|phuwinfourth| chiều ông
nói trước là truyện viết về ghostship nên đừng có táp tui nheee🥰…
nói trước là truyện viết về ghostship nên đừng có táp tui nheee🥰…
Đối với kẻ khác nó chỉ đơn thuần là bức ảnh cũ nhưng đối với cha tôi nó lại là báu vật…
Mình muốn lưu lại những trích dẫn hay trong từng cuốn sách mình đã đọc và cả cảm nhận của mình về nó. Mọi người có thể đọc và tham khảo những quyển sách đó=)))…
r18ngoại truyện của người kể chuyện…
Fanart trích đoạn phiên ngoại Tiểu biệt thắng tân hôn của artist 秃饼大刀刀 - @maotuanxjjĐọc H mà hứng không nổi là như thế nào :v Này là ý kiến của con Ziahia nên ai đọc mà bị ám ảnh thì cứ rủa nó nhá!Link full ko che: http://taphoanho.home.blog/2020/03/30/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han-tieu-biet-thang-tan-hon-18/Mật khẩu: Tên blog viết liền ko dấu.----------------------Thả ❤ cho artist tại: twitter.com/maotuanxjjTrans: ÉEdit: NgoanBản dịch thuộc về @Taphoanho, vui lòng không tự ý mang đi đăng lại.…
Tổng tài và tongtaiNgười ta thường nói 'Một núi không thể có hai hổ' vậy mà tại thủ đô bé nhỏ lại tồn tại song song hai thủ phủ to lớn chiếm giữ hai đầu. Ở đây được Quang Hùng và Đăng Dương thống trị.Công ty liên doanh nước ngoài DM của Đăng Dương gần như che phủ cả vùng Bắc Thành rộng lớn. Ngược lại ở Nam Thành màu mỡ thì được thâu tóm gọn gàng bởi tập đoàn HM của Quang Hùng.Kỳ lạ nhỉ? Cả đất nước Việt Nam rộng lớn nhưng hai ông trùm nắm giữ huyết mạch kinh tế của cả đất nước lại nhất quyết tranh giành một vùng đất bé nhỏ. Không phải vì dưới đó ẩn tàng kho báu mà vì một sợi dây liên kết vô hình giữa cả hai.Liệu sợi dây đó là dây tơ hồng nguyệt lão hay là sợi dây thù hận truyền đời đây? Không một ai có thể nói trước được gì cả bởi vì...…
Trần Đăng Dương: Thầy pháp lưu động, đẹp trai, lạnh lùng nhưng miệng mặn như nước mắm nhĩ, chuyên săn ma trừ tà.Nguyễn Thanh Pháp (Kiều): Trai quê miệt dưới, mê trai hơn mê gạo, lanh chanh, nhiều chuyện nhưng tốt bụng, có khả năng thấy ma từ nhỏ.Miệt dưới Cái Răng có một cái xóm, người ta đồn rùm beng rằng xóm đó "ma cỏ cư ngụ, hồn vía còn chạy còn kịp". Ấy thế mà có thằng cha dọn về, dựng cái nhà lá giữa đồng nước, tối ngày cầm roi lùa ma như lùa vịt. Người ta gọi ảnh là thầy Dương.Một bữa, thầy gặp phải Pháp - thằng nhỏ bán cá linh ngoài chợ nổi. Nó thấy ma từ hồi còn ẵm bô, giờ lớn lên... vẫn thấy, thấy nhiều quá phát phiền. Hai người một thầy - một thằng thấy ma, không biết trời xui đất khiến sao lại thành một đôi "săn ma - bắt quỷ - phá án - cãi nhau - yêu nhau" khắp vùng sông nước.…
lấy cảm hứng từ game ( just shape and beat ) một thế giới tràn ngập những giai điệu và các khối hình thế giới đó được chia thành những phần khác nhau mỗi nơi mỗi thể loại nhạc và ở mỗi nơi người cai quản khác nhau, gọi tắt là vua và nữ hoàng. một hôm nọ vị vua quỷ trẻ tuổi sôi nổi bên kia chán quá đi qua xâm chiếm nước nhạc nhẹ không thành công nhưng mà hắn lại bắt cóc được công chúa của nước đó đem về làm tù nhân…
Chx đề cập đến 1 a chàng ma cà rồng lạnh lùng,quyến rũ đang tìm kiếm hương vị của mk.....…
