Yêu Trong Hi Vọng (16-12-2010)
Một ánh mắt nồng nàn tha thiết
Ai trao tôi hay chỉ phút bông đùa
Để con tim nhỏ bé ngây thơ
Không quên được,ngày lại ngày thương nhớ.
Chắc có lẽ kiếp trước tôi mắc nợ
Nên hôm nay phải trả cả vốn lời.
Chỉ biết yêu tha thiết riêng người.
Chỉ biết chờ và yêu trong hi vọng.
Tình yêu người như là biển rộng
Còn tôi là một nhánh san hô
Biển mất tôi biển chẳng đau gì
Tôi mất biển là mất đi sự sống.
Tôi vẫn hay ngước nhìn trời cao rộng.
Vẫn đi tìm ước nguyện của tôi
Được bên người đến cuối cuộc đời.
Dù nhỏ nhoi tôi vẫn luôn hi vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro