Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 8 : Nối Dối _ Kết thúc

Umemiya chỉ mỉm cười

Nụ cười dẫn đến sự khó chịu của hắn

" Chứng minh đi "_ Umemiya

Hắn im bặc

Làm gì có bằng chứng để chứng minh chứ ...

Tạch lưỡi

Vung đấm lên Umemiya

Sau đó là cả hai phe lao vào nhau

.

Trên sân thượng , Sakura đang ôm đầu mình

Trông em bây giờ hoảng loạn lắm

Em lo cho nhóm Umemiya

Vì Takiishi và Endou rất mạnh mà

Hơi thở em lúc lại gấp lên theo từng hồi

Tiếng đánh đấm ở dưới rất lớn

Nó như dồn lực lên hơi thở của em

Sự áp lực từ hư không đang đè nén em ..

..

Mình lại làm luy lụy đến mọi người rồi

Mọi người sẽ bị thương

Mọi người sẽ bị đau ...

Umemiya sẽ bị thương ..

Sugishita ..

Suo..

Hirragi ..

Tsubakino ..

Togame và Choji ..

Họ sẽ bị ảnh hưởng

Em không muốn

Họ là bạn bè của em ... đàn anh của em

Em không muốn ..

Không muốn ..

..

Em vùng dậy

Suy nghĩ non nớt của em có lẻ sẽ nguy hại

Nhưng em không muốn mọi người bị ảnh hưởng ..

Nhưng em lại khượng lại

Em không muốn quay lại nơi đó ..

" Nirei ... bây giờ tôi nên làm gì đây ...? "_ Sakura

Giọng em vẫn run không thể tả ..

Nirei nhìn em

Cậu ấy cũng không biết nên làm gì ..

Chỉ im lặng

Chợt mắt em lại cay ..

Nước mắt em vô chủ chảy xuống má

Em khóc rồi ..

Em khóc vì chẳng biết mình nên làm gì

Khóc vì cảm thấy mình quá vô dụng

Vô dụng

Vô dụng

Vô dụng

Vô dụng

Quá khứ không tốt dần ùa về em

Họ sẽ cảm thấy thất vọng về em lắm ..

Nước mắt chảy liên hồi

Mọi người thấy thất vọng về em

Thất vọng ..

Thất vọng ...

..

Nirei nhìn Sakura

Cậu chẳng biết em đang nghĩ gì

Nhưng cá chắc đó là thứ gì đó không tốt ..

Tiến đến gần em với bước chân sải

Với tay chụp lấy túi áo

Thế nhưng .. cậu chưa kip nắm lấy em đã chạy nhanh đi mất

Em chạy rất nhanh

Nirei đuổi theo em không kịp

Học sinh khác cũng bất ngờ mà né đường

" Mọi người !! Làm ơn , đừng để Sakura ra sân !! "_Nirei

Y hét lên

Bước chân nhanh nhất có thể

Vì khoảng cách xa có thể người phía trước chẳng thể nghe được

Khi vừa nghe qua tai lại là lúc em vụt qua

Xung quanh chỉ là bóng mờ

Học sinh từ năm nhất đến năm ba ở phía sau em rất nhiều

Mắt em mờ lắm

Chỉ làm theo phản ứng tự nhiên

.

Bước chân dần chậm lại

Mắt mờ cố nhìn rõ

Nhìn họ

Trông như là bao cát cho Takiishi và Endou

Mắt em lia tới chỗ của Suo

Người bạn của em

Nhìn cậu sớm đã quàn quại dưới nền đất

Đau lắm ..

Tay em bị nắm chặt

" Này .. đừng đến đó , cậu muốn làm mọi chuyện hỗn loại hơn sao ?! "_ ?

Là một đàn anh nào đó ..

Hỗn .. loạn

Là hỗn loạn

Là em đúng không ?

Do em đúng không ?

Do em mà mọi thứ dần hỗn loạn không theo quy đồng thời gian ?

Do em mà mọi thứ không như dòng thời gian của nó

Do em ..

Tất cả là do em đúng không ?

Em thật không đáng tồn tại ..

Em là một kẻ phiền phức

Quái dị

Sống thật chật đất

Sống ...

Vì mục đích gì chứ ?

..

" Tôi đáng chết lắm đúng không ? "_ Sakura

Giọng em nhỏ lắm

Nhưng họ có thể nghe

Các học sinh khác khó hiểu nhìn nhau

Đàn anh kia nghe thế cũng bất ngờ mà buông tay em ra mà lùi lại

.

Đầu em bây giờ trống lắm

Chẳng có gì

Em cũng như chẳng thể nhìn thấy thứ gì

Xung quanh em chỉ là màu trắng

Ngơ ngác ..

Em nhìn xung quanh tìm kiếm mọi người

Vừa rồi chẳng phải mọi người đều ở gần em sao ?

Bước chân em đều

Nhưng nó ngày càng nhanh

Dần thành chạy

Em tìm kiếm mọi người

Em không muốn ở một mình

Em cảm thấy mọi thứ ở đẩy chẳng như thực tại

Em như chạy trong vô vọng

..

Đây là đâu cơ chứ ?!

..

Cánh cửa ?

Một cô gái ?

" cậu ... tại sao lại ở đây ?! "_ cô gái ấy

Giọng cô ta lớn

Cuốn sổ trên tay như có phép mà lật từng trang

Nhưng nhìn cô ta tức giận

Em không biết làm sao nữa

..

Tít tít tít

Tiếng máy móc truyền trong dãy số dài

Mắt em dần mở

Nhìn xung quanh

Đây là bệnh viện nhỉ ?

Dụi đi đôi mắt mờ nhòe

Em muốn ngồi dậy nhưng cơ thể như không quen

Bước chân khập khiễn

Cánh tay của em đang được ghim thứ gì đó ..

Là truyền nước sao ?

Gỡ nó ra , em bước từng bước đến phía cửa sổ

Cạch

Tiếng cửa đẩy vào gây tiếng động

Theo bản năng em quay đầu nhìn phía cửa

Là một người đàn ông

Tay cầm hoa

Đây là ai vậy ?

" Sa..Sakura ?! "_ ?

Anh ta làm rơi bóa hoa trên tay

Bị gọi tên

Em khó hiểu

" Anh ... anh là ai vậy ? "_ Sakura

Anh ta có mái tóc đỏ

Màu mắt đỏ vàng nổi thật đó

Giống tên mào gà nhỉ (?)

" Sakura ... anh nhớ em lắm ! "_ ?

Anh ta lao đến chỗ em mà ôm

Anh ta ôm chặt

Rất chặt

Vùi đầu vào cổ

Cảm giác như đang hít lấy hương cơ thể của em

_???_

Tay em nắm lấy bả vai của người kia

Mùi của anh ta có chút quen quen ..

Thoảng thoảng

" Takii..shi..? "_ Sakura

Miệng em lẩm bẩm tên hắn

Hắn ta nghe cũng ngẩn mặt lên nhìn em

" vâng .. anh đây .. anh đây "_ Takiishi

Hắn nở mỉm cười nhìn em

Anh ta vui vẻ mỉm cười

Còn Sakura lag não

Em nhớ tóc hắn dài mà ?

Sao giờ lại cắt nhỉ ?

" tóc .. "_ Sakura

Đưa tay lên sờ tóc hắn

Nó vẫn mềm nhưng không còn dài

" Anh cắt rồi .. "_ Takiishi

Tay bế em về giường

Nhìn thấy kim truyền nước đã bị rút

Cau mày nhưng không nói gì

Nghĩ mình nên nằm chung sẽ ấm hơn vì trời đông

Hắn lên giường bệnh nằm chung với em

Vẫn ôm em

Nhưng là hắn chui đầu vào bờ ngực ấy

Nhắm mắt lại , hưởng thụ cảm giác ấm áp mà em mang đến

" Mọi người đâu rồi .. ? "_ Sakura

Hắn khượng lại

Mọi người ?

Ý em là người bên Umemiya sao ?

Hắn trầm ngâm

Em vẫn muốn về bên Umemiya sao ?

Nhưng hắn không muốn

Hắn yêu em lắm

Nên em phải là của hắn

Không thể nói với em là họ vẫn luôn ở bên em

Chi bằng nói họ đã đi đâu mất ?

" anh không biết ... từ khi em bất tỉnh cách đây 4 năm thì họ đã rời đi biệt tích " _ Takiishi

Hắn có cảm giác hình như em cảm thấy sốc

Nhoẻn miệng cười nhưng không thể để em thấy

" Biệt tích ? 4 năm trước sao ? "_ Sakura

Em lẩm bẩm trong miệng nhưng ở cự li gần

Takiishi Chika này nghe được

Gật nhẹ đầu

Hắn đây là dập tắt hy vọng cuối cùng của em

...

Hắn biết bọn họn đang bận về công ty của mình

Sẽ không có thời gian thăm em

Đây có lẻ là thời điểm thích để hắn

Mang em đi một lần nữa ..

...

Nhưng thứ không tốt đẹp ..

Là do nhưng lời nói dối có chủ đích của nhưng kẻ tìm kiếm lợi ích cho bản thân mình

Có thể là một kẻ tội phạm

Hoặc

Cũng có thể là một anh hùng


____


1372 từ 


đây có lẻ là phần kết của nó 


kết thúc sớm một phần là tôi cần điều trị về phần giấc ngủ của mình


040824


10:23 p.m


Cảm ơn đã ủng hộ tôi 💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗


chân thành cảm ơn !



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro