Ngọt ngào của anh [ PERTHSANTA ]
🐶anh ơi em dỗi đấy🐶anh có thương em hong🐶anh đừng có mà trêu em🐶anh ơi em thương anh nhất…
🐶anh ơi em dỗi đấy🐶anh có thương em hong🐶anh đừng có mà trêu em🐶anh ơi em thương anh nhất…
Một kẻ ham sống sợ chết việc ao ước được sự bất tử trẻ mãi không già . Đến khi có được sự bất tử hằng mong ước thì mọi đau khổ dần bắt đầu , mở ra một trang hoàn toàn mới cho kẻ ko biết đủ .…
_đây chỉ là nơi tớ trút bầu tâm sự thôi_yuuchann_…
Có ai giống tôi không chia tay chỉ mong người ta níu mình lại nói một câu 'Anh yêu em ' nhưng không tại anh quá nhạt hay tại tôi con nít....…
| DROP |Tác Giả : Cẩm Tố Lưu Niên Nguồn : sưu tầmEditor: tamthuonglacVĂN ÁN ( Tống mặt dày , vô sỉ , hẹp hòi , phá gia , thù dai , bám vợ , chơi xấu , khó ngửi . chính là anh , Tống Kỳ Diễn :))Cận Tử Kỳ là cô dâu bị bỏ lại trong đám cưới của mình với thanh mai trúc mã Tô Hành Phong. Chú rể vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà để cô bơ vơ nơi lễ đường.Cô là nhân vật chính trong truyện Hôn Sủng - Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng. Một cô gái con nhà quyền quý, đúng chất tiểu thư sang chảnh nhưng lại rơi vào tình yêu với anh Tống Diễn Kỳ. Cô trầm luân với anh vào một đêm nhưng không ngờ chính lại là định mệnh để cả đời cô phải vướng vào. Hôn nhân của của cô với anh giá ngàn vàng cứu gia tộc thoát nguy.Anh, Tống Diễn Kỳ, người hội đủ cả vô sỉ, đen tối, dụ dỗ, hãm hại, lừa gạt. Anh chính vì vậy mà níu được chân cô và trở thành ba ba của Cận Mỗ Mỗ đáng yêu, lanh lợi.…
Đã buông rồi còn níu kéo làm chi nữa. Hết yêu rồi sao vẫn còn lưu luyến...…
Just for fun thôi nha mng 🙂…
_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…
. Em à. Em lại khóc nữa rồi...Em luôn tự hứa với bản thân mình rằng, em nhất định phải mạnh mẽ, không được yếu đuối như ngày trước nữa. Nhưng tại sao bây giờ, em tự phản bội bản thân em thế này.... Hôm nay anh ta đi rồi. Anh ta bỏ em như chưa từng quen biết em, chưa từng nói thương em, cũng như chưa từng có mặt em trên đoạn đường tuổi trẻ của hắn. Em khóc than, em níu kéo. Chẳng được gì ngoài những câu dứt khoác của anh ta.... Em à. Đàn ông là vậy đó. Họ chỉ yêu em vì thấy được em xinh đẹp, em giỏi giang, em thành công. Họ nuông chiều, yêu thương em. Thời gian sau, có được cái anh ta muốn rồi, em vấp ngã rồi. Anh ta vứt bỏ em. Nỗi đau đó em chẳng thể khóc lóc hay kể lể cùng ai. Chỉ mình em chịu đựng.... Em đừng tự trách bản thân mình. Suy cho cùng, phụ nữ vẫn là giống loài yếu đuối, dễ tin người, anh ta chỉ việc nói vài lời hoa mĩ, còn em thì cứ tin và chấp nhận. Rồi cuối cùng em được gì... Em cũng đừng hỏi bất kì ai rằng em đã làm sai điều gì, em có tệ hay không. Em à. Họ không phải là em, họ không ở trong câu chuyện của em, họ không thể đưa ra lời giải thích đúng đắn hay giúp em nguôi ngoai đau đớn... Em hãy tự hỏi bản thân mình, em đã đủ mạnh mẽ chưa, em đã yêu đúng người chưa, em đã yêu đúng chất của yêu chưa.... Tạo hóa sinh ra phụ nữ, mềm yếu là để nũng. Và mạnh mẽ được giấu sâu và bộc lộ khi vấp ngã. Em hãy biết cách mà mở cái mạnh mẽ trời phú ấy ra đi... Đừng bi lụy vậy nữa... . Cô gái của tôi. Em đừng vì ai mà phản bội bản thân mình. Mặc đời nói em ích kỉ, nhưng em hãy thương lấy em rồi mới …
Thời gian cứ mặc vậy mà bỏ rơi chúng ta.Mãi sẽ chẳng để ý đến đôi tay đang vội vã níu giữ.by gin.…
all x negav ( trừ atus,song luân,jsol,nicky,công dương..)…
Dù có vô vàn biến cố cắt đứt chúng ta thì anh sẽ cố gắng níu lấy em dù chỉ một giây...…
Tôi đã nghe ai đó nói rằng: "Lá lìa cành vì gió níu lá đi hay vì cây không giữ lá lại... " Tôi chợt cười. Lá lìa cành vì mệt mỏi với một đời chỉ sống vì cây.…
serious thoughts: điều gì níu giữ anh, vùng vẫy ở trong mối quan hệ này?…
Và anh biết sớm muộn rồi cũng sẽ có người sánh bước bên em... chuyện tình đã vốn vậy chuyện hợp tan sớm muộn, níu kéo chi thêm? Hm?…
Đơn phương là thứ tình cảm làm ta hạnh phúc nhưng cũng lại làm chúng ta đau khổ. Dù cố gắng kết mấy cũng không thể làm gì cả. Vậy tại sao còn níu lấy????…
"Điều anh ghét nhất phải nói lên Là anh nhớ em ngay cả khi em ở bên"…
Chỉ là tôi ngẫu hứng vô tình nghĩ ra cái plot này thôi :Đ…
nơi bộc lộ câu từ lủng củng của tKazuscaraCác chap không liên quan đến nhauFic đầu tay , chưa từng viết fic..cứ góp ý nhee T thân thiện lắmm…