☸ TỲ-KHEO PHÁP TẠNG PHÁT TÂM KIẾN LẬP TỊNH ĐỘ
"Khi ấy có một vị quốc vương, sau khi nghe Phật thuyết Pháp, liền sanh tâm hoan hỷ và phát tâm Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Rồi ngài xả bỏ quốc gia và vương vị để trở thành Sa môn, hiệu là Pháp Tạng, là bậc anh tài xuất chúng, có trí tuệ siêu việt khác thường.
Sau đó, ngài đến Đạo Tràng của Đức Thế Tự Tại Vương Như Lai, rồi cúi đầu đảnh lễ với trán chạm sát chân của Phật, đi quanh theo phía bên phải ba vòng rồi hai gối quỳ, chắp tay và dùng kệ tán thán:
'Khuôn mặt hồng sáng chói
Oai đức tỏ vô cùng
Khỏa lấp cả không trung
Mặt trời không sánh nổi
Mặt trăng, ma ni châu
Cũng trở nên mờ tối.
Cao giọng nói chính pháp
Vang khắp cả mười phương
Giới, văn đều tinh tiến
Trí tuệ cũng không lường.
Uy đức dũng mãnh nhất
Trong đời ít ai bằng
Biển pháp của chư Phật
Sâu rộng mầu nhiệm thay!
Ðem trí thật suy xét
Tìm thấy rõ cội nguồn
Vô minh và dục vọng
Thế Tôn lìa tất cả
Bậc Sư Tử Nhân Hùng
Thần đức không thể lường
Trí tuệ rất cao thâm
Công huân thật rộng lớn
Oai tướng sáng hơn trăng
Chấn động cõi đại thiên.
Con nguyện khi làm Phật
Lên ngôi Thánh Pháp Vương
Dứt hẳn đường sinh tử
Ðến bên bờ giải thoát.
Sáu phép là Bố Thí
Trì Giới và Nhẫn Nhục
Tinh tiến đến Thiền Ðịnh
Trí Tuệ là bậc nhất.
Con thề khi thành Phật
Làm hết những nguyện này
Tất cả điều sợ hãi
Biến thành niềm an vui.
Giả như có chư Phật
Trăm ngàn muôn ức triệu
Cùng các bậc Ðại Thánh
Nhiều như cát sông Hằng
Cúng dường hết tất cả
Chư Phật Ðại Thánh đó
Cũng không bằng cầu đạo
Kiên tâm không thoái chuyển.
Chí tinh tiến như thế
Oai thần khó lường đuợc.
Con khi được thành Phật
Sửa sang cõi nước này
Như cõi Niết Bàn kia
Thế gian không thể sánh
Chúng sinh trong nước đó
Cũng tốt đẹp lạ thường.
Con nay lòng thương xót
Ðộ thoát cho tất cả
Các chúng sinh sau này
Lòng mong cầu tinh tiến
Ðã đến nước con rồi
Ðều an lành vui vẻ.
May được Phật tin rõ
Tâm thành thật của con
Phát nguyện về Tịnh Ðộ
Nhờ tinh tiến tu hành
Mười phương các Ðức Phật
Trí tuệ rộng thấu suốt
Biết rõ tâm hạnh con
Dù thân có mỏi mòn
Trong mọi nỗi khổ đau
Con vẫn gắng tu hành
Dù chết chẳng ăn năn."
Phật bảo ngài A Nan:
"Khi đã xướng lên bài kệ đó xong, Tỳ-kheo Pháp Tạng bạch Phật rằng:
'Kính bạch Thế Tôn! Con đã phát tâm Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngưỡng mong Đức Phật hãy rộng giảng Kinh Pháp, để con theo đó tu hành và sẽ thành tựu cõi Phật vi diệu trang nghiêm, thanh tịnh vô lượng. Lại khiến con mau thành chánh giác và bạt trừ căn nguyên thống khổ của sanh tử.'"
Phật lại bảo ngài A Nan:
"Khi ấy Đức Phật Thế Tự Tại Vương bảo Tỳ-kheo Pháp Tạng:
'Trang nghiêm Phật độ và tu hành như thế nào thì chính ông cũng đã tự biết.'
Tỳ-kheo thưa với Phật rằng:
'Nghĩa ấy sâu rộng, vượt ra ngoài cảnh giới của con. Kính mong Thế Tôn hãy rộng diễn nói các hạnh làm của chư Phật Như Lai lúc kiến lập cõi tịnh độ. Khi nghe xong, con sẽ như Pháp tu hành và sớm hoàn thành sở nguyện.'
Lúc bấy giờ, Đức Phật Thế Tự Tại Vương biết được chí nguyện hoằng thâm và quảng đại của Tỳ-kheo Pháp Tạng nên liền dạy rằng:
'Ví như có người lấy thùng múc nước trong biển lớn. Trải qua nhiều số kiếp thì cũng sẽ cạn đến đáy và người đó lấy được những kỳ trân diệu bảo. Cũng như vậy, nếu có ai chí tâm tinh tấn và cầu Đạo chẳng thôi nghỉ thì tất sẽ đắc Quả. Không có nguyện gì mà chẳng thành.'
Khi đó, Đức Phật Thế Tự Tại Vương liền rộng nói 210 ức cõi nước của chư Phật, và ứng theo tâm nguyện của Tỳ-kheo Pháp Tạng mà hiện ra tất cả cõi nước thô diệu, trời người ở nơi đó, hoặc thiện hay ác.
Lúc bấy giờ, Tỳ-kheo Pháp Tạng nghe Phật thuyết giảng về các cõi nước thanh tịnh trang nghiêm và đều đã thấy, rồi ngài phát thệ nguyện vô thượng thù thắng. Tâm ngài tịch tĩnh, không vướng mắc. Tất cả trong thế gian, không ai có thể sánh bằng. Trải qua năm kiếp, ngài tư duy và tuyển lựa các hạnh thanh tịnh để trang nghiêm cõi Phật."
Ngài A Nan bạch Phật rằng:
"Bạch Thế Tôn! Thọ mạng của Đức Phật ở cõi nước kia dài bao lâu?"
Đức Phật bảo:
"Thọ mạng của Đức Phật đó là 42 kiếp. Khi ấy, Tỳ-kheo Pháp Tạng tuyển chọn các hạnh thanh tịnh từ trong 210 ức cõi nước vi diệu của chư Phật.
Khi đã tu hành như vậy xong, sau đó ngài đến chỗ của Phật, cúi đầu đảnh lễ với trán chạm sát chân của Phật, nhiễu Phật ba vòng, đứng và chắp tay bạch rằng:
'Bạch Thế Tôn! Con đã hoàn mãn tuyển tập các hạnh thanh tịnh để trang nghiêm Phật độ.'
Phật bảo Tỳ-kheo:
'Giờ ông hãy nói. Đây chính là lúc sẽ làm cho hết thảy đại chúng đều hoan hỷ. Sau khi nghe xong, những vị Bồ-tát khác cũng tu hành Pháp này và sẽ viên mãn vô lượng đại nguyện.'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro