Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16

"Trận yêu" đã trôi qua 5 tiếng, thì cô và nàng mới chịu thức dậy vào lúc giữa khuya. Cơ thể rã rời cùng chiếc bụng trống rỗng làm nàng tỉnh giấc trước. Thuỳ Trang mở mắt nhìn kẻ đã "sát hạch" mình vẫn đang ngủ say sưa như thể mình mới là người ăn sạch của cô. Lúc ngủ say thì không cảm nhận nhiều nhưng khi thức giấc, cơn đau thì bụng dưới lại truyền lên đau điếng cộng thêm chiếc bụng đang đánh trống kêu oan làm nàng càng bực bội người đối diện hơn. Cố tình cắn vào cổ cô một phát rõ đau. Cái con cún đang ngủ mê mang kia la oai oái giật mình tỉnh giấc khi cảm nhận được cơn đau từ cổ truyền đến. Định bụng chửi cho đứa nào dám cả gan quấy nhiễu giấc ngủ ngàn vàng của hoàng thượng. Nhưng khi mở mắt lại đón nhận một ánh nhìn tủi thân, ấm ức của nàng, đôi mắt còn ngấn chút nước môi chu chu nhìn cô, chợt thu lại ý định ngay tức khắc. Đưa tay kéo cả người nàng về phía mình, ôm trọn.

- Em bé sao thé? Đau ở đâu à

- Diệp Anh là con cún lưu manh, đáng ghét, không biết thương hoa tiếc ngọc

- Ơ sao em chửi mình?

- Còn hỏi sao chăng nữa hả? Cái hông em sắp gãy ra làm đôi rồi đây này
Nói rồi Thuỳ Trang vùng vẩy trong lòng cô, đánh thùm thụp vào ngực Diệp Anh nhưng không mạnh vì sợ cô đau

- Cún xin lỗi mà, ai biểu em ngon quá chi. Làm chị cứ muốn ăn mãi thuii
Đúng là vô sĩ! - Thuỳ Trang thầm nghĩ. Nhưng bất quá cô lại rất thích cái miệng dẻo này của Diệp Anh

Thấy nàng ngưng quấy cô nâng má nàng lên đối diện với mặt mình và đặt lên môi nàng một nụ hôn phớt. Sau đó lòm còm bò xuống giường nhặt đồ lên rồi thay vào cho cả hai. Nhìn lại đồng hồ đã điểm 11h khuya, có chút giật mình

- Trễ dữ vậy sao? Em bé đói không mình đi mua cháo sườn ăn nhé

Thuỳ Trang không trả lời mà chỉ gật gật cái đầu hồng, đưa đôi mắt nũng nịu hướng đến cô.

Đã hiểu ý nàng, Diệp Anh xoa đầu Thuỳ Trang rồi cũng mau ra xe đi mua cháo sườn cho cục cưng.

Chừng 10p sau, cô quay trở về với 2 hộp cháo sườn, 2 hộp cháo trai và bịch bánh rán trên tay. Cũng may là chỗ bán cháo có kèm theo bánh rán mở xuyên đêm nếu không thì cả hai đã phải chịu chết đói rồi. Lon lon mang cháo và bánh lên phòng, bắt gặp con gấu lười đang rúc vào chăn ngủ nữa. Cô đặt đồ ăn xuống bàn trang điểm rồi đi lay nàng dậy.

- Cục cưng ơi mình dậy ăn cháo đi này... ( không có dấu hiệu chịu dậy ) ... Công chúa ơi... Bảo bối ơi... Vợ ơi...

Dứt 2 tiếng "vợ ơi" thì Thuỳ Trang cũng chịu kéo chăn xuống chừa ra cái đầu hồng, lườm cô

- Ai là vợ của chị hả?

- Thì là em đó, Nguyễn Thuỳ Trang là vợ của Nguyễn Diệp Anh

- Hônggggg thèmmm

- Hông thèm thì thôi cũng phải ăn cháo đi này.

Nói rồi cô mở nắp 2 hộp cháo, mùi thơm của cháo sườn chuẩn gốc Hà Nội xâm nhập vào khứu giác làm Thuỳ Trang dù có đang dỗi Diệp Anh cách mấy thì cũng ngoan ngoãn để ăn. Tôn chỉ của Thuỳ Trang thì luôn luôn là ăn trước rồi tính sau. Nên là rất may cho cô, nàng đang đói nên tạm thời không tính sổ.

Chỉ chưa đầy 20p, hộp cháo sườn và cháo trai đã bị nàng xử lý sạch sẽ. Cô gật gù hài lòng rồi mang bịch bánh rán đến trước mặt nàng sau đó mới đi ăn. Em bé của cô trộm vía ăn ngon, ngủ khoẻ là cô yên tâm rồi. Phận làm "mẹ" phải đâu chuyện đùa.

Phần ăn uống đã xong xuôi, cô hỏi nàng muốn ở lại hay là về

- Em bé muốn ở lại hay đi về?

Giờ cũng khuya rồi ở lại vẫn hơn nhưng cô vẫn hỏi ý kiến của nàng, vẫn mong là nàng đồng ý ở lại hơn.

- Ở lại thì chị chứa em không?

- Tim chị còn chứa em được thì dăm ba cái nhà có là gì nhờ

- Lại bốc phét

- Hì, vậy em bé ở lại với chị nhá.

- Vâng, nhưng em mệt lắm rồi Diệp nhá

- Em lại không tin tưởng mình rồi đấy, mình đâu đói khát tới vậy đâu chứ

- Ừ vì tin Diệp mà em ở đây hơn 10 tiếng rồi đấy

Đúng thật ha, rõ ràng là nàng tới nhà Diệp Anh lúc 12h trưa nhưng giờ đã là 11h khuya rồi. Đến tin nhắn group chị em nàng cũng không rảnh check nữa, không biết họ réo nàng tới cỡ nào rồi nũa. Càng nghĩ càng bực, tất cả là tại cái sinh lý chết tiệt của Nguyễn Diệp Anh hết.

Biết nàng lại dỗi, cô liền nhào tới ôm bụng nàng dụi dụi lấy lòng. Dùng lời ngon tiếng ngọt rắc mật vào tai nàng

- Cục cưng, không phải do chị yêu em quá nên mới vậy sao hửm? Chị chỉ muốn giữ Trang cho riêng chị thui í mình ạ.

Chiêu này lúc nào cũng có sát thương cao và hiệu quả hết. Thuỳ Trang lại bị cô làm cho mềm nhũn vì chất giọng khàn khàn, ngọt xớt đó rồi. Hừ, dù dỗi cô vì tội quá trớn nhưng mà cũng phải công nhận nếu nàng không quyến rũ thì cô cũng đâu đến mức phóng túng như vậy, thành ra không phải dỗi cô thôi mà còn là đang bực chính mình nhưng lại thích đổ cho cô hết vậy.

- Thôi mình ngủ đi em mệt rồi

- Dạ vợ

Nói rồi cả hai lại lần nữa chìm vào giấc ngủ

————————————————-

Sáng nay vẫn có tiết nhưng vì nàng ở nhà cô nên sẵn tiện cả hai sẽ cùng nhau đến trường. Buổi sáng cả hai cùng nhau thức dậy, đi ăn sáng rồi cùng nhau đi làm, đi học không khác gì vợ chồng son. Tuy không nói nhưng trong lòng cả hai đều có những cảm xúc hạnh phúc khó tả. Thì ra cảm giác yêu và được yêu lại tuyệt vời như thế này.

Dường như có sự nâng cấp trong mối quan hệ nên dù bình thường có đôi lúc bị bắt gặp đi chung người khác tuy có chú ý trong cũng dễ dàng bỏ qua. Nhưng hôm nay trong bầu không khí mà Diệp và Trang nắm tay bước khỏi xe lại ám một mùi tình trong đó, làm người qua đường ai cũng ngờ ngợ. Và chắc rằng sau hôm nay sẽ có không ít lời đồn thổi về mối quan hệ chưa công khai này.

Lúc tối trước khi đi ngủ, hai người cũng đã có một cuộc deeptalk nói thẳng thắn vê vấn đề này rồi. Và cả hai thống nhất là sẽ không lên tiếng dù cho lời đồn có đi xa tới mức nào, sẽ chọn cách đạp lên dư luận mà tiếp tục bước. Để họ tò mò sẽ thú vị hơn nhiều, với tính cách thích kiểu quan hệ riêng tư nhưng không bí mật này của Thuỳ Trang thì nàng chính là người đưa ra quyết định này. Một phần cũng là để bảo vệ Diệp Anh nữa. Còn Diệp Anh thì chiều nàng phải biết nên bất cứ khi nàng muốn thì cô đều chiều theo.

Chỉ khi đã vào lớp cả hai mới chịu tách tay nhau ra, vẫn có chút luyến tiếc nhưng phải đành thôi. Vừa vào chỗ ngồi đã bị Ngọc Huyền nắm cánh tay kéo đi mất.

- Huyền kéo chị đi đâu ?? Buông chị raa

Ngọc Huyền kéo nàng đến chỗ có Lan Ngọc và Tú Quỳnh đang đợi. Cả ba người nhìn Thuỳ Trang chòng chọc từ đầu xuống dưới sao đó video call cho Quỳnh Nga đang làm việc nhưng vẫn muốn hóng tin tức của cô em họ.

Ngọc Huyền nói với Quỳnh Nga đầu dây bên kia

- Chị Nga ơi, nay bả mặc quần tây áo sơ mi dưới cái nóng 40 độ của Sài Gòn, nút áo còn cài lên tận cổ nữa

Quỳnh Nga đang uống cà phê phải phụt ra, chửi thề

- VCL, vậy như chị em mình suy đoán là trúng phóc rồi à???

Lan Ngọc chêm vào

- Chính xác luôn rồi đó chị ạ

Tú Quỳnh cũng hùa theo

- Người ta nay ở cương vị mới rồi đấy nhé - Diệp phu nhân

Cả 3 người "Ồ" lên sau đó cười khoái chí, làm Thuỳ Trang đang đứng ngơ ngác không hiểu chuyện gì phải đỏ mặt. Vùng bước đi khỏi, nhưng bị Lan Ngọc giữ tay lại không cho đi. Chị em còn chưa hỏi chuyện, muốn đi đâu?

- Mày ở yên đó, tụi tao hỏi chuyện

Thẹn quá hoá giận Thuỳ Trang định vùng vẫy muốn tránh, nhưng sau đó nghĩ gì rồi phun ra câu

- Về nhà rồi nhắn đi, đang vô tiết rồi!

To be continued...
————————-

Vậy là tạm thời hết chap chữ rồi nhé các tình iu 🤭 Giờ mình quay lại textfic ngay nè 🤘



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro