[ShidoBachi] Nồng
Nơi trời Tây Có đôi ta hò hẹn.…
Nơi trời Tây Có đôi ta hò hẹn.…
Số phận của con người như hoa rơi dưới đất.Ai sẽ tự nguyện cúi mình nâng niu chúng chứ?…
Chúng ta sẽ ra sao khi cả hai bây giờ người níu người buông chẳng ai đành...…
Tổng tài lạnh lùng , cắm sừng , trà bông , H+++++ , BOY LOVE , niên hạ , bot dăm , lắm lông…
Cả lớp vẫn đang học, nhưng tôi chẳng thể nào tập trung được.Những lời giảng của cô giáo như chảy qua tai tôi, còn tôi lại không thể không chú ý đến Vũ.Nó ngồi ngay bên cạnh tôi, gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của nó, cảm giác gần gũi đến lạ.Tôi đang viết vào vở, nhưng đôi mắt lại không ngừng quay sang nhìn Vũ.Nó vẫn như thế, bình thản nhưng lại khiến tôi chẳng thể rời mắt.Bỗng nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng trên tay mình.Lúc đầu, tôi tưởng mình chỉ mơ tưởng, nhưng không. Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng, lướt qua tay tôi.Trần Hoàng Thiên Vũ không hề nhìn tôi, nhưng có thể cảm nhận được cái nắm tay ấy, dù chỉ là chạm nhẹ thôi.Giọng nó cất lên, mang theo sự ngọt ngào không thể chối từ:- Nguyệt Anh,đừng làm ngơ tao nữa.Tao làm gì sai mà bạn không thèm quan tâm đến tao thế?.Tôi hơi giật mình, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù trái tim tôi đập nhanh hơn một chút.Cái kiểu làm nũng ấy của Vũ...thật sự rất khó để từ chối.- Mày lại muốn gì nữa? Tự dưng làm nũng vậy là sao?.Mắt Vũ sáng lên, nó tiến gần hơn một bước, vẫn giữ cái giọng nũng nịu ấy:- Cái gì mà "tự dưng"? Tao chỉ muốn hỏi một câu thôi mà.- Mày không thể dành chút thời gian cho tao sao?.- Không.Trần Hoàng Thiên Vũ × Vũ Hân Nguyệt Anh…
Vẻ đẹp bên ngoài khiến người ta chú ý, nhưng thứ níu giữ người ta ở bên cạnh lại là vẻ đẹp tâm hồn.----------------------------------------------------------------Wondae huyng, cảm ơn anh đã yêu em.-Munikie, nếu có một ngày cả thế giới chẳng còn yêu em, hãy để anh yêu em thay cả phần thế giới.----------------------------------------------------------------Author: BonnarisPlot: BonnarisKhông mang truyện đi nếu chưa được sự cho phép của tác giả.THANKS FOR READING !…
Chuyện tình nhiều sự bất ngờ và đầy nước mắt. Cứ ngỡ là nam chính ai dè thành nam phụ. Bạn sẽ không biết hết được đâu chỉ có thể theo dõi chuyện mới nói ra hể được. Mô tả cũng không biết mô tả thế nào. Chỉ tóm gọn là Ngược- Sủng sau, Hoán đổi chính phụ, Biến đổi mĩ nhân...Một tình tiết trong chuyện:" Tặng em " Sở Hàn lấy ra từ trong túi một chiếc hộp xinh xắn mở ra đưa trước mặt Hạ Vũ. Cô ngạc nhiên trợn tròn hai mắt. Đó là một chiếc vòng kiền bằng bạc một đầu là khối tròn, còn đầu kia là những thanh bạc đang bao vây viên kim cương nhân tạo, được gắn thêm charm, hình một chiếc cánh thiên thần đơn giản mà tinh tế. Chiếc vòng toả ánh sáng lấp lánh trong đêm thật là đẹp. Thấy Hạ Vũ còn đứng ngẩn ngơ, Sở Hàn bèn cầm tay cô lên đeo vào, một giây sau cô mới nhúc nhích ôm trầm lấy anh. " Thích không? " Sở Hàn thì thầm bên tai Hạ Vũ. " Thích. Em thích lắm. Anh tặng gì cũng thích. Thật là đẹp" Hạ Vũ cười nũng nịu hạnh phúc. Chợt nhớ ra điều gì đó Hạ Vũ hơi đẩy người Sở Hàn ra nhìn lên hỏi: " Tiền đâu anh mua chiếc vòng này ? " " Đồ ngốc. Điều đó không quan trọng. Biết vì sao cái charm chỉ là một cái chiếc cánh chứ không phải là một đôi cánh không? " Sở Hàn xoa đầu cô anh mắt dịu dàng. " Em không biết " Hạ Vũ lắc đầu. Sở Hàn cốc đầu cô một phát nhẹ nhàng giải thích. " Em lúc nào cũng luyên thuyên với anh em chính là thiên thần của cuộc đời anh, lúc đó anh đã lơ đi nhưng từ sâu thẳm bên trong ngay từ lần đầu gặp em thì anh đã biết em chính là thiên thần. Nếu thiên…
[Long Fic] TÌNH YÊU VÀ THÙ HẬNAu: Phớ Cưtê's Chap 1: Tạm biệt - Tuấn Khải à! Anh định qua Mĩ thật sao? Anh bỏ lại em ở đây ư? - Quỳnh Nhi đôi mắt long lanh nhìn Tuấn Khải như thể muốn níu gĩư anh ở lại. Nhưng Tuấn Khải vẫn gĩư nguyên vẻ mặt lạnh lùng, không chút rung động. Anh hất tay Quỳnh Nhi ra và nói:- Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi không hề yêu cô. Nếu không phải vì ba mẹ ép tôi đính hôn với cô thì không bao gìơ tôi yêu cô đâu. Bây gìơ ba mẹ tôi cũng li hôn rồi, tôi chẳng vịêc gì phải giả vờ yêu thương cô nữa.Quỳnh Nhi đứng lặng người. Cô không tin vào những gì Tuấn Khải nói. Lòng cô đau như cắt. Không gì có thể diễn tả tâm trạng của cô lúc này. Quỳnh Nhi là con gái của chủ tịch tập đòan Hanjun. Ngay từ nhỏ cô đã đựơc ba mẹ nuông chiều nhưng Quỳnh Nhi không hề kiêu căng, cô bé rất xinh đẹp, học giỏi lại con nhà giàu nên rất nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng cô chỉ yêu mình Tuấn Khải thôi. Quỳnh Nhi ngồi bịch xuống đất, khóc lóc thảm thiết. Tuấn Khải quay lưng bỏ đi khôn…
Chờ người...có khi là cả một đời...Anh nói với em rằng anh muốn thế giới này vì có anh mà hạnh phúc, nhưng anh lại quên nói, thế giới của anh chỉ có mình em...Cậu và anh bị ràng buộc bởi một hôn ước chính trị của hai gia tộc, họ đến với nhau không có một chút thoải mái hay một chút tình yêu, định mệnh đã trói buộc hai con người này lại nhưng trái tim có thể níu cả hai đến cuối đời không .-- Hãy ủng hộ mình nhé.--…
Tác giả: Nguyễn Sinh ThờiVòng lặp thịnh thếTrầm trong luân hồiHồng trần chỉ là một tấm màng mỏng. Tuy không thể che mắt nhưng cũng khiến cho người ta mê muội.Nhìn thấu hồng trần chính là thánhThánh hành tẩu tại thế gian chính là Tiên trong hồng trần…
