tỉnh giấc
"𝓪𝓻𝓮 𝔂𝓸𝓾 𝓯𝓸𝓻 𝓻𝓮𝓪𝓵"
"𝓲 𝓳𝓾𝓼𝓽 𝓯𝓮𝓮𝓵 𝓵𝓲𝓴𝓮 𝓶𝓪𝔂𝓫𝓮 𝓲 𝓶𝓪𝓭𝓮 𝔂𝓸𝓾 𝓾𝓹"
- All Too Well: The Short Film
••••••••••••••••••••••
Một buổi sáng Sasuke thức giấc, anh nhận ra mình không còn ở trong căn phòng thời thơ ấu hay căn cứ dưới lòng đất của Orochimaru. Sasuke thức giấc và nhận ra bên cạnh mình là hơi ấm chứ không phải là thanh katana lạnh lẽo cố giữ anh tránh xa những cơn ác mộng đang canh gác dưới chân giường và khuất trong những góc tối của căn phòng.
Đôi khi Sasuke nghĩ mình đã rơi ảo thuật và khoảng thời gian từ năm bảy tuổi đến năm hai mươi chỉ là một chiếc lồng giam hão huyền mà anh quá yếu đuối để có thể trốn thoát, đôi khi Sasuke nghĩ mình đã chết trong cái đêm định mệnh đó và tất cả những thứ sau này là phước lành nơi thiên đường đã ban xuống cho cái linh hồn đáng thương chết yểu này. Đôi khi Sasuke nhắm mắt lại và tưởng tượng rằng khi anh mở mắt ra, anh chỉ mới ngủ một giấc thật dài và có một cơn ác mộng thật tệ. Anh sẽ mở mắt ra và nghe thấy tiếng mẹ ngoài phòng bếp và tiếng ba cùng anh trai thảo luận về công việc ở phòng khách. Anh là một đứa trẻ và gia đình sẽ luôn luôn sẵn sàng bảo vệ anh khỏi thứ bóng đêm đáng sợ. Chỉ cần một tiếng gọi và anh biết họ sẽ xuất hiện.
Đôi khi, Sasuke để mình chìm trong những bóng đêm của quá khứ, những giấc mơ được thêu dệt bởi kí ức, những ảo mộng hình thành từ trong thực tại của tâm trí, cố để tìm thấy một lối thoát cho chính mình.
Một buổi sáng, Sasuke thức giấc và nhận ra bản thân mình không rơi vào ảo thuật, không bị ảo giác và không có bất kì giấc mộng nào.
Một buổi sáng, Sasuke sờ vào túi áo của mình và lá thứ được để trước lồng ngực nói với anh rằng, đây chính là thực tại; hộp bento được đặt ngay ngắn trong chiếc túi đeo chéo bên người thầm thì với anh rằng hãy cảm nhận từng nhịp thở của mình và hơi ấm trên đôi môi anh còn vương lại từ nụ hôn ban sáng nhắc nhở anh rằng anh hoàn toàn tỉnh táo.
Sasuke nhận ra anh vẫn tồn tại và hơn hết là anh vẫn đang sống. Không phải sống trong vực thẳm lạnh lẽo, nơi vòng xoáy địa ngục với khao khát sức mạnh của quá khứ đã cuốn anh vào; nhưng mà là sống trong những cái ôm thật chặt khi anh đặt chân vào nơi anh gọi là "nhà" sau mỗi chuyến đi xa, sống trong những cái hôn phớt ở gò má, ở đôi môi, trên vầng trán, sống trong căn phòng ấm áp và trên chiếc giường lúc nào cũng vương mùi nắng.
Đôi khi anh nghĩ rằng cô gái tóc hồng đã bước vào cuộc đời anh vào năm mười một đó chỉ là một ảo ảnh anh tự tạo ra từ những khát khao yêu thương đã vỡ vụn.
Một buổi sáng Sasuke thức giấc và bắt gặp đôi mắt xanh biết cười, anh nhận ra bên cạnh mình là người anh yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro