Không |TAEGYU|
"Cậu đồng ý làm bạn trai tớ nhé""Không"…
"Cậu đồng ý làm bạn trai tớ nhé""Không"…
Tác giả: có ghi trong mỗi truyện.Link gốc/nguồn: sẽ dẫn link trong mỗi truyện.Editor: Dạ TinhLink wordpress: https://mushroomgarden26.wordpress.com/edit/ Nhân vật: Trương Khởi Linh (Tiểu Ca) x Lưu TangDO NOT RE-UP/DO NOT TAKE OUTTui ko xin được per từ tác giả vì ko có acc có thể liên lạc với tác giả để xin per. Xin đừng đem truyện đi lung tung. Tui edit với tâm thế nửa chữ tiếng Trung cũng không biết nhưng làm vì sở thích lại không có người edit cho đọc nên chắc chắn sẽ có lỗi và sai sót nhiều. Mong mọi người thông cảm nha. Có gì cứ bắt lỗi để tui biết mà sửa. Moa~ENJOY!…
Thôn Tâm Sự - Nơi chất chứa những sự mệt mỏi giấu trong lòng của các bạn. Hãy tìm đến chúng tớ bất cứ khi nào các cậu muốn một lời khuyên hay sự an ủi nhẹ nhàng nhé. Confession Tâm sự của Tiệm Sữa Chuối luôn chào đón các cậu. BANANA MILK SHOP WITH LUV. Link gửi những tâm sự : https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSchs8XfUomGtzGNWu-urlpsN0j6db9gEtVf76WD-uU8BEttZg/viewform?fbclid=IwAR1o6EkUMLmOugZ2r6LL1zD3jzfyGuwiKloHLQsRiWnFz8LZ3K7idtCxj0s#lyn @_bananamilkshop_ in project 'làng'…
Phương là chiếc lá xanhHiếu là thuốc diệt cỏHiếu muốn Phương bên cạnhĐể Hiếu hôn vào mỏ:)))))…
"Choi Beomgyu! Em yêu anh!!""Anh hãy trả lời em đi! Yes or Yes"…
Câu truyện về những đứa trẻ nhìn thanh xuân của mình trôi qua từ phía bên kia của khung cửa sổ. "Này, cậu biết tôi tiếc nuối gì nhất không?" Draco ngước lên khỏi cuốn sách. Cậu tựa đầu vào vai người con trai bên cạnh theo thói quen, "Này, có nghe không đấy." "Nghe mà." Cậu con trai trời mắt khỏi màn hình máy game, thoáng liếc sang bạn mình. Đến lúc này cậu ta mới nhận ra trời đã đổi màu từ lúc nào. Bên ngoài cửa sổ, hoàng hôn đỏ au đặt cái hôn dịu êm lên bức tường, nhuộm cả màn cửa trắng xóa thành một màu cam ấp áp. Nó ôm lấy mái tóc đen bù xù của cậu, lại in bóng dáng của khung cửa sổ lên tròng mắt kính tròn xoe. Harry dụi mắt, rồi lại quay sang Draco. "Chúng ta chẳng có cơ hội để hành xử như trẻ con." Draco thở dài, đầu vẫn vùi vào áo ngủ của Harry. "Chẳng biết nữa. Mà gia đình tôi thì cũng chẳng phải 'thân thiện' gì cho cam." Tiếng cười khúc khích nghẹn lại trên vai Harry nghe tựa tiếng rừ rừ, như điện giật lan đến tận đầu ngón chân cậu, "Chạy trốn khỏi nhà vào chập tối, lái chiếc xe cũ kĩ nào đó đến chốn hoang vu để làm những điều ngu ngốc. Cãi nhau với mẹ rồi nhốt mình trong phòng với radio bật to bất cứ những bài nhạc lố bịch gì mà lũ tuổi trẻ dậy thì hay nghe. Cậu biết đấy, mấy việc như thế."…