[Mitake] Le soleil de Mikey
《Khi Takemichi và Mikey sống chung với nhau.》-08/08/2021________________Couple: Sano Manjirou x Hanagaki TakemichiWarning: OOCLưu ý: Viết khi tay nghề còn non choẹt nên sẽ mắc nhiều lỗi…
《Khi Takemichi và Mikey sống chung với nhau.》-08/08/2021________________Couple: Sano Manjirou x Hanagaki TakemichiWarning: OOCLưu ý: Viết khi tay nghề còn non choẹt nên sẽ mắc nhiều lỗi…
"Sau này và mãi mãi chúng ta sẽ không còn là gì của nhau nữa" _____________________________(Hoàn) •Shmily•Au: IrisElise…
Vô Hạn Lưu AU!."Cần cù bù Nhân - Quả"Hanagaki Takemichi, một học sinh bình thường như bao nhiêu người khác. Nói đúng hơn thì cũng không bình thường cho lắm. Đối với cậu, thế giới này là một nơi mà con người đặt ra cho mình cái điều mông lung được coi là mục đích sống kia. Và Takemichi, mục đích sống của cậu chính là được đi thám hiểm đó đây, đứng đầu một nhóm đội nào đó. Takemichi cho dù đã qua ngưỡng tuổi mười tám, bắt đầu bước sang dấu mốc được gọi là con người trưởng thành, thì cậu vẫn là một thằng nhóc, mà người ta hay gọi là, quá đỗi trẻ trâu. Đáng lẽ ra cậu phải được trải qua một cuộc sống bình thường, nhưng Nhân - Quả luân hồi, thế giới sau khi chết mở ra, kéo theo một Hanagaki Takemichi không hề hay biết bất cứ điều gì vào trong đó.Từ ban đầu, thiếu niên cũng chỉ mong muốn được quay lại cái cuộc sống buồn tẻ của bản thân, nhưng càng đi sâu hơn, trải qua càng nhiều, tất cả mọi thứ giống như từ từ mở ra, phơi bày trước mắt. Con người. Không phải con người. Ẩn số. Không phải ẩn số. Cái chết. Không phải cái chết?Dù gì đi nữa, tất cả mọi thứ đều cần một lời giải đáp.…
❀ĐÃ BETA❀Isagi Yoichi không chỉ là bạn, là trái tim của Blue Lock em còn là bạch nguyệt quang trong lòng họHôm ấy là ngày em đính hôn cùng người em yêu...."Anh chờ em cả đời còn được""Mong một lần em chuyển mình nhìn tâm ý tôi""Tớ phải làm sao đây?""Đừng mơ tưởng đến Isagi nữa""Hay là ta cướp rể nhỉ?"Vì ta là bạn hay vì anh yêu em?✭Mô tả rất kém, chủ yếu viết vì thích✭Tách đoan và hay chấm phẩy không rõ ràng✭Có ý tưởng là viết không tránh việc lặp từ nhiều nhưng tuyệt đối không viết tắt✭Cái kết có hạnh phúc hay không là nhờ ở trí tưởng tượng các bạn✭Không đục thuyền càng đừng nhắc những CP không liên quan✭Tôi viết vì nổi hứng nhất thời chứ không có coi kĩ nên đừng dại mà copyChúc các bạn đọc vui vẻ♡…
Sanzu và Inupi là hai con chó của Takemichi, điều này cả Phạm Thiên đều biết. Một người là trung khuyển, một người là chó điên. Nhưng có một điều duy nhất khác biệt đó là chỉ có mình Takemichi mới được phép đùa giỡn với họ và ra lệnh cho chúng. Và thế là Takemichi trong một ngày buồn chán đã quyết định "chơi đùa" cùng hai chú chó của mình.Cảnh báo: có SM, 18+.Đây là các shortfic về Takemichi, có lúc sẽ là char x Take, có thể Oc x Take. Nói chung tôi có idea thì tôi sẽ triển, không có ngày lấp hố :v.…
Textfic | văn xuôi | ooc"Bao giờ mùa hè mới tới anh nhỉ? Em nhớ mùa hè quá"____Hơn cả thích và yêu - là thương…
"Tôi đã tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại em nữa"Em hồ ly đuôi loăn xoăn chút éc x Ngài hồ ly chín đuôi to như chổi lông gà…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…
[Gong Ji Cheol x Lee Dong Wook]Muốn mời em đi uống rượu, cả hai trò chuyện thâu đêm ở quán quen, không ai biết hai ta là ai, rồi men rượu lại mang tới những câu chuyện mà ta chưa từng tỏ bày, mang hai kẻ cô đơn xa lạ trở thành ngoại lệ của nhau. Muốn em là niềm kiêu hãnh cả đời, là ngoại lệ duy nhất và đặc biệt nhất trong lòng hắn, là một Lee Dong Wook ở đời thực chỉ thuộc về riêng mình hắn. Chẳng có vai diễn nào nữa, chẳng cần làm công cụ truyền đạt cảm xúc cho câu chuyện tình yêu của người khác nữa. Giờ đây, Gong Ji Cheol của đời thực, chỉ muốn yêu Lee Dong Wook trước mắt hắn, đời đời kiếp kiếp, không để em thuộc về ai khác. Ích kỷ mang em về, giấu đi. Dẫu rằng không thể cho em một lễ đường lộng lẫy, vẫn muốn đeo chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của người.• • •Hương thơm mà hắn yêu thích, người mà hắn yêu thích, thời tiết mà hắn yêu thích, vào thời điểm mà hắn yêu thích, vừa hay lại cũng yêu thích hắn.…
