Oneshot: Beautiful
HE, meet at the paradise…
HE, meet at the paradise…
Hinata Shouyou đã cãi vã với người đồng đội của mình trên đường đi về từ câu lạc bộ và sau đó cậu nhận ra rằng mình đang dần biến mất liệu có phải vậy không ?Hay đó là do cậu tưởng tượng? Đã có chuyện gì sảy ra ? Cậu trở nên mơ hồ tìm mọi sự giúp đỡ xung quanh nhưng đáp lại cậu chỉ là những ánh nhìn sắc lạnh 1 cậu bé tỏa ra những tia nắng ấm áp, sáng chói như mặt trời,người lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết vậy mà lại có thể trở nên im lặng như mặt nước....Tại sao lại như vậy?Hãy đón đọc bộ truyện này để biết nguyên nhân ;33Lưu ý:Truyện sẽ khá là vòng vo và đôi lúc sẽ khá khó hiểu nên đừng quạo mà hãy đọc kĩ nha ^Và...........đây là 1 bộ ngược (may be)....:> và có happyending không thì tui không biết MN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ ^-^…
" Trên đời này không có gì gọi là tình cờ đâu anh à "• Em bị con chó của anh rượt đến mồ hôi chảy ròng, khiến em trễ học rồi gặp anh.•Trường tổ chức ngoại khoá, giữa nghìn người mà em được đi cùng anh.•Thế giới rộng lớn, trường chúng ta nhiều lớp như vậy mà em và anh cũng 1 dãy hành lang, cách nhau có 1 lớp.•Hàng triệu con đường mòn dài đằng đẳng, nhưng con đường của em lại xuất hiện bóng dáng anh. Còn nhiều, nhiều lắm ! Không phải do tình cờ đâu anh à... Vì thế, đến với nhau đều do sắp đặt, trân trọng lẫn nhau, đi với em anh nhé !..…
Tác giả: Ta Là Thanh TửThể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, HEConverter: ngocquynh520 (diendanlequydon)Editor: LynvaĐộ dài: 339 chươngDiễn viên chính: Trầm Tâm Dao - Tiêu Hàn VũMở đầu:Ban đêm, hoàng hôn trầm trầm, trong khu rừng hoang ngoài kinh thành bộc phát lên hơi thở âm trầm kinh khủng. Đi sâu vào chính giữa rừng sẽ thấy có một bãi tha ma, chất đầy những thi thể, đều là những thi hài của phạm nhân bị Quan phủ địa phương xử quyết rồi vứt bỏ. Cỏ cây khô khốc tiêu điều, theo màn đêm phủ xuống, sương cũng ngày càng dày đặc, không khí u lãnh lạnh lẽo khắc nghiệt. Loáng thoáng có thể thấy được một bóng đen đang từ từ nâng người lên, mắt nhìn xung quanh, không khỏi làm người ta hoài nghi hắn đang tráo đổi thi thể. Mượn ánh trăng, vẫn có thể thấy được kia nhưng là một nam nhân trung niên. Lúc này, hắn đang cố hết sức nâng cao thi thể ném vào giữa bãi tha ma, trong mắt hình như còn có thể liếc thấy một tia sợ hãi. Thế nhưng Tử Thần - danh xưng là Hắc đạo Nữ Bang chủ - Trầm Tâm Dao, chính là vào tình huống như vậy mà thức tỉnh.…
1445 từ, tặng mama :"> hope you will like this ❤❤Warning!- Truyện có yếu tố ngược, cân nhắc trước khi xem- Nhân vật không thuộc về tớ, nó thuộc về Akatsuka Fujio-sensei- AU gốc và không có AU khác xen vào- Okay?