hieugav•cuồng nộ sau ánh đèn
" quyền? mày nghĩ mày có quyền sao? mày là của tao negav. Từ giây phút mày bước vào cuộc đời tao, mày đã không còn tự do nữa "…
" quyền? mày nghĩ mày có quyền sao? mày là của tao negav. Từ giây phút mày bước vào cuộc đời tao, mày đã không còn tự do nữa "…
Một khi ánh đèn sân khấu vụt tắt, khi xung quanh chẳng còn bất kỳ một chiếc máy quay nào bật nữa, khi mọi thứ lại lần nữa chìm sâu vào trong màn đêm tĩnh lặng. Đó cũng là lúc Đặng Thành An rơi vào suy tư.Nhấm nháp ly rượu mà em thích, ngân nga một bài nhạc mà em yêu, nhớ nhung về người con trai mà em đã trót đem lòng thương mến.Đặng Thành An đã làm Trần Minh Hiếu buồn mất rồi.Nhưng Hiếu lại chẳng nỡ giận đứa em út trong nhóm, bỏ đi một chút rồi lại trở về. Anh có thể khó tính, anh có thể nghiêm khắc, nhưng nhìn em suy sụp như thế, những lời treo trên môi lại bị nuốt ngược hết vào trong.Minh Hiếu nguyện làm nơi trút giận cho em.___________________Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.Warning: Có yếu tố nhắc đến bệnh tâm lý, cố tự tử, có một chút HurryGavThể loại: Văn xuôi, longfic, HE, tâm lý.Tác giả: Suny…
tác giả : iamwannhCÂU CHUYỆN KHÔNG CÓ THẬT ❗WARNING ⚠️ NGÔN TỪ THÔ TỤC CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC KHÔNG THÍCH XIN ĐỪNG NÓI NHỮNG LỜI CAY ĐĂNG 😭😇Hư cấu hư cấu tất cả là tưởng tượng của nhỏ tác giả hihi Mại zô mại zô mỗi chap là mỗi mẫu truyện khác nhau nheHE SE lẫn lộn ngọt ngược, chay thịt có đủ nhe hohoLần đầu viết truyện còn yếu nghề thông cẻm cho tuii…
KHÔNG MANG TRUYỆN LÊN MẠNG XÃ HỘIEm biết mình sai, sai rất nhiều. Em muốn lên tiếng xin lỗi vỗ về fans em, em mong mọi người chờ em nhưng em bị vây lấy bởi 2 căn bệnh tâm lý... không biết khi nào quay lại *Đây là một trong những kỉ niệm của mình khi đợi An. Mình gom hết nỗi nhớ yêu thương dành cho An vào đây, truyện bắt đầu từ 1.10 và cố gắng duy trì đến khi An trở lại. Mỗi chương được viết như một chương độc lập, sẽ có liên kết với nhau nhưng không hoàn toàn (nhiều oneshot gộp lại). Khuyến khích đọc như một chương độc lập (oneshot)*…
"minh hiếu thích nhóc hàng xóm""thành an ghét thằng hàng xóm của nó"…
rồi là không biết ai cướp bồ ai nữa...…
lấy bối cảnh miền tây Việt Nam , tất cả đều là trí tưởng tượng của tuiiiiii. đảm bảo ngọt sâu răng.thầy giáo × em hàng xóm.…
Nơi tình yêu bắt đầuĐa số là dương bot ạ!!Từ chối nhận hieuhurry…
Cưới trước yêu sau, cứ tưởng là liên hôn gia tộc nhưng mà hình như là không phải rồi 🤭…
"ủa thành an với minh hiếu lò vi sóng rồi hả?""đứa nào đồn mất dạy vậy?"…
nơi chứa những oneshot xinh iu dành cho An Xin không mang ý tưởng đi nơi khác…
Truyện vui, mắc cừ. Hint Hieugav siêu ngọt, siêu đáng yêu. Thấy gái đẹp viết truyện hay bao giờ chưa? nò, truyện hay lắm đó, mấy người là sướng lắm đó có truyện hay đọc hoài luôn, càng đọc là càng mê, hông đọc là tiếc lắm đó nho…
"Bởi vì anh không biết em thích gì nên anh sẽ cho em tất cả, đó là sự nuông chiều."warning:textfic, lowercase, badwords, ooc,...…
bỗng một ngày nọ, thành an nghe được tiếng lòng của đội trưởng nhà nó…
Anh chắc khi biết hết về em chưa ?…
Vậy là anh thật sự không cần em như cách em cần anh.Vậy là anh vẫn chưa nhận ra với em, anh mới là điều quan trọng nhất.Hơn cả những cô gái mà em đã từng qua lại trước đây.Và em cá chắc, em yêu anh nhiều hơn những gì mà cô gái kia có thể trao cho anh.------------------Tag: Đời thường, SE, ngược, bot luỵ tình, top red flag…
"Khi thiếu gia không muốn làm thiếu gia nữa..."Tuyệt dời, nhảy vào đi ạ 🤗…
Bắt đầu vào mùa cuối mùa thu, kết thúc vào cuối mùa hạ. Thoáng cái hoàn thành chuyến tàu ba năm. Thanh xuân thì ai mà chẳng có nhưng để tận hưởng nó một cách chọn vẹn nhất thì không phải ai cũng làm được. Tại chiếc fic này, hãy cùng Nấm và HieuAnKhang của chúng ta trở về cái thời niên thiếu ấy. Về cái thời điểm vô âu vô lo, về cái ngày mà tiếng chuông vào lớp vẫn còn văng vẳng bên tai…
đặng thành an cảm thấy anh người yêu lúc nào cũng lạnh lùng với mình, hẳn là không có tình cảm. vậy nên em muốn dừng lại- " an muốn dừng lại rồi."- "lý do?"- " hiếu nên hẹn hò với người hiếu yêu."…
Minh Hiếu tìm thấy Thành An trong bộ dạng đã biến thành mèo…