Truyện au viết hoàn toàn là vì tình yêu với couple JunSeob thần thánh, không tránh khỏi sai lầm, thiếu sót. Mong mọi người bỏ qua cho. Vẫn là vấn đề tình yêu muôn thưở, vẫn là sự hờn ghen, oán hận , thù ghét ... Nhưng vượt lên trên hết là tình yêu chân thành, sâu sắc của hai bạn trẻ. ------------... Hạnh phúc .. Có đôi khi thật gần mà cũng thật xaNếu em đã buông tayVì sao anh còn níu giữ.....Như vậy chỉ làm cho cả anh và emHai chúng ta đều đau khổ Em yêu anh Đó là điều không ai có thể phủ nhận Nhưng liệu có thể được sao?Tình yêu của em làm sao có thể được chấp nhậnKhoảng cách nào cho em và anh đây???-----------------------…
Tag: Chiếm hữu tính cách vặn vẹo điên cuồng đẹp trai cường công x Xinh đẹp ngây thơ cường thụ.Mùa xuân năm ấy, cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ nhàng trên mái hiên của biệt thự nhà họ Wongraven, những giọt nước tí tách như bản nhạc chào đón một sinh linh mới chào đời.Joong lúc đó mới một tuổi, vẫn chưa hiểu rõ thế giới xung quanh, nhưng hắn biết rằng hôm đó mẹ bỗng ôm một đứa bé nhỏ xíu, đặt vào lòng hắn."Đây là Dunk."Cậu bé trong tã lót nhỏ xíu, làn da trắng hồng, đôi mắt đen láy mở to nhìn hắn. Joong nhìn chăm chăm Dunk, bàn tay nhỏ bé vươn ra, vô thức chạm vào má cậu.Mềm.Hắn thích cảm giác này.Khi mẹ định bế Dunk đi, Joong lập tức níu lấy tấm chăn quấn quanh người cậu bé, đôi mắt trầm tĩnh không hợp tuổi nhìn mẹ đầy cương quyết."Joong, con không thể giữ em mãi được." Mẹ hắn cười dịu dàng.Nhưng Joong không buông tay.Hắn không hiểu khái niệm "mãi mãi" là gì, nhưng hắn biết, hắn không muốn đứa bé này rời khỏi mìnnh.Waring: Công với thụ không cùng huyết thống…
Tên truyện: Couple ngọt ngào (Sweet couple)Tác giả: Trường UýThể loại: Ngôn tình, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, thể thao điện tử (PUBG)Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (53 chương)Tình trạng biên tập: Đang tiến hànhBìa: Gác nhỏ của Dạ TướcLịch đăng: Không cóTruyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup. Editor còn non tay nên không tránh khỏi sai sót, mong được mọi người góp ý để hoàn thiện hơn trong tương lai. Trong quá trình đọc truyện có bất cứ thắc mắc, góp ý gì xin hãy để lại bình luận, mình sẽ ghi nhận và cố gắng sửa đổi.Mình xin gửi lời cảm ơn đến Gác nhỏ của Dạ Tước đã tài trợ cho mình một chiếc bìa xinh xắn, đồng thời cũng cảm ơn Leosing đã đồng ý cho mình sử dụng bản convert trên Wikidich.Lời cuối cùng: Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Không phải tầng không xanh thẳm cao vợi Không phải mây trời lững lờ xa títMà là một cơn mưa.Cơn mưa năm đó dịu dàng chạm lên tóc em, nâng niu từng tấc da thịt nơi em, gột rửa đi cái oi bức cuối hạ, chân thật đến nỗi cả đời này không sao quên được năm đó từng tồn tại một mối tình thầm lặng nhưng để lại dư âm lâu dài đến thế. ____Tag: Gia Nhậm, OOC, thanh xuân vườn trường, học sinh x thầy giáo thực tập, một chút hiện thực, chưa xác định SE hay HE.…
