Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24

Chương 24

"Harry," Severus ngồi xuống nơi mép giường và xoa xoa những ngón tay dọc theo mu bàn tay của Harry. "Em vẫn còn bực mình phải không? Về việc chờ đợi? Chỉ một năm thôi mà, Harry."

"Một năm rưỡi," Harry thách thức trả lời, rút ​​tay ra khỏi tay Severus và khoanh tay trước ngực.

"Chúa ơi, em thật đáng yêu khi bĩu môi," Severus cười và lao vào một nụ hôn ngắn. "Em quên ta là một Slytherin sao, Harry?" Ông thì thầm vào tai Harry. "Quả thực ta đã nói với Bộ trưởng Bones rằng chúng ta sẽ không hoàn thành cuộc hôn nhân của mình cho đến khi em rời trường. Chỉ một hành động được coi là hoàn thành thôi, Harry. Còn rất nhiều những việc khác mà chúng ta có thể làm."

"Những việc khác?" Cổ họng của Harry gần như không thể hoạt động. Tất cả máu từ não của cậu dường như đã đi xa hơn về phía nam và thật khó để suy nghĩ, chứ đừng nói đến việc hình thành từ ngữ.

"Ồ, đúng. Ta định dạy cho em tất cả chúng. Một cách rất chi tiết. Hôn hít, động chạm, liếm mút," Severus hôn lên dái tai của Harry.

"Khi nào Severus, khi nào?"

"Sớm thôi, Harry. Rất sớm thôi. Còn vài ngày nữa là đến kỳ nghỉ lễ Phục sinh và ta định đưa em đi hưởng một tuần trăng mật ngắn," ông hứa trước khi chiếm lấy miệng Harry bằng một nụ hôn nóng bỏng.

Harry kéo miệng mình ra và thở hổn hển, "Tại sao Fudge lại nghỉ hưu?"

"Ồ, một chút đe dọa thôi mà," Severus cười. "Bộ trưởng Bones đã sở hữu một bức ảnh khá mang tính buộc tội." Severus cúi xuống gần hơn để thì thầm vào tai cậu về nội dung bức ảnh.

"Ôi chúa ơi!" Harry kêu lên. "Fudge và Dolores Umbridge sao!"

*

Harry nắm chặt lấy Severus khi họ Độn thổ xong, cơn chóng mặt phải mất một lúc mới qua đi. Có vẻ như họ đang ở trong phòng chờ của một loại khách sạn nào đó. Những bức tường được sơn bằng những gam màu sắc nhẹ nhàng, những chiếc ghế sofa thoải mái và những chiếc ghế được sắp xếp ở khắp mọi nơi, cùng với một loạt sự lựa chọn các loại trò chơi trên bàn và sách. Một trung tâm âm nhạc và máy tính đặt trên những chiếc bàn xung quanh mép phòng. Cửa sổ kính trải suốt từ trần đến sàn có thể nhìn ra những ngọn núi và khu rừng phủ đầy tuyết và Harry thấy mình há hốc mồm kinh ngạc trước khung cảnh đó. "Chúng ta đang ở đâu thế này?" cậu thì thầm.

Không có ai khác trong phòng chờ, tất cả những vị khách khác đâu rồi?

"Chúng ta đi nhận phòng thôi," Snape nói, phớt lờ câu hỏi của Harry. Ông nắm tay Harry và dẫn họ đến một dãy thang máy trong hành lang. Một lát sau, họ phải đi bộ ra ngoài và đến một tòa nhà khác để nhận phòng. "Ông đã từng đến đây rồi phải không?" Harry hỏi khi nhân viên tiếp tân kiểm tra lịch đặt phòng của họ.

"Của ông đây, thưa ngài Snape," cô đưa cho Snape thứ trông giống như một tấm thẻ tín dụng. Snape mỉm cười với cô ấy.

"Hành lý của chúng tôi đã đến nơi an toàn rồi chứ?"

"Như thường lệ, nó ở trong phòng của ngài. Hãy tận hưởng kỳ nghỉ của ngài."

"Cảm ơn, chúng tôi sẽ làm vậy," Snape nói, nắm lấy tay Harry một lần nữa, dẫn cậu ra khỏi khu vực tiếp tân và trở lại thang máy. Những con bướm đã quyết định trú ngụ trong bụng của Harry, bay lượn khắp nơi trong khi trái tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực. Họ đang đi đến một phòng khách sạn. Ở chung trong một phòng khách sạn. Ngủ chung giường. Miệng cậu đột nhiên trở nên khô khốc quá đỗi.

Snape đút thẻ khóa vào một trong những cánh cửa dọc theo hành lang và đẩy cửa ra. Harry chuẩn bị bước vào phòng thì Snape đặt tay lên cánh tay ngăn cậu lại. Harry nhìn xuống làn da của mình, ngạc nhiên rằng nó không hề bị bỏng khi Snape chạm vào.

"Cái gì cơ?" Harry hỏi. Câu trả lời duy nhất mà cậu nhận được từ Snape là một người đàn ông lớn tuổi hơn, to lớn hơn nhiều, bế Harry lên trong vòng tay của mình như thể cậu chỉ nặng hơn một quả snitch một chút và bế cậu đi qua cửa. Snape dùng chân đá cánh cửa đóng lại sau lưng và tiếp tục bế Harry đến bên giường. Hai cánh tay của Harry vòng quanh cổ Snape và cậu rúc đầu vào cằm của người đàn ông, ngay lập tức cảm thấy thật an toàn và phấn khích. Nếu có ai đó yêu cầu cậu mô tả căn phòng vào lúc đó, cậu sẽ không tài nào kể lại được đâu.

Cậu biết ở đó có một cái giường, chỉ bởi vì Snape đặt cậu xuống đó và hôn Harry đến nghẹt thở. Hai chân của Harry gần như tự giác mở ra, để Snape có thể dễ dàng nép vào giữa chúng. Snape cắn vào môi dưới của cậu, khiến Harry rên rỉ và ưỡn lưng.

Cậu cảm thấy như thể mình đang rơi xuống, làm sao điều này lại có thể khi cậu đang nằm chứ? Miệng Snape rời khỏi môi cậu, Harry rên rỉ phản đối. Và nó trở thành một tiếng rên rỉ trong trẻo khi Snape hôn một loạt lên khắp khuôn mặt, mũi, má, mí mắt, cằm của cậu. Snape tiếp tục nhấm nháp và hôn dần xuống cho đến khi chạm đến cổ họng của Harry. Harry ưỡn cổ về phía sau để Snape có thể tiếp cận dễ dàng hơn. Snape đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên quả táo Adam của Harry, sau đó tiếp tục mút mạnh vào đó, gần như thể ông ấy chỉ muốn lôi trái tim của Harry ra khỏi cổ họng mình.

Harry đã cương cứng như đá, chiếc quần jean của cậu chật cứng một cách khó chịu khi cậu ưỡn hông, nhận thấy một sự cứng rắn đáp lại ở háng của người đàn ông kia. "Ôi, làm ơn đi mà!" cậu cầu xin, nắm chặt tay vào tấm chăn bên dưới. Toàn thân Harry rạo rực vì ham muốn và cậu biết rằng mình không thể chịu đựng được lâu hơn nữa với những nụ hôn và những cái đụng chạm ngon ngọt của Snape.

Snape ngước lên nhìn cậu, vẻ xanh xao bình thường của ông giờ đây đã được thay thế bằng một màu đỏ bừng vì ham muốn và dục vọng. "Em muốn gì nào, Harry?"

Harry mở miệng định nói, nhưng thực sự cậu cũng không biết phải trả lời như thế nào. Cậu muốn gì sao? Snape đang nhìn cậu chờ đợi. "Em muốn chúng ta trở nên trần trụi," cậu nói, không thể nói ra mong muốn của mình hơn thế nữa. Cậu cảm thấy hơi kỳ quặc khi nói ra những gì mà cậu muốn làm trên giường, mặc dù rằng giờ đây họ đã được gắn kết và không ai có thể chối cãi lại điều đó nhờ những điều luật mới.

"Ta nghĩ chuyện đó có thể thu xếp được," Snape nói và quỳ xuống ngang qua Harry. Ông bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình, từng cái một, trêu chọc Harry với từng chút da thịt lộ ra. Nó quá chậm đối với Harry. Cậu gầm gừ và giật mạnh, làm Snape mất thăng bằng và cuối cùng kết thúc bằng một tư thế đè lên Snape. Harry giật mạnh chiếc áo sơ mi ra, cúc áo tung bay khắp mọi hướng, nhưng ánh mắt đờ đẫn đầy thèm muốn trong mắt Snape cho thấy rằng ông không thực sự quan tâm đến điều đó. Harry lao xuống để hôn, đẩy lưỡi của mình vào miệng Snape tương phản với những đợt nhấp hông của cậu vào phần thân dưới của Snape. Cậu đang bay, cậu đang rơi và cậu không muốn dừng nó lại.

Snape ôm lấy mông cậu và kéo Harry mạnh hơn vào người mình. Harry đánh mất chính mình trong cảm giác được hôn Snape, chiếc lưỡi nhanh nhẹn của Snape áp vào lưỡi cậu, phần thân dưới của họ ép sát vào nhau hết mức có thể. Snape vuốt một ngón tay lên nếp gấp trên cặp mông đang mặc quần bò của Harry và thế là quá nhiều. Cậu rời miệng khỏi Snape, hét lên không thành lời khi bắn ra ngay trong chiếc quần jean của mình, hông cậu ưỡn vào người Snape.

Harry lăn ra khỏi Snape, xấu hổ đến mức không thể tin được và lao nhanh vào phòng tắm để trốn.

Hết chương 24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro