Gọi anh là" may mắn "
Đức Duy gọi Quang Anh là "may mắn" vì đối với cậu, gặp được anh đã là may mắn trong đời cậu…
Đức Duy gọi Quang Anh là "may mắn" vì đối với cậu, gặp được anh đã là may mắn trong đời cậu…
trai thẳng x cún sữa…
"anh đã nói rồi, anh không quan tâm, chỉ cần đó là em, anh sẽ tha thứ cho tất cả""em đã nói dừng lại, đừng làm phiền em nữa, có ai như anh không? rõ ràng đã biết là trò cá cược mà vẫn như vậy là sao?"textfic (có cả chút văn xuôi), cốt truyện có thể sẽ hơi xàm, ngôn từ tục tĩu, có chửi bậy, cân nhắc trước khi đọc…
câu chuyện là cuộc gặp gỡ của em và một tên "du côn" với biệt danh "anh ba gà"…
Thanh mai (quả mơ ) là loại quả xanh, chua nhẹ, thường tượng trưng cho tuổi thơ hoặc tình bạn/ tình yêu trong sáng. Trong văn hóa, cụm từ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马) biểu thị mối quan hệ thời thơ ấu, trong sáng và thân thiết.Trong câu thành ngữ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马), thanh mai tượng trưng cho một mối quan hệ trong sáng, thuần khiết từ thời thơ ấu.Thành ngữ này thường được dùng để chỉ hai người bạn lớn lên cùng nhau, có mối quan hệ thân thiết, đôi khi ám chỉ mối tình đầu nhẹ nhàng, mộc mạc.…
"Anh lườm em""Không, mắt anh nhỏ mà"🤷🤷🤷…
spring - summer - fall - winter…
Tên truyện: Quản gia trong truyện ngược văn bị nghe thấy tiếng lòng rồi!Tên gốc: Ngược văn quản gia tiếng lòng bị vai ác nghe thấyTác giả: Tây Lan ThụTình trạng bản gốc: Hoàn (88 chương)Tình trạng bản edit: Đã hoàn thànhNhân vật chính: Cảnh Nghi x Lệ Vấn Chiêu Nhân vật phụ: Lệ Minh Chức, Lệ Úc, Lệ Đình, Phàn Minh...Tóm tắt: Có 4 con chồn nhà họ Lệ điên cuồng, nghe trộm ăn dưa...Tag: 1x1, sảng văn, xuyên thư, đoàn sủng, hiện đại, hài hước, sủng, xuyên sách, HEEdit + Beta: WinnieNguồn: Convert/QT, TGVì đây là bản dịch phi lợi nhuận và chưa có sự cho phép của tác giả, nếu bản dịch của mình bị reup hoặc chuyển ver mình sẽ khoá truyện ngay lập tức.© Vui lòng không reup hoặc chuyển ver truyện dưới bất kỳ hình thức nào.…
|| textfic ||"Gọi là khu đô thị tự giác vì ai đi qua cũng phải tự giác tránh xa"…
--- "Anh ơi, anh biết màu xanh lá trộn với đỏ ra màu gì không?"Cậu cười, đôi mắt lấp lánh như đang giấu một bí mật nho nhỏ. Anh khựng lại một chút, rồi nhướn mày hỏi: "Màu gì?""Là nâu đỏ đó, anh không biết hả?" - Cậu nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt. Anh thoáng ngơ ngác rồi bật cười: "Không, chi vậy?""Em hỏi thôi, hì hì!"Cậu bật cười, nụ cười nhỏ mà sáng như một mảnh trời chiều. Nhìn cậu như vậy, anh cũng không nhịn được mà cười theo, bàn tay vô thức khẽ gõ lên trán cậu một cái nhẹ. Không phải anh không biết, mà là thích nhìn cậu vui. Và cậu-cái cách cậu cười, cái cách cậu nghiêng đầu, cả những câu hỏi vu vơ như thế này-từ lúc nào anh lại ghi nhớ từng chi tiết như thế? Từng lời nói, từng cử chỉ của cậu cứ lặng lẽ ở lại trong anh, như một mảng màu âm thầm vẽ lên một điều gì đó chưa rõ ràng. Là tình bạn đang trưởng thành? Hay là một thứ gì đó vượt qua cả những giới hạn mà họ vẫn quen nghĩ? ---…
