Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Khách Qua Đường Vội Vàng


 Khó trách khi Doãn Vũ Kì gọi điện, lại nói ở Luân Đôn quá mức ồn ào, thì ra hắn ở trong PUB . . . . . .

PUB là nơi hắn lần đầu quen biết Đồng Mạch,

Tiếng âm nhạc to lớn làm không khí trở nên náo nhiệt, tiếng reo hò, tiếng hét chói tai, tiếng kêu gào hòa vào làm một, náo nhiệt, xôn xao bất thường.

 Trái lại, xung quanh Hoắc Diệc Trạch lại có vẻ quạnh quẽ, một đôi mắt lợi hại như chim ưng lặng lẽ quan sát bốn phía, dường như đang tìm kiếm một thân ảnh nào đó.

Kỳ thật, việc hợp tác ở Luân Đôn đã sớm hoàn thành, chỉ là, hắn lại hốt hoảng không muốn trở về, tựa như muốn gặp lại ai đó . . . . .

Từ cái đêm họ gặp nhau, hắn đã ở nơi này liên tục hai ngày, giống như đang ôm cây đợi cỏ, suy nghĩ này, khiến Hoắc Diệc Trạch không khỏi cười tự giễu.

Không tưởng tượng được, hắn làm sao lại có những hành động như vậy ? Tâm hắn không thể quên được, người phụ nữ tự xưng " Angel " cứ không ngừng ở trong đầu hắn lăn qua lộn lại, sự yêu mị, sự ma mị, sự mới lạ, lại có một chút thẹn thùng ở trong suy nghĩ của hắn tới tới lui lui, không ngừng xuất hiện.

Rốt cuộc cô ta là một nữ nhân như thế nào ?

Hoắc Diệc Trạch nhíu chặt mi tâm, cô giống như một điều bí ẩn chưa được ai khám phá, nhưng lại không quá chân thật. Cái đêm hôm đó thật giống như một giấc mộng,nhưng một màu đỏ bừng trên ra giường đã chứng minh tất cả là sự thực.

Đã ở nơi hỗn độn như PUB, sẽ uống rượu cùng nữ nhân . . . . . Hẳn là sẽ không có ai còn ngây thơ mà đã vào đây. Không thể tin được là, cô lại là xử nữ, cái loại cảm giác chặt chẽ kia, không thể là giả.

Hoắc Diệc Trạch lâm vào suy nghĩ của chính mình, càng ngày càng đi xa, một đêm kia, ngay từ đầu là cô chủ động, sau khi đến khách sạn, cô lại có chút thụ động, giữa lời nói và hành động, như thể đang đấu tranh.

" Còn muốn tiếp tục không ? " Hắn có thể nhìn ra sự do dự của cô, mà hắn trước giờ đều không thích bắt buộc phụ nữ, đặc biệt là một người xa lạ, đây là sự phong độ của hắn.

Đương nhiên, ngay từ đầu, hắn cũng không quá hứng thú với việc này.

Đồng Mạch cắn cắn môi, dường như đang do dự một việc nào đó rất khó khăn, sau một lúc, hắn nghe thấy cô kiên quyết trả lời : " Tất nhiên "

Hắn chậm rãi tới gần cô, đầu ngón tay giá lạnh bắt đầu cởi bỏ cúc áo trước ngực cô, động tác không chút vội vàng, không nhanh không chậm, cho đến khi bỏ bộ quần áo màu nâu trên người cô, mới lộ ra một cơ thể gầy nhỏ bé mềm mại, da thịt trắng tựa bông sen ở dưới ánh đèn thủy tinh tỏa ra trong suốt lộng lẫy, trơn nhẵn non mịn.

 Bàn tay tiến đến nắm lấy vòng eo nhỏ gọn của cô, lòng bàn tay Hoắc Diệc Trạch lạnh giá, khiến cho Đồng Mạch không ngừng run rẩy, không phải dưới tình huống này, thân thể nữ nhân mới nên lạnh sao ?

Đồng Mạch có chút giãy dụa, mà lúc này, tay hắn đã bắt đầu di chuyển lên trên, lên đến trước ngực của cô, nụ hoa phấn hồng vẫn chưa nở rộ, nhưng nó vẫn rất đẹp, giống như đang đợi người ta khai quật . . . . .

Cô hít một ngụm lãnh khí, cả người nổi cả da gà, nhìn về phía hắn, một lúc sau tầm mắt lại dời đi, tựa hồ có chút ngại ngùng.

Tuy nhiên, Hoắc Diệc Trạch không cho cô thời gian để suy nghĩ, hai tay di chuyển lên xuống trên thân thể mềm mại, nhưng cũng chỉ dùng tay, hắn thủy chung chưa từng dùng môi chạm đến bất kể địa phương của của cô . . . . .

Chưa vào cơ thể của cô, nhưng hắn cảm giác được cô vô cùng chặt chẽ. Không phải lần đầu tiên lên giường với một người phụ nữ hay căng thẳng, nhưng là, cô gái này là người đầu tiên làm cho hắn cảm thấy chặt chẽ, xinh đẹp.

Hắn cũng không tham hoan, có thể nói, sức tự chủ của hắn đặc biệt tốt.

Mà đối với sự hấp dẫn của cô, hắn thế nhưng không có cân nhắc kỹ . . . . .

Hoắc Diệc Trạch thu hồi suy nghĩ của chính mình, giữa đôi lông mày càng lúc càng nhíu chặt lại, nhẹ nhàng lắc chất lỏng màu vàng trong ly, đưa vào trong miệng.

Angel . . . . .

Cái tên này là do cô tùy tiện bịa đặt đi.

Híp đôi mắt lại : " Hi . . . . . " Hắn đi tới chỗ bartender chào hỏi, hỏi thăm về người phụ nữ " Angel " từ chỗ bartender.

Nếu cô thường xuyên đến PUB, như vậy những người ở đây chắc chắn sẽ biết cô.

Chẳng qua, làm hắn kinh ngạc chính là, hành động của bartender, lại làm chệch đường ray ? Thế nhưng hắn lại không hiểu rõ cách cư xử này của bản thân ! Cho dù hắn biết được người phụ nữ kia là ai, vậy thì có làm sao ?

Hắn là người sắp lấy vợ, vợ hắn và cô gái kia, với hắn mà nói, là hoàn toàn khác biệt. Ở trong suy nghĩ của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tùy tiện lấy một nữ nhân, trở thành một phần tử của Hoắc gia hắn . . . . .

" No . . . . . " Bartender lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

Trong lòng Hoắc Diệc Trạch bất tri bất giác có một tia mất mác.

Quả nhiên là cô nói dối hắn, cái gì mà Angel cái gì mà quỷ, cô căn bản khồn phải. Tuy nhiên, cô không có nói sai, hắn từng hỏi cô họ còn có thể gặp mặt nữa không, cô lắc đầu . . . . . Cái này là thật, cô đã nói với hắn, cô chỉ là một lữ khách vội vàng.

Một đêm này, Hoắc Diệc Trạch vẫn đợi ở PUB, cho đến khi PUB hết giờ kinh doanh. Dường như đang cho bản thân một cơ hội, đợi cô xuất hiện, qua tối này, hắn sẽ về nước.

Những gì xảy ra ở nơi này, coi như nó chỉ là một giấc mộng đẹp, mộng đã xong, cũng nên tỉnh . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro