Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chạy được một đoạn thì Triết Hân gặp Dật Vỹ đang đứng nhìn ra cửa sổ một cách xa xăm. Thấy cô, Dật Vỹ toan bỏ đi thì cô níu tay anh lại-"Anh Dật Vỹ anh phải đi thật sao?"Cô nói-"Đúng"-"Em không muốn xa anh."-"Không thể".-"Em yêu anh."-"Không thể." Nói xong cậu bỏ đi.Triết Hân bật khóc rồi hét to lên sau bóng lưng cậu -"Nhất định là có thể ".…
em là mặt trời, là hạnh phúc của tôi...Đây là truyện của mình cho nên:⭐ KHÔNG CHẤP NHẬN CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC, KHÔNG REUP LẠI Ở BẤT KỲ ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. CẢM ƠN!⭐ MỌI TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNG, NHÂN VẬT TRONG FIC KHÔNG THUỘC VỀ TÁC GIẢ.⭐ KHÔNG BÌNH LUẬN TIÊU CỰC VỀ CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN.I'm a member of @genius1809…
Thích một người chính là...không phân biệt trước sau, không có thời gian giới hạn, vì thích mà toàn tâm toàn ý dõi theo, toàn tâm toàn ý quan tâm, vì họ mà cố chấp, vì họ mà buồn, vì họ mà đau lòng, vì họ mà hạnh phúc, vì họ mà biết yêu thương. Vì thích họ nên ta ngày càng hoàn thiện hơn, dù những hiểu lầm vu vơ có xảy đến, dù những khó khăn có ngăn cách tình yêu, thì dù sao vẫn một lòng một dạ với đối phương, kiên nhẫn và...chờ đợi!!! Nếu thật sự là của nhau, nhất định sẽ quay về!!!…
... Tôi không biết phải giới thiệu gì nữa, quý độc giả cử đọc rồi biết nhé Thật vinh hạnh khi được các bạn độc giả quý mến chọn tác phẩm này để thẩm văn, tuy văn ngữ của tôi còn hạn hẹp nhưng tôi chắc chắn sẽ không để các bạn phải thất vọng vì nội dung của từng chương truyệnChúc các bạn đọc truyện vui vẻl…
Hạnh phúc là thứ xa xỉ nhất trong cuộc đời cô. À không, cô từng có được nó nhưng ông trời đã nhẫn tâm cướp đoạn nó khi cô không hề hay biết. Biến mất đột ngột... Như cơn sóng thần cuốn đi tất cả không để lại cho ai cơ hội nào dù chỉ là quay mặt nhìn lại.Cô sẽ không tuyệt vọng, không nuối tiếc. Ông trời không cho cô sống thì cô phải sống, sống để đe dọa mạng sống của người khác. Anh ôm cô vào lòng, nâng niu cô như vật báu sợ bể hay chỉ trầy xước chút cũng khiến anh đau lòng. Cô cũng muốn thưởng thức mùi bạc hà của anh, vùi sâu vào ngực anh:" Anh không sợ em sẽ giết anh sao?""Tất nhiên là không. Vì anh biết dù em là hổ báo dữ tợn như thế nào thì khi bên anh em mãi là con mèo ngoan của anh thôi"…
truyện lấy bối cảnh của hàn quốc vào những năm 1990thành phố trong truyện là một thành phố biển hư cấu. có nhiều chi tiết không sát với thực tế.nhân vật trong truyện không thuộc về tôi.giới hạn độ tuổi: 13+ cảnh báo: lowercase (cân nhắc trước khi đọc. vì tôi sử dụng chữ thường, nghĩa là tôi sẽ không viết hoa đầu dòng, kể cả sau dấu chấm và danh từ riêng)bất cứ ai đã đọc tác phẩm này và để lại cảm nhận thì tôi đều rất vui.…
Văn án:Hộ săn bắn Tháo Niễn Tử (tháo cối xay) dùng con mồi đổi hồi tới một người nũng nịu tiểu nương tử, lại mỹ lại bạch còn vượng phu, từ nay về sau đi lên cẩm tú lộ.A Âm yếu ớt tùy hứng, khi dễ hắn cả đời. Hắn lại vui vẻ chịu đựng, đem kiều nhuyễn công chúa thỏ phủng ở lòng bàn tay, che chở sủng nịch.1v1, song c, đại lão thô ráp hán cùng thiếu nữ xinh đẹp tử ngọt ngào hằng ngày, sinh động, có tư có vị, hữu tình có nghĩa!Nội dung nhãn: bố y cuộc sống nông nghiệp văn ngọt vănNhân vật chính: Lâm Uyển Âm, Minh Hạo…
"một chút gia vị cho hương thơm thêm đậm đà, một chút hờn ghen cho tình luôn bền chặt, một chút âm thanh để nâng niu cảm xúc " - âm nhạc, một thứ âm thanh mang đến nhiều xúc cảm, nhiều suy tư. Nó làm cho cuộc sống con người trở nên thú vị. Âm nhack giúp xua đi những ưu phiền, mệt nhọc. Nhưng...Âm thanh ấy lại là nơi bắt đầu cho một cuộc tình trong sáng, tình yêu cũng như những cung bậc trầm ngâm, cao vút của nốt nhạc. Có thể nói âm nhạc chính là định mệnh giúp đôi trẻ tiến lại gần nhau hơn và rồi không còn gọi là âm nhạc -một thứ xúc cảm bình thường, k nêm nếu được mà trở thành một thứ " âm vị ngọt ngào " đến mê người.....Chuyện kể về một cô nàng có cái tên vô cùng đặt biêt "Mai Ngọc Hà Nhi",cô sống trong một gia đình nghèo,bố mất từ lúc cô 10 chỉ còn 2 mẹ con nương tựa nhau.Câu chuyện bắt đầu khi cô nhận được học bổng và nơi đó cô gặp được nhóm nhạc mang tên"metor 4". Nơi ẩn chứa nhiều rắc rối nhất là tên nhóm trưởng "Lâm Hạo Ân"-đại thiếu gia của tập đoàn "Lâm Ân"một tên kênh kiệu đúng chuẩn.Một playboy được nhiều người ao ước và hâm mộ,anh mang đầy đủ mọi thứ mà toàn thể các cô gái đều mơ tới.Nhưng đối với anh, tình yêu là một thứ gì đó vô cùng xa xỉ bởi sự đổ vỡ của mối tình đâu mà anh mất đi lòng tin vào tinh yêu chân thành.thành viên tiếp theo là "Trần Kiệt Khang" anh chàng được mệnh danh là "nam cực" lạnh lùng một cách đáng sợ...Tiếp đến là "Lê Vũ Bảo" anh chàng có trái tim vô cùng ấm áp và dịu dàng.Cuối cùng là "Hạ Trọng Luân" anh chàng lăng nhăng nhất nhóm, anh trãi qua vô số cuộc t…
Tên gốc: Hoa Lửa - Impossible LoveThể loại: Hiện đại, HESố Chương: 5 phần (128 Chương)Múa Lửa: Cún's momProof-reader: PeaNguồn: Ruby and PeaMột tai nạn bất ngờ đã làm thay đổi hai con người. Lửa đốt rụi hoa, hoa dập tắt lửa.Số phận cô đột nhiên thay đổi, còn gã rơi vào vòng lao lý suốt mười năm ròng.Nhiều năm sau, Hình Tuế Kiến lại đi vào thế giới của cô một lần nữa."Kiều Duy Đóa, không phải em muốn tôi bồi thường cuộc đời này sao? Được, tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm tới cùng!"Gã bắt đầu vô cớ trêu chọc hay đang bắt đầu một công cuộc trả thù? Cô cũng luôn ôm lòng thù hận...Được, vậy cứ tương kế tựu kế đi!Trong thế giới của tình yêu, cần phải có một bên cố chấp, một bên nhu thuận, mới có thể duy trì được trạng thái cân bằng. Nếu cả hai cùng mang tính cách kiêu ngạo, thì làm sao có thể yêu nhau?"Lục Tư Nguyên, vì sao anh không chìa tay nắm giữ em? Vì sao anh... vì sao anh không yêu em?"Không phải là không yêu mà là không thể. Tuy nhiên, tình yêu chân chính có thể theo một quy tắc nào ư? Rõ ràng anh là rể cây duy nhất trên miệng vực sâu có thể níu giữ lấy cô...Cuộc tình ngang trái như một ngọn lửa thiêu đốt tất cả chua cay của con người.Tên truyện được 'dựa' theo tên tiếng Anh Impossible Love, sến súa một chút nhưng khá hợp với nội dung truyện. (*_*)…
Manjiro của tương lai hơn mười năm sau là một con người khác lạ.Không quen thuộc với thứ gì và cũng chẳng giống như Mikey mà họ từng biết.Người trước mặt Takemichi là một Mikey hắc ám tuyệt vọng.Đôi mắt màu đen không điểm sáng thiếu ngủ, mái tóc trắng bạc cả ra. Thẫn thờ thiếu sức sống.Mikey đã chẳng còn gì bên cạnh nữa rồi. Bởi chính cậu đã chia tay với mọi người trong Touman, cũng có thể đã giết từng người một ở đó, có thể đã từng bắn chết một người ở từng viễn cảnh tương lai.Không, tất cả đã thay đổi rồi. Mọi thứ đều tốt đẹp nhưng Mikey rơi vào vực thẳm.❝Có lẽ mọi người sẽ tốt khi không ở bên cạnh tao, bản năng hắc ám kia❞Nhưng trong phút chốc ở tòa nhà bỏ hoang, cậu đã bật khóc khi Takemichi cầm tay cố níu kéo cậu đang sắp rơi xuống.Lần đầu tiên, cậu muốn sống đến thế. Takemichi là một bông hoa hướng dương, một mặt trời và là một cơn mưa xoa dịu và thay đổi tất cả.Vậy mà cho dù Mikey có cố như thế nào, cậu ta vẫn luôn cứu cậu.❝Thôi được rồi mà, mày không cần phải cố gắng đến thế nữa đâu❞ Mikey buông tay ra, rơi xuống dưới, như một thiên thần bị đày dọa xuống nhân gian.Takemichi hóa ra cho dù có thể thay đổi mọi thứ trong quá khứ thì cũng không thể cứu được Mikey.Cậu giờ đây cảm thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng và yên bình biết bao.Từ khóa tìm kiếm: Mikey (Sano Manjiro) | Liên kết khác: Bất lương chúng, gia giáo chúng | Tổng thể: Không rõ cp.…
Vừa cảm giác tỉnh lại, yếu ớt bao đại tiểu thư Hà Phượng Kiều xuyên qua , thành niên đại văn trung đuổi theo nam chủ chạy luyến ái não nữ phụ.Làm mười dặm bát hương tối tuấn mỹ nhân, Hà Phượng Kiều trừ bỏ kiên không thể chọn thủ không thể đề, nhưng cha đau nương yêu, cách vách gia còn ở cái tương lai thương giới đại lão Hạ Đông, lúc này đây, nàng tuyệt không có thể sẽ đem trong tay hảo bài cấp đập nát.Đang lúc Hà Phượng Kiều vì ba bữa phát sầu thời điểm, thu hoạch ngoài ý muốn siêu thị không gian, bên trong có thước có mặt còn có thịt!Hà Phượng Kiều chậm rãi mang theo người nhà quá thượng không lo ăn không lo uống cuộc sống, lại phát hiện tương lai đại lão ngày quá khổ ha ha.Hạ phóng chuồng bò hộ Hạ Đông vĩnh viễn một bộ sinh ra chớ gần lãnh khốc dạng, nhưng cách vách gia tiểu thôn hoa lại cả ngày đối với hắn trong suốt cười, trả lại cho hắn đưa ăn đưa uống.Mỗ đêm đầy sao đầy trời, Hạ Đông hung ba ba đem nhân đặt ở góc tường, khấu ở tay nàng cổ tay: "Lão tử cùng, không này nọ hồi báo ngươi, cách ta xa một chút."Hà Phượng Kiều thủy trong suốt nước mắt ở đen bóng mắt to đảo quanh, nũng nịu nói: "Ngươi hung ta!"Sau lại có một ngày, Hạ Đông dùng hết sở hữu ôn nhu, nhẹ nhàng thay nàng lau khóe mắt nước mắt, "Ngoan, Kiều Kiều không khóc."...Bị Hà Phượng Kiều đè ép cả đời biểu muội sống lại, nàng sẽ chờ xem Hà Phượng Kiều đi lên tuyệt lộ, nhưng ai biết cả đời này Hà Phượng Kiều lại như là mở quải.Nàng vội vàng lấy lòng nguyên thư nam chủ thời điểm, Hà Phượng Kiều ở nổi tiế…
Một chiều mùa hạ tháng tám, năm 2045, trong lúc dọn dẹp phòng ngủ, con gái đưa cho tôi một bức thư cũ đã ngả màu vàng nhạt của thời gian.Con bé hỏi tôi: Mẹ, người trong bức thư này là ai? Tôi đưa tay đón lấy, tựa như thể nâng niu cả thanh xuân tươi trẻ của mình. Người đó là ai nhỉ? Phải rồi, đó là người tôi đã từng yêu. Tình yêu của chúng tôi nhen nhóm giữa tiết mù sương của nước Anh, nồng nhiệt tựa như nắng hè nước Ý, nhẹ nhàng tựa cánh hoa anh đào ở Seoul và rồi kết thúc dưới mùa thu Hà Nội.Người ấy từng là tất cả của tôi - Na Jaemin.…
Con người không thể tự chọn lựa số phận cho riêng mình. Như những bông hoa sẽ mãi là bông hoa, có muốn thoát khỏi kiếp hoa cũng không được. Anh và em là những con người xa lạ, do duyên số hay do định mệnh mà hai ta lại đến với nhau? Nên đổ lỗi cho số phận đã bị sự ràng buộc níu kéo, hay nên tin rằng từ khi sinh ra, ta đã là của nhau? Nhẹ nhàng, ấm áp mà lại như nồng nhiệt, khó tả.…
Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…
Trên đầu chữ sắc một con dao nhọn" câu này quả là không sai một chút nào. Nếu nói đàn ông có sức mạnh là một ưu điểm mà thánh thần ban cho, thì đàn bà tuy yếu nhưng bù lại nhan sắc của họ cũng chính là một lợi thế. Nhan sắc ở đây có một sức mạnh phi thường, nhiều khi nó còn vượt quá cả cái sức mạnh của đàn ông con trai chúng ta, y như trong câu nói "sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành". Không chỉ có thế, sắc đẹp đôi khi lại được định nghĩa dựa theo quan điểm, cách nhìn của mỗi con người. Nói gì thì nói, đa số là phụ nữ quan tâm và chú trọng rất nhiều vào sắc đẹp của họ, vì đàn bà tin rằng, sắc đẹp đồng nghĩa với tất cả, có sắc đẹp là có tất cả. Chắc chắn không cần phải nêu ví dụ thì bạn đọc cũng thấu hiểu được lời mà tôi muốn nói ở trên. Trong câu truyện dưới đây, đại ý sẽ nói về một bạn gái có nhan sắc tuyệt trần, duy chỉ có điều bạn gái này đã bị cái sắc đẹp của chính mình làm cho mờ mắt. Thế gian này, cái gì giúp cho người phụ nữ giữ được sắc đẹp lâu nhất? Chỉ với môt câu hỏi đơn giản như vậy, mà ta có được vô vàn câu trả lời. Tuy nhiên, thứ có thể làm cho phụ nữ giữ được sắc đẹp lâu dài nhất sẽ được tìm thấy ở cuối câu truyện này. Nhân đây, tôi viết câu truyện này cũng tạm coi như là một lời cảnh báo tới tất cả những người con gái nào mà đang cố tìm cách nĩu giữ sắc đẹp của họ, mà đôi khi, họ thậm chí còn đánh mất đi cái giá trị hay như tính cách bản thân của mình. Không có cái gì là tồn tại mãi mãi cả, rồi thời gian sẽ xóa đi tất cả mà th…
Chap 1: Đội trưởng tóc bạch kimMark chuẩn bị chuyển lên cấp 3. Từ nhỏ cậu đã đam mê bóng rổ. Cậu vào trường ba mẹ sắp đặt, chẳng lí do gì cả chỉ đơn giản là nghe lời thôi. Cậu cứ một mình đi học rồi một mình về nhà, ngày qua ngày trôi qua như thế, nhàm chán như thế. Nhưng cuộc sống của cậu thay đổi. Từ khi phát hiện trường có sân bóng rổ. Khi trên lớp cậu luôn chọn ngồi sát cửa sổ nó là nơi lí tưởng để nhìn thấy "các senpai" chơi. Senpai gồm 5 thành viên hợp lại thành đội, họ chơi không phải siêu phàm gì nhưng được cái trong sân luôn ngập tràn tiếng cười. -Có gì vui mà mấy anh cười lăm thế?!- Cậu lẩm bẩm.Rồi một ngày không biết ai khiến Mark cầm bé heo thủ thỉ rồi cho em ấy ra đi, cầm hết chỗ mới lấy được của bé heo long tong chạy đi mua trái bóng rổ- loại đắt nhất luôn mới hay chứ. Cậu nâng niu, chăm sóc trái bóng như báu vật.Trong thời gian dài quan sát cậu biết Senpai chỉ hoạt động vào chiều mát. Nên cậu chỉ dám chơi vào buổi tối, lúc mọi người đã rời đi. Cậu tìm hiểu và cố gắng tập một mình chỉ mong có một ngày cậu được trong team của các senpai. Từ khi nào nó đã trở thành động lực cho cậu cố gắng không ngừng nghỉ. -Cố lên! Cố lên nào Mark ơi! Mày làm được mà.Nhưng mọi thứ không dễ dàng như vậy. Từ khi sinh ra sức khỏe cậu rất yếu lại hay bệnh nên muốn làm gì cũng khó huốn chi là chơi thể thao. Đó như hòn đá bự chản đang đè nặng lên vai cậu vậy. Điều đó không làm cản trở đam mê to lớn đối với Basketball.Mỗi buổi chiều cậu đều lên sân núp vào một góc chắc rằng không ai c…
VĂN ÁN Tô Ngọc đã trải qua hai mươi năm cái xuân xanh, qua một đêm trở về mùa xuân thứ mười bảy. Mang khuôn mặt mới... Cuộc sống mới... Tất cả mọi thứ đều mới mẻ với Tô Ngọc, cũng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới. Ví dụ như... Vốn quen một thân một mình, nay thoáng chốc có thêm gia đình yêu thương chăm sóc. Vốn đã tốt nghiệp đại học nay lại phải cày bừa lại những năm tháng học cấp ba. Hay vốn tưởng rằng tiền rất khó kiếm nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy. Vậy Tô Ngọc sẽ đối phó với cuộc sống mới toanh này thế nào? Chỉ có trời biết, đất biết, không khí biết, Tô Ngọc biết... *Phân cảnh 1* -"Tô Cẩm Ngọc, lên bảng kiểm tra miệng" Tô Ngọc chậm chạp lê bước lên bảng, quay về phía cô giáo Như Hoa, vẻ mặt thành thật há to miệng. Sau đó... Không còn sau đó nữa. *Phân cảnh 2* Tô Ngọc đi học muộn, len lẻn chui vào lớp nhưng không may vẫn bị cô giáo Như Hoa phát hiện -"Tô Cẩm Ngọc, sao em lại phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!". Tô Ngọc vâng lời, thành khẩn xin lỗi cô giáo Như Hoa rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại. Vài phút sau Bỗng... "rầm" một tiếng lớn. Tô Ngọc nhẹ nhàng dùng chân đạp tung cánh cửa loạng choạng đi vào, chỉ tay thẳng vào mặt cô giáo Như Hoa, giọng lè nhè. -"Bà già la sát, lại không chịu mở cửa cho ông đây à?" Sau đó... Cũng không còn sau đó nữa.…
Hán Việt: Trọng sinh hậu thành liễu hoàng thúc đích chưởng tâm sủngTác giả: Phi DựcSố chương: 157 + PNVăn án:Yến Ninh vẫn luôn cho rằng Thẩm Ngôn Khanh ái mộ chính mình nên mới đem nàng cưới vào cửaThẳng đến khi Thẩm Ngôn Khanh dùng một chén tổ yến lấy mạng nàng, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, mình chẳng phải bạch nguyệt quang của hắnBạch nguyệt quang của hắn là một người khác, thanh diễm tươi đẹp, sắp nhập chủ Đông Cung.Trọng sinh trở lại, Yến Ninh khóc lóc nhào vào trong lồng ngực Sở Vương Phượng Hoài Nam.Phượng Hoài Nam ba mươi năm làm hoàng thúc, thần quỷ toàn đều không người dám thân cận hắn.Cứng đờ mà ôm tiểu nha đầu nũng nịu không muốn xa rời, hắn đen mặt đem hôn thư của Thẩm gia chụp ở trên mặt Thẩm Ngôn Khanh."Mù mắt chó nhà ngươi! Đây chính là tức phụ của bổn vương!"Kiếp trước, nàng chết ở trước ngựa của hắn. Kiếp này, hắn cho nàng một đời nuông chiều.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Trạch đấu , Cung đình hầu tước, Vả mặt , 1v1…
Truyện không hoàn toàn khớp với nguyên tác gốc của Harry Potter, sẽ có tình tiết bị thay đổi. Cân nhắc trước khi đọc.Tính cách nhân vật có khả năng sẽ khác với nguyên tác và sẽ có nguy cơ OCC nặng. Cp chính: Draco x Stella.Stella Avernum, cô gái luôn được cho là hoàn hảo, nhưng chính cô mới biết bên dưới vỏ bọc bóng bẩy ấy là một linh hồn mục rỗng méo mó luôn phải chống trọi với ám ảnh và điên loạn.Hành trình của Stella là đi tìm lại phần ký ức đã mất và sự thật kinh hoàng đằng sau quá khứ ấy.Tình yêu không thật sự cứu được Stella, nhưng nó níu giữ được phần con người trong cô. Tiếc rằng mối tình ấy chưa kịp có tên đã vụt tắt bởi bi kịch của số phận.Vì truyện viết theo ngôi thứ nhất nên bị giới hạn trong cái nhìn chủ quan, một số tình tiết gốc của phim và truyện sẽ không được lột tả trọn vẹn. Sẽ có lồng ghép ngôi thứ 3 vào để khắc hoạ rõ hơn. Chúc mn đọc truyện vui vẻ. 🥹-#…