[ 12 chòm sao ] Lớp học rắc rối
Vào truyện đê…
Vào truyện đê…
Tiêu Vũ 28 tuổi người đứng đầu của tập đoàn quốc tế Tiêu Thị . Đẹp trai , thông minh , tài giỏi là những gì người khác thường nói về anh , thế nhưng anh lại là 1 đứa trẻ mồ côi được 1 ngưòi đàn ông nhận nuôi năm 10 tuổi , lớn lên tiếp quản sự nghiệp của cha nuôi , tự mình gây dựng nên sản nghiệp lớn ngày hôm nay . Một ngày anh đưa ra 1 quyết định rằng : "Hôm nay , Tiêu Vũ anh chính thức từ bỏ ngôi vị chủ tịch , trở thành 1 ngưòi bình thường " . Ai cũng biết rằng vị chủ tịch Tiêu tài- đức song toàn này là 1 vị nhân tài có 1 không 2 , từ bỏ mọi thứ tự mình gây dựng , đối với người khác mà nói là 1 sự kinh ngạc và tiếc nuối lớn . Lý do mà anh làm vậy có lẽ sẽ chẳng ai trên thế giới này biết anh quyết định như vậy là vì 1 cô gái , anh muốn là 1 đàn ông bình thường tự do đi khắp thế gian để tìm lại và yêu cô ấy không với tư cách là Chủ tịch 1 tập đoàn lớn mà là với tư cách là Tiêu Vũ , gặp gỡ , yêu lần nữa và cưới cô ấy với thân phận đơn thuần là Vũ - người từng hẹn ước với cô ấy…
Đọc đi rồi biết mà truyện có thể là oneshot hoặc có thể ko thẳng là oneshot 🙂 . Mà Tác giả ngu viết H+ lắm :)) nên mn đừng hy vọng nhiều quá.Đây cũng là tác phẩm mới của tôi á truyện kia chưa xong nx mà viết sang truyện khác rầu :)))…
Hay…
Có thay đổi một số chi tiết để phù hợp với fic ạ, truyện ngọt mọi người cứ từ từ thưởng thức😘…
Cô là thế giới là thuốc độc, cũng là người giải phóng con người anh bấy lâu.Cô gái mang trong mình mùi hương khiến anh lưu luyến không rờiMột cuộc đời bất hạnh đối lập với hoàn cảnh của anh hoàn toàn. Cô như vậy bước vào thế giới anh cho anh sự dịu dàng ấm áp.Kể từ khi biết mình thích cô, vô lý mà thích cô thì anh nguyện thay cả thế giới ngoài kia yêu thương cô…
Tựa đề: 温暖的季风 (Cơn Gió Mùa Ấm Áp)Tác giả: 夜影恋姬 (Dạ Ảnh Luyến Cơ)Editor: EWThanhThanh..."Quý Phong, bây giờ em không muốn yêu đương."Quý Phong bị Cố Tuyết Đình từ chối thẳng thừng. Anh đã theo đuổi cô suốt 10 năm, từ thời học sinh cho đến khi cô mặc váy cưới... nhưng chú rể lại không phải là anh.Đến cuối cùng, anh chẳng còn lại gì, thậm chí còn nâng ly chúc phúc cho họ: "Chúc hai người hạnh phúc!"Ngay cả Phí Dương Dương đến cũng phải đưa anh điếu thuốc an ủi....Sau khi trùng sinh, Quý Phong không còn làm "con chó si tình" nữa, nhưng bạch nguyệt quang trong ký ức lại bắt đầu hoảng hốt.Cố Tuyết Đình nói:"Quý Phong, nếu anh cứ thế này nữa... em sẽ không để ý đến anh đâu.""Quý Phong, anh trước đây đâu có như vậy.""Quý Phong, sao anh lại đối xử với em như thế?""Quý Phong, chúng ta... quay lại như xưa đi."Có lúc cô nhắn: [Quý Phong, em muốn mua thuốc ngủ.]Quý Phong đáp: [Ồ, em mất ngủ à? Loại thuốc này đâu thể mua bừa được.]Cô: [Em muốn tự sát... tự sát... còn đó không, Quý Phong?]Quý Phong hốt hoảng: [Đợi đã! Em đợi anh một chút! Anh đến liền... Ba chai nhé, ba chai đủ không?]...Sau khi sống lại, Quý Phong trở về với tuổi trẻ ngông cuồng và mù quáng vì tình yêu. Vì theo đuổi lại bạch nguyệt quang, anh chặn đường hoa khôi lạnh lùng của trường ngay giữa công trình xây dựng.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp ở khoảng cách gần, nhìn cần cổ trắng ngần dưới mái tóc đen tuyền, cúi đầu cũng chẳng thấy được đôi chân...Quý Phong đứng lặng."Mình đúng là súc sinh..."Đời người sống lại một lần, chi bằng đ…