tim mạch 7-17
…
Hán Việt: Yêu nghiệt hoàng tử: Độc sủng thứ nữ tà phiTác giả: Thiên Hạ Đệ Nhất MiêuNguồn : macsonghi ( wikidth.info )Link : https://wikidth.info/truyen/yeu-nghiet-hoang-tu-doc-sung-thu-nu-ta-p-XJJYrFS4CFXemjb3Tình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit : Đang tiến hànhNhóm edit : Huyết Nguyệt Cung ( HuyetNguyetCung )Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Báo thù , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Cung đấu , Trạch đấu , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Ngược traKiếp trước nàng thật là ngu ngốc!Tình cảm bị Hoàng đế lừa , đích tỷ đoạt phu quân, chịu hình chết thảm.Phụ thân ngu ngốc vô tình, mẹ cả ngoài mặt hiền lành nhưng bên trong tâm tư ác độc, đích tỷ luôn tìm mọi cách hãm hại . Nàng là một tiểu thứ nữ mỗi ngày luôn phải sống trên lưỡi đao ......Ông trời thương hại, cho nàng cơ hội sống lại một đời !Nàng có chỉ số thông minh hơn người!Còn có nam thần thần bí ấm áp luôn bảo hộ!Nàng thề, cả đời này, nhất định đem nợ máu kiếp trước đòi lại......Thứ nữ nho nhỏ, mũi đao du tẩu, mẹ cả đích tỷ, tất cả cút hết đi!Thứ nữ nho nhỏ, mưu kế vô địch, ác chỉnh tra nam, quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin!Thứ nữ nho nhỏ, nhìn xa trông rộng, mỹ nam vờn quanh, liều mạng theo đuổi!Thứ nữ nho nhỏ, phiên vân phúc vũ, phong cảnh sinh hoạt, thỉnh đến tay ta!…
Những bức thư của Miêu Công Tử. Mong bạn trở thành phiên bản hạnh phúc nhất. Sống một cuộc đời bản thân không hối hận.…
một cậu thiếu gia tuổi đôi mươi và nữ học sinh…
mình viết theo cảm xúc, mức độ sợ hãi và tiêu cực của bản thân. mọi thứ mình viết mang xu hướng hoài nghi về cuộc sống và có chút khó hiểu.mình muốn gửi vào wattpad tất cả những gì mình cố gắng viết. dù nó tệ hại lắm..hy vọng rằng các bạn sẽ thích nó, hoặc là không một ai thấy tác phẩm này. đây là nơi mình sẽ viết về những gì mình mệt mỏi nhất, những nỗi sợ với những con người bản tính của họ. mình thực sự, rất sợ thế giới này.From: Nguyễn Thế Dương (clumseeyou).…
Một đất nước chỉ có duy nhất hai thành phố lớn. Thành phố X- nơi 200 triệu người dân sinh sống, nơi này sầm uất, náo nhiệt và đôi khi lại rất nhàm chán. Chỉ có một số quận trong 10 quận là giàu có và sôi động, còn lại thì rất nghèo nàn, bần cùng và thậm chí là bị lãng quên. Dù có ở đâu thì những con người nơi đây đều rất thờ ơ và lạnh lùng, ai làm việc người nấy. Và vào đêm Giáng Sinh nọ, thời điểm này chính là lúc xảy ra mọi thứ khiến con người ta mất tất cả.…
Những dòng vớ vẩn được tôi viết nên vào những đêm thiếu đi mùi Caramel Macchiato tôi mê luyến....…