Chọc tức vợ yêu
truyện do mình đọc thấy hay nên share về ạ :3…
truyện do mình đọc thấy hay nên share về ạ :3…
Hồi 10 năm về trước trước một bờ sông Hàn có 2 cậu bé đáng yêu một cậu bé da trắng hồng hào mũm mỉm nói. "Thỏ Béo a lớn lên anh có chịu cưới em hum dở?" cậu bé tươi cười mà hỏi."umm có chứ anh chỉ cưới mỗi em thôi Khỉ Đao à" cậu bé có khuôn mặt đẹp trai nói " thế anh hứa rồi nha. nào mình cùng mốc tay đi" cậu bé hoạt bác lanh lẹ chìa tay ra. " Ừ "Ngày hôm sau. .." Thỏ béo à chúng ta không thể tiếp tục nữa bởi vì chúng ta là con trai con trai đó anh biết không? ""Em nói gì vậy? chúng ta là con trai thì sau chỉ cần hai trái tim hoà chung nhịp đập làm một là được mà .Em em không được bỏ anh đâu đó " cậu bé vẻ mặt hiện lên những nét buồn cầu xin thấm thiết để giữ người mình yêu. "KHÔNG. tạm biệt tình yêu đầu của em vì 1 lí do thôi anh không cần biết Vâng em dì đây" cậu bé chạy thật nhanh thật nhanh để bỏ cậu con trai mà đã làm cậu bé yêu thương 5 năm (Au:trời ạ mới có 10 tuổi mà biết iu với chả đương nít quỹ hà muahhaha).Mọi thứ như sụp đổ một chạy một ở lại rơi nước mắt từ hạt ..........…
Mùa hè năm ấy, dưới cái nắng vàng dịu nhẹ,Châu Ánh cô nữ sinh lớp 11 ngây ngô và giàu mơ mộng - vô tình gặp anh trong một công việc làm thêm. Anh là học sinh khối trên, chững chạc và tràn đầy ấm áp. Những buổi trò chuyện vu vơ, những lần cùng nhau cười dưới tán phượng đỏ dần trở thành những khoảnh khắc khó quên trong trái tim cô gái nhỏ.Thời gian trôi qua, Ánh nhận ra trái tim mình đã lạc nhịp vì anh. Vào ngày anh thi tốt nghiệp, cô lấy hết dũng khí để thổ lộ tình cảm của mình. Đáp lại, anh chỉ mỉm cười và nói:"Chờ em... Chờ em dưới tán phượng đỏ, ánh nắng vàng và tờ giấy trắng cùng nụ cười của em."Lời hứa ấy trở thành động lực giúp Ánh bước qua mọi khó khăn. Một năm sau, khi kỳ thi đại học khép lại, Ánh bước ra cổng trường, trái tim vừa hồi hộp vừa lo lắng. Và ở đó, dưới bóng phượng vĩ đỏ rực, anh đã đứng đợi cô với một bó hoa cùng nụ cười dịu dàng.Từ lời hứa của một mùa hè, họ cùng viết nên câu chuyện tình yêu đẹp nhất của tuổi trẻ. Một tình yêu đi qua nắng gắt và giông bão, để cuối cùng đơm hoa dưới bầu trời xanh thẳm.…
"Nhà là nơi những bức bối, giận hờn dừng lại sau cánh cửa. Nhà là nhà, là nơi để chúng ta trở về và vun đắp yêu thương."Đã từng là một cô gái với cái "tôi" ngông cuồng, đầy khát khao nhưng cũng đầy sắc sảo. Đã từng thành danh với những trang văn dằn vặt, phẫn nộ với cuộc đời. Bạn sẽ gặp lại nữ văn sĩ Gào với những thủ thỉ nhẹ nhàng dịu êm và ngọt ngào đến vô cùng.Đó là cảm xúc bất ngờ xen lẫn hạnh phúc đến chẳng thốt lên lời khi "bố mẹ" biết "bố mẹ" đã có em bé Bìn và sau đó là anh ku Min. Đó là khoảnh khắc Bìn cất tiếng khóc chào đời, là những bước chân chập chững dưới bàn tay nắm chặt dìu dắt của bố.Mỗi lần lật mở một trang sách trong "Mẹ, em bé và bố" là mỗi lần bạn thấy tim mình chậm lại. Hạnh phúc đôi khi giản đơn đến vậy chỉ là ta tìm mãi không thấy. Bạn sẽ mỉm cười bởi những lúng túng của Gào trong lần đầu làm mẹ, mỉm cười bởi thấy lòng mình ấm áp, mỉm cười bởi sau cùng bạn sẽ nhận ra: "Tình yêu của cha, của mẹ hóa ra vẫn luôn bao dung đến mức chúng ta không bao giờ có thể hình dung cho trọn vẹn."Và cũng giống như những người làm cha, làm mẹ khác, Gào cũng có những kì vọng các con của mình. Nhưng thay vì ép các con trở thành những "người phi thường", Gào chỉ mong những thiên thần của mình trở thành những người tốt, những người biết ước mơ, biết sống nhân hậu với tình yêu và lòng bao dung chan chứa."Mẹ, em bé và bố" là cuốn sách về gia đình và các em bé của Gào. Nhưng từ những chia sẻ, những trải lòng chân thật đến xúc động mà Gào viết, bạn sẽ thấy cuộc đời ngoài k…
Tuổi học trò là lứa tuổi rắc rối nhất. Ta thấy ở đó những khía cạnh muôn màu mà có lẽ sau này khi nhìn lại không hiểu sao lại tự mỉm cười. Mỉm cười mà nhớ lại cái thời bốc đồng, trẻ trâu ấy, cái tính con nít ranh ấy, hay ngang bướng vì cái tôi của bản thân, và cả những rung động đầu đời không thể thiếu. Có thể chúng là sai, cũng có thể là đúng, nhưng bản thân chúng ta không thể quyết định được điều đó. Nó vượt hơn lý trí, vì nó là tiếng gọi từ trái tim. Trái tim là sự sống, và nó chọn tình yêu làm lẽ sống. Yêu... Nếu là yêu...…
* * *_Eun, em còn nhớ tới quá khứ? - Hắn ôm nó từ phía sau_Nó thực sự còn làm em đau - Nó đặt tay lên ngực mình nơi có trái tim từng bị tổn thương_Vậy mau chuẩn bị hành lí theo anh, anh sẽ là liều thuốc đặc trị cho nỗi đau của em, im lặng coi như là em đồng ý rồi nhé _Gì chứ? Anh còn chẳng để em trả lời cơ mà _Cô tính từ chối sao? Nếu ba con không lấy cô thì cô xác định ế đi, chú Shi sẽ không nuôi báo cô đâu - Jun ở đâu chạy ra, đáng yêu như thế này thì ai ghét được chứ? Nó mỉm cười ôm lấy Jun. Cả nhà, 3người vui vẻ cười đùa cùng nhau ngắm mặt trời lặn ♡♡♡…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Tình yêu tuổi thanh xuânTuổi thanh xuân- khoảng thời gian khó quên của một đời người. Đó là cả một kho tàng cảm xúc mà ko ai có thể dễ dàng quên được... Ko chỉ có những vui vẻ và hạnh phúc ngọt ngào mà còn có cả những kỉ niệm đầy nước mắt với vị mặt chát đau lòng. Nhưng rồi ai cũng sẽ tìm cho mình một người bạn đời tri kỉ thực sự để cùng nhau đi suốt những chặng đường còn lại của cuộc đời. Người đó có thể ko hoàn hảo, nhưng sẽ đủ làm bạn hạnh phúc. Người đó đôi khi sẽ làm nước mắt bạn rơi, nhưng sẽ lại làm bạn phải mỉm cười. Tình yêu thời thanh xuân của bạn có thể sẽ ko êm ả trơn tru, nhưng chỉ cần trái tim bạn luôn tràn đầy tình yêu và nghị lực, thế nào cũng sẽ cưa được hắn...My love~…
* Anh-Chủ tịch tập đoàn Lưu Thị,Lưu Minh Duy là một con người bất cần đời,lạnh lùng,lưu manh.Chỉ dịu dàng duy nhất với Thiên Nhất.Anh có một gia đình hoàn hảo.Ba anh là Lưu Minh Thành,mẹ là Vương Duyệt Ánh.Anh có người em trai tên Lưu Minh Nam và Lưu Minh Nghê, anh còn có một cô em họ tên An Nhiên và cũng là bạn của nữ chính.*Cô-Thiên Nhất là một cô gái nhạy cảm,sống nội tâm.Do ba mẹ cô li hôn nên cô sống với ba, vì Thiên Trạch dạy cô rất nghiêm khắc cho nên từ nhỏ cô đã học cách tự lập và mạnh mẽ so với bạn cùng lứa tuổi.-Anh và cô tình cờ gặp nhau ở trên máy bay,lần nữa anh xung đột với cô ở bệnh viện.-"Cô chờ đấy!"-"........"-Gặp được anh cuộc đời cô bước vào trang mới.Anh luôn khiến cho cô lúng túng,mất sự bình tĩnh.Anh dậy cô MỈM CƯỜI với thế giới.-"Tiểu yêu tinh,tôi sẽ khiến em trở thành Lưu phu nhân"-"Em làm vợ tôi đi"Khoé mô khẽ mỉm cười,ánh mắt gian xảo nhìn cô.-"KHÔNG" Đôi mắt cương nghị nhìn anh,cô giấu mọi cảm xúc sâu trong đáy lòng.-"Em chờ đó tôi sẽ tóm được em!!!"-Tình yêu của họ sẽ đi đâu về đâu???Nếu đã tìm được nhau, liệu họ có vượt qua sóng gió mà số phận sắp đặt cho họ không???" ‾︿‾P/s: Lần đầu mới viết chuyện, mong mọi người cho ý kiến ạ o>_
Em học Địa để biết JungKook ở đâu trong trái tim emNơi này đang đợi anh đến để lấp sự cô đơn ❤ Em học Văn để Miêu tả vẻ đẹp của TaehyungVẻ đẹp làm ARMY ngất ngây💜Người ấy lướt qua em chỉ trong chốc lát, lại khiến em ôm nhung nhớ cả một đời💚Thanh xuân à, bước chầm chậm thôi. Để tôi nhìn cậu ấy thêm một chút nữa💙Anh- người là cả ánh nắng mặt trờiLà cả 1 ước mơ cháy bỏng trong giấc mơ ☉Đem khoảnh khắc khóe miệng cậu mỉm cười khắc sâu nơi đáy mắt🌸#Trên chỉ là 1 số câu do tớ sưu tầm thôi🌱Nếu hay cho tớ 🌟 nhé🐯Kamsahamnita☉…
Chát!một cái tát vang xuống mặt cô, tại sao? anh không tin cô, cô thật sự không làm mà, tại sao?Chàng trai tóc hồng nhìn người con gái trước mắt, anh tự hỏi tại sao cô lại làm thế với bạn anh?không nói gì, cô bỏ lại mọi thứ đi biệt 3 năm, không ai biết cô ở đâu, làm gì?trong 3 năm anh tìm cô, anh hối hận nhưng không biết cô ở đâu. Ngày gặp lại cô anh như nhìn thấy hi vọng, còn cô thì không, cô đã khác..và không còn tình cảm với anh. Vậy anh phải làm sao đây? phải làm sao để cô vui tươi mỉm cười nhìn anh đây, anh đã yêu cô mất rồi.Để biết diễn biến câu chuyện như thế nào, liệu Natsu có thể làm lành với Lucy..có thể tìm lại hạnh phúc không?.Mọi người hãy theo dõi câu chuyện"Tìm lại hạnh phúc" của t/g Trần Lan Anh.Nếu có thiếu sót mong mọi người bỏ qua..…
