Hẹn em nơi gió đến [ luonglinh x doha ]
Em đâu biết rằng tháng năm ấyCó người từng thật lòng thích em…
Em đâu biết rằng tháng năm ấyCó người từng thật lòng thích em…
Viết cho ngày, Hà Nội không còn em…
một ngàn bước chân không hề khó đi, chỉ cần kiên nhẫn.một ngàn bước để tới bên em không khó, chỉ cần người không thay lòng.…
Đã xin phép và được sự đồng ý của tác giả.Truyện gốc: Tỉnh Giấc Tan Mộng Người Bên Gối Đã Không Còn.Author: Phán Duyệt Tây.Fanfic: Mười Năm Chết Tâm.Couple: Lương Linh x Đỗ Hà.Cover - Edit by: Jung Harin.Bản quyền thuộc Wattpad.…
"Xin em đừng đi, chị không thể sống tốt nếu thiếu ánh mặt trời."...."Cảm ơn em đã quay về, từ nay thế giới chị có ánh sáng rồi."…
"Cô cút ngay cho tôi""Bác sĩ Lương""Đủ rồi, đừng đi theo tôi nữa""Tôi mệt...""Này...chị tỉnh dậy ngay cho tôi"...Truyện ngược thụ, cân nhắc.…
Lưu ý: Những tình tiết trong fic hoàn toàn không có thật , Một số chỗ được Lý ý tưởng từ một bộ phim.…
Tất cả chỉ là hư cấu[ mọi người quên cốt truyện thì vào đây đọc sơ lại nhaa💞]Chuyện kể về Lingling - giảng viên đại học và Orm sinh viên năm hai gặp khó khăn về tiền bạc đành phải làm "em bé đường" của Lingling. Ban đầu, Lingling cũng đến với Orm chỉ để thoả mãn nhu cầu nhưng dần dần mối quan hệ giữa họ trở nên phức tạp hơn khi có sự xuất hiện của thứ gọi là rung động của tình yêu.Lingling - một người phụ nữ đã qua tuổi 30 với quá khứ từng bị tổn thương, luôn tìm cách né tránh tình yêu không ngờ vì sự ngây thơ chân thành của Orm làm lay động.Trong khi đó Orm một cô gái thiếu tình thương từ gia đình, lại rung động trước sự quan tâm tưởng chừng là vô tình cho đi của Lingling.Hai con người, hai hoàn cảnh, hai trái tim lạc lối dần tìm đến nhau. Thế nhưng, họ bị loay hoay trong những cảm xúc không tên đầy mơ hồ. Khi mà họ vẫn chưa đủ can đảm để phá vỡ đi bức tường phòng vệ của trái tim đã mang nhiều tổn thương......…
Chỉ là sắp đặt! Lưu Ý: Nội dung trong Fic đều là chuyện , không có thật , được lấy ý tưởng!…
Đọc đi rùi bít nha mấy bà…
Orm: -"Em chỉ nhìn thấy chị cười nên đâu biết rằng sau bóng lưng kia chính là chị đang khóc."LingLing: -"Cũng chỉ vì chị luôn tươi cười nên em mới cho rằng chị chính là không quan tâm em đang đi cùng với người phụ nữ khác, và chị không yêu em."Và vì thế, hai người mới chia ly, và vì thế hai người đã bỏ lỡ những tháng năm lẽ ra phải là hạnh phúc......LingOrm💜…
-"Sau này toàn bộ gia tài ta sẽ để lại cho Lương Thùy Linh"…
"lingling, chị vĩnh viễn không hiểu được, thực sự yêu một người rốt cuộc ra sao, có thể đánh đổi những gì"giữa vội vã dòng đời tìm thấy nhau, nhưng cũng vì thế mà trở thành nỗi dày vò của nhau. đau đớn không phải lưỡi dao sắc cắt vào da thịt, đau đớn là đây, là yêu nhưng không thể bật thốt thành lời, nhức nhối đến ngất lịm đi. "tuổi trẻ của em, tình yêu của em... orm kornnaphat...xin em đừng đánh mất"đoạn đường khi ấy gặp gỡ, nào ngờ sẽ dẫn ta đến ngã rẽ chia phôi.[lingorm] [lingling kwong] [orm kornnaphat][reallife] [diễn viên × diễn viên] [bhtt]author: stgg_ddawnx…
ngày em xuất hiện và được phép bước vào trái tim này cũng là ngày con tim này chỉ tiếp nhận được mõi em mà thôi..dù thế giới của tôi có như thế nào đi nữa thì em luôn luôn là ngoại lệ…
Tác giả: 金多云CP: Nguỵ Anh Lạc x Phú Sát Dung ÂmCâu chuyện trọng sinh nhờ rượu...…
*LƯU Ý* Truyện có nội dung 18+ nên cân nhắc khi đọcTác giả: MooncacaFic gốc: DỤ THỤ ( Hương Khuê ) [ Sắc, Sủng]…
Sẽ thế nào khi một giáo viên nghiêm túc, lạnh lùng lại có mối quan hệ yêu đương với cô học trò nghịch ngợm- Fic đang trong quá trình xin phép au nên sẽ xoá bất cứ lúc nàoChủ au: zounnehttps://www.wattpad.com/story/302750665?utm_source=android&utm_medium=com.zing.zalo&utm_content=share_reading&wp_page=reading&wp_uname=its_vanzzz&wp_originator=yHcjJQPW0Nbmq0%2FZssG2KDWqPckyOfZt%2BoefSkkcXPapRxE5LTaQcjaVCoHtu%2F8R6AFvH5%2FSOGH1uq975QM6anI3JQl%2BA6ViD2YYyWc3Mjp%2B5ESQy%2F4ADfH9Gs4fH9kS…
truyện này mình cover lại của bạn mooncaca :))…
Phương Nhi không ngờ mình đã trọng sinh... Nàng vẫn nhớ rõ mình chán ghét cái người điên cuồng yêu nàng, tình cảm vừa sâu sắc hèn mọn đến mức chỉ cầu mong nàng quay lại nhìn một cái. Đã từng chán ghét là thế, nhưng người kia vẫn luôn thật sự chỉ có mình nàng, thâm tình đến mức khiến Phương Nhi cũng rung động. Năm mười tám tuổi, nàng quay về, nhìn người kia chưa từng có được chút hòa nhã của mình, chưa từng có được sự đáp lại của nàng, cô khóc, Phương Nhi an ủi: "Cậu đừng khóc nữa, mình thích cậu nhé?" Một câu giới thiệu vắn tắt: Mình sống lại rồi, cậu đừng khóc, mình thích cậu.[chiếc fic này là fic cover chuyển ver, ko phải do t viết]…