Điền Dã cũng không ngờ đến khi em thành hồn ma rồi, nguyện vọng của em mới được thực hiện. Truyện dựa trên ngoài đời nhưng không phải thật, vui lòng không áp câu truyện lên hiện thực.Đây là chỉ là fanfic, tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả.Nói chung là ngược.…
"Đừng im lặng với anh như vậy nữa mà" "Ừ""Hoi nói dài hơn đi""Cút" "ũa cũng vậy mà""Hơn những 2 chữ cái còn gì""Uầy được những 7 chữ nè"…
[Gong Ji Cheol x Lee Dong Wook]Muốn mời em đi uống rượu, cả hai trò chuyện thâu đêm ở quán quen, không ai biết hai ta là ai, rồi men rượu lại mang tới những câu chuyện mà ta chưa từng tỏ bày, mang hai kẻ cô đơn xa lạ trở thành ngoại lệ của nhau. Muốn em là niềm kiêu hãnh cả đời, là ngoại lệ duy nhất và đặc biệt nhất trong lòng hắn, là một Lee Dong Wook ở đời thực chỉ thuộc về riêng mình hắn. Chẳng có vai diễn nào nữa, chẳng cần làm công cụ truyền đạt cảm xúc cho câu chuyện tình yêu của người khác nữa. Giờ đây, Gong Ji Cheol của đời thực, chỉ muốn yêu Lee Dong Wook trước mắt hắn, đời đời kiếp kiếp, không để em thuộc về ai khác. Ích kỷ mang em về, giấu đi. Dẫu rằng không thể cho em một lễ đường lộng lẫy, vẫn muốn đeo chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của người.• • •Hương thơm mà hắn yêu thích, người mà hắn yêu thích, thời tiết mà hắn yêu thích, vào thời điểm mà hắn yêu thích, vừa hay lại cũng yêu thích hắn.…
hai người, hai ánh mắt và hai nụ cười…
"cún ngoan nhé về với ba nào""Park Minhyung con lại dẫn nhóc minseokie đi đâu thế hả??""em sữa ngoan không khóc anh hổ đi học xong sẽ về chơi với con mà""huhuhu ba ơi em sữa cắn hổ""Park Jihoon con có tin là ba đánh con không hả buông bé loppy ra ngay""ngoan ngoan loppy của bố giỏi nhất không sợ không sợ"…
Đoản văn- Hay chèo nhiều thuyền nhưng only Fakenut, Ruhends, Guria.…
"Em là trân quý của anh""Em biết rồi mà""Nhưng anh vẫn muốn nói cho em nghe đấy!""Anh điên tình à Moon Hyeonjun?"…
- " Anh xinh đẹp, làm vợ Gem được không?"-" Đừng....bỏ anh mà"TẤT CẢ ĐỀU LÀ IDEA CỦA TÁC GIẢ®05/10/2023…
Trong đây cs cả thuyền ma , ai k thik thì lượn Tất cả chỉ là POV Tất cả chỉ là POV Tất cả chỉ là POV❗Điều qtrong nhắc lại 3 lầnLƯU Ý : ÁI PHƯƠNG ALL TOPVUI LÒNG CHƠI TRONG ĐÂY , KHÔNG ĐEM RA NGOÀI VỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO ❗…
Ánh mắt Sangho tò mò: "Ba quen ba nhỏ khi nào?"Sanghyuk dựa lưng vào tường, đuôi mắt cong cong, cả người nhàn nhã như chìm vào ký ức dễ chịu nào đó."Nhỏ xíu, còn nhỏ hơn con bây giờ nữa. Ba nhỏ chuyển nhà đến gần chỗ ba, học mẫu giáo là ba biết ba nhỏ, vào tiểu học cho đến tận khi lớn, ba nhỏ đều là bạn cùng bàn của ba"…