Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tuổi xuân của Taehyung thấm nhuần trong cái hương vị mang tên Jungkook, thấm nhuần trong cái mùi cỏ cháy vọng tiếng chim quốc quốc kêu lanh lảnh, thấm nhuần trong cái ngày đông bạc phủ đầu, và cuối cùng, thấm nhuần trong ngôi mộ xám xịt neo đơn nơi thiên đường...Lạc vào vĩnh hằng, và bị bông tuyết vùi sâu, mộ xám vẫn hoàn xám, và Taehyung vẫn hoàn Taehyung, chỉ có Jungkook luôn dõi mắt về nơi vang tiếng súng hỗn loạn, chôn mũi dao găm vào lòng đất rộng sâu..."người theo người, xám theo xám"{ vkook || oneshot }…
Từ khi cô biết yêu thì tình đơn phương là cái gì đó xa vời thậm chí cô còn thấy nó nhàm chán và quá khó hiểu. "Yêu đơn phương á! Tớ thấy nó nhảm nhí thật, yêu chi mà không dám nói, yêu chi mà chỉ lặng thầm chăm sóc rồi người ta có hay có biết đâu? Thế nên tớ sẽ không bao giờ dại mà yêu đơn phương đâu! ":)Để rồi cô lại đem lòng yêu hắn, yêu hơn tất cả, yêu hắn chỉ với vài cái nhìn thoáng qua...Cô 1 mình đơn phương đi theo hắn ,hắn đi đâu cô cũng đi theo đi qua mọi nẽo đường và đơn nhiên hắn thì không hề hay biết.. Ngày qua ngày cô luôn ở phía sau âm thầm quan tâm chắm sóc cho hắn.. Để chỉ mong hắn... 1 lần 1 lần thôi cũng được để mắt đến cô.. Cô sẽ lo lắng khó chiệu nếu hắn bị thương, sẽ khóc hết nước mắt nếu không được nhìn thấy hắn 1 ngày trời, và sẽ yêu hắn cho tới khi trái tim cô sẽ lãng quên hắn mãi mãi... Đúng cô đã yêu đơn phương đã tự mình sa vào thứ tình cảm mà mình cho là nhàm chán là quá xa vời....Cuộc đời cô chắc sẽ không đau khổ nếu người cô yêu không nhỏ hơn cô 1 tuổi…
Cp: Hà Lâm x Tư PhongCp phụ: Mộc An x Vũ Bảo ĐôngTag: Boylove, thanh xuân, học đường,...Giới thiệu: Mùa hạ nào còn tiếng ve sầu kêu. Khắp nẻo đường, trên những tán cây rợp bóng mỗi trưa hè. Ve ngân nga, tiếng gió thỉnh thoảng chạy qua rít gào một khắc. Sự ồn ào, song, cũng là sự yên bình trong khoảnh khắc. Đời người, thứ khó để lấy lại nhất gọi là thời gian. Nếu không thể trân trọng, chắc chắn nó sẽ vụt mất khỏi tầm tay. Một năm bốn mùa, xuân, hạ, thu rồi đông. Sẽ không có năm nào thay đổi, nó như một vòng luân hồi không có hồi kết. Vốn tưởng rằng cuộc đời sẽ thong thả mà trôi, ngày này qua ngày nọ, nhiều năm như một. Nhưng, cho đến mùa hè năm ấy, có những con người gặp nhau. Một sự tình cờ tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Song, chính họ cũng chẳng biết sự níu giữ ngày hôm ấy chính là định mệnh. Con người có sinh có tử, chỉ cần gặp được nhau là có thêm một lý do để biết trân trọng. Chính là, cuộc đời nói ngắn cũng không phải mà nói dài lại không đúng. Cho nên, nếu định mệnh để họ tìm thấy nhau, chắc chắn họ sẽ thuận theo tự nhiên mà ở bên, trân trọng, níu giữ, cùng đi hết một kiếp người.…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…
Hoàng hôn buông xuống trong một cái chớp mắt, bầu trời phủ lên một lớp kem cam cam đỏ đỏ, sau những tòa cao ốc xa xa lấp ló mặt trời tròn trịa. Thiên Yết vịn tay lên ban công, nó ghét hoàng hôn. Đỏ đỏ cam cam như màu máu, ấm áp được chốc lát là lại trở về sự lạnh lẽo vốn có. Không thể phủ nhận là giống nó, nhưng cõi lòng Thiên Yết chưa từng tồn tại một cảm giác ấm áp nào trước kia, từ khi ba mẹ nó ly dị, lôi nó và người bạn duy nhất của nó - Xử Nữ - theo. Thiên Yết phả ra một hơi, làn hơi mờ mờ nhanh chóng tan biến trong không gian tĩnh lặng. ......Xử Nữ lại cười, một nụ cười xán lạn. Đôi mắt bồ câu híp lại, đủ để nó không thấy cái cau mày rất khẽ từ Thiên Yết. Thiên Yết không ghét Xử Nữ, chỉ là cái cách Xử Nữ đối diện với cuộc hôn nhân của ba mẹ nó khiến nó chán chường. Xử Nữ giả tạo luôn luôn trưng ra nụ cười chuẩn mực, con bé nghĩ một đằng nói một nẻo, rất có thể lúc này, Xử Nữ cũng đang thầm chế nhạo nó trong đầu. Cơ mà, Thiên Yết biết Xử Nữ đã 17 năm, con bé đã lên Phổ Thông rồi còn gì....Con người ai rồi cũng phải trưởng thành, không cô gái nào có thể là công chúa lớn lên trong nhà kính mãi, cũng không cậu bé nào cũng luôn là anh hùng giái cứu thế giới. Tuổi thơ non dại như một giấc mơ thần tiên, nhưng mơ đủ rồi hay chưa, thì vẫn phải tỉnh dậy.…
Ba kể ngày xưa, ba gặp rồi lại yêu. Yêu say đắm một người nào phải mẹTay không thonDáng người chẳng nhỏ béMắt cũng đâu tròn xoeNgười ấy mặc chiếc sơ mi sẫm màu be2 người gặp nhau ngày mùa hạ oi ả, nẻo đường nhỏ lóc cóc con xe "Xe tuy cũ nhưng ngon lành đấy nhé! Lên đi nào, tớ đèo kẽo đường xa"Và cứ thế hai con người xa lạHai trái tim đơn độcCứ thế sát gần nhauLà thanh maiRồi bạn tâm giaoThành tri kỷMà mãi chẳng thể cùng nhau suốt đời Vì con ơi, ngoài "định kiến xã hội" ta và ông ấy đã cùng vượt qua nhưng hai chữ "đạo hiếu" nữa mà con ...Tình cảm kia quá điên cuồng, quá mới mẻBa vừa thương, vừa ghét bản thân mìnhChỉ vì nơi ta coi là gia đìnhMà tự tay bóp nát mầm tình mới gieoRồi trở thành trụ cột gia đìnhTrở thành người đàn ông mẫu mực như mẹ mình đã mong Dù biết tận sâu trái tim mình, ba đã "chết" từ lâuRồi lại đến mai sau ba và người ấy lại phải sống theo danh nghĩa là "bạn bè thân thiết"Nhưng sau đó, bản thân đã làm điều "ghê tởm" Lừa dối cả vợ lẫn conVà lại vẫn sống như chẳng có điều chi cùng gia đình "mẫu mực" theo xã hội, theo "đạo hiếu"Rồi sau này con sẽ biết, trái tim mẹ mãi chẳng thuộc về bố đâutrái tim mẹ đã lạc mất từ lâuvì trót trao tay cho một nàng thiếu nữ, một thiên thần lòng mẹ, một mối tình nông nổi tuổi thanh xuân con àNên nếu sau này, con có gặp, có yêu ai đấy, mong con hãy giữ chặt mối lương duyên này con nhé, đừng bao giờ yếu đuối mà chùn bước như chúng ta…
Trong một thành phố nhỏ, nơi mà ánh đèn neon chiếu sáng qua những con đường u ám và những tòa nhà cao tầng, cảnh báo về một thế giới đầy tội ác. Đây không phải là nơi dành cho những người yếu đuối hoặc những người muốn bắt đầu lại cuộc sống. Ở đây, quyền lực thuộc về những kẻ tàn bạo và tội lỗi là ngôn ngữ duy nhất mà mọi người hiểu.Nơi đây là địa bàn của hoạt động buôn bán, tệ nạn liên quan đến trẻ em diễn ra thường xuyên. Một nhóm trẻ em đã phải vượt qua nhiều thử thách để tồn tại. Họ không có gia đình, không có người thân, chỉ có nhau và niềm tin rằng họ có thể sống sót trong cái địa ngục này. Ban đầu, họ chỉ là những đứa trẻ lang thang trên phố, phải đánh đấm mỗi ngày để kiếm miếng ăn và tránh những kẻ thù khốc liệt.Nhưng qua thời gian, họ đã học được cách thích nghi, cách chiến đấu và cách lấy lòng những người mạnh mẽ trong thế giới đen tối này. Dần dần, họ trở nên mạnh mẽ hơn, trở nên thông minh hơn và kiếm được sự tôn trọng từ những người xung quanh.Khi những đứa trẻ này lớn lên, họ không chỉ trở thành những con chó săn cần bị điều khiển, mà còn trở thành những con sói điên cuồng, thống trị địa vị cao trong thế giới đen tối của thành phố. Để có thể tồn tại trên thế giới này, họ đã dùng mọi cách thức như buôn bán ma túy, mại dâm kể cả giết người để mở rộng tổ chức. Điều này khiến cho cảnh sát phải đau đầu, vì họ không thể nào bắt được những kẻ thù này, những con sói độc ác đang thống trị nơi đây.Nhưng liệu sức mạnh và quyền lực có đủ để…
Văn này tình cảm tuyến hiện tại chưa cao ,rất chậm nhiệt , chủ yếu nói về khai phá game ,đánh phó bản chiếm lượt đầu tiên xoát boss, qua ải game, xoái trang bị , nói chung kể game là chính tình cảm là thứ hai !, 2 nv9 chủ chiến hệ ko có sinh hoạt kỹ năng làm giàu gì hết , đọc tới chương mới nhất 2 đứa chưa khai khiếu , ko có xà nẹo , chậm của chậm nhiệt.cường cường "Hình như là chủ thụ " ko có hỏi rõ văn là chủ công hay thụ vì giới thiệu văn hay comment truyện ko nói rõ , nhưng đọc sơ qua là chủ thụ nhe .--------------------------------------------Chúng player nhóm thiên hô vạn hoán mỏi mắt chờ mong phía sau, đầu khoản Toàn tức võng du cuối cùng diện thế. 《 Dark Fairy Tales Online 》, toàn cầu đồng bộ công bố đo lường. Ở cái này vượt thời đại sân khấu ở trên, một đám tân tinh hiên ngang bay lên. Ai đem vẽ ra sáng chói nhất quỹ tích? Này là một cái liên quan với "Làm bản thân" cùng "Mộng tưởng" cố sự. Ngàn dặm hành trình, bắt nguồn từ mỗi một cái truy mộng người dưới chân. Nội dung nhãn mác: Thi đấu trạch đấu trò chơi võng du dốc lòng nhân sinh Tìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Ngàn dặm, Arthur, Tu la ┃ vai phụ: Thiên lang, nữ vương, Trùng trùng, đinh hương chi hôn ┃ cái khác: Toàn tức võng du, kỹ thuật lưu…
Tên khác: 2523.Tác giả: Wall's.Thể loại: Hiện đại, Nam x Nam, Cyberpunk, Tương lai, Khoa học giả tưởng, Tình cảm, Người máy, Xuyên không gian, HE.Giới thiệu:Phan Phương Phi đã đi qua một chiều không gian khác đến một nơi xa lạ, cậu được cho biết hiện tại đã là năm 2323, tức là cậu đã xuyên qua ba trăm năm sau.Một khoảng thời gian đủ dài để thay đổi tất cả mọi thứ, kể cả con người.Công nghệ cao và người máy những tưởng chỉ có trong suy