…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Tác giả: Mặc Bảo Phi BảoThể loại: Tình cảm, Xuyên không, HESố chương: 17 chương + kết + 3 ngoại truyệnTình trạng: Ngàn năm quạnh quẽ xương trắng thành bùnDuy chỉ Thời Nghi là anh mong cầu".Kiếp trước chàng, một vương gia dốc lòng cống hiến cho đất nước, không phụ thiên hạ chỉ phụ nàng.Còn nàng, được hứa hôn với Thái tử, nhưng lại đem lòng yêu chàng, một tình yêu sâu nặng không nói thành lời.Nếu có kiếp sau, ta chẳng cần dung mạo này nữa, chỉ mong tiếp nối mối duyên với nàng.Kiếp này, lại được gặp anh, dáng hình đổi khác thì đã sao, không nhớ cô cũng có sao, chỉ cần được ở bên anh, cho dù phải đánh đổi tất cả cô cũng không buông tay...Mỹ nhân có cốt cách, thế gian này rất khó tìm.Người có vẻ đẹp nội tâm thì không có nhan sắc bên ngoài, một số người thì chỉ có diện mạo bên ngoài mà thiếu đi cốt cách bên trong. Đa số con người trên thế gian này tầm nhìn đều hạn hẹp, chỉ có thể thấy vẻ đẹp bề ngoài, không thể nhìn thấu phẩm chất, nhân cách bên trong. Nếu như ở hiện tại, có một người vẫn mang theo ký ức của cả hai kiếp mà yêu bạn sâu nặng, đó thực sự là một niềm hạnh phúc lớn lao.Tình yêu của Thời Nghi dành cho Châu Sinh Thần là như thế. Nhưng anh đã quên cô từ lâu."Phù sinh tựa mộng, vui được là bao?"…
-Cậu...cậu là thật lòng sao?-Ừ...cho tớ một cơ hội...Thùy Dương!-...........-Xin lỗi...tớ không thể... tớ không chịu nổi nữa...-......…
HE nha mọi ngườiNhấn mạnh là HAPPYEND nha:3…
[Bộ truyện kể về thế giới bị những sinh vật, quái vật tấn công vào năm 2025. Những người bị chúng tấn công không chết thì sẽ biến thành bọn chúng. Một tổ chức Không Tên được lập ra để bảo vệ người dân. Bọn trẻ khi được sinh ra sẽ có tỉ lệ nhỏ có được năng lực siêu nhiên trời ban. Những người sở hữu "thứ đó" tập hợp lại tại tổ chức Không Tên, ngoài ra còn có học viên riêng dành cho thành viên nhỏ tuổi.]-[Rốt cuộc nguồn gốc của đám quái vật và "Thứ đó" là gì? Những bí ẩn về những gia tộc lâu đời nổi tiếng và những giống loài khác nhau. Quá khứ, mặt tối và tâm lý của những nhân vật khác nhau, rốt cuộc họ là thứ gì? Và nếu bạn tò mò, hãy đọc ngay và luôn.]...P.s Lần đầu viết truyện, cộng thêm tuổi còn nhỏ nên câu từ lủng củng, vốn từ kém cộng thêm văn phong tệ nên chắc mấy năm 1 chap he🐧Thêm Lưu ý: Tất cả sự kiện, năng lực bla bla đều là bịa đặt, chỉ có trong truyện này<3…
Disclaimer: Nhân vật không thuộc về mình.Rating: TPairing: Taehyung/SeokjinCategory: Romance, Actorfic, Hurt/ComfortAuthor: Matt Rood (Matthew Rouge)Fandom: BTSArchieve: Update laterSeokjin chen lên đứng trước Taehyung và ngẩng đầu nhìn đèn chuyển sang màu xanh. Anh nhấc chân bước và Taehyung cũng di chuyển theo. "Táp, táp", nước mưa văng lên dưới mũi giày của hai người, bắn vào gấu quần nhưng chẳng ai để ý."Thế, anh gặp bạn gái hay gì hả?""Không, làm gì có.""Sao anh tránh mặt em?""Có đâu."…
Văn Án :Nhục Phạn , một cô gái xinh đẹp , tài giỏi, năng động. Năm 18 tuổi cô được chuyển đến Học viện Talent , ngôi trường chỉ dành cho người giàu có và xuất chúng ở Bắc Kinh.Tại đây cô gặp được Chấn Đông - học trưởng nổi tiếng toàn trường. Nam thần , học giỏi , lạnh lùng .Chấn Đông 23 tuổi học năm cuối đại học , a học ngành khoa học máy tính. Bố anh là người sáng lập ra thương hiệu điện tử lớn nhất Trung Quốc, Ông nằm trong top 3 tỷ phú giàu nhất thế giới.Lần đầu tiên Nhục Phạn gặp được Chấn Đông là ngày đầu tiên cô bước chấn đến trường.Lần đầu tiên chạm vào ánh mắt của Chấn Đông , cô đã quyết tâm phải tán được anh.Nhưng Chấn Đông quá nổi tiếng và được toàn bộ con gái trong trường yêu thích , vậy nên con đương chinh phục anh quá vất vả.....Vào một ngày... Cô đến trước mặt Chấn Đông và nói : " Chấn Đông , Tôi mệt rồi ! sẽ không thích anh nữa " .....các b ủng hộ m viết tiếp truyện thì cmt cho m biết nhé!…
<
Tên chi tiết hơn: Thiếu nữ qua đường trong truyện ngôn tình đạp bẹp Long Ngạo Thiên bên sảng văn của nam tần.Tên đơn giản hơn: Gấu mẹ gầm thét.Ý chính: Dù ở nơi đâu chúng ta mãi là người một nhà_______________Thế giới Diên Niên sắp bị vai ác quậy tan tành, cho nên Mẹ Diên Niên khẩn thiết cầu cứu bạn thân của mình: Mẹ Trái Đất. Và bà bạn thân của Diên Niên gửi thư hỏa tốc sang cứu viện ngay lập tức, đính kèm Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri.Thế là câu chuyện của chúng ta bắt đầu._________Truyện vô tri viết để thỏa cái nư ham đường ham ngọt của tớ. Truyện này tớ chỉ viết khi rảnh rỗi, viết tới đâu đăng đến đó chứ không có tỉa tót hoa lá cành gì hết, cho nên nếu phát hiện ra lỗi gì thì mọi người hoặc bỏ qua hoặc note lại, tớ thấy tớ sẽ chỉnh sau nha.Nói sơ về truyện này, tớ sử dụng một kịch bản khá quen thuộc đối với dân đọc ngôn tình, đó chính là xuyên vào trong sách và cảm hóa vai ác. Tuy nhiên mọi người đừng hi vọng vào cái gì đó quá đao to búa lớn, toàn là lông gà vỏ tỏi xung quanh cuộc sống của gia đình nhỏ nằm trên ảnh bìa thôi (Sẵn đây tớ giới thiệu luôn, đó, mấy ní thấy không? Gia đình kiểu mẫu tiệt zời của chúng ta do tớ vẽ đấy =)))P/s1: Truyện sẽ không bôi đen nhân vật chính trong nguyên tác. Mẹ Diên Niên đã dùng sức mạnh để quay ngược thời gian, cho nên điều khác biệt chỉ có hai thứ là Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri mà thôi.P/s2: Truyện chỉ đăng tại kênh Wattpad của Mèo Thiếu Muối. Ai đi ngang qua có lỡ gặp nhau trên fb thì úm ba la quên tớ-tếu-táo này đi nha :))…
Học sinh mới chuyển từ Giang Nam đến kia tên là Đoàn Duật Vân, dịu dàng mà lạnh lùng có phần kiêu ngạo xa cách, là kiểu con gái trong nhu có cương. Vừa vào trường đã oanh tạc bảng xếp hạng thi thử, chẫm chệ ở vị trí top 1 khối.Thường xuyên tới lui văn phòng, chẳng biết từ khi nào lại cùng đại lão khối 11 Hoắc Đình thân thiết, hành động thân mật dễ làm người ta lầm tưởng.Trường học đồn thổi, Hoắc gia thay bạn gái lần này lại là học thần top đầu khốiCó lần Hoắc Đình ngồi cạnh ngắm cô sửa bài thi, bạn học khộng nhịn được tò mò lại hỏi:"Duật Vân, cậu cùng Hoắc Đình đang yêu yêu đương à?"Hoắc Đình cười cười ngắm cô, đợi cô trả lời. Vốn tưởng cô sẽ im lặng hay e thẹn thừa nhận.Nào ngờ Đoàn Duật Vân mặt lạnh trả lời:"Chỉ là bạn"Hoắc Đình nghe xong mặt tối sầm, đứng bật dật bỏ ra khỏi lớp 1 trước khi đi còn không quên đạp ghế đẩy bàn.Trường học nhốn nháo cho rằng Hoắc gia là đang theo đuổi song lại bị học bá từ chối rồi.