Ngày mất em tôi mất cả mùa xuân[ Đn]
[Bakugo× occ] "mùa xuân ấy hoa anh đào nở rộ ,là mùa xuân em ra đi mãi mãi"…
[Bakugo× occ] "mùa xuân ấy hoa anh đào nở rộ ,là mùa xuân em ra đi mãi mãi"…
Tớ muốn có thể trở thành anh hùng nhưng cơ thể tớ thì không thể.Tớ mạnh hơn vì thế tớ sẽ trở thành đôi mắt của cậu và bảo vệ cậu cả đời.…
chuyện có chứa sự phản bội + chuyển sinh + chở thành kẻ thù…
HiiiiiNếu có gì sai sót thì mấy bồ bình luận bên dưới nha tui sẽ sửa _Đọc zui zẻ_…
Sống hay chết, chẳng phải phù thuộc vào số kiếp nhân sinh hay sao. Để có được sống chết, thì ta vẫn phải sinh ra....…
anti thui...đn gi m'...…
" một chút đau thương, một chút rạn nứt ".…
Đồng nhân đa cp - ĐSHArtist: Minamoto Rumi…
Tôi là streamer…
Đây là đứa con đầu tiên của tui (đag thử viết truyện cho đỡ chán ) mong mn đừng ném đá! tui chưa muốn xây nhà :v…
Đây là tác phẩm đầu tay mình viết nếu không hay mọi người đừng chê ạ…
Đọc đi r bt =))…
Ở một tương lai nào đó, nơi mà Giselle vẫn còn có thể tươi cười cùng với ngôi nhà nhỏ của hắn. Hắn đã từng mơ ước sự bình yên này sẽ mãi mãi tồn tại, rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hắn đã từng thề sẽ bảo vệ ngôi nhà ấy bằng cả mạng sống. Nhưng rồi biến cố ập đến. Một thảm kịch mà hắn sẽ nhớ mãi, ngọn lửa bùng lên giữa đêm tối tựa mãnh thú đang nhảy múa, nó nhe hàm răng đen ngòm ra mà nuốt gọn hy vọng và cuộc đời hắn vào đêm đen dày đặc....Michael vốn dĩ chỉ muốn làm một quản gia bình thường, hắn từng hi vọng tất cả mọi thứ đều cứ bình thường và êm đềm trôi qua. Nhưng thảm kịch 30 năm trước lại dập tắt đi cái hi vọng ấy của hắn. Hắn tuyệt vọng nhìn từng người một chìm trong biển lửa ngập trời, đến cuối cùng, chính hắn cũng phải đau khổ cùng tuyệt vọng mà "chết" trong chính căn biệt thự to lớn ấy...."Giselle" là một Tử thần.Còn "Michael" là một quản gia, một quản gia của gia tộc Phantomhive.Cũng là con "Chó Săn Trung Thành" của Vincent Phantomhive.Giữa hai người tưởng chừng như không liền quan đến nhau này, liệu có thể tồn tại một sợi dây liên kết?…
I dreaming of painting and then I paint my dream.-Van Gogh-…
[ D R O P ] • Tên: Cháy rừng đại nhân! Ngài có thể ngừng phá hoại không? (Tên khác: Nhật kí bảo mẫu Mondstadt) • Tác giả: @-alitude- a.k.a Lưu Nguyệt Thiên An • Thể loại: Huyền ảo, đồng nhân,...• Đôi lời tác giả: - Truyện mình viết là theo cảm xúc và cũng là để cảm ơn Mihoyo đã cho mình 1 bé hero dạng loli chất nổ này - Klee :3 (Mặc dù mình vẫn còn gà mờ lắm). - Về vấn đề OOC mình sẽ cập nhật sau. - Cảm ơn bạn đã đọc :D…
Hội Fairy tail có thêm thành viên mới, đó là một cô bé do Laxus kéo vào. Kể từ ngày đó hội có thêm một bé loli vô cùng dễ thương tưởng chừng là thứ ngoan hiền gì. Nhưng không !Ngày đầu tiên : Đánh nhau tanh bành với Natsu.Ngày thứ hai : đánh nhau với Gray làm bay luôn cả bộ râu của hội trưởng.Ngày thứ ba : đánh với combo lửa - băng làm bay luôn gần nữa cái sảnh của hội.Ngày thứ tư : Bị Laxus nắm đầu đi giáo dục.Ngày thứ n :......Thế là hội Fairy tail ngày nào cũng gà bay chó sủa 🤣🤣🤣🤣Cp : Nghe theo vũ trụ mách bảoNgày viết : 19/12/2021Ngày hoàn thành : ???Tác giả : Lemon~sensei…
Bị ánh sáng gay gắt chiếu thẳng vào mắt , Lydia tỉnh dậy và nhíu mày lại, một ngày mới bắt đầu ở trại trẻ mồ côi khó khăn và thiếu thốn nơi London hoa lệ. "Otis, cậu đang làm gì đấy?" - Nghe có người gọi, Lydia quay mặt lại nhìn vào người đó, tiện thể né luôn ánh nắng sớm mai"Gì vậy Tom? Tôi bảo cậu gọi tôi là Lydia cơ mà" Lydia khó chịu trả lời"Tôi nghĩ là việc này không quan trọng bằng việc cậu sẽ bị bỏ đói nếu không rời giường ngay bây giờ đâu, Otis" Người tên Tom đó đáp lại, lảng tránh câu ra lệnh của cô "Gần 8 giờ rồi"Lydia giật mình và bước xuống giường, biết rằng sẽ rất khó khăn để cậu trai kia gọi mình bằng tên đây.(1vs1)Tác giả: Cà rốt - Năng lượng bất ổn team…
Trích đoạn:-...chết...là gì?Người đàn ông mái tóc trắng xoá, bay phấp phới trong cái cơn gió nhẹ nhàng của buổi hoàng hôn đỏ rực. Buồn mang mác nở nụ cười hỏi vị cảnh sát đứng trước mặt mình.- Tôi có thể thấy cậu sắp tự sát, việc trả lời câu hỏi của cậu càng khiến cậu thêm tuyệt vọng với cuộc sống. Sau đó là xác cậu sẽ thành một đống thịt bầy nhầy dưới mặt đất kia. Một cảnh sát như tôi sao có thể trả lời câu hỏi mang tính chất triết lý, ngu ngốc kia của cậu chứ? Chắc hẳn cậu biết.Kéo cái mũ xuống che đi đôi mắt cá chết xấu xí, Nguyễn Mai Linh trả lời một cách độc địa.- Chà, tạ ơn chúa vì đã để con gặp được một vị cảnh sát thông minh và nổi tiếng như thế này trước khi chết, cũng...được xin lỗi người vì... con sẽ....Hai người giằng co nhau trên một cái ban công đầy rẫy rêu và đất cát bẩn thỉu, nhưng đột nhiên, người đàn ông có mái tóc trắng dài thướt tha kia cười độc địa, kéo mạnh bàn tay của vị cảnh sát. Hai người rơi tự do xuống nơi chung cư cao tầng, chỉ chốc lát, thân xác của họ đã chạm đất, áp lực do trái đất tạo ra đã đem họ đi đến thiên đường....hoặc không.(...giết cô ta...)_________________________________________…
Một câu thôi : thích thì xem, ko thích thì biến.....…
Chúc mừng sinh nhật, Izu.…