hurrygav;; cuộc đua cờ đỏ | atsh ; gerdnang
"hey, chào mừng đến với cuộc đua của các cờ đỏ di động."vui lòng không đem khỏi wattpad dưới bất kì hình thức nào. / trong trường hợp tệ nhất, mong nghệ sĩ tránh xa đời tư của người hâm mộ.…
"hey, chào mừng đến với cuộc đua của các cờ đỏ di động."vui lòng không đem khỏi wattpad dưới bất kì hình thức nào. / trong trường hợp tệ nhất, mong nghệ sĩ tránh xa đời tư của người hâm mộ.…
Cậu em khóa dưới với đôi mắt cún long lanh và nốt ruồi lệ xinh xắn khiến Jeong Jihoon lỡ nhịp tim ngay lần đầu gặp.Chỉ là... anh đâu biết, em ấy không hề "vô tình".Một kế hoạch thả thính bắt đầu từ ánh nhìn ngây thơ-mà ngây thơ chỉ là lớp vỏ thôi.…
𝚝𝚠𝚘-𝚜𝚑𝚘𝚝𝚜 𝚏𝚘𝚛 🐼🐷…
Sẽ ra sao khi tất cả chỉ là giấc mơ? Sẽ thế nào nếu Tần Lam bắt ép Ngô Cẩn Ngôn phải theo ý mình?…
đây là câu truyện hư cấu không có thật…
đây là truyện hư cấu không có thật…
đây là câu truyện hư cấu không có thật…
đây là chuyện hư cấu không có thật…
Như mảnh gương bị vỡ.Xấu xí và sắc nhọnNhưng người chẳng sắc nhọn chút nào chỉ có sự xấu xí.Người thì cố gắng tìm kiếm một bóng hình xưa, người thì lại bị thời gian bào mòn, cằn cỗi, chết khô chết héo theo từng ngày.Là do sự cố chấp hay là yêu?Là yêu người đính thực hay chỉ yêu dáng vẻ thuở thiếu thời?Vô luận nhân sự, biết cũng không biết, nói cũng không thể nói.Nhưng dù lí do gì, phản bội đều là sai, là lỗi lầm không thể cứu chữa, là vết thương không thể lành lại.Như chiếc gương bị vỡ dẫu cho có thể hàn gắn lại những mảnh kính vỡ vụn thì luôn để lại một rãnh nứt khó lành, giống như một vết sẹo dài trông thật xấu xí.Cuối cùng người một nơi, hắn một đường, không ai nợ ai, không ai yêu ai.Vậy hà cớ gì người lại héo mòn mà chết?Còn hắn lại đứt đi sợi dây lí trí, lụi tàn theo thời gian?" cầu xin em....."Bot : Trần Minh Phúc, thiếu gia út của một gia đình giàu. Thông minh kiêu ngạo nhưng không ngoa, giỏi , tự tin dám nghĩ dám làm cố chấp và cứng đầu.Top: Trương Tuấn Anh, nhà nghèo mất ba mẹ khi lên đại học. Lầm lì nhưng cương trực chính chắn. Tốt bụng nhưng đôi khi hơi tự ti. Có bản lĩnh đã nghĩ là làm, giỏi kinh doanh rất để ý lợi ích được mất.Truyện trẩu tre viết nên văn phong hơi...ừm.....xàm một xíu..:))thể loại : bl, ngược thụ, đoản văn ,SE, 1×1…
đây là chuyện hư cấu không có thật…
đây là câu truyện hư cấu không có thật…
Tình cờ nghe bài hát này mà nghĩ ra câu chuyệnCái gì cũng cần có động lực mới nên hồn, lần trước vì không mua được vé concert D2, lân này thừa vé D4 mà chưa pass được~ Viết lách giúp tôi giải toả nỗi lòng…
đây là câu truyện hư cấu không có thật…
"Là anh sai... vì không chịu tin em. Anh để cơn ghen lấn át lý trí, để tự tôn dày vò trái tim mình, để em một mình đối mặt với tất cả...""Em cũng sai... em không nên im lặng, không nên để anh hiểu lầm lâu đến vậy... Nhưng em sợ. Em sợ nói ra, anh sẽ càng ghét em hơn."…
ngày em xuất hiện và được phép bước vào trái tim này cũng là ngày con tim này chỉ tiếp nhận được mõi em mà thôi..dù thế giới của tôi có như thế nào đi nữa thì em luôn luôn là ngoại lệ…
kể về một csc yêu yjh đến cuối đời.…
Và lời nói đầu tiên, mình xin gửi lời cảm ơn đến @HiAnhNguyn067210, đã đồng ý cho mình viết dựa trên ý tưởng của truyện "Trừ yêu dẹp loạn vô tình gặp ý trung nhân". Cảm ơn nàng rất nhiều đã tạo nên một câu truyện hay và truyền cảm hứng cho mình nha.Truyền được viết dựa trên truyện "Trừ yêu dẹp loạn vô tình gặp ý trung nhân" nên sẽ có những ý tưởng mới đan xen cốt truyện cũ. Trong truyện có những yếu tố liên quan đến lịch sử nhất định, tuy mình cũng đã tìm hiểu và cân nhắc kỹ khi viết, tuy nhiên mình không phải một người chuyên về lịch sử nên có những sai sót có thể xảy ra mong các bạn lượng thứ.Cuối cùng mong mọi người đón đọc và để lại cho mình một ít nhận xét nha.Lời cuối cùng cảm ơn @HiAnhNguyn067210 và mọi người rất nhiều.-------------------------------------------------------------------Thuận Theo Thiên Ý - Nghe Theo Thiên MệnhMội người sinh ra đã mang trong mình một số mệnh không thể thay đổi. Từ lúc sinh ra, trường thành, già đi và về với cát bụi đã được sắp đặt sẵn, có muốn chống lại cũng chẳng thể nào…
"Từng ngày trôi qua, bóng tối vẫn bao vây lấy anh, trói buộc anh trong những xiềng xích vô hình của nỗi cô đơn và tổn thương. Nhưng hyeonie à anh có biết không? Thế giới của em cũng chưa từng có ánh sáng... cho đến khi em gặp anh."- jihoon…
đây là câu truyện hư cấu ko có thật…
- cái thời đại nào rồi mà còn ba cái chuyện hứa hôn từ trong bụng mẹ, rồi hôn ước này phải được thực hiện.. ai muốn thì cứ đi mà cưới, Ling Ling Kwong không muốn nên bỏ nhà đi bụi. -Gì mà chồng, với chả gả. gì mà lựa chọn thích hợp nhất, môn đăng hộ đối này kia... ai thích thì đi mà lấy, Orm Kornnaphat không thích nên cuốn gói , ôm theo một đống tiền mà rời nhà...…