“Tướng công, ngươi nếu phụ ta, ta sẽ gặp cách ngươi mà đi.” Nàng nũng nịu nói. Mà hắn tắc gắt gao dán thân thể của nàng tử, thong thả mà lại yêu dã nói ra:“Nương tử nếu rời đi ta, ta liền phế đi của ngươi hai chân cùng hai tay, nhìn ngươi như thế nào rời đi ta?”Nàng vốn nên là sư phó chỉ định nước ngọt Vương phi, khả Hoàng Thượng lại đem nàng làm thay thế phẩm nhét vào hậu cung, nàng đem lợi nhận đâm vào trong bụng, đã xong này vớ vẩn hết thảy. Nhưng mà, lên trời ở nàng hấp hối là lúc, làm cho nàng có thể trọng sinh, lại bị thương lưu lạc thanh lâu, gặp yêu nghiệt bình thường Vương gia. Nguyên tưởng rằng như vậy định cả đời khi, Hoàng Thượng lại đem nàng đoạt lấy đến, để tại lãnh cung trung. Làm đi ra hoàng cung khi, lại phát hiện, nàng chính là một cái giao dịch phẩm thôi. Giả diễn thực làm, làm được để lại không người thương tiếc. Đi khúc diệu quốc, khúc diệu Hoàng Thượng cũng là không hiểu trìu mến người. Dùng cái gì hồng nhan họa thủy cũng…
Thanh xuân của mỗi người đều gắn liền với những kỉ niệm khi còn ngồi trên ghế nhà trường; những cảm xúc bối rối khi lần đầu tiên biết yêu; những ngang ngạnh, ẩm ương của tuổi cà cương khó bảo; hay cũng có thể là một người đặc biệt nào đó. Thời niên thiếu qua đi, chẳng ai có thể níu kéo, dù muốn hay không, chúng ta vẫn sẽ lớn lên và già đi. Niên thiếu chỉ như một toà thành trong một câu chuyện tiểu thuyết của tuổi thơ, chỉ có thể nhìn mà chẳng thể chạm vào. Viết cho tuổi niên thiếu của mối chũng ta, mỗi chương sẽ là một cậu chuyện về tuổi học trò, ngây thơ, ương bướng nhưng không kém phần sâu sắc và cảm xúc. Có thể bạn sẽ thấy chính mình trong đó! Tối không quá chú ý về mặt cốt truyện, cũng như không trau chuốt về ngôn từ, nhưng tôi tin chắc khi các bạn đọc các trang truyện tôi viết sẽ có tâm trạng thoải mái, hay sẽ có một nỗi buồn man mác khi nghĩ về thanh xuân đã qua đi!…
Nơi trưng bày tác phẩm của các thành viên Thờ Ơ Palace.Cũng là sân chơi lý tưởng của độc giả thích thơ…
Buông bỏ anh thực sự quá khó đối với tôi, cứ nghĩ đến một ngày không còn được gặp anh nữa liền cảm thấy buồn chán, không được anh nâng niu chiều chuộng lại khiến tôi nặng lòng.. như vậy liệu tôi có thể buông tay anh được không ? Quên anh được không ?…
Một ngàn năm sau khi Bất Tử Đế Quốc sụp đổ, tiểu khô lâu năm xưa vẫn miệt mài trồng trọt trên cánh đồng của mình. Bỗng nhiên, cổng triệu hồi mở ra một lần nữa."Các ngươi đói không? Ta đã trồng thức ăn suốt một ngàn năm, có hàng trăm triệu điểm đồ ăn đây.""Những cánh đồng này đều bỏ hoang sao? Ta có thể trồng trọt ở đây không?""Thành phố của công chúa trên núi không thể trồng rau à? Ta không muốn đi đến đó.""Bọn chúng muốn thu thuế của ta mà còn không cho ta trồng rau? Phá hủy bọn chúng!"…
Một ong một mầm giúp nhau hướng về ánh dương🌷🌻***Lưu ý: Truyện hư cấu, khác cốt truyện chính📌📌📌…