Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Quả thực mày sẽ cứu tao... Cảm ơn mày Takemitchy..."
Một cái kết mà tôi đã tự mường tượng ra, không hề liên quan tới truyện gốc! !Warning: OOC. !Tôi đã từng đăng lên nick fb cũ của mình rồi và giờ tôi đăng lại lên đây :")) !!Cả hai nhân vật đều thuộc sở hữu của tác giả Wakui Ken nhưng số phận của hai người trong đây đều nằm trong tay tôi! !!!Ảnh bìa được lấy từ trong truyện gốc.
“Look up, laugh loud, talk big, keep the color in your cheek and the fire in your eye, adorn your person, maintain your health, your beauty and your animal spirits.”_____Source: weibo/baidu/tianya/360doc/doubanTrans: Yingie (@YunJaeDB5K)…
Đang từ máy bay trở về Nhật sau giải đấu lớn ở Mỹ, Ryoma gặp tai nạn. Máy bay chở cậu phát nổ giữa không trung.Tỉnh lại thấy mình trở về thời mình còn học cấp hai.Nhưng mà, Ryoma nhận ra ở chỗ này bản thân trở thành người bị hắt hủi. Luôn luôn làm người được cưng chiều Ryoma cảm thấy rất mới mẻ Sau đó...tất nhiên là dùng kĩ thuật tennis của mình dạy cho mấy người kia một bài học!Ryoma: Haiz...mọi người còn phải cố gắng nhiều.xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxTác giả :Inari YukiPairing: AllRyoma. Tiến độ: Bò chậm hơn sênDisclaimer: Ta không sở hữu Prince of Tennis…
Xuyên thành cố chấp vai ác tiểu khóc bao [ xuyên thư ]Hán Việt: Xuyên thành thiên chấp phản phái đích tiểu khóc bao [ xuyên thư ]Tác giả: Nhạn Minh NguyệtTình trạng: Hoàn thànhEdit: Đàm Hoa Cương TrúcThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non , 1v1Sở Huyền thức đêm xem hết xong một quyển ngọt vai chính ngược vai ác văn, toàn bộ hành trình cậu đối với vai ác hận đến ngứa răng.Bởi vì thời thơ ấu bi thảm, dẫn tới vai ác nhân cách khuyết tật, trở nên hỗn loạn lại cố chấp, liên lụy rất nhiều người vô tội.Trước khi ngủ cậu còn phun tào, nếu có thể nhìn thấy, chuyện thứ nhất chính là làm vai ác cảm thụ một chút phẫn nộ của cậu!Thẳng đến khi cậu lại mở mắt, Sở Huyền mới biết được chính mình xuyên thư.Mà lúc này một hắc y thiếu niên đang ngồi trước mắt, cười như không cười mà nhìn hắn.Cẩu thâm niên Sở Huyền: Thao! Thiếu niên này dùng ngũ quan của hắn chinh phục tam quan của ta.***Nhan Mộng Sinh nhìn nam hài trên ghế, biểu tình biến hóa lặp lại. Hắn cười cười, đứng lên, đang định tới gần đứa nhỏ này......Đứa nhỏ này hốc mắt hồng hồng, mắt to long lanh chứa đầy nước mắt, thanh âm mềm mại, tràn ngập ủy khuất:Ca ca, ta lạnh, muốn ngươi ôm một cái!----+-++--------------Lần đầu edit có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho.Hãy bình chọn chương yêu thích để ủng hộ mình nhé.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…
Vứt não khi đọc⚠Bối cảnh rất không có tam quan⚠Chỉ toàn thịt thịt và thịt⚠👉Khả năng đặt tên của tác giả bằng 0. nên có những chương nhân vật bị dùng lại tên thì cũng đừng có bất ngờ quá nha.👉Chỉ có tại Wattpad "Yume1306" (Damkham419), tất cả các trang khác đều là bọn ăn cắp👈⚠…
Tên gốc: 데뷔 못하면 죽는 병 걸림 (Demotjuk)Dịch tựa: Ra mắt hay Ra điTên tiếng Anh: Debut or DieTác giả: Baek DeoksooTình trạng: UncompletedTag: Hiện đại kì ảo, hệ thống, hồi quy, showbiz (idol nam), nhập xácĐộ dài: 500/?Đọc tại: Kakaopage (tiếng Hàn)Translator: GàX2811 và Hee1364Mình trans kết hợp bản Eng và google translate bản Hàn, nếu có đôi chỗ không chính xác, mong các bạn thông cảm. Bản dịch phi lợi nhuận và chưa được sự cho phép của tác giả, chỉ đăng duy nhất trên Wattpad NhokGa2811 của mình. Nếu có thể mong các bạn không copy bản dịch đi nơi khác.…
Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính - Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy.Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: "Con chính là con của ba! Em, là của tôi!"…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…