Một ngày có 24 tiếng, 1440 phút, 86400 giây... bằng đó những con số khá lớn nhưng quay lại cũng chỉ vỏn vẹn một ngày. Sẽ có những ngày ta cảm thấy dài thật dài, và cũng có những ngày ta cảm thấy trôi qua rất nhanh. Thời gian trôi từng giây, từng phút, với những người đang yêu thì quả là những giây phút hạnh phúc mà cuộc đời ban tặng, với những người chưa từng yêu một ai thì đó là những phút giây rất bình thường, với những người đang quá cô đơn hoặc người mà thần tình yêu không chịu mỉm cười thì lại là những phút giây mà con tim đang tiến dần tiến quá trình chai sạn và là phút giây được làm "diễn viên" đại tài trong cuốn phim của cuộc đời.Và em là một diễn viên cực kì xuất sắc, diễn một cách hoàn hảo mà không ai nhận ra là em đang buồn hơn cả một chữ buồn...…
Tác giả: Điền PhảnThể loại: Ngôn tình, Hiện đạiGiới thiệu : Triệu Thủy Quang mười tám tuổi gặp Đàm Thư Mặc hai mươi tám tuổi.Anh nói: "Tôi hơn em chín tuổi thì sao, điều này thì có gì không tốt chứ? Hết thảy niềm vui tôi chia sẻ cùng em, tấy thảy khổ đau tôi nếm trải trước em."Thế là, người đàn ông cực phẩm này từng bước tiến công, từ cấp Ba cho đến đại học.Cô nói: "Gặp được Đàm Thư Mặc anh là cái phúc lớn nhất trong cuộc đời Triệu Thủy Quang cô, sau này, sẽ không có nữa."Cô nữ sinh ngây thơ cất bước trên con đường đến với trưởng thành, nở ra một đóa hoa say đắm lòng người.Chính bởi vì Triệu Thủy Quang của năm mười tám tuổi gặp được Đàm Thư Mặc của năm hai mươi tám tuổi, không sớm một bước, không muộn một bước, gặp đúng người, đúng thời gian, ai có thể nói đây không phải là niềm hạnh phúc lớn lao?Bạn của năm mười tám tuổi đang làm những gì, có ủ ê về mối tình đầu ngây ngô, có chần chừ về con đường phía trước? Giả như có một đôi tay kiên định, mang đến cho bạn sức mạnh, có một người như thế, mang đến cho bạn ấm áp, chở che cho bạn mà chẳng giữ lại một chút gì cho riêng mình, tương lai phải chăng sẽ khác biệt?Con người bất luận ở độ tuổi nào, tâm thái nào, đều ôm ấp trong mình ước mơ về một tình yêu tươi đẹp, khát khao về một cuộc sống hạnh phúc, không liên quan đến độ tuổi, đây chỉ là một câu chuyện đáng để bạn mỉm cười.…
"Pete, tôi cảm thấy tự ti về bản thân mình, liệu tôi có đủ xứng đôi với em không? Họ đều nói tôi là một kẻ độc ác, thâm hiểm, tôi sợ rằng tôi không đủ tốt..." Em khẽ nhìn tôi mỉm cười nhẹ, hoàng hôn buông xuống khuôn mặt em làm nổi bật vẻ ngây thơ trong sáng, tôi chợt lo lắng, lo rằng em sẽ thốt ra những lời cay nghiệt đến xé lòng, bóp chặt trái tim mà tôi cố gắng trao cho em, nhưng em chỉ nhìn tôi rồi nói: "Vegas, em yêu anh rất nhiều, bản thân em cũng không hoàn hảo, nếu họ dám thừa nhận bản thân họ hoàn hảo thì mới có quyền phán xét tình yêu của đôi ta, chúng ta đến với nhau là do sự lựa chọn của em và anh, đối với em, anh là người tốt nhất trên thế gian này, Pete chỉ yêu Vegas mà thôi."Lời nói của em làm tôi thức tỉnh, tình yêu là thứ tươi đẹp nhất, không có ai có quyền ngăn cấm nó phát triển, tìm được nhau và trao nhau tình yêu đã là điều thiêng liêng nhất, tôi dựa đầu vào vai em, tận hưởng những giây phút quý báu và hạnh phúc khi được bên em, trước khi em tan biến vào hư không, chàng trai năm ấy, người khiến tôi phải nao lòng, giờ ở nơi nào? Điều đau khổ nhất không phải là tình yêu bị chia cắt, mà chính là tìm thấy người ấy, nhưng người ấy lại bỏ rơi ta..."Thà đừng hứa, hứa đừng quên, thà đừng đến, nhưng đến rồi thì đừng đi"…
Tác giả: Py_Aquari ( Lam Thiên Thanh) Thể loại: SE hay HE thì chưa rõ, Ngôn tình, Ngược tâm, Ngược thể xác. Tình trạng: Đang tiến hànhCảnh báo: Không dành cho thành phần Anti cp này và có thể có chi tiết ( 18+ ) ========================================Nội dung: Cưới nhau hai năm, nhưng sau ngày tân hôn hắn chưa từng ân ái với cô. Hắn lạnh lùng, vô tâm, ích kỷ, cô biết vì cô yêu hắn, lỡ một đời trao tặng trái tim cho hắn. Người ta thường nói: Yêu càng sâu, đau càng nhiều. Đúng là như vậy. "- Cô nghĩ cô là ai? Chúng ta chỉ là tình nhân hợp pháp trên giấy tờ. Tôi không hề yêu cô".Ngày hôm ấy trái tim cô giường như đã tan vỡ, một nhát dao đâm xoáy vào tim, ai mà trả đau, trả hận người đã gây ra vết thương ấy. Nhưng, cô vẫn mỉm cười yếu ớt, hỏi hắn: "- Vì sao không yêu em? tại sao không nói từ trước anh không hề yêu em? "Hắn lạnh lùng đáp trả: "- Bởi vì cô có giá trị! ". Một câu đơn giản như vậy mà làm hy vọng nhỏ bé của cô biến mất. Ngày hắn đưa người đàn bà đó về cũng là ngày đứa bé trong bụng cô biến mất, cô đau đớn tới nhường nào? hắn có biết không? Không! Cô quyệt nước mắt, đôi mắt đối với hắn chỉ còn lại sự thù hận: "- Rồi anh sẽ phải trả giá vì đã đối xử với tôi như vậy".…
Tôi rất thích ngủ trong thư viện trường vì chẳng biết sao ngủ trong đây rất ngon. Hôm nay chỗ ngủ của tôi lại có một vị khách lạ không mời mà đến. Gia Huy đánh nhẹ vào vai tôi làm tôi tỉnh ngủ.-Sao anh lại vào đây ? Tìm ai à ?Anh mỉm cười dịu dàng, xoa đầu tôi.-Tìm em._________________ -"Tìm em" được viết bởi Claxby đăng tải duy nhất tại Wattpad-Có thể follow kênh tiktok : Claxby+ID :@thientuvdaxiuboinucuoiđể biết thêm những thông tin thú vị về "Tìm em".…
Làm một nhân viên làm công ăn lương bình thường, ngày làm 8 tiếng, hết giờ thì về, cuộc sống của một con cá ướp muối như cô thật bình thản và nhàn hạ biết bao. Nhưng ông trời thật không biết chiều lòng người chút nào, Nhuận Khê cô đang yên đang lành chỉ nằm ngủ thôi mà tòa chung cư cô thuê cũng bị sập, kết thúc một cuộc đời oanh oanh liệt giường của mình.Cũng còn may, cô chưa chết, nhưng số phận cô hẩm hiu thế nào lại xuyên phải vai nữ phụ cùng tên bi thống trong cuốn sách cô từng đọc. Mà thôi kệ, đâu cũng thế cả, cô vẫn làm cá ướp muối được cơ mà? Cô chỉ cần không ngu không ngốc đi tìm chết là cả đời bình an rồi.Nhưng mà không, sao cô có thể làm cá ướp muối khi nhà mình nghèo kiết xác chứ?? cô còn đang đi học cấp 3 nữa??? còn nữa, tại sao tên điên Nham Kiệt này cứ bám theo cô mãi thế này cơ chứ, cô hận, cô hận!Nham Kiệt nhìn cô gái nhỏ trước mặt, ngả ngớn nói:-"như thế nào mới làm người yêu tôi? Chẳng lẽ muốn tôi cưới em luôn?"-"tôi không muốn yêu đương, chỉ muốn làm cá ướp muối thôi, anh đi đi" Nhuận Khê mím môi phản bác.-"ồ được, em làm cá, tôi làm muối, như thế thì chúng ta sẽ không bao giờ tách rời, cũng không thể sống thiếu nhau được, em nói có đúng không?"…
- Lộc Hàm là trẻ mồ côi từ nhỏ được nuôi nấng trong cô nhi viện . Đến năm tròn 19 tuổi , Lộc Hàm xin phép viện trưởng được tự do sống thoải mái với cuộc sống đô hội phồn hoa ngoài kia . Cậu xin làm việc tại một nhà sách nhỏ trên con đường lớn thường ngày vốn tấp nập người qua lại .Ông chủ là một thanh niên hai mươi hai tuổi , tính tình tốt bụng , hòa nhã . Tên là Ngô Thế Huân . Khi cười như nắng tỏa.Lộc Hàm lần đầu tiên biết tương tư .” Ngô Thế Huân nói :” Mẫu con gái của anh là một cô gái có mái tóc dài , khuôn mặt dễ thương , hiền lành .“Anh có thích con trai không ?” – Lộc Hàm háo hức hỏi.“Không!” Gương mặt hắn bỗng tối sầm lại .“Ah….” – Cậu ngượng ngùng , cắn chặt môi.“Vậy Tiểu Lộc thích mẫu con gái như thế nào vậy ?” Ngô Thế Huân cười điềm đạm như mặt trời chiếu dương quang xuống mặt đất sau cơn mưa tầm tã .================================================================Lộc Hàm nhìn mình trước gương . Lén lút lấy bộ tóc giả ra đội vào , điểm thêm một chút son .Nụ cười trong ánh sáng mờ nhạt nửa thực nửa hư .Lần đầu tiên gặp gỡ , Ngô Thế Huân đã trúng mũi tên tình ái với “cô gái ấy” .Hai người cùng nhau hạnh phúc qua tháng ngày .“Cô gái” đó chỉ xuất hiện về đêmĐến một ngày “cô gái ” đó đột nhiên lột bộ tóc trên đầu mình xuống , mỉm cười cay đắng“Em không phải con gái! . Em là nam . Em là Lộc Hàm.”Ngô Thế Huân sa mặt xuống , xoay lưng bước đi .…
Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em vẫn là em, vẫn dũng cảm tiến về phía trước, mỉm cười bao dung và yêu thương vạn vật. Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em ở giữa đám đông nhưng lại không thể hòa nhập. Giống như con ngựa nhỏ lạc đàn cô độc chạy trên thảo nguyên rộng lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành con mồi của kẻ khác, vĩnh viễn không tìm thấy nhà*** Tôi lặng lẽ nhìn những hạt mưa rơi trên cửa kính lái xe, phía trước khi mà cần gạt nước chưa quét qua, ánh đèn đường phố thật giống như những ngôi sao lấp lánh. Trong vô thức tôi quay đầu nhìn Quân Lâm, anh đang chuyên tâm lái xe. Người con trai có chiếc mũi cao thẳng, đôi mày sắc xảo, đôi mắt đen láy với hàng lông mi vừa dài vừa cong, Tôi thường trêu anh "sao con trai như anh lông mi lông mày lại đẹp như thế chứ, nếu không phải đôi mắt em cũng đẹp thì có phải em ghen tị chết đi không?". Dáng vẻ ấy động lòng người, đó là người con trai của tôi, người con trai mà tôi yêu...…