Yên Yên ngước lên nhìn ba, mếu máo gọi. Đối diện, Mạnh Quỳnh nhìn xuống cô con gái nhỏ, có thứ tình cảm thương xót nhóm lên trong lòng, nhưng sau cùng Quỳnh đã hờ hững quay lưng đi.…
Truyện ngắn nói về cuộc tình của Dạ Lan một tiểu thư nhà giàu nhưng gia đình gặp biến cố, ba mất mẹ bệnh, gia đình phá sản, cô phải bán mình để lo cho mẹ.Một lần quyết định là cả đời phải ân hận, cô bán mình cho một tổng tài và từ sợ hãi rồi đến yêu rồi đau thương và oán ận cô rời xa hắn, cô ra đi mang trong người giọt máu của hắn, Bỉ Ngạn rất đẹp nhưng mang trên người một lời nguyền, đời đời kiếp kiếp không thể gần nhau, có bao nhiêu nhân tình phá vỡ được lời nguyền này.…
Tớ bước đến cuộc đời cậu quan tâm cậu,chăm sóc cậu khi mà cậu tìm được ngừời thật lòng yêu cậu thì tôi sẽ âm thầm rời đi. "Chúc cậu hạnh phúc"…
Facebook tác giả:quynh anhh (青いバラ )…
Truyện do mình viết và sáng tác.Các bạn đem truyện đi nhớ báo với mình một tiếng. Đừng copy, edit hay chuyển ver vì đây là chất xám, công sức của mình bao đêm. Hãy tôn trọng người viết sách để tác giả có thể viết và chia sẻ hết mình.Đây là truyện đầu tay của mình nên có thể có nhiều sai sót, mong mọi người cứ nhiệt tình đóng góp ý kiến. Tốt xấu đúng sai, tất cả ý kiến của mọi người mình sẽ đều công nhận. Mình muốn ngày càng hoàn thiện hơn. Cảm ơn mọi người!Tên tác phẩm: Sa CátThể loại: ngôn tình, huyền huyễn, ngược, cổ trangSáng tác: Lê Mộng Tử (LeMengZi) Tình trạng: viết tới đâu suy nghĩ tới đóNữ chính: Tử QuỳnhNam chính: Thiên VũNam phụ 1: Phong GiaoNam phụ 2: Mộng HồiNữ phụ: Phù DungKể về câu chuyện tình yêu giữa tiên và ma. Chính và tà đan xen, đúng và sai lẫn lộn, mắc kẹt ở giữa là câu chuyện tình đẫm máu và nước mắt của Tử Quỳnh và Thiên Vũ.…
K có mô tả âu =)))…
một số điển tích nhỏ gom góp được về Trạng Quỳnh và Bà Chúa Liễu Hạnh…
ngọt, ngôn tình đời thực…
Có lẽ tôi không nên gặp anh ...…