Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5: NHIỆM VỤ ĐẦU TIÊN

Sau khi rời khỏi khu tị nạn của "Hắc Long", Seokmin được Joshua đưa đến một nhà kho lớn nằm ở rìa thành phố. Đó là một trong những địa điểm bí mật mà tổ chức dùng để giao dịch hàng hóa. Khi cửa kho mở ra, Seokmin nhìn thấy hàng loạt thùng gỗ được xếp ngay ngắn, bên trên dán nhãn những công ty hợp pháp—một lớp vỏ bọc hoàn hảo cho hoạt động buôn lậu vũ khí và ma túy của băng nhóm.

Joshua chậm rãi bước vào, tay đút túi quần. Hắn quay sang Seokmin, nụ cười nhạt vẫn vương trên môi. "Tao không tin tưởng ai chỉ bằng lời nói. Nếu muốn làm ăn với tao, mày phải chứng minh được khả năng."

Seokmin khoanh tay. "Ông chủ muốn tôi làm gì?"

Joshua ngồi xuống một thùng hàng, lấy ra một điếu thuốc, châm lửa rồi nhả khói. "Ngày mai, có một lô hàng quan trọng sẽ được chuyển đến cảng. Tao muốn mày đi cùng đội của tao, đảm bảo rằng mọi thứ diễn ra suôn sẻ."

Seokmin khẽ nhíu mày. "Nếu chỉ là giám sát một vụ giao hàng, sao ông chủ không để thuộc hạ của mình lo?"

Joshua cười, đôi mắt sắc bén nhìn anh chằm chằm. "Vì tao muốn xem cách mày xử lý vấn đề."

Seokmin hiểu ngay—đây là một bài kiểm tra. Nếu anh làm tốt, Joshua sẽ tin tưởng hơn. Nếu anh thất bại, có thể sẽ không còn cơ hội thứ hai.

Đêm hôm sau, Seokmin cùng một nhóm thuộc hạ của Joshua lái xe đến cảng. Không khí lạnh lẽo của biển đêm khiến làn da anh tê buốt, nhưng đầu óc anh vẫn tỉnh táo. Xung quanh bến cảng là những container khổng lồ, ánh đèn vàng rọi xuống tạo thành những bóng dài trên mặt đất.

Một chiếc xe tải lớn đang đỗ sẵn, thùng xe chứa hàng chục thùng gỗ. Seokmin có thể đoán được bên trong là vũ khí hoặc ma túy—hoặc cả hai. Một nhóm người khác đứng chờ sẵn, có vẻ là bên mua.

Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, cho đến khi một chiếc xe lạ đột ngột xuất hiện.

Seokmin ngay lập tức nhận ra có điều bất thường. Chiếc xe không có dấu hiệu của bất kỳ băng nhóm nào mà "Hắc Long" từng hợp tác. Động cơ vẫn nổ, nhưng không ai bước ra ngoài.

Cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong không khí.

"Tụi nó là ai?" Một tên đàn em của Joshua hỏi nhỏ.

Seokmin không trả lời. Anh chỉ nhẹ nhàng rút súng ra, giữ chặt trong tay.

Đột nhiên, cửa xe bật mở, và một loạt tiếng súng vang lên.

"Phục kích!" Một kẻ hét lên.

Mọi thứ ngay lập tức rơi vào hỗn loạn. Những viên đạn xé gió lao về phía họ. Seokmin nhanh chóng núp sau một thùng hàng, bắn trả về phía kẻ địch. Tiếng súng nổ giòn tan, hòa lẫn với tiếng la hét vang vọng khắp bến cảng.

Một trong những đàn em của Joshua trúng đạn, ngã xuống ngay trước mặt Seokmin. Máu chảy lênh láng trên mặt đất.

Seokmin cắn răng, liếc nhìn xung quanh. Chúng đông hơn họ, nhưng có vẻ không phải là cảnh sát. Một băng nhóm khác sao?

Anh quay sang những tên đàn em còn lại. "Chia ra, áp sát chúng!"

Dưới sự chỉ huy của Seokmin, nhóm người của "Hắc Long" bắt đầu phản công. Những kẻ phục kích không ngờ rằng họ lại phản ứng nhanh như vậy, nhanh chóng rơi vào thế bị động.

Chỉ sau vài phút, tiếng súng dần lắng xuống. Những kẻ tấn công nhận ra mình thất thế, liền vội vã rút lui.

Seokmin thở hắt ra, buông súng xuống.

Anh biết Joshua đã ngồi quan sát từ xa. Và anh cũng biết, hắn đã thấy tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro