Chương 2
Sau khi xác nhận đây là tu viện Oia ở một ngôi làng trong 《 Tín Ngưỡng Ma Nữ 》, Andel leo lên cầu thang hẹp theo con đường trong ký ức của mình, sau đó rẽ vào phòng ngủ, rồi thở phào nhẹ nhõm.
Nói là 0.2 nhưng cơ sở hạ tầng dù sao cũng không có gì thay đổi, thành quả của ba tháng chơi game chăm chỉ cuối cùng cũng lộ rõ, Andel gần như thông thạo đường đi. Tạm thời cô không dám khám phá những nơi khác, vì vậy cô đã chọn quay lại phòng trước. Dù sao thì trong phó bản tu viện Oia, điểm khỏi đầu của mỗi ngày luôn là phòng ngủ nên cô cũng rất quen thuộc nó.
Nói là phòng ngủ, nhưng thật ra chỉ là “ký túc xá”, có mười người chung sống trong một phòng, chiếc giường của Andel nằm ở góc tường, là nơi duy nhất trong phòng không có ánh mặt trời chiếu vào, cô cúi xuống chạm vào chiếc chăn bông được gấp gọn gàng của nguyên chủ, quả nhiên là hơi ẩm ướt.
Bởi vì không có ánh nắng mặt trời chiếu vào nên chăn gối của cô luôn ẩm ướt và lạnh lẽo, sau sau khi thức dậy cô ấy lại gấp chăn lại, nên hơi ẩm không bao giờ tiêu tan. Mà nguyên chủ đã dành phân nửa cả đời mình trong chiếc chăn gối đệm này.
Có một nhánh trong trò chơi nguyên bản có góc nhìn của nguyên chủ.
Tại trong kịch bản gốc của trò chơi, Andel chính là nữ chính thứ hai, nữ chính thực sự tên là Sylvie, là một người bạn cùng lớn lên ở tu viện Oia với cô, tuy nhiên Sylvie và Andel hoàn toàn khác nhau, bọn họ chính là hai thái cực. Sylvie có tính cách tốt bụng và hào phóng, nỗ lực tiến lên, là một cô gái tốt bụng được mọi người yêu thích.
Tuy nhiên, Sylvie cũng là người duy nhất trong toàn bộ tu viện thân thiết với Andel.
Vì vậy, trong lòng nguyên chủ, Sylvie là bạn của cô, nhưng cô ấy cũng là đối tượng mà cô ghen tị đố kỵ, vì vậy khi Sylvie vô ý đánh rơi một tấm huy hiệu, nguyên chủ đã lấy nó đi.
Đây cũng là khỏi đầu cho toàn bộ cốt truyện.
Bởi vì tấm huy hiệu hoa hồng này chính là biểu tượng cho huyết thống hoàng thất của Sylvie.
Trong cốt truyện gốc, vào ngày thứ hai của cuộc thi, những người từ Orlans sẽ đến tìm kiếm chiếc huy hiệu này, người sở hữu chiếc huy hiệu đương nhiên được coi là một người mang huyết thống hoàng gia, từ đó trở đi cô ấy đã dấn thân vào một con đường hoàn toàn khác với cuộc sống ban đầu.
Nghĩ đến đây, thần sắc Andel căng thẳng, ngày thứ hai của cuộc thi, không phải là ngày mai sao! Theo dòng thời gian, nguyên chủ đã lấy đi tấm phù hiệu!
Cô không muốn bước lên con đường giống như nguyên chủ!
Phải biết con đường mà nguyên chủ đã đi không phải đạt tới đỉnh cao của cuộc đời, người đến tìm Sylvie thật ra chẳng phải người tốt lành gì. Bọn họ chỉ muốn cướp đi huyết mạch hoàng gia trước một bước, đó chỉ là một cách mở đường cho những việc cần làm cho trong tương lai..
Sau khi nguyên chủ bị bắt đi, cô ấy đã bị giam cầm, chẳng khác gì một con rối. Mãi về sau, nguyên chủ mới thức tỉnh năng lực ma nữ hắc ám, khiến mọi thứ thay đổi. Tuy nhiên, nguyên chủ cũng đã rơi vào vực sâu của yêu ma, trở thành ma nữ độc ác nhất cũng sẽ làm bước đệm để nữ chính nâng cấp trong việc chiến đấu với quái vật. Sau khi bị nữ chính đánh bại cô bị phong ấn phía dưới thánh đường, cả ngày lẫn đêm bị thánh quang hành hạ, sống không bằng chết.
Sau khi Sylvie được nhận vào trường Orlans, tiếp tục cuộc sống của mình, thu hút được sự ưu ái của rất nhiều thanh thiếu niên quý tộc của Đế quốc, sau khi trừng phạt ma nữ độc ác Andel, cô ấy trở thành viên ngọc sáng nhất của Đế quốc.
Cảnh ma nữ bị tra tấn hiện lên trên màn hình không đẹp lắm, chỉ mới tưởng tượng ra thôi mà đã khiến Andel cảm thấy đau đớn. Cô rùng mình, nhón chân đi ra phía cửa, nhìn xung quanh có ai không rồi chạy về, cô không muốn làm ma nữ, cô không thể, tuyệt đối không, từ chối nhận loại danh xưng này.
Bộ quần áo cô đang mặc là váy đen trắng do tu viện phát, cô sờ soạng trên người mình một lần, cũng không sờ thấy cái gì, vì thế cô nghĩ một chút, rồi bắt đầu nhìn xung quanh giường để tìm huy hiệu mà nguyên chủ đã giấu kín, quả nhiên cuối cùng cô đã tìm thấy một vật cứng ở góc gầm giường.
Andel vui mừng trong lòng, lấy nó ra xem xét, quả thật là hình hoa hồng chính là biểu tượng chủ đạo của cốt truyện.
Cô không chút do dự cầm tấm huy hiệu đi về phía giường của Sylvie, khi xung quanh không có ai, cô muốn đặt tập huy hiệu bên dưới gối của Sylvie, bằng cách này, nếu ngày mai thực sự có người đến, thì chiếc huy hiệu rách nát này chẳng có liên quan gì đến Andel! Andel có thể bình yên đến trường, thoát khỏi số phận làm ma nữ bóng tối!
Tuyệt!
Tuy nhiên, ngay khi cô chuẩn bị bỏ huy hiệu xuống, lùi về phía sau, thì tiếng hét của một cô gái đột nhiên truyền đến từ phía cửa: “Trời ơi! Andel, cậu đang làm gì vậy! Đó là giường của Sylvie mà!”
Vẻ mặt của Andel đanh lại, cô đã nhét chiếc huy hiệu ngay dưới gối của Sylvie, mặc kệ tiếp đó có phát sinh ra chuyện gì, dù ai yêu thích cái huy hiệu này ai muốn lấy nó đi, cô tuyệt đối không muốn cầm nó nữa
Tiếng hét của cô gái rất nhanh chóng thu hút rất nhiều người, Andel quay lại, nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc đã xuất hiện ở phòng thi đang ở trước mặt cô, họ nhanh chóng bao vây cô.
Người dẫn đầu là cô gái tóc đỏ vừa nói là cô “nói dối” trong phòng thi, cô gái vẫn còn tàn nhang trên mặt, nên khi nhìn thấy khuôn mặt gần như không tì vết của Andel, trong mắt cô gái tóc đỏ hiện lên sự ghen tị, nhưng lập tức bị bao phủ bởi sự kiêu ngạo và khinh thường, lớn tiếng nói: “Andel, cậu muốn trộm đồ của Sylvie à?”
Sự giễu cợt và trào phúng dồn về phía cô, nhưng cô gái đứng bên cạnh cô gái tóc đỏ thì lại có chút không thể tin được, cô ấy có mái tóc đen và đôi mắt xanh lục giống hệt như Andel, nước da trắng như ngọc, có sự dịu dàng giữa lông mày và trong mắt, giọng nói trong trẻo ngọt ngào: “Andel, chắc là có hiểu lầm thôi đúng không? Hãy giải thích với mọi người đi.”
Ngay lúc Andel đang muốn mở miệng, thì cô không ngờ giọng nói hệ thống đã biến mất từ lâu lại đột nhiên xuất hiện!
[Một khoảnh khắc thú vị đã xuất hiện! Vui lòng chọn câu trả lời mà bạn nên thực hiện vào lúc này từ ba lựa chọn sau đây! Xin lưu ý rằng, bạn phải tìm một lựa chọn hợp lý cho tất cả những thay đổi trước đây của Andel và hành vi hiện tại của bạn, nếu thất bại sẽ dẫn đến cái chết.]
Cùng lúc đó, trước mặt của cô xuất hiện mấy cái đáp án để chọn.
[A. Ôm lấy đùi Sylvie khóc lóc kêu mình là đệ đệ, mình sai rồi, cầu xin Sylvie tha thứ cho mình.]
[B. Hướng tất cả mọi người tuyên bố, cô mới là chân chính đại ca của cái tu viện này, cô muốn đổi giường với Sylvie, cái góc tồi tàn kia ai muốn đến đó thì đến dù sao cô cũng muốn đi.]
[C. Trở về hai mươi phút trước, là thời điểm mới vừa ra khỏi phòng thi.]
Andel:....? ? ? ?
Cái này là trò chơi dở tệ gì vậy, nếu bạn không phải đại ca thì là đệ đệ sao, tại sao lại không thể văn minh, dựa vào sự yêu thương của bảo vệ mình? Cô tuyệt đối không thể làm đệ đệ được, nhìn vẻ mặt và ánh mắt của những người trước mặt, Andel cho rằng làm đại ca là một lựa chọn… đi tìm cái chết.
Thế nên cô không chút do dự mà chọn C.
Trò chơi tua lại.
Andel đã hiểu rõ tình huống, cũng không muốn lãng phí thời gian nữa, ra khỏi phòng thi, một đường chạy về phòng ngủ, lấy ra phù hiệu lao tới giường Sylvie.
Chỉ cần cô chạy đủ nhanh! Kịch bản liền sẽ không đuổi kịp cô!!
“Tôi vừa thi xong đã thấy cậu có gì đó không ổn! Quả nhiên là cậu có vấn đề!” Thanh âm quen thuộc lại một lần nữa vang lên: “Tôi cảm thấy cậu tại sao lại nộp bài nhanh thế, thì ra là như thế! Andel cậu, có phải cậu lại muốn trộm đồ của Sylvie hay không?”
Hình ảnh quen thuộc một lần nữa lại hiện ra, 3 lựa chọn lại hiện ra trước mặt.
Andel:.....
Mẹ nhà ngươi, vì cái gì.
Cẩu hệ thống, ngươi không phải là người mà!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hệ thống: A, ta vốn không phải là người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro