Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
câu chuyện về sự báo thù của kẻ im lặng bằng một trò chơi trong chiếc thang máy bỏ hoang.all credits go to to @filmfics on twittertruyện thuộc bản quyền của tác giả @filmfics trên twitter, đây chỉ là bản dịch tiếng Việt của tác phẩm.…
Đối với một tên tàn bạo như Mun Hyeonjoon, Lee Sanghyeok anh chính là đoá hồng rực rỡ nhất, rót mật ngọt vào sa mạc cằn cỗi trong tim hắn."Dù bàn tay này có giết chết bao nhiêu người, có nhuốm bao nhiêu máu đi chăng nữa, xin hãy tha thứ cho em...Em vẫn sẽ dùng nó để ôm anh thật chặt."----------…
y ngủ gục trên ghế sofa, y trần truồng khoác tấm vải voan dệt giọt nước, y cầm que kem dưới mái hiên, y đồng hành cùng gã suốt chặng đường tương lai, tất thảy, tất thảy tụ lại đây, trở thành y đau khổ thảm hại của soobin, đẹp hơn bao giờ hết."đây không phải là anh trai tôi."///[cherophobia]: nỗi sợ hạnh phúc/part i of "phobias"/////p/s: - hành động và suy nghĩ của nhân vật không đại diện cho tư tưởng của tác giả.- ai biết cre của ảnh cover/bìa truyện thì comment trực tiếp vào fic nhé! mình tìm mãi không ra - cảm ơn cả nhà <3…
Author: Rand0mAuth0rTranslator: JinviTrNguồn: https://www.asianfanfics.com/story/view/1351103/fall-from-grace------------------------------------Angels and demons are all just a story. Right?…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The silence stretched on, thick and suffocating. The ticking of the clock felt louder than it should have. I didn't move, didn't reach for the light. I only lay there, listening, breathing.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
Ta đã bao giờ nhận dạng được tình yêu? Liệu ta có thể phân biệt đâu là yêu thật đâu là yêu giả? Nhưng đôi lúc nhờ giả mà thành thật và nhờ thật lại thành giả...Sau Cuộc chiến cuối cùng, Bộ Ba cùng các bạn đồng khóa trở lại học năm cuối tại Hogwarts. Gia đình Malfoy mất tất cả quyền lực và sức ảnh hưởng trong thế giới phù thủy, Lucius Malfoy thuyết phục con trai theo đuổi Hermione nhằm giành lại địa vị thông qua hôn nhân. Trong khi đó, Harry và Ron vì có mâu thuẫn với Draco Malfoy nên đã dự tính thử nghiệm Tình dược. Sau tất cả, Harry và Ron có trả đũa được Draco hay đang vô tình tiếp tay cho Lucius?***Nếu bồ thích một tình yêu say đắm nóng bỏng, nhiều đam mê thì rất tiếc, fic này KHÔNG dành cho bồ... Rating K+.…
Đây là một fanfic do 1 potterhead (là mình) viết đã thỏa mãn sở thích cá nhân. Mình dự định sẽ viết nhiều fic/đồng nhân Harry Potter đủ thể loại. Mong được chia sẻ cùng những bạn cùng sở thích và được mọi người ủng hộ.Tác giả: Vô Ưu (Wattpad: silent_cat_K)Cp chính: Ginny x Hermione, mình thích gọi là Ginmione (chậm nhiệt nha)Cp phụ: từ từ updateTruyện không dành cho trẻ dưới 16 :)) đùa thôi, chúc các bạn đọc truyện vui.…
Đây là một câu chuyện của riêng những kẻ đơn phương, vậy nên nó chẳng thể nào lãng mạn như ngôn tình hay kết thúc sẽ có hậu như chuyện cổ tích. Nó tả rất chân thật về cảm xúc hay cảm giác mà những kẻ đơn phương đã và cũng như đang trải qua.Vì là tự truyện về tình yêu đơn phương nên có lẽ các bạn sẽ cảm thấy cảm xúc của tôi khá giống các bạn.Hi vọng câu chuyện của tôi có thể làm bạn cảm thấy hạnh phúc của đơn phương nhiều hơn là những nỗi buồn.... ---------------------"Nhiều lần tôi tự hỏi: Vì sao tôi lại thích cậu? Vì cậu đơn giản là cậu và chỉ là cậu ...Và nếu tôi biết được vì sao tôi thích cậu thì có lẽ tôi đã không trở thành kẻ đơn phương như bây giờ ...."[Trích]---------------------Đơn phương là thứ tình cảm rất đáng sợ bởi vì chúng ta chẳng biết nó bắt đầu từ bao giờ và sẽ kết thúc khi nào...[Trích]…