Kiếp trước Điền Chính Quốc cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương. Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh. Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn. Điền Chính Quốc quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Điền trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà. Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp. Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà Lão Kim cách vách. Nhà họ Kim là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất. Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta. "Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu. Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu. Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu. --- Bản gốc: Nhà có bé ngoan Tác giả gốc: Thính Nguyên Bản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm thỏa mãn các con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.Cô được mệnh danh là "công chúa" của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là "con nhà người ta" trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. "Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?"Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ "em".Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.- 5 năm sau -Anh nhìn thẳng về phía cô: "Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?""Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em"…
Tác phẩm thuộc event "첫눈 - Tuyết đầu mùa"…
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.…
Ngọt. Chủ sốp chỉ thích ăn đường.Thể loại nam hoá, các chương không liên quan đến nhau.Truyện lấy từ nhiều nguồn được trans.…
Jeon Jungkook × Kim TaehyungNhân cách hiện hữu vì cậu, mỗi cậu, Taehyung."Cậu nói xem, tôi thương cậu như thế nhưng cậu có để tâm không?""Làm sao đây Taehyung, tôi thương cậu quá"…
"dẫu có gian nan, cũng xin người luôn nhớ về những kí ức đã qua"huyết mạch thiên pháp sẽ còn bị săn đuổi, và khi thời điểm đến, chính đôi tay này sẽ phải đưa ra lựa chọn.lowercase; ooc; hp!au.…
12 chòm sao* Nữ *Xử Nữ Cự GiảiNhân MãThiên YếtBạch DươngSong Ngư* Nam *Ma KếtThiên BìnhBảo BìnhSư TửKim NgưuSong Tử…
Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…
Couple: Vương Nhất Bác _ Tiêu Chiến" Cuối cùng thì em cũng biết thế nào là bình thường rồi! Bình tĩnh và yêu người mình muốn, tình yêu là tình yêu, là sự cảm nhận của trái tim với trái tim ". ......" Anh cảm thấy mình như đang dụ dỗ người thành niên vậy. Cảm thấy như đang thực sự hủy hoại một người. Định kiến, dòm ngó, dè bỉu, em có chịu được không? Mẹ em bà ấy có chịu được không? Nói cho mọi người đây là bạn trai tôi thì em có dám không? Vương Nhất Bác, hai người con trai khó quá, đây chính là mối quan hệ không bình thường, còn tiếp tục thì sẽ bị xã hội miệt thị... Anh xin lỗi, chúng ta chia tay đi". ........" Chúng ta đều là những người bình thường... Bình thường bên nhau... Bình thường yêu nhau". " Và bình thường chờ đợi nhau nữa". .....Thể loại: Đam mỹ, ngược, ngọt, có H+, kết OE…
Tên truyện: Chỉ rung động vì emTên truyện trên convert: Duy nhất vì ngươi tâm độngTác giả: Mộ NghĩaConverter: TieuQuyen28Editor: LadySố chương: 71 chươngTình trạng: Hoàn ( đã hoàn trên convert) Nam chính - Nữ chính: Cố Mục Niên - Khương DaoCảm ơn bạn Tram520 đã tặng cho một chiếc bìa xinh xinh (づ。◕‿‿◕。)づGiới thiệu:Trên bữa tiệc tối nào đó, mọi người đều suy nghĩ Cố thiếu sẽ đem mỹ nữ nào đến dự tiệc đâyKhoảng thời gian trước Cố thiếu từng dính vào tin đồn xấu với thiên kim Trương gia nhưng mà lại nghe đồn anh có ý với thiên kim Lý gia. Nhưng mà, lần này anh nắm tay một cô gái bước xuống xe lại là một khuân mặt chưa từng thấy qua, là một cô gái có bộ dáng thanh tú dịu dàng. Người qua đường giáp: "Cố thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a. Người qua đường ất: "Điều này cũng. . . Quá tốt?"Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi."Nhưng kế tiếp -- anh lại ở trước mặt rất nhiều người, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô gái nhỏ, không coi ai ra gì mà mang giày cho cô.Mọi người kinh rớt cằm.Sắc mặt Khương Dao hồng hồng, rụt chân lại, cố ý nhỏ giọng nói chỉ để hai người nghe: "Uy, không phải là anh không thích em mang đôi giày này sao......"Cố Mục Niên ngẩng đầu liếc cô một cái, ngữ khí lạnh băng, "Là ai quấn lấy anh cầu xin cả buổi chiều?" Tay anh bắt lấy mắt cá chân của cô còn chưa buông ra, tiếp tục nói: "Chút nữa nhớ tựa vào anh, đừng để bị ngã."Khương Dao mỉm cười, "Dong dài......"…