1001 câu chuyện về ongniel
Xem truyện rồi bik!!!…
Xem truyện rồi bik!!!…
nhân gian phẳng lặng, tôi gặp kẻ tị hiềm quabóng nước…
BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH NÀY RA NƠI KHÁC, VÀ CHỈ ĐĂNG TẢI BẢN DỊCH Ở WATTPAD CỦA TÔI KHÔNG CÓ TÀI KHOẢN PHỤ, TRANG WEB KHÁC!THE TRANSLATION IS LICENSED BY THE AUTHOR, PLEASE DO NOT BRING THIS TRANSLATION SOMEWHERE ELSE AND ONLY POST THE TRANSLATION ON MY WATTPAD, I DO NOT HAVE SUB-ACCOUNTS, OR USE OTHER WEBSITES!https://archiveofourown.org/chapters/146021416?show_comments=true&view_full_work=false#main…
Dựa trên câu chuyện nửa thật nửa ảo tưởng ^.^Nữ chính 16 tuổi, vui tính, hoạt bát, tốt bụngNam chính 18 tuổi, dễ thương, vui tính, thân thiện, nhiệt tìnhNhân vật phụ thì vào truyện rồi giới thiệu sau 😁…
Vietnamese translate by nctrouvaille team🌱…
Trương Khởi Linh hay Tiêu Vũ Lương mãi luôn chỉ chờ đợi một bóng hình người đó để hẹn trùng phùng • Cp : Tiêu Vũ Lương × Tăng Thuấn Hy• Thể loại : Tình cảm , chữa lành tâm hồn- Note : Truyện có mượn nhân vật Trương Khởi Linh của Đạo Mộ Bút Ký…
"Đừng đi, Panghee, em cần anh."... "Sanghyeok à, em sai rồi, anh đánh em đi."... "Park Dohyeon, anh sợ." Chuyện tình của 98 lines không vui vẻ như cách họ hay đùa giỡn với nhau. Bọn họ ai cũng lụy người yêu cũ. lowercase.…
Linh hồn là phần tinh thần của con người, trong khi ký ức là kho lưu trữ các trải nghiệm và cảm xúc. Sau khi chết, linh hồn tiếp tục tồn tại, còn ký ức có thể mờ nhạt hoặc bị lãng quên. Quá trình này giúp linh hồn hoàn tất hành trình và chuẩn bị cho sự tái sinh.…
- Chờ đợi một người đến kiệt quệ, thứ tình cảm em vốn phải buông bỏ từ lâu nhưng trong thâm tâm vẫn không nỡ rời xa chút hơi ấm cuối cùng còn sót lại về người. Không phải chưa từng từ bỏ, chỉ là không cam tâm khi những cử chỉ, ánh mắt và lời nói dịu dàng từng dành cho riêng mình giờ lại thuộc về một ai khác. ( Deft )- Người đời ca tụng anh là " Thần " là " Quỷ Vương bất tử " nhưng nào biết anh chẳng cao cả đến thế. Anh chỉ là thằng hèn nhát, có chết cũng không dám nắm lấy đôi bàn tay em. Cảm ơn em vì đã luôn chờ đợi anh bao tháng năm qua, cũng cảm ơn anh vì đã có đủ dũng khí để nắm lấy đôi bàn tay em. Sau này xin hãy để anh được chăm sóc, bảo vệ em đến cuối đời. Một lần có được vạn kiếp không buông. ( Faker )- Sẽ luôn có một người nào đó chờ đợi bạn quay về lại bên họ. Như lời ông bà ta từng nói: " Người có duyên thì cho dù có xa nhau cách mấy cũng sẽ trở về bên nhau ".- Truyện được viết lúc bản thân thức trắng đêm cày fic FakerDeft nên sẽ hơi đớ =()). • Warning: Sẽ ooc vì chỉ mới đu nên không rõ ràng lắm về tính cách Deft iu với Hai bụi. Nhưng sẽ cố bám sát vào tính cách tuyển thủ nhất có thể. Giơ cao đánh khẽ vì ngu văn, viết để sìn otp là chính.…
📍lucas rainy day story"nhờ có cơn mưa ngày hôm ấy, đã giúp anh gặp được em""...""nắng sẽ chẳng bao giờ đi đôi với mưa nhưng anh lại đi đôi với em"…
Tôi hay nhớ những lần ba tôi quay về. Rồi thì đau khổ và chạnh lòng một chút. Tôi vẫn được bảo rằng ba thương tôi nhất, vậy mà có những ngày tháng, tôi quay lưng lại với ba. Nếu bạn quá yêu một người, mọi chuyện sẽ dần trở nên có lý. Và cái lý mà mãi về sau, khi thu mình trong bóng tối nghiền ngẫm, tôi mới hiểu được, đó là "sẽ có một cái kết có nghĩa cho mọi thứ trên đời" Tôi hay nhớ mùi thuốc lá ám trên áo quần. Đàn ông, bế tắc, họ hay ôm điếu thuốc mà quên đời. Vậy ba tôi hẳn là người mất trí,bởi từng cái áo sơ mi, cái quần tây, đến nón bảo hiểm đều thoang thoảng mùi thuốc.Tôi hay nhớ một dáng người ốm đến trơ trọi xương vai, cổ dài ngoằm và mắt sâu hoắm, hay khựng lại khi xem vài cuốn album cũ, hay nhìn mấy thứ đồ chơi thuở ấy tôi nằng nặc đòi cho bằng được. Tôi hay nhìn những người bán vỉa hè, nhớ năm tháng trước, lúc tôi còn bé nhỏ vừa đủ đề ngồi lọt tỏm phía trước tay lái của chiếc xe Wave đời cũ. Tôi nhớ ánh mắt của hàng xóm, nhớ tiếng vào lời ra, nhớ vài thứ không nên nhớ. Tôi hay khóc chỉ vì vài thứ vớ vẩn không nên nhớNăm tháng đi học, tôi nhớ hình ảnh ba mẹ của đám bạn đến rước nó, ghét thật. Sao không ai đến rước tôi ? Tôi nhớ vài câu chuyện mờ nhạt, nhớ bữa cơm thiếu một người, nhớ khi ba tôi phá nát mọi thứ, khi ba tôi trở thành người dưng, người lạ. Tôi nhớ câu nói "Qua cả rồi, người cũng không còn, con đừng nghĩ, con hãy học" Tôi nhớ cả việc quên, nhớ những gì cần quên. Tôi nhớ cảm giác được ngồi lên vai một người khổng lồ, nhớ ánh đèn Sài Gòn c…
Tình yêu thật giống như một bông hoa. Khi nở rộ, nó là bông hoa đẹp nhất. Lúc lụi tàn, bông hoa xấu xí nhất có lẽ là chính nó. Tình yêu của Bạc Hy và Hàn Tử Khâm cũng như bông hoa đó. Nhưng sự khác biệt là vì bông hoa của họ không bị lụi tàn theo năm tháng, mà lụi tàn do con người cắt tỉa...…
Tác phẩm thuộc project 24h "Nguyện Ý"…
Tác phẩm thuộc project 24h "Nguyện Ý"…
25.08.2023i kinda wanna besit with you in silenceand feelin' butterflieslaugh stupidly and loudnếu mình có sai lỗi chính tả - dấu câu thì mọi người hãy cứ comment cho mình biết với nhé!hiện tại mình tập trung để phát triển mạch truyện nên sẽ beta lại sau.cảm ơn mọi người vì đã đọc truyện và ủng hộ mình🤍…
" Chúng ta còn quá trẻ để nói những thứ gọi là mãi mãi.. "-----------------------------author: JungHyBegin: 29/2/2020End: chưa rõ…
Chuyện của bản thân tôi. Và dành cho bản thân tôi.…
"Sanghyeokie à, em nổi tiếng rồi!""Chúc mừng Jihoon nhé.""Vậy..- anh có thể quay lại với em được không?""..."Warning: OOC, chửi thề, textfic…
Đơn giản là viết lại cuộc sống của chính mình…