Phatsu/ Chờ đợi liệu có đáng?
Eo ôii tôi mê 2 người này quá rồi nên phải tự viết tự đọc thôiTôi cũng không biết mô tả sao nữa :((( mà kết truyện HE nhaChúc mọi người đọc vui vẻ :33…
Eo ôii tôi mê 2 người này quá rồi nên phải tự viết tự đọc thôiTôi cũng không biết mô tả sao nữa :((( mà kết truyện HE nhaChúc mọi người đọc vui vẻ :33…
"Một ngày nắng quang bên thềm vườnTa ngồi nhìn lá khẽ đung đưa""Hồn bay khắp nẽo bỗng tương tưChờ ngày hoa nở để bên người."…
" Tao ghét mày " . " Tao cũng thế ! "…
2002 × 2003…
"Bạn có tin vào thần chết?Tin vào thiên đườngCứu rỗi ai đời trong sạch?Tin đời như cuốn phimKhông hồi kết?Cứ đầu thai đầu thai mãiKhông sao dừng chân?Không còn chốn thoát thânGiờ tôi thấy sao ngày càng khóĐể tìm hạnh phúc đơn thuầnGiữa mỗi con ngườiHay giữa chính mìnhChuyện thằng sayÔi điều điên rồ vô nghĩaMang tên tình yêuDắt người ta tới đâu?"…
Mình không sở hữu nội dung nào, lưu để đọc offline! *Tuy nhiên mình có chỉnh sửa một vài câu (rất ít) và cắt bớt một số đoạn mình thấy không cần thiết!…
text, chỉ có anh phát và bạn bé minh su iu nhao.…
PhatSu /love yous scent tạm dịch là yêu mùi hương của anh…
"Đợi khi nào m lên 12 thì anh làm gia sư cho m"..."Nhớ hay quên em, tuỳ anh, chỉ cần là anh...bình yên..."…
Tác giả: RyeoHaemyung - DS17Main CP: Soobin x YeonjunSub CP: nhiều lắm :3Một vài cameo tỉ đô khácThể loại: Boyxboy, 1x1, niên hạ, hình sự, phá án, ngọt, xíu ngược, HEWARNING: OOC! OOC! OOC! Note: Khung sườn vụ án trong đây được lấy ý tưởng từ bộ phim "Cánh cửa trùng sinh".Ngày bắt đầu: 28/7/22Ngày hoàn thành: 26/9/2022Tình trạng truyện: Đã hoàn thành - 59 chương chính + 2 extraTruyện là sản phẩm của trí tưởng tượng. Vui lòng không đánh đồng hay gán ghép lên nhân vật ngoài đời thực. Bảo lưu mọi quyền.FIC VỀ SOOJUN, KHÔNG PHẢI YEONBIN! NGHIÊM CẤM ĐỤC THUYỀN DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!ĐM LŨ CƯỚP TRUYỆN :))) CÚT CON MẸ CHÚNG MÀY ĐI :)))…
Mọi thứ đã phải diễn ra như vậyĐể em thấy em phải yêu mìnhĐã đến lúc em phải nhận raEm đã luôn tự lừa dối con timVì nếu anh muốn anh đã tìm cáchNhưng anh chẳng hề gìEm ghét cái cách em luôn bào chữaCho mọi lần anh vô tâmEm ghét cái cách, em nói em vẫn ok khi em tủi hờnGhét dư luận tàn nhẫnGhét nghĩ đến anh nhiều quá mứcGhét việc phải giữ im lặngTỏ ra mình không vướng bận…
"Lần cuối đi bên nhauCay đắng nhưng không đau""Chẳng biết sẽ đi đâuCũng giống như lần đầu.."…
Lần này e quyết định rồi , sẽ ko lm phiền a nữa , vẫn sẽ thik a nhưng theo 1 cách khác ...…
Dã sử về Ngoạn Thiềm công chúa…
" Thích đến điên đảo thần hồn "…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Anh: Nguyễn Nhật PhátCậu: Hoàng Lê Bảo MinhDạo này ume otp này quaspppppMê quá nên tự viết lun,ủng hộ tui nghen 👍…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Một bộ truyện ngược ngắn có cái kết buồn. Kết truyện sẽ sớm được thay đổi và hoàn thiện trong thời gian sớm nhất. Shout out my girl for ur enormous help! Appreciate that…