Phiên ngoại
Cảnh báo: có yếu tố sinh con
"Cứu tôi... Thưa ngài, tại sao ngài không giang tay..."
"Chúng tôi... vì... ngài, nhưng ngài..."
"Tại sao không cứu! Tại sao không cứu!"
Đôi mắt màu tím đột nhiên mở ra, con ngươi hình thoi do hoảng sợ mà run rẩy, lông mi cũng rung rung cho thấy ác mộng đó vô cùng đáng sợ.
Susanoo chậm rãi đứng dậy, mái tóc dài màu vàng tung bay theo động tác của anh, sau tai lập tức bị một ngón tay kẹp lấy.
"Gặp ác mộng?"
Giọng nói thanh tao, mang theo một tia an nhàn triền miên khiến thần minh vừa tỉnh giấc vì ác mộng tỉnh táo hơn một chút, sau đó cảm giác ấm áp bao bọc bàn tay của anh, đưa cho anh một ly nước ấm.
"Ừm."
Tiếng trả lời nhỏ như muỗi kêu. Susanoo nâng ly ngọc lên uống vài ngụm, dòng nước lướt xuống cổ họng khô khốc, nhất thời giúp anh an tâm không ít.
"Trong mộng có rất nhiều âm thanh, giống như cô hồn dã quỷ gào thét thảm thiết gọi ta, nói ta mau cứu bọn họ. Ngươi nói xem..."
Orochi duỗi ngón tay trắng bệch, chạm lên đôi môi không có nhiệt độ của Susanoo, ra hiệu anh ngừng nói.
"Nhân loại đều là những kẻ tham lam dối trá." Xà Thần nắm lấy vòng eo gầy gò trên giường, ôm Susanoo vào trong lòng.
Giọng nói tràn ngập dụ hoặc lập tức vang lên bên tai, "Em bây giờ mất ký ức, mất hết thần lực, con mắt xinh đẹp trong dĩ vãng cũng bị tổn hại. Cái nào trong số này không phải do sự tàn nhẫn của bọn chúng, hại em trở thành đọa thần đây?"
Đôi mắt màu tím hơi mở, phản chiếu khung cảnh mà Susanoo không thể nhìn thấy.
"Ta nghe ngươi, ngươi nói nhân loại có bao nhiêu độc ác, từ đó về sau ta liền không ra khỏi cửa."
Thấn minh tóc vàng sững sờ trong chốc lát, tay vô thức sờ lên bụng đã có một sinh mệnh từ lâu. Giống như đang lẩm bẩm với chính mình: "Chỉ là... trước đó không lâu, dường như ta nghe thấy có tiếng cười không rõ bên cạnh phòng trúc, lại giống như giọng nói hoảng hốt của một bé gái nhỏ."
"Ảo giác thôi."
Giọng nói của người sau lưng tăng phần lãnh đạm, đây là điềm báo cho cơn giận của Tà Thần, Susanoo dứt khoát không nói nữa. Anh chỉ nhẹ nhàng xích lại gần vòng tay của Orochi, để nam nhân vuốt ve bụng bầu sắp sinh của mình.
Nam nhân tóc trắng rất thích dáng vẻ ngoan ngoãn phục tùng của anh, cũng không biết tại sao... Cơn giận nhất thời tan biến hết.
"Bây giờ em chỉ cần chuẩn bị, để con của chúng ta bình an thuận lợi ra đời."
.
.
.
Ngày anh sinh, trời mưa nhẹ, thời tiết mát mẻ, nếu nhắm mắt có thể ngủ liền một giấc hơn vài canh giờ.
Nhưng hai người đang quấn lấy nhau trên giường không có mảy may suy nghĩ muốn ngủ yên.
Susanoo mở rộng ra hai chân, nằm trong ngực Xà Thần há miệng thở dốc.
Xà Ma màu trắng quấn lấy bắp đùi của anh, răng nanh nhỏ bé của loài rắn chứa nọc độc làm tê liệt thần kinh, có thể giúp xương chậu nhỏ hẹp của thần minh không thấy đau nhức khi sinh.
Hạ thể đã ươn ướt phun ra rất nhiều chất lỏng, một ít văng lên thân Xà Ma, một ít văng xa ra vạch ga giường.
Đúng lúc này Xà Ma ngửi thấy mùi dâm dịch ngọt ngào liền hướng về phía âm đạo chật hẹp rồi chui vào, vảy trên thân bạch xà lành lạnh lung tung bò trong hoa huyệt nóng ướt, tạo thành phiền phức cho Susanoo đang chuyên tâm sinh nở.
"A ưm..."
Thuận theo chuyển động co rút của huyệt thịt, trứng rắn từ tử cung được chậm rãi đẩy ra một chút, nhưng lại bị bạch xà đẩy trở về, ấn mạnh lên điểm mẫn cảm, khiến cho dương vật của thần minh run rẩy, quy đầu tràn ra dịch lỏng trong suốt.
Susanoo không chịu nổi, có lẽ khi anh còn thần lực có thể chịu được, đáng tiếc hiện tại anh chỉ có thể cắn môi dưới, kéo ống tay áo của người sau lưng.
"Có thể...giúp ta một chút không? Nó lớn quá."
Thần xử tử một mình chật vật chống đỡ gần nửa nén nhang cuối cùng cũng buông xuống mặt mũi tìm kiếm sự trợ giúp của hắn, cứ thế thuận theo tâm tư của Orochi.
Tà Thần vuốt mái tóc dài vàng óng đã nuôi được nửa năm của người kia ra sau lưng. Mái tóc dài có hương hoa anh đào nhàn nhạt mà Orochi yêu thích, mềm mại sáng ngời, cùng với đôi mắt đã bị tà lực thấm nhiễm, cho dù Thần xử tử có an tĩnh ngồi một chỗ cũng là phong cảnh tuyệt sắc.
"Nếu em cầu xin ta từ sớm, sẽ không tới nỗi rơi vào bộ dạng như hiện tại."
Ý cười tràn đầy trong mắt Xà Thần, đặt mấy cái gối dựa sau eo thần minh, sau đó chen vào giữa hai chân của Susanoo, hôn lên bờ môi đang rịn mồ hôi.
Susanoo đáp lại nụ hôn ướt át của Tà Thần, môi lưỡi giao triền, từ trong hơi thở phát ra một âm thanh ngâm nga nho nhỏ. Nếu là bình thường Orochi nhất định sẽ ngậm đầu lưỡi của anh, khiến anh không có cách nào nuốt nước bọt, lộ ra bộ dạng dâm mỹ. Nhưng hôm nay Xà Thần chỉ tượng trưng cùng anh triền miên, lúc sau liền đưa đầu lưỡi ra ngoài, tiện thể liếm nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt anh.
Tay Orochi nắm lấy đuôi Xà Ma bên ngoài cửa huyệt, từng chút kéo ra. Xà Ma tựa hồ đang cắn thịt huyệt không muốn hé miệng ra, động tác lôi kéo khiến bên trong âm đạo tràn đầy cảm giác nóng bỏng ngứa ngáy.
"Nhẹ thôi!!"
Ngón chân đột ngột cong lên, không chờ thần minh kịp định thần, một vật vừa thô vừa to đã hung hăng lao vào.
"A —— Chờ một chút..."
Linh tính làm mẹ khiến Susanoo cuống quít che cái bụng đang mang thai của mình, dường như anh không nghĩ tới Xà Thần sẽ chịch âm đạo mình vào lúc này, anh có vẻ hơi bối rối và bất lực.
"Hiện tại có thể không làm không..."
Susanoo biết anh không thể kiểm soát được sự hưng phấn của Orochi, nếu Xà Thần muốn, hắn có thể xuất tinh vào trong khoang sinh sản của anh bất kể nơi nào, bất kể lúc nào —— Đây là một hành vi không thể nghi ngờ, cũng không thể phản kháng.
Nhưng anh vẫn chạm vào thân thể Orochi, vòng tay qua cổ hắn, hôn một cái lên khóe miệng Xà Thần.
Đáng tiếc tại nơi Susanoo không nhìn thấy, trong đôi mắt trong veo của loài rắn xẹt qua một tia đục ngầu. Nụ hôn nhẹ này giống như chốt mở dục vọng, thân rắn chôn trong thân thể thần minh sưng lên mấy phần, đâm thẳng về phía tử cung.
"Nên gọi ta là gì?"
Lưỡi rắn quấn lấy vành tai phiếm hồng, liếm láp vết thương đã sớm lành lặn.
"Ưm... hu hu...Chồng."
Thần minh tóc vàng không thể chịu được một trận cuồng bạo như vậy, hai chân thon dài thẳng tắp quấn lấy eo Xà Thần, giống như cánh buồm lung lay tùy thời đều có thể bị sóng gió chọc ghẹo.
Cổ tử cung cũng bị hành động mãnh liệt ép mở ra, dương vật thô bạo cắm vào trong tử cung nhỏ hẹp, cảm giác đau đớn cùng khoái cảm mãnh liệt truyền từ sống lưng lên sau ót, âm đạo của Susanoo rụt lại, co quắp phun ra dâm thủy, hai mắt thất thần, miệng khẽ mở nhưng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, mồ hôi, nước mắt cùng nước bọt thi nhau chảy ra, cả người không khác bị phế bỏ là bao.
"Em của hiện tại nhìn qua lại có một phong vị khác, Susanoo."
Xà Thần chưa từng kiềm chế dục vọng, quy đầu kia thế mà đã cắm thật sâu vào trong tử cung, đối mặt với trứng rắn.
Không biết là do huyết mạch áp chế hay do động tác đâm rút của Orochi lúc nông lúc sâu, trứng rắn còn chưa được sinh ra lại có ý thức sợ hãi run rẩy, chỉ khổ thần minh tóc vàng, vừa trốn thoát được một nguy cơ này, hiện tại lại gặp phải một nguy cơ khác.
"Đừng! Đừng chọc nó-"
Susanoo muốn đẩy nam nhân đang rong ruổi trên thân mình ra, hai tay lại bị siết lấy, kẹp chặt bên hông.
Orochi vươn tay vuốt ve huyết mạch của hắn, nhìn qua giống dáng vẻ của người cha từ ái, nhưng lời nói tiếp theo lại khiến trứng rắn có linh thể sợ hãi hắn, thành thành thật thật thuận theo miệng tử cung bị chịch mở ra ngoài.
Giọng nói của Xà Thần lúc này khàn khàn, mang theo cảm xúc không vui.
"Nếu trong lòng em coi trọng nó hơn ta, ta sẽ không giữ nó lại, dù cho nó có là máu mủ của ta. Nghe hiểu không?"
"Ừm..."
Âm thanh nho nhỏ nghẹn ngào, như nghe lời, như bất lực, càng giống như không thể rời bỏ...
Nhiệm vụ hoàn thành nên Xà Thần rút tính khí ra khỏi miệng tử cung, mặc kệ cự vật dữ tợn kia vẫn chưa được phát tiết. Ngón tay cách một tầng bụng mỏng chậm rãi xoa nhẹ đẩy quả trứng đã ra khỏi miệng tử cung.
Làn da toàn thân thần minh dường như mang màu phấn hồng của những cánh anh đào suy tàn, mái tóc dài màu vàng xõa trên giường theo hình quạt, giống như rơi vào một cái hố nóng như thiêu như đốt, chỉ có thể từ từ đánh mất giá trị vốn có của bản thân.
Đột nhiên Orochi cúi người xuống, khóe miệng nhếch lên giống như vừa phát hiện ra điều gì.
"Sữa của em căng lên rồi."
Lời hắn nói khiến thần minh đang nằm trên giường đỏ bừng mặt, anh thật sự cảm thấy ngực có chút sưng đau, mà vì xấu hổ nên không nói ra.
Nhưng mùi sữa nhàn nhạt này không lừa được người, Orochi thè lưỡi dò xét nhẹ nhàng liếm qua đầu vú phấn hồng, lông vũ lướt qua, cơn ngứa dâng trào khiến lưng Susanoo căng cứng, nhịn không được muốn tránh thoát trói buộc, lại nắm lấy gáy Xà Thần để mặt đối phương hoàn toàn vùi vào ngực của mình.
Núm vú lập tức có cảm giác một lực lớn mút lấy. Thần minh rên rỉ, trong nhục huyệt cũng bắt đầu rỉ ra dâm thủy, vô tình lại trợ giúp để trứng rắn ra ngoài, màu trắng của trứng rắn khó khăn lắm mới lộ ra, hoa huyệt của mẹ được chống đỡ bởi màu trắng bệch.
"Nhẹ thôi... a!"
Susanoo bị hai tầng khoái cảm này giày vò mấy canh giờ liền rỉ ra dâm dịch không biết bao nhiêu lần, dương vật chỉ chảy ra dịch thể nhàn nhạt rồi mềm mại rũ xuống.
Thần minh rốt cuộc hao hết thể lực trong vòng lặp tiêu hao vô tận này, đôi mắt màu tím tràn đầy vẻ suy yếu, giống như cánh chim kim sắc không thể khiến gió nổi lên.
Trứng rắn cũng an ổn từ trong âm đạo trượt ra, lúc tách rời còn nghe thấy âm thanh lưu luyến thành thịt mềm.
Cuối cùng cũng thuận lợi sinh ra đứa trẻ, Susanoo lúc này đã làm mẹ nằm trên giường thở hổn hển, lại bị một cái miệng lạnh buốt hôn, sau đó là một dòng chất lỏng ngọt ngào chảy vào miệng.
Cái gì thế này... Susanoo liếm liếm môi dưới còn đang dính sữa.
"Đây là sữa của em."
"Uống ngon không?"
Vị sữa nồng đậm trong miệng giống như nổ tung, trong nháy mắt khiến thần minh trợn tròn mắt.
Ha ha ha, Orochi mỉm cười, hiển nhiên rất hài lòng với hành vi đỏ mặt của Susanoo.
"Ngươi!!"
Thần minh ăn nói vụng về còn không kịp nghĩ ra lời nói biểu hiện sự giận dữ, liền bị ôm ngang, thả vào trong hồ nước ấm, tiếp đến trên bụng dưới bị một vật cứng rắn nóng hổi đè lên.
Orochi cởi bỏ quần áo, tiến vào hồ tắm uyên ương, hắn nắm lấy tay Susanoo, chạm vào dương vật cứng rắn chưa phát tiết.
"Ta vẫn còn cứng, vợ à."
Cảm giác vô lực sau khi sinh từ từ giảm bớt, đến khi trời nhập nhèm tối, một trắng một vàng lại nằm trên giường, cảm giác thoải mái sau khi giúp nhau thỏa mãn.
Sau cùng, Susanoo cũng không cho Xà Thần lại cắm vào, chỉ dùng gốc đùi giúp Tà Thần xuất tinh.
Đứa bé an tĩnh nằm ngủ trong nôi, sau khi sinh vài giờ trứng rắn biến thành một đứa bé, ngoan ngoãn ngậm tay, không la hét cũng không khóc nháo.
Xà Thần đùa nghịch sợi tóc dài màu vàng, cảm xúc dâng trào, hôn lên đôi mắt tím đang nhắm chặt.
"Tên của đứa trẻ do em đặt."
Tên...
Trong đầu Susanoo xuất hiện một thân ảnh mơ hồ, lúc xa lúc gần, giọng nói ngọt ngào của đứa nhỏ đột ngột vang lên trong bóng tối.
Anh ơi-
Thần minh mở mắt ra, giống như đang nói mê, bờ môi khẽ động.
"Sakura."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro