Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tứ Diệp Thảo yêu thích nhạc Song Cover Lời Việt + Song Clover & Song For của 3BB nhà thì ủng hộ Cannas!Mượn Lyrics cover nhớ để lại cmt, và hỏi nguồn đầy đủ nhé!!!Lyrics cop: Kenny Wu, Thiên Mayy, Giang Crab, Mei Yuan, Vy Vi, Hạc Phính, Soo Bin, Khải Hạnh, Nashi, Cannas, Lam Min Ho, Phương Jollie, Mắm Clover, Chang Karry, Wei Mei Clover,......…
Tác giả: nguyễn khánh huyền "....""Cậu tưởng tớ thích cậu nên cậu chảnh phải ko?""....""Ko phải đâu nha mình chỉ thích nhìn cậu chơi violong thui nhé" "..." cậu bé vẫn đi mặc cho cô bé đằng sau lẽo đẽo đi theo và lẩm bẩm cho đến khi cô hét lên"Rồi tớ sẽ quên cả cậu và tiếng đàn của cậu" cậu bé dừng bước quay lại giữ lấy cô bé và nói "Tôi ko cho phép cậu quên tôi, hình ảnh tôi chơi violong và tiếng đàn của tôi. Càng ko đc quên....."Rồi cậu bé cúi xuống đặt lên môi anh đào của cô bé một nụ hôn nhẹ nhàng như lá mùa thu"Ko được quên" rồi cậu mỉm cười và tiếp tục bước đi"Khải Phong mình sẽ ko quên cậu" cô bé Tiểu Tuyết lại vui vẻ chạy theo Khải PhongĐó là kí ức tươi đẹp hồi lớp 4 của Tiểu Tuyết vàKhải PhongVậy mà 7 năm sau Khải Phong đi du học về cô lại ko hề nhớ gì về anh, về hình ảnh anh chơi đàn hay nụ hôn hồn nhiên đó mà chỉ còn lại kí ức mờ nhạt về tiếng violong khiến trái tim cô loạn nhịp*****†**********Mình vt truyện trên wattdap ai thích và muốn theo dõi cặp đôi này thì hãy tìm kiếm trên đóTên truyện là : Violong tình yêuMk ms vt nên ko đc hay mong mn vote và cmt cho mk ý kiến…
những lời bài hát mà mị bik đều có trg đêy, ok? chỉ có vài bài khá quen thuộc đi, trong đây còn có cả tiếng anh, nhật, trung, việt, ...mị bê nguyên vô đó, ahihimấy cái bài gần cuối thì nó mới có vẻ là ổn, oke?(flop quá ◑﹏◐)…
Nỗi đau của em là lưỡi dao sắc bén đâm vào tim anh rỉ máu... Nụ cười của em tựa như nhựa sống tươi sáng lặng lẽ vun vén mầm cây hạnh phúc trong miền kí ức của anh... Vậy nên hãy luôn mỉm cười em nhé, vì anh luôn ở đây, luôn ở cạnh em...…
🔹️Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu.🔹️Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị.🔹️Nguồn: Truyện full.🔹️Nội Dung Truyện: Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính - Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt. Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy. Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: "Con chính là con của ba! Em, là của tôi!"…
Editor: XiangTác giả: 月下魂銷Số chương: Chưa hoàn (Một nghìn mấy chương rồi)Anh ta bị người ta bẫy thuốc, cô bị đưa đến giường một người đàn ông xa lạ. Cũng chính vào đêm hôm đó, cô mất đi trinh tiết của mình, cha cô bất ngờ ngã xuống từ công trường và qua đời, mẹ cô cũng lên cơn đau tim mà mất ...... cô đã mất đi tất cả. Khi gần như tuyệt vọng, anh ấy xuất hiện như một vị thần, anh ta đã đến và thỏa thuận với cô.Anh ta nói: "Tôi cần một người vợ biết vâng lời."Cô nói: "Tôi đồng ý, miễn là có tiền!"Vì vậy, ở Los Angeles, Giản Mạt đã trở thành người vợ bí ẩn của Cố Bắc Thần.Sau hai năm kết hôn, cô chỉ là công cụ để là ấm giường của hắn, thời gian này cô luôn phải giải tỏa nhu cầu tình dục của anh ta, để đáp ứng anh ta, khi đối mặt với anh ta cô luôn phải rên rĩ.Hai năm dài trôi qua dần thành thói quen, cô đã trở thành nạn nhân trong trò chơi này, sau khi cô xảy thai, anh ta đột nhiên lại công khai người vợ bí ẩn của mình trước công chúng.Anh ta nói: Em là người mà anh yêu nhất cuộc đời này, Giản Mạt, chúng ta ly hôn đi.Cô ấy rất bình tĩnh và mỉm cười, sau khi kí đơn ly hôn... lại không nhớ hề nhớ nhung gì đến anh.Tuy nhiên, lý do tại sao sau khi ly hôn nhưng anh ta lại thường xuyên xuất hiện trước mặt cô, phá vỡ cuộc sống của cô, thậm chí ...... lại còn theo đuổi cô.Anh ta nói: Ai đó đêm giông bão, cướp đi lần đầu của tôi, bây giờ lại không chịu trách nhiệm?Giản Mạt tức giận, anh không biết nói chuyện phải trái à!Anh đúng là đồ cầm thú!♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡…
" Anh Thương Kình! Em muốn ăn kem, anh dẫn tiểu Nguyệt đi ăn được không?", cô bé 5 tuổi tròn xoe đôi mắt lên nhìn" Không được, anh rất bận", cậu bé 8 tuổi lắc đầu tiếp tục đọc quyển sách trên tay mình" Hừ! Vậy em đi tìm anh tiểu Thành", cô bé giận dỗi nóiNghe vậy cậu nhóc liền giữ chặt lấy tay cô bé, ngượng ngùng, "Đừng làm phiền anh Lập Thành, để anh đưa em đi"Cô bé mỉm cười đắc ý, hôn một cái thật kêu lên mặt cậu nhóc******Mười bốn năm sauCậu nam sinh dồn nữ sinh nào đó vào góc lớp trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người"Nguyệt Nguyệt, nhìn anh!", Ngụy Thương Kình gằn từng chữCố Lâm Đình cảm nhận được sự giận dữ của anh, mặc dù vẫn chưa biết mình làm sai chuyện gì khiến anh tức giận nhưng cô vẫn cố lấy lòng, ngẩng đầu lên rồi mỉm cười với anh" Anh Thương Kình, em không có lén anh bánh của học tỷ tặng anh, anh nhìn thử xem bánh còn nguyên mà", Cố Lâm Đình vô tội nói"Chết tiệt!!", con nhóc này vẫn chưa hiểu rõ lòng anh sao?…
Hồi 10 năm về trước trước một bờ sông Hàn có 2 cậu bé đáng yêu một cậu bé da trắng hồng hào mũm mỉm nói. "Thỏ Béo a lớn lên anh có chịu cưới em hum dở?" cậu bé tươi cười mà hỏi."umm có chứ anh chỉ cưới mỗi em thôi Khỉ Đao à" cậu bé có khuôn mặt đẹp trai nói " thế anh hứa rồi nha. nào mình cùng mốc tay đi" cậu bé hoạt bác lanh lẹ chìa tay ra. " Ừ "Ngày hôm sau. .." Thỏ béo à chúng ta không thể tiếp tục nữa bởi vì chúng ta là con trai con trai đó anh biết không? ""Em nói gì vậy? chúng ta là con trai thì sau chỉ cần hai trái tim hoà chung nhịp đập làm một là được mà .Em em không được bỏ anh đâu đó " cậu bé vẻ mặt hiện lên những nét buồn cầu xin thấm thiết để giữ người mình yêu. "KHÔNG. tạm biệt tình yêu đầu của em vì 1 lí do thôi anh không cần biết Vâng em dì đây" cậu bé chạy thật nhanh thật nhanh để bỏ cậu con trai mà đã làm cậu bé yêu thương 5 năm (Au:trời ạ mới có 10 tuổi mà biết iu với chả đương nít quỹ hà muahhaha).Mọi thứ như sụp đổ một chạy một ở lại rơi nước mắt từ hạt ..........…
Một cuộc hôn nhân không tình yêu.Anh - Lâm Tường, lạnh lùng, lý trí, kết hôn chỉ vì trách nhiệm gia tộc.Cô - An Nhiên, ngọt ngào, dịu dàng, giỏi nấu ăn, chỉ mơ một cuộc sống bình yên nhưng bị đẩy vào vòng xoáy lợi ích.Ngày cưới, anh lạnh nhạt nói: "Tôi chưa từng nghĩ sẽ yêu cô."Cô mỉm cười đáp lại: "Anh yên tâm, tôi cũng chẳng mơ tưởng đến điều đó."Một mối quan hệ bắt đầu bằng sự ràng buộc. Một trái tim tưởng chừng sẽ mãi đóng băng.Đến cuối cùng, liệu họ có thể tìm thấy hạnh phúc trong chính cuộc hôn nhân định sẵn này?…
"Nhà là nơi những bức bối, giận hờn dừng lại sau cánh cửa. Nhà là nhà, là nơi để chúng ta trở về và vun đắp yêu thương."Đã từng là một cô gái với cái "tôi" ngông cuồng, đầy khát khao nhưng cũng đầy sắc sảo. Đã từng thành danh với những trang văn dằn vặt, phẫn nộ với cuộc đời. Bạn sẽ gặp lại nữ văn sĩ Gào với những thủ thỉ nhẹ nhàng dịu êm và ngọt ngào đến vô cùng.Đó là cảm xúc bất ngờ xen lẫn hạnh phúc đến chẳng thốt lên lời khi "bố mẹ" biết "bố mẹ" đã có em bé Bìn và sau đó là anh ku Min. Đó là khoảnh khắc Bìn cất tiếng khóc chào đời, là những bước chân chập chững dưới bàn tay nắm chặt dìu dắt của bố.Mỗi lần lật mở một trang sách trong "Mẹ, em bé và bố" là mỗi lần bạn thấy tim mình chậm lại. Hạnh phúc đôi khi giản đơn đến vậy chỉ là ta tìm mãi không thấy. Bạn sẽ mỉm cười bởi những lúng túng của Gào trong lần đầu làm mẹ, mỉm cười bởi thấy lòng mình ấm áp, mỉm cười bởi sau cùng bạn sẽ nhận ra: "Tình yêu của cha, của mẹ hóa ra vẫn luôn bao dung đến mức chúng ta không bao giờ có thể hình dung cho trọn vẹn."Và cũng giống như những người làm cha, làm mẹ khác, Gào cũng có những kì vọng các con của mình. Nhưng thay vì ép các con trở thành những "người phi thường", Gào chỉ mong những thiên thần của mình trở thành những người tốt, những người biết ước mơ, biết sống nhân hậu với tình yêu và lòng bao dung chan chứa."Mẹ, em bé và bố" là cuốn sách về gia đình và các em bé của Gào. Nhưng từ những chia sẻ, những trải lòng chân thật đến xúc động mà Gào viết, bạn sẽ thấy cuộc đời ngoài k…
Tuổi học trò là lứa tuổi rắc rối nhất. Ta thấy ở đó những khía cạnh muôn màu mà có lẽ sau này khi nhìn lại không hiểu sao lại tự mỉm cười. Mỉm cười mà nhớ lại cái thời bốc đồng, trẻ trâu ấy, cái tính con nít ranh ấy, hay ngang bướng vì cái tôi của bản thân, và cả những rung động đầu đời không thể thiếu. Có thể chúng là sai, cũng có thể là đúng, nhưng bản thân chúng ta không thể quyết định được điều đó. Nó vượt hơn lý trí, vì nó là tiếng gọi từ trái tim. Trái tim là sự sống, và nó chọn tình yêu làm lẽ sống. Yêu... Nếu là yêu...…
* * *_Eun, em còn nhớ tới quá khứ? - Hắn ôm nó từ phía sau_Nó thực sự còn làm em đau - Nó đặt tay lên ngực mình nơi có trái tim từng bị tổn thương_Vậy mau chuẩn bị hành lí theo anh, anh sẽ là liều thuốc đặc trị cho nỗi đau của em, im lặng coi như là em đồng ý rồi nhé _Gì chứ? Anh còn chẳng để em trả lời cơ mà _Cô tính từ chối sao? Nếu ba con không lấy cô thì cô xác định ế đi, chú Shi sẽ không nuôi báo cô đâu - Jun ở đâu chạy ra, đáng yêu như thế này thì ai ghét được chứ? Nó mỉm cười ôm lấy Jun. Cả nhà, 3người vui vẻ cười đùa cùng nhau ngắm mặt trời lặn ♡♡♡…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Tình yêu tuổi thanh xuânTuổi thanh xuân- khoảng thời gian khó quên của một đời người. Đó là cả một kho tàng cảm xúc mà ko ai có thể dễ dàng quên được... Ko chỉ có những vui vẻ và hạnh phúc ngọt ngào mà còn có cả những kỉ niệm đầy nước mắt với vị mặt chát đau lòng. Nhưng rồi ai cũng sẽ tìm cho mình một người bạn đời tri kỉ thực sự để cùng nhau đi suốt những chặng đường còn lại của cuộc đời. Người đó có thể ko hoàn hảo, nhưng sẽ đủ làm bạn hạnh phúc. Người đó đôi khi sẽ làm nước mắt bạn rơi, nhưng sẽ lại làm bạn phải mỉm cười. Tình yêu thời thanh xuân của bạn có thể sẽ ko êm ả trơn tru, nhưng chỉ cần trái tim bạn luôn tràn đầy tình yêu và nghị lực, thế nào cũng sẽ cưa được hắn...My love~…
Bị chính mẹ ruột nhẫn tâm bỏ rơi từ nhỏ ,Hạ Vy lớn lên trong cô nhi viện -nơi em học cách nhường phần ăn ,nuốt nước mắt vào trong và mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra . Bước vào cấp ba ,em trở thành trò cười của các bạn ."Đồ mồ côi","đồ rẻ rách ","có nhà mà không ai cần "-những lời ấy như những con dao sắc bén đâm thủng trái tim đang rỉ máu của em.Nhưng điều khiến em đau nhất... không phải những lời đó.Mà là ánh mắt người em thầm thương - ánh mắt anh ấy lướt qua em...như thể em chưa từng tồn tại .Em yêu anh 3 năm .Tặng anh những món quà handmade do e làm ,viết tên anh vào nhật ký ,tặng anh những con thú bông em đan bằng len mềm mại và ấm áp như cái cách em yêu anh vậy .Anh chẳng bao giờ thích .....nhưng cũng chưa từng vứt bỏ .Ngày em tìm lại được gia đình cũng là ngày em phải rời đi .Và ngày em trở về ...là khi anh nằm trong vòng ta em, máu loang cả áo trắng ,nói một câu mà em choè suốt 3 năm : "Tớ thích cậu ...nhưng tớ đến trễ rồi ."Còn em người kiên nhẫn chờ đợi trong vô vọng -chỉ biết mỉm cười qua nước mắt và tự nói với lòng mình:"Tại sao chứ...tại sao...anh không nói sớm ..tại sao lúc đó...anh ấy đã chết ...chết trong gang tấc ... chết trong tuổi xuân xanh của em ""Kiếp này em đợi ,anh không đến ...kiếp sau ,xin đừng bắt em yêu lại từ đầu...em đau lắm...nỗi đau này ai thấu ..."Tác giả:Mộc Thảo Thể loại :Thanh xuân vườn tường -tình yêu tuổi học trò -ngược nhẹ…
* Anh-Chủ tịch tập đoàn Lưu Thị,Lưu Minh Duy là một con người bất cần đời,lạnh lùng,lưu manh.Chỉ dịu dàng duy nhất với Thiên Nhất.Anh có một gia đình hoàn hảo.Ba anh là Lưu Minh Thành,mẹ là Vương Duyệt Ánh.Anh có người em trai tên Lưu Minh Nam và Lưu Minh Nghê, anh còn có một cô em họ tên An Nhiên và cũng là bạn của nữ chính.*Cô-Thiên Nhất là một cô gái nhạy cảm,sống nội tâm.Do ba mẹ cô li hôn nên cô sống với ba, vì Thiên Trạch dạy cô rất nghiêm khắc cho nên từ nhỏ cô đã học cách tự lập và mạnh mẽ so với bạn cùng lứa tuổi.-Anh và cô tình cờ gặp nhau ở trên máy bay,lần nữa anh xung đột với cô ở bệnh viện.-"Cô chờ đấy!"-"........"-Gặp được anh cuộc đời cô bước vào trang mới.Anh luôn khiến cho cô lúng túng,mất sự bình tĩnh.Anh dậy cô MỈM CƯỜI với thế giới.-"Tiểu yêu tinh,tôi sẽ khiến em trở thành Lưu phu nhân"-"Em làm vợ tôi đi"Khoé mô khẽ mỉm cười,ánh mắt gian xảo nhìn cô.-"KHÔNG" Đôi mắt cương nghị nhìn anh,cô giấu mọi cảm xúc sâu trong đáy lòng.-"Em chờ đó tôi sẽ tóm được em!!!"-Tình yêu của họ sẽ đi đâu về đâu???Nếu đã tìm được nhau, liệu họ có vượt qua sóng gió mà số phận sắp đặt cho họ không???" ‾︿‾P/s: Lần đầu mới viết chuyện, mong mọi người cho ý kiến ạ o>_
Một ngày có 24 tiếng, 1440 phút, 86400 giây... bằng đó những con số khá lớn nhưng quay lại cũng chỉ vỏn vẹn một ngày. Sẽ có những ngày ta cảm thấy dài thật dài, và cũng có những ngày ta cảm thấy trôi qua rất nhanh. Thời gian trôi từng giây, từng phút, với những người đang yêu thì quả là những giây phút hạnh phúc mà cuộc đời ban tặng, với những người chưa từng yêu một ai thì đó là những phút giây rất bình thường, với những người đang quá cô đơn hoặc người mà thần tình yêu không chịu mỉm cười thì lại là những phút giây mà con tim đang tiến dần tiến quá trình chai sạn và là phút giây được làm "diễn viên" đại tài trong cuốn phim của cuộc đời.Và em là một diễn viên cực kì xuất sắc, diễn một cách hoàn hảo mà không ai nhận ra là em đang buồn hơn cả một chữ buồn...…
Em học Địa để biết JungKook ở đâu trong trái tim emNơi này đang đợi anh đến để lấp sự cô đơn ❤ Em học Văn để Miêu tả vẻ đẹp của TaehyungVẻ đẹp làm ARMY ngất ngây💜Người ấy lướt qua em chỉ trong chốc lát, lại khiến em ôm nhung nhớ cả một đời💚Thanh xuân à, bước chầm chậm thôi. Để tôi nhìn cậu ấy thêm một chút nữa💙Anh- người là cả ánh nắng mặt trờiLà cả 1 ước mơ cháy bỏng trong giấc mơ ☉Đem khoảnh khắc khóe miệng cậu mỉm cười khắc sâu nơi đáy mắt🌸#Trên chỉ là 1 số câu do tớ sưu tầm thôi🌱Nếu hay cho tớ 🌟 nhé🐯Kamsahamnita☉…