[Fakenut] Thần Điện Cửu Vĩ Hồ
"Tôi đã tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại em nữa"Em hồ ly đuôi loăn xoăn chút éc x Ngài hồ ly chín đuôi to như chổi lông gà…
"Tôi đã tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại em nữa"Em hồ ly đuôi loăn xoăn chút éc x Ngài hồ ly chín đuôi to như chổi lông gà…
Ngọt. Chủ sốp chỉ thích ăn đường.Thể loại nam hoá, các chương không liên quan đến nhau.Truyện lấy từ nhiều nguồn được trans.…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…
[Gong Ji Cheol x Lee Dong Wook]Muốn mời em đi uống rượu, cả hai trò chuyện thâu đêm ở quán quen, không ai biết hai ta là ai, rồi men rượu lại mang tới những câu chuyện mà ta chưa từng tỏ bày, mang hai kẻ cô đơn xa lạ trở thành ngoại lệ của nhau. Muốn em là niềm kiêu hãnh cả đời, là ngoại lệ duy nhất và đặc biệt nhất trong lòng hắn, là một Lee Dong Wook ở đời thực chỉ thuộc về riêng mình hắn. Chẳng có vai diễn nào nữa, chẳng cần làm công cụ truyền đạt cảm xúc cho câu chuyện tình yêu của người khác nữa. Giờ đây, Gong Ji Cheol của đời thực, chỉ muốn yêu Lee Dong Wook trước mắt hắn, đời đời kiếp kiếp, không để em thuộc về ai khác. Ích kỷ mang em về, giấu đi. Dẫu rằng không thể cho em một lễ đường lộng lẫy, vẫn muốn đeo chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của người.• • •Hương thơm mà hắn yêu thích, người mà hắn yêu thích, thời tiết mà hắn yêu thích, vào thời điểm mà hắn yêu thích, vừa hay lại cũng yêu thích hắn.…
Kiếp trước Điền Chính Quốc cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương. Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh. Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn. Điền Chính Quốc quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Điền trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà. Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp. Sau đó "nắm sữa" bị đẩy vào nhà Lão Kim cách vách. Nhà họ Kim là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất. Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta. "Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu. Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu. Là người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm trường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu. --- Bản gốc: Nhà có bé ngoan Tác giả gốc: Thính Nguyên Bản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm thỏa mãn các con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
"vợ ơi đợi anh với""anh bị phiền á, đừng có đi theo tôi, và đừng gọi tôi là vợ nữa""trước sau gì chả là vợ anh"…
"Ảnh tử tế lắm lại còn ấm áp nữa nên là yên tâm đi em sẽ chắm sóc anh ấy thật tốt""yaahhhh Choi Wooje sao mày cứ bám bồ anh mãi vậy""Minseokie là của mình anh thoi biết chưa""Uk của mình anh thoi Minhyeong ạ"-Em đã tiến tới bên anh rồi nè Minhyeong thấy em giỏi chưa -Cảm ơn vì đã chịu hướng về anh cậu fan nhỏ đáng yêu ạ…
Tác giả: Phiến QuỳThể loại: Mạo hiểm, chữa lành, giả tưởng, HE.GIỚI THIỆU"Một cậu bé nhặt được anh lính đặc chủng trong rừng mưa"Trong một lần chấp hành nhiệm vụ bí mật, Sói Đầu Đàn thuộc đội đặc chủng Tây Nam bị người ta truy sát, lạc vào rừng nguyên sinh phía Bắc Myanmar.Khoảnh khắc cận kề cái chết, anh gặp được một cậu bé bí ẩn. Trước những hành động mập mờ nối tiếp nhau của cậu bé, anh cũng dần đắm chìm...Từ rừng nguyên sinh Bắc Myanmar đến chuyện tình ngọt ngào nơi thủ đô hoa lệ.Phải chăng bạn thiếu áo dùng, cùng nhau ta sẽ vui tươi lên đường(*).(*) Trích bài thơ Vô y 3 của Khổng Tử, mượn bản dịch của bác Nguyễn Văn Thọ.…
"Em chỉ là người thay thế thôi ạ""Ừ...em chính là kẻ thay thế""Thế anh đã từng thật lòng với em dù chỉ một chút chưa""Anh...."…
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.…
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.Cô được mệnh danh là "công chúa" của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là "con nhà người ta" trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. "Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?"Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ "em".Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.- 5 năm sau -Anh nhìn thẳng về phía cô: "Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?""Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em"…
Câu chuyện mẫu giáo của JoongDunk, PondPhuwin và GeminiFourth…
"Tớ muốn nói chuyện với cậu một lần nữa""Tớ muốn ôm cậu một lần nữa""Tớ muốn nhìn thấy cậu một lần nữa""Đừng đi, hãy ở lại với tớ , cho đến ngày cái chết chia lìa chúng ta một lần nữa"…
12 chòm sao* Nữ *Xử Nữ Cự GiảiNhân MãThiên YếtBạch DươngSong Ngư* Nam *Ma KếtThiên BìnhBảo BìnhSư TửKim NgưuSong Tử…
"Chàng không phải là tân lang , người mà ta đã từng hẹn ướcNgẩng đầu rồi khóc với trăng kiếp này ta mất người yêuChàng không phải là tân lang,, người mà ta ngỡ sẽ bái đườngPháo hoa trước kiệu hồng nhưng ta phải theo chồng chàng đừng vương vấn tình xưa".....Còn nợ em muôn ngàn lời hứaNợ em cả áo hoa thiệp hồngNợ 1 đời chăm sóc em , nợ ngày vui 2 chữ vu quy…
Hán Việt: Xã khủng tâm thanh tiết lộ bị đại lão môn đoàn sủng liễuTác giả: Tức Tức MiêuTình trạng bản gốc: Hoàn thành (120c)Sinh nhật: Nov.9.2024Nguồn: WikidichEditor: junieThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Đọc tâm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , Đô thị tình duyên , Pháo hôi , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1--Tề Niệm xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết, trở thành một nhân vật pháo hôi được hào môn nhận nuôi. Điều kỳ lạ là, thay vì đau khổ hay tranh đấu, Tề Niệm lại chỉ mê mẩn mỗi việc... ăn dưa.Tại các bữa tiệc, Tề Niệm giống như bước vào một ruộng dưa lớn.Ai tìm đến cậu gây phiền phức, cậu liền tiện thể "ăn dưa" chuyện của người đó.[Chậc chậc, cái người mặc đồ trắng kia, hôm qua vừa đi bệnh viện vì hoa cúc nở rộ ra đấy...][Còn cái người mặc đồ đen kia, đúng là cầm thú. Vợ đã trở thành les mà còn không biết? Thật sự là quá thảm!][Ái chà, còn cái người mặc đồ đỏ kia, bí mật này còn bùng nổ hơn!]Sắc mặt của mấy người đó lập tức tái mét: "Cầu xin cậu, đừng nói nữa!"Cách "vô tình công kích" này của Tề Niệm khiến mọi người đặt cho cậu biệt danh "Khả Hãn đại điểm binh". Từ đó, trong giới thượng lưu lan truyền một câu nói: "Chọc ai thì chọc, nhưng đừng bao giờ chọc Tề Niệm!"Còn Tề Niệm vẫn hoàn toàn chẳng hay biết gì. Ngày ngày vẫn vui vẻ "ăn dưa" như cũ.[Cái vị thúc thúc kia, vốn dĩ sự nghiệp phát triển không ngừng, đáng tiếc...]Một đại lão ngành sản xuất nghe thấy vội vàng hỏi: "Đáng tiếc cái gì? Mau nói đi!" (Chuyển kh…
"anh đừng xen vào truyện của em nữa""nhưng anh yêu mày"…
đồng nhân conan…
"không phải là không có người tốt hơn anh, chỉ đơn giản là khi gặp được anh rồi, em chẳng muốn tìm thêm ai nữa"…
-"tình cờ như vậy người ta gọi là duyên đó nhóc à"-----------------"Thằng nhóc này bị điên rồi"-----------------"vậy đối với em chị cũng chỉ là người thay thế hay sao?"-----------------"em đừng như vậy với tôi nữa, đừng để bạch nguyệt quang của em lại dỗi nữa"------------------"chị ơi, anh xin lỗi mà, em đừng như vậy nữa"-.…