Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 72

" Tôi là diễn viên chính, đóng hay không là quyền của tôi "

" Irene, cô đừng như vậy. Nếu như lần này cô còn bỏ quay thì đạo diễn sẽ thực sự nổi giận. Với lại... "

Katie vừa nói vừa nhìn xung quanh - " Cô là diễn viên nổi tiếng, đám người paparazzi bám theo rình mò cô rất nhiều. Bọn họ là chờ đợi để kiếm sơ hở của cô. Nếu như họ chụp được cảnh cô thoải mái tung tăng đi dạo phố mua sắm trong khi cả đoàn phim phải ngồi chờ cô. Cô nghĩ đám nhà báo kia sẽ viết cái gì, chưa nói còn thêm mắm thêm muối. Sẽ gây bất lợi cho danh tiếng của Irene cô "

Bae Irene càng lúc càng cảm thấy bực bội, cô ta khoanh tay trước ngực trừng mắt - " Katie, chị nói quá nhiều rồi đấy. Hôm nay tôi tâm trạng không tốt sẽ không thể đóng phim được, có gì mà nói chứ! "

Cô ta nói rồi hất mặt xoay người bước chân đi trên đôi giày cao gót cao đến 10 phân. Người quản lí thực sự bó tay không thể làm gì được. Lại nhìn ba người trợ lí sau lưng mình bị biến thành kẻ sai vặt, thật đúng là muốn phát điên.

Bae Irene vừa sải chân bước đi vừa nhìn ngắm dãy cửa hàng quần áo sang trọng . Đột nhiên , một cửa hiệu thời trang lớn ở góc đường làm cô ta chú ý. Không thể không chú ý khi mà trước cửa hiệu đó có cả đám người vệ sĩ đứng ngoài canh gác.

Cô ta tò mò đến gần cửa hiệu, gỡ cặp kính mát xuống, đôi mắt nhìn vào bên trong qua cửa kính. Bae Irene ngay lập tức trừng mắt lớn, kinh ngạc lại mừng rỡ.

Người đàn ông đang ngồi trong cửa hiệu không ai khác chính là Li Syaoran. Dáng người cao lớn dũng mãnh như báo, khoác trên mình bộ vest đắt tiền, gương mặt anh tuấn, lạnh lùng lại ngạo mạn. Hắn ngồi vắt chéo chân trên ghế sofa, tay nhàn nhã lật mấy trang của tờ tạp chí. Từng cử chỉ đều toát lên khí thái vương giả quyền quý. Người đàn ông này chỉ cần nhìn qua thôi đã khiến phụ nữ điên cuồng.

10 năm nay, Bae Irene chưa bao giờ ngừng mong nhớ về người đàn ông đó. Từ khi tốt nghiệp đến khi trở thành một diễn viên nổi tiếng, cô ta lúc nào cũng nung nấu ý định trở thành một người phụ nữ bên cạnh Li Syaoran.

Mấy năm nay, từ khi Li Syaoran từ bỏ quyền thừa kế, hôn ước kia cũng bị hủy bỏ. Hắn đã tự thân mình lăn lộn nơi chốn hắc bang, ngồi lên vị trí cao nhất, là ông trùm mafia quyền lực và giàu có. Phụ nữ nào cũng muốn làm người tình của hắn, một đêm thôi cũng mãn nguyện. Nhưng 10 năm nay Li Syaoran lại trở nên lạnh lùng, lãnh khốc, dù là một phụ nữ hắn cũng không có để bên cạnh. Như vậy, lại như một sức hút chết người đối với phụ nữ.

Irene chưa bao giờ từ bỏ. 10 năm nay, chỉ cần biết tin tức hắn xuất hiện ở đâu, cô ta đều ngay lập tức đi đến đó. Nhưng khi đến được đó, hắn lại rất lạnh lùng không buồn liếc mắt nhìn cô ta. Cô ta còn bị đám vệ sĩ ngăn cản không cho đến gần hắn. Cô ta đã yêu hắn lâu như vậy, bám theo hắn lâu như vậy vì sao hắn một chút cũng không để ý đến cô ta.

Hôm nay lại vô tình gặp Syaoran ở đây, Bae Irene nhất định phải gặp được hắn. Cô ta chỉ cần viện cớ vào mua quần áo là sẽ qua được đám vệ sĩ kia. Nhưng mà đây là cơ hội ngàn năm có một, Bae Irene muốn nắm chắc lấy sự chú ý của hắn. Bỗng dưng, cô ta nghĩ ra một kế.

Vừa lúc đó, Katie và ba người trợ lí đuổi kịp theo tới. Bae Irene quay người gấp gáp nói với người quản lí - " Katie, chị nhờ trợ lí giúp tôi giả vờ gọi phóng viên đến đây. Nói rằng vừa nhìn thấy diễn viên Bae Irene với Li Syaoran cùng nhau đi mua sắm "

Katie trừng mắt kinh ngạc nhìn cô - " Li tiên sinh? Là thiếu gia tập đoàn Li? Đó chẳng phải là người mà 1 năm trước giới báo chí đã viết rất nhiều bài về việc nghi vấn cô là người phụ nữ của Li tiên sinh khi phóng viên chụp được hình hai người cùng nhau xuất hiện ở nhà hàng Girffin ? "

" Phải, anh ấy đang ở đây. Nên tôi muốn chị gọi giúp tôi "

" Irene, chẳng lẽ cô lại muốn... "

" Chẳng phải chị từng nói để được nổi tiếng thì phải có chỗ dựa sao? Li Syaoran không phải kim chủ hoàn hảo nhất hay sao? " - Cô ta có chút cáu gắt nói.

Katie ngay lập tức hiểu ra, cười khổ ẩn ý - " Thôi được, tôi sẽ nhờ trợ lí gọi "

" Tốt, nhanh nhanh một chút " ( Au thiệt công nhận nhỏ này đẹp nhưng mặt dày thật :)) )

_____________________________________________

Li Syaoran đang chăm chú đọc tạp chí thì đột nhiên tấm cửa kính được đẩy ra. Một cô gái xinh đẹp bước vào .

" Xin chào quý... Cô.. cô không phải là diễn viên Bae Irene sao ? " - Người nhân viên kinh ngạc, ánh mắt lấp lánh nói.

Bae Irene nhấc cặp kính mát ra khỏi mắt, giả vờ nở nụ cười với người đối diện - " Phải Tôi đến là muốn mua quần áo "

" Vâng vậy thì mời quý khách sang bên này xem thử " - Người nhân viên niềm nở mời mọc.

Nhưng Bae Irene không thèm để ý đến người nhân viên, cô ta di chuyển ánh mắt đến chỗ người đàn ông đang ngồi kia. Hắn một lần cũng không hề ngước mắt lên, chú ý đến phía bên này.

Cô ta cố tình đi qua đi lại lựa quần áo để gây sự chú ý của Syaoran nhưng vô tác dụng. Dần trở nên bực bội, Bae Irene chỉ còn cách tiến đến trước mặt hắn, chủ động lên tiếng - " Thật trùng hợp. Lâu quá không gặp, Syaoran "

Syaoran bấy giờ nghe tiếng nói mới ngước mặt lên, đôi lông mày anh tuấn chau lại.

Không phải chứ? Hắn không nhận ra cô ta khiến cho Bae Irene không thể tin được.

" Anh không phải là quên em rồi chứ? Em là Bae Irene, anh nhớ chứ? Chúng ta đã học cùng nhau ở cấp 3 "

Li Syaoran lại lạnh lùng nhìn cô ta sau đó ánh mắt lóe lên tia quỷ dị - " Tôi nhớ rồi "

" Không ngờ lại gặp anh ở đây, chúng ta có duyên thật "

Bae Irene vui vẻ nói, không ngại ngần tiến sát lại chỗ Syaoran đang ngồi.

Hắn không trả lời, tiếp tục đọc tạp chí. Xem người đang đứng bên cạnh như người vô hình. Thấy vẻ lạnh lùng của Syaoran, cô ta trong lòng âm thầm tức giận.

Bae Irene hướng mắt nhìn ra cửa thì thấy mấy tay săn ảnh từ xa đang tiến đến. Cô ta ngay lập tức giả vờ bị trượt chân, ngã nhào vào người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa.

" A..."

Syaoran không kịp phòng bị đã bị cô ta ngã nằm lên người. Hai tay cô ta còn vòng lên ôm cổ hắn. Nhìn qua đã biết là cố tình. Cả cơ thể đẫy đã của cô ta dán chặt trên người hắn không chịu rời ra.

Ngay lúc đó, mấy tay săn ảnh cũng vừa đến trước cửa hiệu. Họ ngay lập tức đẩy cửa xông vào, bấm máy liên tục. Chụp lấy cảnh tượng ám muội kia. ( Cảm thấy tình địch của bé Đào rất là mặt dày cần phải diệt trừ :)) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro