Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
con pik me girl của lớp t kiêm bạn thân cũ 7 năm của t, đáng lẽ ra t sẽ k nói gì về tình bạn này đâu, bởi con này nó gọi tên t ở khắp mọi nơi nó đi bây à,t chỉ tiếc là sao t k nghỉ chơi sớm hơn với nó thôi,bây nghe câu chuyện về con nhỏ này k tức t mới lạ,t k rảnh thêu dệt câu chuyện làm gì có gì t viết nấy,...…
Chào mọi người mình là Jen🍑đâyXin giới thiệu với mọi người đây là một fic tổng hợp các đoản ngắn về quá trình yêu nhau và bên cạnh nhau, hạnh phúc có, vui vẻ có, nước mắt cũng có nữa..._Fic này mình sẽ chia thành 7 phần gồm: +Phần 1: Cảm nắng +Phần 2: Đơn phương +Phần 3: Tình yêu +Phần 4: Khúc Mắt - Biến cố +Phần 5: Chia ly +Phần 6: Kết hôn +Phần 7: Trọn đời bên nha_Về nội dung: +Phần 1: -"Bên anh 8 năm em vẫn không bằng một cô gái mới đến bên cạnh anh, có phải anh nhẫn tâm với em quá không. Có lẽ nếu trước đây anh không ngọt ngào với em thì tình cảm em dành cho anh chỉ dừng ở mức cảm nắng...." +Phần 2: -"Nhìn em bên cạnh người khác anh thật không nỡ chút nào. Do anh không giữ được em hay từ đầu người em yêu đã không phải là anh..." +Phần 3: -"Người ta nói tình yêu của hai chúng ta ngọt ngào như mức đường vậy anh nói có đúng không" -"Đúng lắm tình yêu, bảo bối nhỏ của anh nói rất đúng. Anh yêu em". +Phần 4: -"Ngay từ đầu anh đã không yêu em người anh yêu là cô ta" -"Em lợi dụng tôi để lấy tài sản này nào. Thật đáng khinh bỉ" -"Mọi chuyện không hẳn chỉ là hiểu lầm thôi đâu..." +Phần 5: -"Chia tay đi tôi không còn yêu em nữa, vậy nên kết thúc sớm sẽ tốt cho tôi và em. Mong em hạnh phúc" +Phần 6: -"Ngày hôm nay em khoác lên mình bộ lễ phục thật đẹp để cùng khoác tay chú rể của em, cả thế giới sau này để em tựa vào cùng bước vào lễ đường" -"Cuối cùng em cũng chịu cưới anh" +Phần 7: -"Em mong cho chúng ta sống bên nhau tới già, cùng nằm trên chiếc giường hay nằm mà cũn…
HƯƠNG HOA NHÀI CỦA THANH XUÂNThể loại: Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, ngọt ngào, học đường, nữ chủ độngCao Bạch Liên - cô gái đáng yêu với mùi hương hoa nhài quen thuộc, phải lòng chàng học bá Tạ Đình Khải ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mang theo trái tim thiếu nữ đang rung động, cô bắt đầu hành trình lặng lẽ để tiến gần hơn đến thế giới tẻ nhạt nhưng dịu dàng của cậu. Tuổi thanh xuân của họ như hương hoa nhài: dịu nhẹ, trong trẻo, có chút vấn vương, có chút dịu dàng- nhưng cũng vì thế mà mãi không thể lãng quên.Liệu mối tình thuần khiết ấy có thể nở rộ, hay sẽ chỉ như một cơn gió thoảng qua?…
Han Noah, một nhân viên văn phòng 23 tuổi. Mới vào công ty chưa được bao lâu thì đã bị tên sếp ác ma nhắm tới. Hắn luôn ép anh ấy chạy vặt và làm những việc ngoài lề, còn thường xuyên bắt anh tan ca. Hắn là con trai của chủ tịch lớn với khối tài sản kết xù, tuy nhiên lại ăn chơi không nghó nghé gì đến công ty. một ngày nọ Han Noah phải tăng ca và anh ấy cảm thấy rất mệt mỏi nên đã ngủ lại trên bàn trong lúc làm việc. Cũng lúc đó sau khi bị đánh thức bởi tiếng động lạ, anh ấy đã phát hiện ra bí mất động trời của sếp mình…
Hello các độc giả yêu quý👋🏻👋🏻👋🏻Xin hãy gọi tôi bằng cái tên thân thương là Bắp🌽 "Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lệ Hy xướng " là mầm non nảy nở trong lòng tôi ngay sau khi tôi kết thúc bộ "Mệnh Phượng Hoàng" của Hoại Phi Vãn Vãn.Có thể nói, "Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lệ Hy xướng" chính là đời sau của "Mệnh Phượng Hoàng" do chính tay tôi viết nên. Vì vậy, các bạn có đem đi đâu thì nhớ xin phép một tiếng. Khi có được sự cho phép thì nhớ ghi nguồn đầy đủ nhé😉 "Phong Hoa Tuyết Nguyệt " có nghĩa là gió, hoa, tuyết, trăng là những thứ đẹp nhất trong tự nhiên. Thế nhưng "Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lệ Hy Xướng" ở đây được hiểu với ý nghĩa sau: "Lệ Hy" là ánh bình minh đẹp hoa lệ của buổi sáng sớm. Được ghép lại bởi tên của nam nữa chính. "Xướng" là gọi. Thứ đẹp nhất trong truyện gọi tên ánh bình minh hoa lệ buổi sớm mai.*khởi: 1/10/2019*…
Author:AnnieNhân Vật:Vương Tuấn Khải:người anh trai nhận của Thiên Tỉ, cậu là trẻ mồ côi được nhận làm con nuôi, về nhà họ Dịch, quen biết Thiên Tỉ và đã rung động ngay lần đầu gặp mặt. Nhưng vì tự nghĩ bản thân chỉ là người anh trai nên không dám bày tỏ tình cảm.Dịch Dương Thiên Tỉ:Thiếu gia độc nhất nhà họ Dịch và là em trai nhận của Tuấn Khải. Nó thường là một người rất lạnh lùng trừ phi ở trước mặt anh trai mình. Nó thực thích người anh là Tuấn Khải nhưng cũng thực không dám mở lời cho tới khi cả nó và cậu nhận ra chân lý:"Có không giữ, mất đừng tìm"Ngoài ra còn một số nhân vật khác sẽ giới thiệu sau.Thực ra au vô cùng kết fic kiểu ôn nhu tiểu công, khả ái thụ thụ nên có lẽ sẽ viết nhiều fic kiểu này lớm, mong các vị thông cảm.Với nị fic nỳ khá nhẹ nhàng, có ngược nhưng ta không nỡ ngược quằn quại âu, còn H có hay không dựa vào ý kiến của các vị. Thân!!!…
Có hay không tình yêu từ cái nhìn đầu tiên? Tôi đã từng tự hỏi mình câu hỏi ấy và đinh đinh với cái suy nghĩ chắc chắn là KHÔNG. Tôi từng yêu và cũng từng làm tổn thương rất nhiều người, tôi luôn cho rằng nhiều người bước qua đời mình đều tựa nhiều lý do. Mỗi ngày thức dậy tôi đều nhấn cho mình cái suy nghĩ phải làm thế nào để làm hài lòng mọi người xung quanh. Nhưng có lẽ điều đó đã giết tôi một cách từ từ mà xót xa nhất. Tôi mất niềm tin, tôi không tin vào tình yêu mấy nhất là đàn ông. Tôi bị xem như trò đùa của những con người mà từng có khoảnh khắc tôi yêu thương họ. Tôi nhớ như in cái ngày đầu tôi và anh gặp nhau (ở ngoài đời) hôm đó chính là ngày tất niên do thầy tôi tổ chức, tôi đến dự với tư cách là học trò còn anh lại là học trò cũ của thầy. Hôm ấy, có một buổi gọi là bày bán gian hàng ẩm thực, nhóm tôi hay say nhiệt tình tổ chức một cách tốt nhất, anh là người dạo mua và thưởng thức, anh cũng chính là đàn anh của thằng bạn thân tôi, nó xổ xàng bắt anh mua đồ của nhóm tôi cho bằng được, cũng một phàn cái tính nó rất nhanh nhảu mồm miệng như tép nên đã chào mời được rất nhiều mấy bé gái nhỏ tuổi. Tôi cũng để ý anh từ lúc đó.…
Tình yêu tuổi học trò nó vậy đó,mang lại nhiều cảm xúc,tình yêu giai đoạn nào cũng vậy,nhưng để ngây thơ,để hết mình,có lẽ tình yêu tuổi học cho mang lại cho ta những điều đó,còn tô điểm thêm thời học sinh,thời thanh xuân của ta nữa…
Thể loại: Boy X Boy, HE, có thể không H ( Mẫu hậu đại nhân của au không cho viết) Nhân vật: Ngô Thế Huân x Lộc Hàm và một vài người khác Giới thiệu:* Lộc Hàm:+ 20 tuổi + Đáng yêu, hiền lành nhưng không dễ ăn hiếp + Nấu ăn cực ngon + Học sinh ( Công việc chính là lão đại Bạch Đạo )+ Tiểu thụ* Ngô Thế Huân:+ 23 tuổi + Lạnh lùng, nếu động tới anh thì chỉ có chết, hoà đồng và thân thiện với người thân+ Nấu ăn tạm được + Học sinh ( Học cho có lệ), Hắc Long của Hắc Đạo + Thê nô công* Ngô Nghệ Hưng:+ 20 tuổi + Dễ thương, hiền lành nhưng đụng tới thì có chuyện + Hát hay + Học sinh + Tiểu thụ* ...…
"Sao mắt cậu sưng nữa rồi?""....""Tại đám người đó nữa ư...?""..."Cô không trả lời nhưng hình ảnh đôi mắt sưng húp của cô khiến lòng anh đau nhói, một cảm giác anh thấy khó chịu, đau lòng đến khiến trái tim anh nhưng tan nát.Anh ôm cô vào lòng. Bỗng anh thấy phần ngực mình có gì ẩm ướt và khi đó là lúc anh phát hiện cô đang khóc, những giọt lệ của cô rơi lã chã xuống phần áo khiến nó trở nên ươn ướt. Ngay khoảnh khắc này anh ôm cô và ôm thật sâu."Anh yêu Em. Và anh hứa đây sẽ là lần cuối cùng anh để em được khóc nên hãy cứ khóc thoải mái đi vì đây sẽ là lần cuối những giọt nước này rơi."Anh khẳng định nói, cô chỉ biết cúi xuống ngực anh và khóc.Từ lúc đấy anh đã biết Anh thật sự đã rất yêu cô rồi!…
Tình yêu tuổi 17, chắc có lẽ sẽ có một người mãi mãi ở tuổi mười bảy. Tôi chính tôi là một người đã đặt hết tất cả những gì mình có, tuy đôi lúc nó vụng về, không hoàn mỹ nhưng đó là tất cả những gì tôi có vào thời điểm đó, vào thời điểm còn chưa nặng nề nghĩ nhiều về tương lại. Nhưng, điều gì càng thân thuộc càng trở thành thói quen thì nó lại càng dễ đánh mất, dễ chia xa. Còn cô ấy là một người có thể nói là khá hoàn hảo trong mắt và trong tâm trí tôi. Một người mà có thể làm tôi quên đi tất cả những quá khứ khá tồi tệ của tôi. Thực ra ngay từ đầu tôi cũng biết mọi thứ sẽ như thế nào và đi về đâu, nhưng cũng chẳng nghĩ rằng mình lại có thể nhớ cái cảm giác xé lòng đó lâu đến như vậy. Đã từng rất cố chấp, từng hạ cả cái tôi của mình chỉ để van xin dù chỉ là một sự thương hại. Và rồi chợt nhận ra nó đã chấm dứt từ rất lâu, rất rất lâu. Mãi đến sau này thì chấp niệm này của anh rất lớn, cũng chỉ mong em mãi yên vui. Có thể đã quen với nhịp sống này, nhịp sống không có cô gái từng là động lực của anh. Đã có thể quen những cô gái khác. Nhưng không ai có thể chia sẻ để anh có thể tâm sự một ngày của anh như nào cả. Quá nhiều từ giá như trong suy nghĩ này. Anh không nuối tiếc không giữ được em, chỉ tiếc kỷ niệm. Nó sẽ mãi là quãng thời gian đẹp nhất mà anh đã từng sống, ít nhất là đến bây giờ. Dù sau này có gặp lại nhau, hay không bao giờ thấy nhau nữa. Thì mong em sẽ đừng quên rằng, anh đã rất yêu em, rất rất yên em.…
Tilte: Chớp Mắt Hương Sắc Vẫn Chưa PhaiAuthor: AiyuDisclaimer: Nguyên tác KHR thuộc về Akira Amano.Category: Fanfiction, Giotto x OC, romance, angst.Summary:Chúng ta...... từng bị tổn thương cũng từng tổn thương người khác.... đã yêu và được yêu.... đã rơi nước mắt cũng như nở nụ cười rồi,Có giả dối đấy, có chân thật đấy, hận thù và vui sướng đều có cả thôi.Đến cuối cùng, ai đúng ai sai, thật thật giả giả, là thương ái hay là bi ai, có lẽ tận cùng sẽ là một tiếng thở dài cho đoạn đường đã qua.... "Giotto, chúng ta, xem như tha thứ cho nhau được không?"Note:- OOC là điều không thể tránh khỏi, thỉnh chú ý!- Đây là fanfic khác của mình với Giotto, timeline câu truyện khác với fanfic trước, Chớp Mắt Hương Sắc Vẫn Chưa Phai lấy bối cảnh cổ đại, còn Hương Sắc Tự Do lấy bối cảnh cận đại. Mình đang định cho tụi nó thành kiếp trước kiếp sau cơ.- Câu truyện chậm rãi xen lẫn quá khứ và thực tại, nên có thể sẽ gây khó hiểu, có gì thiếu sót cầu cmt nhắc nhở.- Fanfic này Aiyu sẽ có những khúc cua bất chợp, thỉnh chú ý!…
- Cả cái thành phố X này ai không biết Lục Tổng anh là xăng pha nhớt, đừng làm trò nữa, lố bịch- Nhớt...xăng. Được, hôm nay tôi lấy danh dự của cả gia tộc để hứa rằng em sẽ chết thật thê thảm dưới thân tôi.- Anh còn hành động lỗ mãn tôi sẽ kiện anh vì tội xâm phạm- Kiện... Lục Khải Phong tôi đây thật muốn xem, em làm sao kiện tôi-Ummm....Tôi.... Cứ thế mà những lời còn lại đều bị đôi môi của anh chặn lại. Không biết đêm đó thế nào. Chỉ biết cô bị anh ăn đến không còn manh giáp.- Cứ theo bang quy mà xử... Cả nhà cùng đoàn tụ. Cô đứng bên ngoài nghe tất cả cuộc họp của anh và cấp dưới. Cô chỉ hơi ngạc nhiên vì nó thực ra cũng không nằm ngoài dự đoán của cô ban đầu.- Khoan đã.... Đứa con trai ba tuổi của ông ấy, liệu có thể không giết.Lãnh Tuấn- cấp dưới của anh định cản cô mà nào ngờ kết quả còn khiến anh ngạc nhiên hơn- Trừ con trai của hắn, còn lại không bàn cãi Lãnh Tuấn khom người nhận lệnh rồi nhanh chóng đi ra Anh nhìn cô bằng cặp mắt thất vọng, không phải thất vọng cô mà là thất vọng chính mình. Có lẽ cô sẽ kinh tởm con người anh và rời xa anh. Anh thật sự không chịu nổi khi nghĩ đến. - Từ mai em sẽ là cố vấn pháp luật riêng cho anh. - Em không kinh tởm anh sao- Đổng Khiết Anh em nguyện dùng cả sinh mệnh này mà yêu anh dù anh có là ma quỷ.…
Hệ thống : Kí chủ à có phải người lại bật hack rồi đúng không ? Sao tự dưng hảo cảm của đối tượng công lược bỗng dưng tăng cao vậy ? Tử Du nhìn hệ thống cười gian xảo . Sau đó vui vẻ hỏi lại nó : " Mi nghĩ nghĩ xem là lão nương sẽ nói cho mi biết à . Mơ đi con , muốn ta nói cho mi cũng không phải không được ! Chỉ có điều ~~" Hệ thống nó vì không đoán được nên mới phải đi hỏi kí chủ. Giờ kí chủ lại kêu bổn hệ thống đoán thì bổn hệ thống đoán kiểu quái nào ? Nhưng vì tò mò nên bổn hệ thống đành miễn cưỡng vậy : " Được rồi bổn hệ thống biết thừa kí chủ đang muốn cái gì rồi. Kẹo của bổn hệ thống tích trữ bị kí chủ ăn hết sạch rành sanh rồi giờ bổn hệ thống KHÔNG CÓ KẸO . Hừ kí chủ đúng là cái đồ tham ăn mà. Nè còn mỗi cái thân thể của bổn hệ thống nè lấy được lấy luôn đi má "…
mạc tiểu tìnhchâu khải nguyênchâu chấn phongdương quốc bảovũ trọng lâmmông hiểu nhưđông jang milam tuệ hi tần sam sam Cảm mơn ! đó là lời cảm mơn vì cậu đã bên tôi nhưng đã rời xa tôi mang theo nổi nhớ của tôi . Cảm mơn ! đây là lời cảm mơn cậu dành cho tôi vì tôi đã biến khỏi cuộc đời cậu......... "có không giữ mất đừng tìm " có lẽ ai cũng thấy câu này rất quen phải không nhưng đó là sự thật đấy Tình yêu cậu dành cho tôi như một chiếc lá nó sẽ tươi tốt nó sẽ lớn lên nhưng nó cũng sẽ héo úa và lìa khỏi cành.....…
Nhớ anh ta cả một chặng đường dài thế kỷ, vì anh ta mà trốn chạy khỏi lễ đường, lại vì những kỷ niệm sâu đậm mà không muốn người sâu gánh vác, tôi lựa chọn tìm về với khoảng trời ngây ngô ấy, nơi có anh và tôi tay trong tay thì thầm to nhỏ. Tiếng vang của những kẻ si mê anh giờ lại đổ dồn lên nụ cười thân mật anh dành cho tôi, anh cũng từng nói:"- cho dù là bao nhiêu mùa thu thì nó cũng sẽ tím biếc, như cái cách mà hai ta đã từng..."…
Ngân Ái Thiên - đại tiểu thư của tập đoàn Ngân thị, không hiểu vì lý do gì bỗng phá sản sau một đêm, trong ngày cưới của chính mình mà lại không phải của mình, nhận ra bao năm qua cô là người thứ 3 trong mối tình của họ. sau đám cưới của cô, Ngân Quốc Lương cha cô cũng qua đời vì bệnh tim tái phát. còn Lâm Tịnh Khả - mẹ cô do quá đau buồn nên bị bệnh nằm liệt giường, cơ hội sống sót không cao. nhà họ Ngôn dùng tất cả các mối quan hệ chặn đường sống của cô, nơi cô có thể làm nó chính là HOT&ICE- quán bar lớn nhất của cả nước.ở đây, cô gặp đk Tuyết Hán Nam, vì có tiền phẫu thuật cho mẹ cô đồng ý bán mình cho anh, liệu hai người có hạnh phúc đên bên nhau, mình cùng theo dõi truyện ha…
Tại học viện Ambrose ngay dưới căn hầm một ngai vàng bỗng dưng xuất hiện và thay đổi diện mạo vốn dĩ của nó. Từ một nơi ẩm mốc bẩn thỉu thành một cung điện nguy nga sạch sẽ và tráng lệ. Dù các nhà khoa học đã cố gắng nghiên cứu rất kĩ nhưng vẫn không biết nó từ đâu đến cho tới khi một dòng chữ hiện lên trên ngai vàng: " Chỉ có đức vua mới được ngồi trên ngai vàng và nắm quyền cả thế giới. Nhưng phước lành và lời nguyền sẽ luôn đi theo kẻ đứng trên đỉnh của nhân loại đó" ______________________________Và sau đây là câu truyện tranh đoạt ngôi vua của 13 ứng cử viên suất sắc nhất của lớp S học viện Ambrose.…