Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đột nhiên một ngày cậu bán bánh mì trước cổng chạy ào vào bệnh viện chơi đuổi bắt. Rồi một cánh tay văng ra ngọt xớt, Lee Taeyong chụp lấy gọn gàng. Cậu bán mì quay lại quát lên: "đặt cái tay xuống!"Taeyong không biết đặt tay ai xuống, đành ôm cả cánh tay người ngồi xổm xuống nhìn cậu bán mì cầm dao cắt chả chém nhau. Couple: Lee Taeyong x Jung JaehyunBác sĩ ngoại chấn thương x Cảnh sát điều tra tội phạm…
"Chọn vị tân nương kia đi. "...Bối cảnh: Sau trận chiến với Vô Phong. Cung Viễn Chủy đủ tuổi thành niên, và y phải chọn tân nương.Thiết lập: Mối quan hệ của bốn Cung trong Cung Môn không có bất hoà. Sát thủ Vô Phong giả làm tân nương trước đây cũng đã giải quyết thích đáng. Nhiều nhân vật ở mạch phim "chết" nhưng ở đây vẫn sống.…
Tác giả: Khạp Thụy Hồ LyTình trạng sáng tác: HoànSố chương: 121 chương + 4 ngoại truyệnThể loại: Đồng nhân Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long KýNhân vật chính: Lộ Dao, Ân Lê ĐìnhTrans: AnonymousConvert + raw: Nguyệt Ly - TTVNguồn: https://morphobblue.comGiới ThiệuTrước giờ rất thích Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên, trên người cậu ta toát ra hơi thở sạch sẽ ấm áp, cố chấp chung tình, bây giờ gần như không gặp được. Trong nguyên tác, so sánh Ân Lê Đình với Dương Tiêu, có lẽ không đủ thành thục, không đủ kiên cường. Nhưng bác Kim, hoặc nói là Kỷ Hiểu Phù hoàn toàn không cho người thanh niên như hoa lê này cơ hội trưởng thành, lúc cậu ta còn là một cậu bé được sư huynh chăm sóc thì đã thảy cậu ta vào trong mâu thuẫn kịch liệt. Vì thế, đối với một đứa trẻ sơ sinh như cậu ta, mềm yếu trở thành đại danh từ dịu dàng, nhu nhược trở thành biểu tượng thiện lương. Nếu có một cô gái, có thể chậm rãi cùng Ân Lê Đình trưởng thành từ từ trong giang hồ, cùng nhau học yêu như thế, được yêu ra sao, bảo vệ, tin tưởng, duy trì đối phương, học cách kiên cường giúp đỡ lẫn nhau, vậy thì Võ Đang Ân lục hiệp chí tình chí nghĩa tuyệt đối không thua kém Dương Tiêu phong lưu hào hoa.p/s: Mình reup lại của bạn Tề Ngự Phong trên trang diendanlequydon để đọc off, chứ không phải mình edit. Nên nếu chính chủ yêu cầu gỡ, thì mình sẽ gỡ xuống.…
Nhân vật chính:_Sahaphap Wongratch: Một nhà thám hiểm đại tài._Pirapat Watthanasetsiri: Một Vampira độc ác sống ở hẻm núi sâu chưa từng ai dám đặt chân đến.[Độc ác, máu lạnh công x ướng bướng, lạnh nhạt, tiểu mỹ thụ]Đoạn trích đầu:Mix tỉnh dậy, trước mặt là bầu trời tối, tán lá cây dày đặc che khuất đi ánh sáng của mặt trăng to lớn. Cậu chợt nhớ lại, những đồng đội còn lại hình như đã lạc mất có khi đã bị thú hoang ăn thịt hết rồi.Toàn thân Mix ẩm ướt do trận mưa lớn quét qua hẻm núi phía đối diện. Túi đồ dự trữ cũng vì thế mà mất đi. Vệt máu dưới chân đã khô hết nhưng vết thương khá sâu và không ngừng chảy máu.Mix cố gắng đứng dậy mà bước về phía trước, một tay cầm máu, tay còn lại thì bịt mũi mình lại. Nồng cộ CO2 vào buổi đêm ở đây rất lớn có khi Mix không chết vì thú dữ mà là vì hít quá nhiều CO2 vào phổi.KHI KẺ MÁU LẠNH Ở CHUNG VỚI MỘT CON NGƯỜI MÀ MÌNH YÊU THƯƠNG THÌ SẼ NHƯ THẾ NÀO!!