nghĩ giờ đây có thể thấy ở khắp mọi nơi.Một trật tự thế giới mới, một xã hội phân biệt, một nơi hỗn độn, một cuộc chiến tranh giữa đấng sáng tạo và đứa con của mình.Xuất thân của thân thể mà Phương Phi xuyên tới là một khu ổ chuột nghèo nàn, hôi thối vì những con người nơi đây thất nghiệp, không theo kịp bước tiến của xã hội.Hãy cùng xem cuộc hành trình gian nan và thách thức của 3φ từ một khu ổ chuột đi đến khu đô thị bậc nhất của Vito Man - một trong những hằng tinh lớn nhất dãy ngân hà, dưới ánh đèn neon hào nhoáng và xa hoa.________________À thì tui nghĩ mn nên đọc chương truyện trước rồi mới xem [Nhật ký khám phá của 3φ], thật ra mn đọc trước cũng không sao, mà tại sau này tui viết nhiều chương hơn với mấy từ lạ tui bịa ra thì việc xem cái "nhật ký" đó sẽ rất dài.Chủ yếu "nhật ký khám phá" giống một chương để giải thích những từ tui bịa ra và nó cũng giống như một quyển nhật ký ghi chú những sự vật, sự việc mà thanh niên 3φ của chúng ta chứng kiến và học hỏi.…
Hán Việt: Hòa sơ luyến ly hôn dĩ hậu [ hào môn ]Tác giả: Nghiêm HềTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Phần 61Thời gian đổi mới: 29-10-2020Cảm ơn: 0 lầnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Hào môn thế gia , Gương vỡ lại lành , Hoan hỉ oan gia , Vả mặt , Thị giác nữ chủTấn Giang VIP2020-10-14 kết thúcTổng số bình luận: 216 số lần bị cất chứa cho đến nay: 896Tám năm luyến ái bồi chạy kết thúc, thường giai được như ý nguyện mà gả vào cạnh cửa hiển hách Tống gia,Trở thành Tống thạch dịch danh chính ngôn thuận thê tử.Hai tái hôn nhân sinh hoạt, nàng lại giống như chim hoàng yến vây với lồng giam, không được tự do.Nhận rõ hiện thực sau thường giai khởi thảo ly hôn hiệp nghị, cùng trượng phu từ đây biến thành người lạ.Nam nhân nghe vậy nheo lại hai mắt, môi mỏng gợi lên nhẹ giọng cười nói: "Giai giai, ngươi không cần hối hận."Ngẫu nhiên xảo ngộ, hắn vẫn là cái kia cao cao tại thượng, không ai bì nổi Tống thạch dịch,Mà nàng lại sớm đã vứt bỏ quá vãng mây khói, trở thành sự nghiệp tình yêu đều gặt hái tốt đẹp nhân sinh người thắng.Thường giai chớp động ánh mắt, ngữ mang cười nhạo hỏi hắn: "Tống tổng, hối hận sao?"Tống thạch dịch đuôi mắt mang phong, như suy tư gì mà quét nàng liếc mắt một cái, "Hối hận...... Ngươi liền sẽ trở về sao?""Ngươi nằm mơ."① gương vỡ lại lành, xem Tống tiên sinh thực lực hộ thê, thật hương định luậtMột câu tóm tắt: Thực lực hộ thê, thật hương định luật.Lập ý: Dốc lòng nữ chủ độc lập tự chủ theo đuổi tân sinh hoạt.Yêu sâu sắc hoan hỉ…
Mộng Anh - Tần Hạo đôi bạn thanh mai trúc mã mà cả trường Thiên Hoàng không ai là không biết đến ....Tần Hạo là tên kiêu căng , ngạo mạn , hút thuốc , đánh nhau , rượu bia đều đã thử qua thế nhưng cô bạn Mộng Anh lại nổi tiếng là học bá tại trường . Tần Hạo tuy cứng đầu không coi ai ra gì nhưng rất cưng chiều Mộng Anh và có lẽ chỉ có mình cậu biết cậu đã phải lòng Mộng Anh khi chỉ mới là học sinh trung học . Chỉ cần là lời mà Mộng Anh nói cậu đều sẽ khắc cốt ghi tâm và muốn thay cô thực hiện . Đoạn trích nhỏ ...." Tần Hạo , cậu có phiền không vậy hả " . Mộng Anh nổi giận vì chưa làm được mấy câu vật lý đã bị làm phiền . Tần Hạo : " Anh Anh ngoan , đừng giận có được không . Ca ca mua kẹo dẻo vị táo mà Anh Anh thích nhất nhé !" ." cút , cậu chỉ cần cách xa tôi 10m là được " Mộng Anh xoa đầu trả lời với khuôn mặt không chút cảm xúc ." không được , tôi sẽ không làm phiền cậu nữa , đừng đuổi tôi có được không , tiểu Anh Anh " ......Mọi người trong lớp đều có chung một suy nghĩ : chỉ có Mộng Anh mới dám nói chuyện như thế này với Tần Hạo , và Tần Hạo chỉ hạ mình trước Mộng Anh .…
☆ GIỚI THIỆU:"Cái gì cơ?" Artem nhướn mày, đôi tay siết chặt lại, cảm giác như vừa nghe một thứ quá phi lý từ miệng quản lý. "Muốn tôi thử... yêu đương với trí tuệ nhân tạo à?""Không, không phải kiểu AI như cậu nghĩ đâu." Quản lý cười khẩy, một nụ cười đầy bí ẩn và lạ lẫm, như thể trò chơi này là phát minh vĩ đại nhất từ trước đến giờ. Ông ta khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu giải thích tiếp. "Đây là chương trình đặc biệt, cậu có thể gọi nó là BOT, không khác gì con người, chỉ thiếu mỗi trái tim."Lúc này là năm 2180, thời đại mà công nghệ và trí tuệ nhân tạo đã vượt xa những gì con người có thể tưởng tượng. Cả thành phố phủ một lớp ánh sáng xanh lạnh lẽo từ những tòa nhà cao tầng, nơi con người chẳng còn bận tâm đến ranh giới giữa thực và ảo. Trong văn phòng nhỏ hẹp của quản lý, không gian chỉ còn lại mùi cà phê đã nguội lạnh cùng ánh đèn neon chập chờn. Quản lý đang cố gắng giới thiệu cho Artem một trò chơi thực tế ảo mà ông ta đang phát triển, với niềm tự hào không thể che giấu.❗️LƯU Ý❗️: 1. Mọi đối tượng nhân vật chính tiếp xúc đều là ảo, nhân vật chính không phát triển mối quan hệ tình cảm với bất cứ ai. 2. Ở mỗi ván chơi, vị trí top/bot của nhân vật chính sẽ tuỳ vào tình huống mà quyết định, tuy nhiên truyện không có cảnh NSFW. 3. Mỗi ván chơi sẽ có WARNING cụ thể riêng.4. Truyện được viết với mục đích giải trí.5. Truyện sẽ chỉ đăng duy nhất trên Thuỵ Khúc-ĐLMH…
*Lưu ý: tất cả nhân vật trong đây ngoài oc của tôi ra thù đều thuộc quyền sở hữu của tác giả làm nên bộ truyện Regressor Instruction Manual**Nhưng art thì là của tôi nhá!*Xin chào, về tóm tắt mô tả ở đây thì tôi chỉ nói nhanh thôi cho có lệ.Tôi giờ chẳng biết sao mà lại đứng ở một nơi như cái hộp kính nhiều tầng ụp lên gtrong cái không gian đen như ở ngoài vũ trụ ấy, nhiều sao vl. Trước mặt tôi là một cái tượng nữ thần đẹp như trong mấy bộ anime, dưới sàn là mấy kí tự nhìn cổ cổ đang phát đèn neon tím. Bức tượng nhìn chói mù con mắt tôi lun gòi, tắt xíu đc không?!Xung quanh hỗn loạn mọi người ai cũng hét lên khúc ca nhưng chung quy đều là đòi cứu. Nó còn tệ hơn khi mấy con quái như orc cứ đập đập vào bức tường trong