---------------------Thời gian sau lại có người thấy Hoắc Đình để Duật Vân ngòi đùi tay ôm cổ cậu mà khóc, bản thân cậu thì tay này vòng qua eo tay kia vuốt vuốt lưng dỗ dành. Cả trường lại một phen thất kinh.---------------------Sau này giữa năm 12 hai người công khai nắm tay đi dọc sân trường hôm đại hội thể thao, thầy cô nhìn đi nhìn lại một là học bá học lực vượt trội hai là giáo bá gia thế kinh người đang cố gắng học tập, vẫn là nhắm mắt cho qua.---------------------Về sau mội lần kỉ niệm trường hai người đều xuất hiện, thình thoảng lên phát biểu…
Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…
Em, một cô gái với quá khứ đen tối, sự đau đớn để lại cho em một vết thương tâm lý, một sự tổn thương có khả năng mất cả đời để hồi phục lại. Anh, Levi, gặp em đi lang thang với dáng vẻ chẳng thể nào tiều tuỵ hơn, anh đưa em về, chăm sóc em từng li từng tí, mong muốn sẽ giúp em hồi phục cái sự tổn thương tâm lý đó. Cũng vì cái sự tình cờ này, cái trách nhiệm mà anh tự nguyện gồng gánh này anh lại đem lòng yêu em, không phải vì em đáng thương, nhưng vì anh muốn yêu thương em, anh muốn trân trọng em, anh muốn được em tin tưởng và bắt đầu lại từ đầu để giúp em biết được và cảm nhận được thế nào là yêu thương, để em biết được cái ánh sáng ngời ngợi trong trũng bóng đêm đó nó ấm áp như thế nào. Anh sẽ làm tất cả vì em...Chiếc fic này sẽ mang nhiều hơi hướng đen tối và dùng lời lẽ có vẻ sẽ rất nặng nề nên các cậu hãy chắc chắn rằng mình đã được khuyến cáo trước khi đọc nhé :3…
Tác giả: Hạnh TrangVui lòng nếu có re-up hãy hỏi ý kiến của mình! Mình xin cám ơn rất nhiều!Văn án:Khắp Xuân Thủy Quốc, có ai là không biết đến tiếng tăm lẫy lừng của Bắc Điển Hầu, Đại đô đốc của Tông gia, Thất lang Tông Trì. Luận mưu lược hay võ công chỉ dùng một lời: "Văn thao võ lược, anh hùng hào kiệt, nghĩa sĩ đương thời."Trên chiến trường, chính là con chim ưng sải cánh uy phong.Trong trí nhớ của hắn, hình bóng nàng luôn là một giấc mộng khó có thể nắm lấy.Dưới gốc hoa hợp hoan, cánh hoa vẫn còn đung đưa, bay lượn trong gió, nhưng người ngắm hoa, nay chỉ còn một mình hắn. ....Thanh Mộc Ly ngồi bên cầm án, đôi mắt diễm lệ chất chứa một loại cảm xúc khó tả. Ngón tay nàng yêu kiều, uyển chuyển trên những sợi dây đàn.Bản thân nàng tự hỏi, nàng có yêu hắn không? Nàng có đủ rộng lượng để nhìn hắn bên cạnh một nữ tử nào khác không?Nàng không nỡ nhưng nàng có thể làm gì được ? Một nữ tử xuất thân chốn phong lưu như nàng, lấy tư cách gì đường đường chính chính ở bên chàng.Cho đến hiện tại, điều làm nàng canh cánh cũng chỉ duy mỗi mình chàng.Thanh Mộc Ly đáy mắt chỉ toàn nỗi nhung nhớ, cất lên câu hát trong bi thương:Một nhành hoa hợp hoan đổi một kiếp ngườiTa nâng ly rượu kính trượng phu ngày xuất chinhMột đời ta may áo cười. Một kiếp tương tư.Ngẩng đầu đối nguyệt, lòng ta đã tỏ tường hay chưa ?…