[OhmNanon] Xúc cảm.
OhmNanon.kijirometuri…
OhmNanon.kijirometuri…
Đây sẽ là hàng loạt one short của nhiều OTP khác nhau, vui có, buồn có, seg cũng có luôn."Nơi mà tất cả cảm xúc được gột tả"…
Kiếp người quá ngắn ngủi. Chí ít là như vậy. Nhưng có một điều mà cả Lạc Văn Tuấn lẫn Trần Trạch Bân đều phải đồng tình: Khi bên nhau, họ như sống cả trăm năm. "Nếu không thể thay đổi số mệnh hãy bên nhau như là trăm năm."...Lưu ý: OOC, không áp dụng lên người thật, nếu có vấn đề xin góp ý nhẹ nhàng.…
xúc cảm nhẹ nhà của 2 bạn trẻ Nghê Thường và Tiêu Dương.tui viết cốt truyện để có cơ sở viết H=) nên H sẽ có sau 20 chương mạch truyện chính nhó…
" một bức thư tình gửi mùa xuân " .…
Đây là one shot mình viết để dự thi đại sứ văn hóa đọc gì đó mà cô ép mình đi thi =))))))) nma ở trong này đã chứa đựng phần nào đó con người mình, nó cũng là một phần kỉ niệm lần đầu tiên mình viết một câu chuyện nào đó. Nhân vật "em" và "nó" là hai nhân vật khác nhau đấy =))…
Winnie năm ấy mãi ngắm nhìn nụ cười tuyệt đẹp ấy. Bây giờ nụ cười ấy chỉ vì Winnie nở rộ thật đẹp.…
Dù có le lói đến mức nào đi chăng nữa ở nơi tưởng chừng không hi vọng lại tỏa nắng, với tôi cảm xúc chân thành là một thứ xa xỉ. Bởi, con người tốt đến mức nào khi chỉ cần gặp thứ mình không hiểu, chân trời mình chưa đến,...Đa số họ đều sợ hãi mà bỏ chạy, có khi bỏ đi cảm xúc thật của mình mà tiến đến gia nhập xã hội tàn nhẫn, nơi không cho những con người khác được quyền khao khát.Họ là những chú chim vỗ cánh mà bay đi thoát khỏi cái lồng chim mà xã hội tạo ra đang dần khép lại. Để rồi có thể chê bai, khỉnh khi những cánh chim bị cô lập.Cánh chim sống thật với bản chất của nó, xúc cảm.…
Văn án : Yoo Joonghyuk mím chặt môi thành đường thẳng tắp , như kìm nén những cảm xúc đang ngọ nguậy dưới đáy lòng , chỉ sợ chỉ cần mở lời , anh sẽ chẳng thể quay lại . Nhưng ...Nhưng đây là cảm xúc gì ? Anh không biết , Yoo Joonghyuk không biết tại sao mình lại khó chịu tột cùng như thế , đây có phải là thứ nên dành cho một người bạn - một vị vua tương lai ? ________Couple : Joonghyuk × Kim Dokja Tác giả : duzong26Cảnh báo : OOC…
"Tôi yêu em. Theo cách mà một kẻ điên yêu xiềng xích của chính mình.""Tôi từng nghĩ mình giam cầm em... nhưng hóa ra, chính em đã nhốt tôi lại trong trái tim mình, từ rất lâu rồi."📍 Vui lòng không chuyển thể thành BG dưới mọi hình thức, không chuyển thành audio khi chưa được sự cho phép của tác giả. Cảm ơn vì đã đón đọc…
"anh làm bánh ngọt nữa hả anh hiếu?""ừm, tôi làm cho em"…
"Thích" chỉ là tên gọi, xúc cảm đặc biệt mới là quan trọng. Hyeonjoon và Jihoon trong vũ trụ này sẽ cùng nhau khám phá những điều chính bản thân của họ cũng không lí giải được, một cảm xúc khó tả luôn dâng trào trong mỗi người. Kiểu gì cũng HE nhéKhông có otp khác, chỉ only choran…
lowercase. là mafia, anh có thể giỏi mọi thứ, chỉ trừ tình yêu của em…
"Tôi không phải cỗ máy đâu, tôi cũng có cảm xúc và những cảm xúc này đang bị tổn thương..."…
Dương: Tao ghét màyHùng: Xin lỗi......Dương: Có thai sao lại trốn anhHùng: Vì em ghét anh (chụt chụt)~…
Có những khoảnh khắc không thể viết vào hồ sơ bệnh án, không nằm trong bất kỳ phác đồ điều trị nào. Nhưng lại là thứ duy trì sự sống. Như một nhịp tim... tìm được nơi để trở về.…
(Drama - Hiểu lầm - Tổn thương - Yêu hận đan xen - Hạnh phúc)…
[AllIsagi] Đại pháp sư bị hiểu nhầm là một thợ săn có lý tưởng cao đẹp"Em không phải anh hùng.""Không phải kẻ cứu thế.""Và chưa từng có ý định trở thành một người như thế."Một tia sét giáng xuống thay đổi cả cuộc đời của Isagi. Em là một Đại Pháp Sư - từng bước qua những cánh cổng ma thuật cổ đại, từng xé toạc thời gian và không gian để bảo vệ thế giới... nhưng cuối cùng lại bị chính thế giới đó lợi dụng và ruồng bỏ.Bị tái sinh vào Trái Đất, sống như con người, Isagi đã từng nghĩ mình có thể "bắt đầu lại". Cho đến khi Hệ Thống Game xuất hiện, ký ức của em quay trở lại và em buộc phải trở thành Hunter nếu muốn được nghỉ hưu. Và em - dù không thuộc về nơi này - lại bị hiểu nhầm là một Thợ Săn mang lý tưởng cứu rỗi nhân loại.Vấn đề là...em không có lý tưởng ấy.Không muốn "cứu ai".Chỉ đang cố vá lại chính mình.Nhưng dù em có cố giữ khoảng cách, cố che giấu sự thật... thì ánh sáng từ tàn dư của những ký ức bị phong ấn vẫn tỏa ra, kéo theo một loạt những con người không thể rời mắt khỏi em.Một pháp sư không mang vũ khí, không theo chuẩn mực, không cần phải "giống ai"...và cũng không cần sự tha thứ từ thế giới.____________________________________Cảnh báo: OOCTrong truyện có nhiều tình tiết phi logic, tuyến tình cảm hơi chậm, cảnh đánh nhau có lẽ sẽ gây chán và đã lâu tg chưa viết truyện nên văn phong khác với trước đây. Truyện có tình tiết từ tiểu thuyết, manga, manhwa, và truyện tg đọc nên nếu ai phát hiện ra xin đừng ném đá. Trân thành cảm ơn độc giả đã bỏ thời gian được truyện c…
Có đôi khi trong đời, bạn bất lực trước một loại cảm xúc. Chẳng có gì gọi tên được nó, bạn gọi nó là trống rỗng. Là khi bạn ở tột cùng vui sướng, giác quan hoàn toàn đóng băng, bạn bỗng quên mất thứ mình nên biểu lộ ra ngoài là gì. Là khi bạn ở tận cùng nỗi đau, bạn chọn cho mình một sự rỗng tuếch hòng mong nó giúp bản thân tìm một chốn an yên thoát khỏi từng cơn quặn thắt cõi lòng. Là khi bạn trong trạng thái cô đơn, mọi người cười đùa vui vẻ, riêng bạn trốn trong thế giới riêng tự mình chơi với chính thứ gọi là cảm xúc.Là khi bạn đối mặt với sự chia tay, bạn rõ là thấy trong lòng trống trải, nhưng cái gọi là chết trong lòng không hẳn thể hiện qua những giọt nước mắt hay từng hồi nức nở hiển hiện bằng âm thanh nghẹn ngào. Nó cứ vậy lửng lơ, bạn buồn nhưng không đau, bạn thấy thiếu vắng gì đó nhưng vẫn có thể bước tiếp, bạn thấy chùn lòng trước một câu hát vu vơ gợi chuyện cũ nhưng nước mắt lại không thể rơi. Không buồn, không đau, không than, không oán. Cái thứ tồn tại bây giờ chỉ là trống rỗng.…