________Không REUP bất cứ đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Văn án:Xuyên qua cổ đại, Đường Thận vốn định làm tiểu sinh ý, nuôi gia đình sống qua ngày, có tư có vị đất quá hoàn nửa đời sau.Nhưng mà cẩn thận chặt chẽ chỉ có thể an thân, không thể lập mệnh, không thể cứu thương sinh.Tưởng muốn đem sinh ý kiêu ngạo, muốn cho càng nhiều người có cơm ăn, liền phải làm một cái quan, làm một cái đại quan.Đường Thận: I have a dream...Vương Trăn: ân?Đường Thận: ta có một cái mộng, trong mộng có một tòa Bất Dạ Thành, nó gọi núi sông Bất Dạ Thiên.Vương Trăn (zhen)× Đường ThậnTa muốn lệnh giang sơn bình, tứ hải thanh, ngàn năm một cái chớp mắt, hướng thiên đến ca.Đọc hướng dẫn:① bài này hoàn toàn hư cấu ~② xây dựng cơ bản quan trường lưu ~Nội dung nhãn: thiên chi kiêu tử chủng điền văn sảng văn trong triều đìnhTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Đường Thận, Vương Trăn (zhen) ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Tác giả: Cầu Chi Bất ĐắcNguồn: Tàng thư viện - Converter: luoihocThể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, tỷ đệ luyến, ngọt sủng, HE, 3S, duyên trời tác hợpSố chương: 104 chính văn + 8 phiên ngoạiĐây là câu chuyện kể về cặp tỷ đệ siêu dễ thương, siêu ngọt ngào. Nữ chính là cung nữ, nam chính là hầu gia. Nữ chính lớn hơn nam chính hai tuổi. Nam chính phải chơi xấu nũng nịu các kiểu để rước nữ chính về nhà. Ngoài ra còn một pé chóa sủng vật 😊Tui cũng không hiểu sao tự nhiên tui lại thích và muốn edit truyện này, mặc dù tui đang muốn chuyển qua thể loại trọng sinh hay xuyên không để thay đổi chút không khí, nhưng vừa đọc cái văn án truyện này lại thích sảng vậy đóCó lẽ là do chữ "tình" của hai nhân vật chínhThôi thì...hoan nghênh nhảy hố cùng tui nhaaa 👏👏👏💥 Tui chỉ đăng truyện duy nhất ở một nơi, đó là trang wattpad, tuy nhiên vẫn bị các trang khác copy. Vì vậy mọi người cứ theo dõi nick wattpad của tui hoặc lưu truyện về để được xem chương mới nhanh nhất nha. Cảm ơn mọi người21/06/2022…
Triệu Viễn Chu là hoàng đế trẻ tuổi quyền khuynh thiên hạ, một tay chấn chỉnh triều cương, làm kẻ thù e sợ. Thế nhưng, trong một lần đi tuần, y bị phản thần ám sát, rơi xuống vách núi, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.Dưới vách núi thâm sâu, nơi ít dấu chân người, có một thiếu niên sống lặng lẽ giữa núi rừng-Ly Luân, thứ tử không được sủng ái của Ly gia. Hắn vốn xuống núi hái thuốc, lại vô tình nhặt được một nam nhân hôn mê bất tỉnh, trên người đầy vết thương.Hắn chăm sóc y, giúp y băng bó, đút thuốc, nhưng khi y tỉnh lại, thứ đầu tiên y hỏi chính là:"...Ta là ai?"Ly Luân nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của người nọ, trong lòng bỗng sinh ý xấu. Hắn thở dài một tiếng, nghiêm túc đáp:"Ngươi là vị hôn phu sắp thành thân với ta."Chu Yếm: "..."Chẳng biết có phải đầu óc bị thương không, nhưng nghe vậy, y chỉ trầm mặc một lát, sau đó... gật đầu.Ly Luân ngây người: "Ngươi tin thật à?"Chu Yếm nhìn hắn, đôi mắt đen sâu thẳm như hồ nước mùa thu, giọng nói nhàn nhạt nhưng lại khiến tim Ly Luân lỡ nhịp:"Nếu là phu quân của ngươi, vậy thì ngươi sẽ không bỏ rơi ta, đúng không?"...Ly Luân không ngờ được, một câu nói dối tùy hứng năm ấy lại trói buộc hắn cả một đời.Cũng không ngờ được, nam nhân hắn cứu về, không chỉ là phu quân của hắn... mà còn là đế vương cao cao tại thượng, là chân long thiên tử trong mắt thiên hạ.Mà khi bí mật phơi bày, cũng là lúc bàn tay y siết chặt lấy hắn, thấp giọng cười khẽ:"A Ly, ngươi lừa ta một lần.""Lần này... đến lượt ta."…
Mình bắt đầu cày lại anime Shinchan nên tiện thể tìm hint của 2 ẻm, mình ship ShinKaza nhưng vì là hint chung của cả 2 nên mình để thêm tag KazaShin nha.…
Lục địa Vinh Diệu ngàn năm qua được xây dựng bởi hàng trăm vương quốc lớn bé khác nhau . Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm thấm thoát đã bao năm trôi qua người ta cũng không nhớ rõ nữa .Người ta chỉ biết thuở khai thiên lập địa nơi đây là vùng đất được biết đến với cái chết và sự diệt vong và rồi người con trai đó xuất hiện . Chiến giáp người ấy màu đen tựa như bầu trời đêm không sao, ánh mắt cậu ta vàng vừa hổ phách ngàn năm trên đỉnh núi Unulima. Tay cầm chiến mâu gọi là Khước Tà đánh Tây dẹp Bắc, xé bỏ màn đêm ngự trị bao lâu ở lục địa này, mở ra buổi bình minh sơ khai trên vùng đất này. Thời gian tựa như con sóng vô hình quét qua đời người, quét qua cả vùng đất này . Rất lâu sau này, người ta không rõ người đã khai mở cuộc sống ở lục địa Vinh Diệu là ai, dung mạo như thế nào và tất cả những gì người ta biết tới anh chỉ có thế. Năm Vinh Diệu thứ 2024 một đất nước mới được khai sinh trên mảnh đất này . Tên của nó là Hưng Hân.…
Tên khác: Vạn nhân mê hắn chỉ nghĩ ăn cơm, Toàn tinh tế đều trải rộng ta cá Tác giả: Điềm Họa Phảng Độ dài: 52 chương + 10 phiên ngoạiVăn án: Cậu vẫn luôn theo đuổi ráo riết ba vị đại lão đỉnh cấp. Tại sao cùng lúc theo đuổi ba người thực lực cường hãn như vậy? Nguyên nhân cực kì đơn giản, cậu chính là muốn nếm thử máu của họ.Máu của chiến thần Liên Bang, máu của cự long thời không và máu của nhân ngư nổi tiếng khắp vũ trụ, hắn muốn nếm thử máu của họ có gì khác biệt.Đáng tiếc, cho dù cậu đã lì lợm la liếm, miệt mài bám theo họ, nhưng vẫn không thể khiến họ động tâm, đã vậy còn rơi vào kết cục trắng tay, bị lừa vào phong ấn, rơi vào hôn mêKhi Đường Ẩn chìm vào giấc ngủ dài đằng đẵng, mấy con cá tinh tế của cậu sôi tràoSiêu sao nhân ngư vì cậu hát đi hát lại những bài ca đưa đám, sức mạnh to lớn chứa đựng trong bài hát đã khơi dậy những con sóng lớn và nước mắt nhân ngư ở giữa tâm bão, rơi xuống thành hạt châu.Cự long thời không hiếm khi xuất hiện trước mặt người đời lại hiện thân vì cậu, mà dừng thời gian lại rồi điên cuồng tìm kiếm dấu vết linh hồn của cậu trong thời gian và không gian của dòng sông dài.Mà người đàn ông được mệnh danh là thần hộ mệnh của nhân loại từ trong núi thay biển máu đi tới, quỳ xuống trước quan tài của cậu và khẽ đặt lên giữa lông mày của cậu một nụ hôn run rẩy.…
Tác giả: Lạc Lâm LangThể loại: Trinh thám, Linh dị, Thám hiểm, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn Nội Dung Truyện :Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn".Nhưng còn về phương diện tâm linh thì người chú họ là thầy pháp của tôi đã từng nói rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao "trọng lượng linh hồn" của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do...Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết!Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc, vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống...Tôi tên là Trương Tiến Bảo, hiện đang là một "Người tìm xác"...…
Tôi vẫn thường cho rằng, Boun Noppanut là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Prem Warut, đứng trước người thân là một con lười èo uột.Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Boun Noppanut.TRUYỆN CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢTác giả: downpour0721Chuyển ver: hari_draza…
Dành tặng Mou yêu quý của chị <3 ---------------------------------------------------------------------Thầy Huệ vùng lên, đánh đổ ly thuốc nóng hổi trên bàn. Nước nóng vương lên bàn tay gã, nhuộm màu mảng thịt hồng. Nhưng trong đôi mắt đỏ ngầu của gã chẳng vương một tia đau đớn, tức giận trùm lấy đôi đồng tử màu máu. Tôi thấy bàn tay rắn chắc gã đấm mạnh xuống bàn, nghiên mực của thầy cũng theo đó vương vãi khắp nơi. Y gục mặt xuống bàn nghẹn ngào trong từng cơn nức nở, hô hấp đình trệ khó khăn khiến những tiếng ấm ức trong cuống họng hoà cùng tiếng thở đứt quãng. Người lớn chỉ bi thương như vậy khi trong nhà có người mất. Tôi nghĩ rằng nỗi đau chất chứa trong lòng thầy cũng đau đớn như mất đi một ai đó. Tôi cứ nghĩ Túc Na sẽ ở lỳ trong phòng của gã cho đến khi trời tối nhưng có vẻ như tôi đã nhầm. Bàn tay vẫn phồng lên vì vết bỏng khi nãy lại cẩn thận dâng lên một ly thuốc mới, lần này gã còn mang theo một chiếc khăn lông thỏ trắng ngần. Có lẽ thứ này đã khiến gã dành nhiều ngày trên núi rừng hoang vu. Bàn tay không bị thương khẽ nâng gương mặt người nọ, thấm khô những giọt nước mắt. Cẩn trọng quàng vào chiếc cổ mảnh dẻ một tấm khăn choàng mà gã đã nhờ người thêu dệt từ nhiều tấm lông thỏ ghép lại với nhau. Sầu bi cùng đau khổ đã rút cạn sinh lực của y, tôi biết rằng Túc Na đang nén lại cơn đau nơi bàn tay mình để nhẫn lại từng giây, kiên nhẫn từng phút múc từng thìa thuốc nóng, đổ vào miệng y như một đứa trẻ-T-ta xin lỗi…
Tác giả: Phi Thiên Dạ TườngTình trạng: Hoàn (228C + 6PN) Ghi chú: 2 chương vào 1 trangThể loại: Đam mỹ - Cổ đại - Giang hồ - Cung đình - 1×1 - HE.Rừng xuân tàn tạ thưa hồng,Rối lung bung.Không cản ban mai mưa lạnh,Gió chiều dông.-Trích Tương Kiến Hoan kỳ 1 - Lý Dục-Gió tuyết rống giận, tuyết trải nghìn dặm, Lý Tiệm Hồng đã kẹt giữa thế được ăn cả ngã về không, bị mấy nghìn kỵ binh bao vây, trong tình huống nguy cấp, hắn mở đường máu xông ra khỏi vòng vây, biến mất ở vực thẳm bên vách núi...Nơi khác, ở Đoàn gia trong thành Nhữ Nam, "thằng con hoang" Đoàn Lĩnh bị bà quản gia nghi ngờ ăn cắp, đương lúc khốn đốn thì được một gã đàn ông xa lạ cứu đi. Tuyết trắng phủ trùm, núi xanh như mực, màn nhung hé mở, huyền thoại vén màn.--------------------------------------------------------------------------Các bạn đọc truyện hay ủng hộ shop mình nhélink shop: https://shopee.vn/tommynhuan…
Giới thiệu nội dung"Vở kịch người xưa trải qua năm tháng, em và anh đều là người trong kịch."Trong mắt mọi người, cậu ba Phó là cậu ấm vì lấy lòng người đẹp mà đặt riêng một nửa hội trường, thường ngồi vắt chéo chân, mặc áo sơ mi cổ đứng, nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh. Nửa khuôn mặt nhìn nghiêng dưới ánh đèn toát lên vẻ phong lưu chán nản.Sau này cô mới hiểu ra, trong vầng sáng nhập nhoạng ấy, thứ anh ngồi lên là xương trắng chất chồng, điều anh bảo vệ là tổ quốc bao la.---------"Yêu em từ thủa mới quenTình này sánh ngang trời đất"Truyện được reup phục vụ sở thích cá nhân mà chưa được sự đồng ý của người dịch, mong mọi người không sử dụng với mục đích thương mại.Love you, bae 💜…