Khanghieu | Si Love GUcL-9qH3oK
Khanghieu là ánh sáng soi đường. Viết để thỏa mãn OTP của mình. Trong truyện đều là tưởng tượng và ko có thật. Mong mọi người lưu ý nhaaa.…
Khanghieu là ánh sáng soi đường. Viết để thỏa mãn OTP của mình. Trong truyện đều là tưởng tượng và ko có thật. Mong mọi người lưu ý nhaaa.…
"chỉ cần nhớai luôn ngay phía sauai cho em vòng tay êm áikhông cho ai làm em phải đau."mình thích trần minh hiếu, và thích cả những ai thích trần minh hiếu.warning: ooc, lowercase. mỗi shot là một câu chuyện riêng.…
OTP tôi , OTP tôi , OTP tôi (điều quan trọng nhắc lại 3 lần)Tôi hay thích mấy cái khác lạ nên là xuất hiện fic này ở đây Cp chính: Khang Hiếu , Cp phụ: ??? ( có thể thêm cp khác nếu bạn nêu ý kiến với tôi ) Hiếu bot ok 👌🏻Có yếu tố: r18 , r16 🔞‼️⚠️Fic viết để thỏa mãn trí tưởng tượng không liên quan đến người thật bên ngoài , không mang idea tôi đi khắp nơiĐọc vui vẻ 🫶🏻✨…
Phóng zìn zìn…
Hiếu oi,ra đây Khang trở đi bốc đầu nè!?…
Thanh xuân của họ thật may mắn khi tìm được nhau…
phỏng vấn nho nhỏ…
textfic| rhycap, duongkieu, luantus, jsolnicky, khanghieu, doogem, isaacnegav;(w) lowercase, ngôn từ mất kiểm soát.…
Hạ Miểu Miểu, một con đ.ĩ nhỏ d.âm đ.ãng, hết lần này đến lượt khác bị đàn ông câu dẫn.Một thanh mai trúc mã lúc nào cũng vâng lời cô.Một anh trai ruột "thầm yêu" cô.Một thầy giáo trẻ dạy thay ở trên lớp.Một học bá ngồi cùng bàn thâm trầm...."Tôi cho cậu ăn không no, nên cậu phải kiếm thêm người khác sao?" Quý Tuân nhíu mày, vừa thúc vừa hỏi.Quý Tuân nuốt nước bọt, không ngừng đâm vào, giọng khàn đi, "Nhìn đi, nhìn cậu trong gương ấy, nhìn xem tôi chơi cậu lên đ.ỉnh như thế nào."Cùng lúc đó, Giang Cảnh Nghiêu vừa tới dưới lầu. Anh không rõ vì sao Miểu Miểu tự dưng chia sẻ định vị cho mình, nhưng vẫn chạy đến xem sao.Giang Cảnh Nghiêu bấm chuông cửa hồi lâu nhưng vẫn không ai ra mở cửa nên thử đẩy cửa đi vào. Cổng không khóa."Giang Cảnh Nghiêu!" Miểu Miểu gấp gáp mở miệng, cánh tay đưa lên định che cơ thể lõ.a l.ồ lại buông xuống. Chuyện đến nước này, che hay không che có gì khác nhau?Quý Tuân cong khóe môi cười, lạnh lùng liếc Giang Cảnh Nghiêu, trong mắt tràn đầy sự đắc ý.Giang Cảnh Nghiêu khẽ "Xùy" một tiếng, ánh mắt thâm trầm, cởi qu.ần l.ót, cây gậy thịt sưng to không chịu được nữa bung ra ngoài.Tiểu huyệt run lên, trên cổ họng cũng bị chặn cứng ngắc đến ngứa ngáy, Miểu Miểu muốn kêu lên nhưng không phát ra được câu nào.…
Nơi xả suộc oneshot dành cho mọi couple ATSH. Mình dựa theo ý nghĩa các loài hoa trên gg để viết nên. Mọi người có thể yêu cầu mình viết về cp yêu thích của mọi người nha.…
Khi chia tay rồi liệu có thể quay lại hay không?…
trường trung học say hi có hai khu đào tạo học sinh cấp hai (khu A) và cấp ba (khu B). đây là nơi sản sinh ra vô số báo thủ, cũng là nơi các con thuyền ra khơi.OOC, lowercase, có tục. Textfic lẫn văn xuôi.Vui lòng không đem truyện của mình đi nơi khác.Và chào mừng đã đến với trường trung học Say Hi!!!…
textfic, ooc...Couple: Phạm Bảo Khang x Trần Minh Hiếu…
Những chiếc bánh ngọt của cp bạn yêu mà chính tay bạn đặt tớ làm…
Oneshort !!…
tui làm theo lí tưởng của tui ai muốn đọc thì đọc không muốn thì thôi nhécảm ơn vì đã đọcvà cảm ơn vì đã đi…
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm tĩnh lặng. Đó cũng là lúc Đặng Thành An rơi vào suy tư.Nhấm nháp ly rượu mà em thích, ngân nga một bài nhạc mà em yêu, nhớ nhung về người con trai mà em đã trót đem lòng thương mến.Đặng Thành An đã làm Trần Minh Hiếu buồn mất rồi.Nhưng Hiếu lại chẳng nỡ giận đứa em út trong nhóm, bỏ đi một chút rồi lại trở về. Anh có thể khó tính, anh có thể nghiêm khắc, nhưng nhìn em suy sụp như thế, những lời treo trên môi lại bị nuốt ngược hết vào trong.Minh Hiếu nguyện làm nơi trút giận cho em.___________________Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.Warning: Có yếu tố nhắc đến bệnh tâm lý, cố tự tử, có một chút HurryGavThể loại: Văn xuôi, longfic, HE, tâm lý.Tác giả: Suny…
"Yêu nghiệt, cách gia xa một chút!" Mỗ nữ vẻ mặt chịu không nổi.Mỗ nam giận dữ xé quần áo, lộ ra lồng ngực đỏ tía dấu vết, tròng mắt muốn khóc nói: "Tiểu Ca Nhi, ăn xong lau sạch đã nghĩ chuồn đi, bội tình bạc nghĩa sao? Ngươi ngày hôm qua còn nói, từ nay về sau ta sẽ là của ngươi người! Ngươi cái này phụ tâm hán!""Ngọa tào, gia lúc nào đã từng nói qua! Người đều hôn mê!"Hắn cư trú tiến lên, một nắm chặt eo nhỏ của nàng, tà khí nói: "Ngươi dám chạy, liền kêu ngươi từ đó dài choáng không còn nữa tỉnh!""..."----Nàng, Địa Cầu No. 1, song hệ dị năng đặc công. Xuyên việt trùng sinh, bỗng nhiên biến thành tam đẳng nước thừa kế phế vật kiêm hoàn khố tiểu tước gia.Từ đó phế vật biến trở thành thiên tài, tu luyện tiến triển cực nhanh, luyện đan luyện khí dễ như trở bàn tay, đàn thú quỳ lạy...Thế nhưng là bị ép nữ giả nam trang cũng thì thôi, rõ ràng công bố ra ngoài giới tính vì nam, vì cẩu thả còn rước lấy yêu nghiệt quấn thân?Từ đó, cao lạnh thần bí Thánh chủ đại nhân, hóa thân trở thành khổ bức đuổi theo thê nô! Một trận thế lực ngang nhau truy đuổi trò chơi, tại giữa hai người triển khai...…
Nghĩ gì viết đó🙏…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…