suốt này, nhìn như có thể bể bất cứ lúc nào.Tôi thì chẳng hiểu sao vẫn bình tĩnh vl ra, bộ tui bị kéo vào quay phim hay sao? Ít nhất hãy trả tiền sau khi làm xong ngen! Và vì vậy tôi cũng hét cứu mạng như mấy đứa xung quanh vậy :>Lúc đi thấy một người khá là bình tĩnh đang bị lắc hỏi gì đó rồi sau cũng thả, tôi đến gần vì ổng là người duy nhất ở đây là bình tĩnh. Mặt ổng nhìn như suy tư đủ mọi thứ trên trời ấy :vĐến khi bức tượng phát sáng và lửa rực phừng phừng ở dưới.'Thật sự luôn, cái chuyện quái gì đang xảy ra vậy'tôi nghĩ vì dù có diễn thì cũng chẳng có nơi nào làm được mấy kĩ thuật như vậy vào bây giờ đc. Hổng lẽ là real???Những con quái vật rống lên như kêu tất cả im lặng, rồi bức tượng nữ thần cất tiếng:"Chào mừng mọi người đến một thế giới khác"…
Tác phẩm đam mỹ tả bí lù đầu tay của Jà collab với bạn mình là Á cuối cùng cũng đã ra mắt sau bao dòng lệ, máu, mồ hôi chúng mình đã bỏ ra =)).✨ Mong các bạn theo dõi và ủng hộ nhiệt tình !!! YÊU 🙏💕----------------------------------------------------------ⓣⓐⓖⓢ: Đam mỹ, vườn trường, hề hước, ̶d̶i̶r̶t̶y ̶o̶l̶d̶m̶e̶n, vũ phu mất dạy nhởn nhơ đỉ chó đa nhân cách công x chung tình khả ái nữ vương thụ, ngược, vôcực+, hậu cung drama, based on true sờ to ry, có H (?), BE---------------------------------------------------------- ⓒⓞⓝⓣⓔⓝⓣ (văn án):Cốt truyện kịch tính đầy plot twist ngược tâm lấy cảm hứng từ câu chuyện đ biết có phải là thật hay không. Cứ ngỡ một cuộc tình trong sáng đáng yêu ai ngờ lại đầy bi ai và đau khổ. Vĩnh Thanh mất dạy ban đầu cứ tưởng là một cậu chàng nhẹ nhàng tình cảm, ngờ đâu lại là một con người đa nkân cáck siêu khó hiểu, hại Đại Lee siêu khả ái của chúng ta bị quay như quay dế. Đến nỗi dẫn tới kết cục bi thương, đơn côi lẻ bóng trên suốt nẻo đường tình yêu !? Rồi Lee sẽ phải làm sao? Tìm kiếm một tấm lưng, một bờ vai mới trong 3 nam phụ công hay nhất kiến chung tình, một lòng một dạ hướng về tình cũ (hay còn được thân ái gọi là thằng loz nam chính công) ?NÀO, CHÚNG TA CÙNG ĐÓN XEM !!!----------------------------------------------------------*Sản phẩm đ hoàn toàn là hư cấu và có nhiều yếu tố hãm loz máu cún thuộc quyển sở hữu trí tuệ của Jà và Á. Các bạn đọc vui lòng không ri-ắp hoặc chuyển vơ hay xâm phạm quyền lợi dưới mọi hình thức !!!!…
Title: Cuộc sống sau tốt nghiệp của bạn JeonAuthor: Bánh Rán ĐườngCouple: TaeKook (Taehyung x JungKook)Rating: MStatus: On goingCuộc sống của Jeon Jungkook trước tốt nghiệp và sau tốt nghiệp có gì thay đổi?Chú ý: fic nhẹ nhàng, có H, hầu hết tình tiết đều là giả tưởng. Và vô cùng chú ý rằng đây là fic VKOOK (V top Kook bot). Anh em đi qua vào đọc ủng hộ bạn au lười chảy cả mỡ này nha nha~~~…
"Taehyung đã nhìn lầm Jungkook mất rồi." Credit: trashyung Translator: Bánh Rán Đường Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. KHÔNG ĐEM RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA MÌNH.…