Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Sau này em không đóng cửa nữa."Jaemin vỗ nhẹ lên cánh tay Jeno. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jaemin mặc, Jeno nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Jeno còn nghe thấy được, vậy mà Jaemin lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Jaemin, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Jen vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"…
Nếu Di Lăng lão tổ và Hàm Quang quân có một nữ nhi (假如夷陵老祖和含光君有个女儿)Thể loại: đam mĩ, đồng nhân văn, sinh tử văn, HETác giả: AuroraNguồn: LofterDịch: QTEdit: phamnoi2704Tình trạng bản gốc: Full 43 chương + 6 phiên ngoạiTình trạng bản edit: Hoàn chính văn + 4 phiên ngoạiBản edit đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpat này. P/S: Cũng hơn 5 năm rồi mình mới quyết định viết gì đó hoặc edit gì đó, vì Vong Tiện, vì WYBVốn là muốn viết 1 cái gì đó cho Bác Chiến nhưng lâu rồi không cầm bút, vẫn là không đủ tự tinĐột nhiên đọc đc bộ này lại rất muốn edit5 năm không đụng đến câu chữ, có gì mong mọi người góp ý…
Tác giả: Một Mảnh NhỏOsamu-kun từng hỏi tôi rằng "Nhân gian là gì?"Tôi trả lời "Là chúng ta. Là tôi. Là cậu."Osamu-kun đáp "Như vậy nhân gian này thật đáng buồn."Đến lượt tôi hỏi, vì sao?Osamu-kun trả lời "Tôi không có tư cách trở thành nhân gian. Còn cậu thì... Cậu là gì chứ?"Chẳng là gì. Tôi nghĩ.Nhưng tôi vẫn đáp "Tôi là người trên cơ sở sinh học. Và tôi chỉ là một nữ sinh trung học, không phải là một triết gia để trả lời cậu vấn đề này."Triết học không trả lời được?Ném cho khoa học đi.Khoa học không trả lời được?Ném cho thần học đi.Thần học không trả lời được?Ném vào hư vô đi.…
{PHẦN 1: chương 1-197}{PHẦN 2: chương 198 đến hết} Vào nhà tui tìm P2 để đọc tiếp.- Tên truyện: Trời đất! Diễn viên vô danh nhà ai vừa lên sân khấu đã hôn vai ác chó điên chứ!- Tác giả: Sơn Hữu Mang Đình- Trans: Thủy Tích Thanh Thanh- Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên thư, Giới giải trí, Thương chiến, Chủ thụ, Pháo hôi, Nhiều CP, 1x1, HE- Tổng chương: 223 chương chính truyện + 47 ngoại truyệnCP chính: Chó điên tàn nhẫn sủng thê công x Mười hạng toàn năng yêu nghiệt thụ…
Truyện này mình lấy ý tưởng của 1 bộ mình đọc trên mạng nói về cp Sasunaru về thế giới trong Vĩnh Cửu gì gì đó ( mình k nhớ tên ) nên nếu các bạn thấy có vài chi tiết giống thì mong các bạn thông cảm. Cp:Jiraiya x Orochimaru Mình cũng chỉ đọc 2 3 tập đầu thôi,nên mình k rõ về sau kết của cp này là gì.Ý tưởng của mình bắt đầu từ sau khi Orochimaru đẻ Mitsuki,phần về trước mình sẽ lấy nguyên ý của bộ gốc, nhưng mình chỉ viết về cp này thôi. TT bộ gốc:Sau chiến tranh, Sasuke vô tình đi vào Vĩnh Cửu gì gì đó, ở thế giới này đều ngược với thế giới gốc. Orochimaru trong đây k là ninja phản bội mà chỉ rời làng nghiên cứu, ổng thích Jiraiya nên ta rượt người chạy. Hồi đi học, ổng từng nghe Jiraiya bảo là có thích 1 người trong lớp nên Orochimaru hiểu lầm rằng Jiraiya thích mình nhưng vì lý do nào đó mà k nói. Xong Orochimaru lợi dụng lúc Jiraiya say mà mang thai con Jiraiya vì nghĩ Jiraiya sẽ chịu thừa nhận ổng thích mình. Rồi Sasuke nghe xong thì bảo là Jiraiya thích Stunade, Orochimaru lúc này mới hiểu xong lúc đó ổng sinh luôn. Mình chỉ lấy đoạn Orochimaru thích Jiraiya rồi hiểu lầm rượt đuổi các kiểu thôi nha, rồi đẻ con các thứ, còn các ý còn lại đều là ý tưởng của mình, k phải trong bộ gốc đâu, mọi người đừng hiểu lầm. Mọi người đọc truyện vui vẻ(◍•ᴗ•◍)❤…
Giới thiệu nội dung:Trong lịch sử trẻ trung nhất M. C. E mỹ nữ bác sĩ ở đỉnh cao thời kì chịu khổ đồng môn sư tỷ độc giết, hài cốt không còn!Trong lịch sử phế vật nhất, có thể nói kinh thành đại học sỉ nhục nhục đệ nhất phế vật uất ức đói bụng hôn xuất hiện ở phòng cho thuê bên trong, không rõ sống chết!Phế vật lúc nào ngoại ngữ nói so với giáo sư còn lưu loát? Phế vật lúc nào trở thành quốc hoạ nghệ thuật gia? Phế vật lúc nào mở hào xe trụ biệt thự? Phế vật lúc nào đánh đâu thắng đó không gì cản nổi?.Mộc Khấu Hương nói cho ngươi, kỳ thực phế vật biến thiên mới, chỉ trong một đêm! Mộc Khấu Hương còn nói cho ngươi, thiên tài tính là gì, uống dị năng thăng cấp thuốc mới là vương đạo!Cái gì là dị năng thăng cấp thuốc?Đi vào nhìn chẳng phải sẽ biết!Thiếu không được đoạn ngắn:Manh bảo hai tuổi: "Mẹ, ngày hôm qua ta nghe được có Long đang gọi, nhà chúng ta có phải là có Rồng?""Làm sao ngươi biết đó là Long, không chừng là cha ngươi đây, ngoan, tìm ngươi ba đi chơi."Manh bảo ba tuổi: "Mẹ, ngày hôm nay vườn trẻ có cái muội muội nói phải gả cho ta, ta nên thũng sao làm?""Hài chỉ a, ta cũng là muội muội a, vì lẽ đó... Hỏi ngươi ba đi."Manh bảo bốn tuổi: "Mẹ, ngày hôm nay vườn trẻ nghỉ, là mụ mụ theo ta vẫn là ba ba theo ta?""Cha ngươi!"Manh bảo xem thường liếc nhìn nàng một chút: "Mẹ, tất cả mọi chuyện đều là ba ba làm, cái kia mụ mụ phụ trách cái gì?"Bảo mẹ bình tĩnh nói: "Cha ngươi nói, hài tử giao cho hắn, ta phụ trách phong hoa tuyệt đại!"…
Từ tìm đến để phàn nàn cuối cùng lại thành người chị mà chúng yêu quý nhất..Cuối cùng cũng chỉ là kỷ niệm ngắn ngủi.Lưu ý: Fic này tui viết chỉ để muốn bày tỏ sự yêu thương như một người chị luôn ủng hộ mấy đứa em và một đứa anh thoi nên sẽ không có tình tiết yêu đương gì hết nhe và trong fic này không có gì là thật hết trừ tình cảm mà Yn dành cho mấy đứa:))…
Tác giả : Thanh Sắc Vũ DựcNguồn raw : Xà Viện, Kho Tàng ĐamEditor : Sa Nguyên, Bel, Đoan, Hướng Quỳ, Hà ThuỷBeta : Xuka04.Trẫm té đập đầu, sau khi tỉnh lại chung quanh chỗ nào cũng có điều quỷ dị.Hoàng hậu đoan trang hiền thục của trẫm vẫn là hoàng hậu đoan trang hiền thục, chỉ là bây giờ nàng cao hơn trẫm cả cái đầu;Ái phi đẹp hết phần thiên hạ của trẫm vẫn là ái phi đẹp hết phần thiên hạ, chỉ là bây giờ ca múa đượm mùi thiên tai;Thống lĩnh cấm quân trung thành tận tâm của trẫm vẫn trung thành tận tâm, chỉ là bây giờ còn có mong muốn bò lên giường cùng trẫm tâm sự;Hoàng đệ dã tâm bừng bừng của trẫm vẫn là hoàng đệ dã tâm bừng bừng, chỉ là dã tâm của nó đã chuyển từ ngai vị của trẫm thành phòng the của trẫm.Trẫm cảm thấy cả thế giới tràn ngập ác ý..Thể loại : hoan hỉ oan gia, cung đình hầu tước.Diễn chính: trẫm là nhân vật chính ┃ Diễn chung : hoàng hậu, ái phi, cấm quân thống lĩnh, lão thái giám, Vương gia, vài người nữa ┃Diễn biến: các ngươi cứ đoán trẫm xảy ra chuyện gì đi.…
[CHUYỂN VER nên sẽ còn sai sót mong mấy cô nhắc nhở nhẹ nhàng🥹] Hai con người đến từ hai thế giới khác biệt, họ cứ như hai đường thằng song song tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ va phải nhau ..... Nhưng rồi dưới sự sắp xếp của Thượng đế, vô tình quen biết, vô tình yêu ...Chuyện tình của họ sẽ là một kết thúc đẹp hay là ngã rẽ đau thương, chẳng ai nói trước được điều gì.Hạnh phúc hay đau thương thời gian rồi sẽ trả lời tất cả...Chuyển ver chưa có sự cho phép của tgiả nếu có vấn đề gì thì mình sẽ gỡ truyện ạ!!!Au: immee11200903…
Tình yêu là gì cơ chứ? Nó đến từ hai trái tim mà thôi, giống như việc cô ấy xuất hiện và thay đổi cuộc sống của tôi rất nhiều, yêu thì yêu thôi không càn phải hiểu rõ quá nhiều…
Long đã từng nghĩ mình biết tất cả về tình yêu. Nhưng rồi Phong đến, và anh nhận ra mình thực chất chẳng biết gì....Note: Hehe lại là fic cho một chiếc thuyền không ai chèo. Mình viết từ hồi đầu năm, gần đây tự nhiên đọc lại thấy cũng ưng nên muốn chia sẻ cho mọi người cùng đọc. Mọi tình tiết trong truyện dĩ nhiên đều là hư cấu thôi, và hoàn toàn không liên quan đến những gì xảy ra ngoài đời thật nhé.…
Xã hội nguyên thuỷ có cái gì ? có xe ? có phòng ? có mỹ nữ ? gì đều không có, chỉ có nửa sống nửa chín “Dã nhân”. Cái gì ? ta này tế cánh tay, nộn làn da chính là giống cái ? ! ai vậy quy định ? ta muốn hòa hắn một mình đấu ? ! ô ô, cuối cùng nhân gia một bàn tay liền đem nhân khiêng lên, điều này làm cho hắn TaeKwonDo hắc mang nhân tình dùng cái gì kham. Bất quá này lóe sáng thủy tinh, tả bính bính, hữu sờ sờ, toàn thân khinh phiêu phiêu, không nghĩ qua là bị áp đảo. Cút ngay ! ! ta là chính tông nam tử hán, hoàn toàn không phải cái gì giống cái.…
Trần Minh Hiếu từng thề là cả đời này sẽ ghét Trần Đăng Dương. Hắn không ưa cái thằng nhóc lớp 10 mới vô mà phách lối đó, ngoại trừ cái cao thì hắn chẳng thấy cái gì được cả. Ghét ơi là ghét. Trần Đăng Dương chán nản nhìn Trần Minh Hiếu ghi tên mình vô sổ sao đỏ. Thề là cả cuộc đời cậu đi học yên ổn bao nhiêu thì gặp Trần Minh Hiếu là chướng ngại vật đầu tiên. Thật sự thì Đăng Dương cũng không ưa nốt Minh Hiếu.…