Yêu thầm thì liệu có còn tiếp tục nữa được không?? Ai là người bắt đầu trước và liệu có bị tổn thương không?…
Take request, take request ~…
*warning: nsfw & lowercase…
Ở trường, Judai là một học sinh thiên tài đeo kính cận, cậu nổi tiếng khó gần vì vẻ mặt luôn lạnh lùng của mình. Nhưng vào ban đêm, cậu ấy là một người pha chế quyến rũ tại quán cà phê địa phương. Điều gì sẽ xảy ra khi Johan - một nam sinh rất được chào đón ở trường nhìn thấy một mặt khác của Judai? ---------------------------------------- Author: Nguyệt Lam Thể loại: Fanfiction Couple: JudaixJohan (Spiritshipping) Mời đọc và đánh giá!…
Nữ: Xử Nữ . Cự GiảiCòn lại là nam( Không hoan nghênh bọn anti 1 trong 12 cung :)) )Ra chương bất thình lình ko đoán đc 😂…
AOT ship=))))…
Giống cái tên truyện . Fic này nói về đủ thứ cả , nói chung là thập cẩm . Thieunang team tên nhóm của tụi tui nha mấy má…
Link fic gốc:https://archiveofourown.org/works/27073501Fic dịch chưa có sự cho phép của tác giả nên đừng mang đi chỗ khácSummary:"Nó sẽ bị thâm đấy"-Anh chàng nhân viên coffee đẹp trai cất giọng.Anh ta chống khuỷu tay lên quầy và cười. Keigo nhíu mày, vẫn chưa thể dời cơ thể ra khỏi mặt đất."Huh?" "Đầu của cậu đó,chim nhỏ"anh nói.Và điều đó khiến các lông vũ sau lưng của Keigo dựng ngược hết cả lên.Hai bên má của cậu nóng lên khi anh với tay lên chạm vào đầu của cậu và giật nảy lên khi ngón tay anh nhấn xuống quá mạnh"Chết tiệt"cậu thì thầm,nhìn lại vào người đàn ông người trông có vẻ hoàn toàn hài lòng khi nhìn thấy cậu phải chật vật trong đau đớn.Keigo thở dài,nghiêng đầu sang một bên,đôi mắt tìm kiếm thanh ghi thẻ tên nhưng không tìm thấy cái nào trên người anh ta.Cậu cau mày."Này, quản lý của mấy người không bắt phải có thanh thẻ tên hay gì đó khác sao ?"cậu hỏi.Và đó thực sự không phải chủ đề chính mà cậu muốn đề cập nhưng thôi kệ.Cậu ngồi dậy khi anh trai kia cười khẩy,nghiêng người về phía cậu."Thì sao?Cậu cần tên tôi cho việc gì à ?"--aka nơi mà hai người họ rơi vào lưới tình tại một quán cà phê sách…
Truyện đầu tay nên sẽ có sai sót có gì mong các bạn góp ý! Mỗi chap là 1 câu chuyện khác nhau về đôi gà bông này.…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
Có những giấc mơ lặp đi lặp lại như định mệnh, như những mảnh vỡ ký ức từ một nơi xa xăm mà ta chưa từng đặt chân đến. Hoàng Đức Duy - một chàng trai bình thường giữa dòng đời tấp nập và tẻ nhạt cứ mãi mang theo những giấc mơ kỳ lạ, nơi cậu gặp một người con trai tên Quang Anh. Họ bên nhau giữa những thời đại khác biệt. Duy yêu người ấy tha thiết trong từng giấc mộng, như thể đã yêu suốt ngàn năm... nhưng lần nào cũng tỉnh giấc ngay trước khi kịp nói một lời yêu.Cho đến một ngày, giữa đời thực phẳng lặng, Duy gặp Nguyễn Quang Anh - một người hoàn toàn xa lạ... nhưng trái tim cậu lại run lên như vừa tìm lại một điều đã đánh mất từ rất lâu. Đôi mắt ấy, nụ cười ấy, hơi thở ấy - tất cả đều gợi lại những gì trong mơ.Liệu định mệnh có thật? Liệu những giấc mơ kia là tàn dư của kiếp trước, hay chỉ là tiếng vọng từ trái tim chưa từng thôi nhớ nhung một linh hồn nào đó?Liệu có thể nào... một vết nhớ từ linh hồn đã vượt qua cả giấc mơ, để sống dậy giữa đời thực?…