Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: ĐI LÀM

         Những tia nắng đầu tiên bắt đầu ló dạng xoá tan đi cái lạnh buổi đêm cùng những giọt sương trên cành lá. Khẽ nhíu mài từ từ mở mắt để quen với ánh sáng , tôi ngồi dậy. Đêm qua chắc do mệt nên giấc ngủ của tôi không đứt quãng do sự chênh lệch múi giờ nhưng nó không sâu , điều đó khiến cho tôi có một chút mệt mỏi. Thật nhanh sau đó, tôi lấy lại tinh thần, bước xuống giường bắt đầu một ngày mới thật tốt. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi ra khỏi nhà chạy vài vòng quanh khu chung cư sẵn tiện mua gì đó ăn lót dạ rồi đi làm.
          Nhìn mình trong gương qua mấy năm, tôi cũng thay đổi ít nhiều. Từ cái vẻ mặt hiếu thắng, thiếu suy nghĩ của một người 17 tuổi,  thì giờ đây nó đã thay bằng vẻ mặt lạnh lùng cương nghị đầy quyết đoán. Giờ nghĩ lại thấy ông bà xưa nói cũng đúng , càng lớn con người ta càng bớt đi vẻ vô tư vô lo , để suy nghĩ nhiều thêm về nhiều thứ xung quanh và có trách nhiệm với những việc mình làm hơn. Khẽ mỉm cười với suy nghĩ của bản thân, tôi vặn khóa nước, để từng dòng nước lạnh xả thẳng vào người cuống trôi hết mồ hôi và cả cái lừ đừ, mệt mỏi lúc mới thức. Lấy khăn lau mái tóc ngắn được cắt tỉa gọn gàng của mình, tôi dùng thêm chút gel chải nó gọn gàng. Tôi chọn cho mình bộ vest xám ,áo sơ mi đen caravat sọc xám kết hợp cùng với đôi giày công sở đen bóng loáng và đồng hồ da đen tạo điểm nhấn. Thấy mọi thứ đã ổn, liếc nhìn đồng hồ trên tay tôi nhanh chóng cầm lấy cặp táp bước ra khỏi nhà khóa cửa lại . Xuống kêu một chiếc Uber đến chỗ làm.
           Đứng trước trụ sở của I.O.B ở quận 1 là một toà cao ốc lớn chẳng thua gì trụ sở chính ở Log Angeles . Tôi tự tin bước vào đi thẳng đến bàn lễ tân, mỉm cười xả giao, tôi nói :
       _" Chào cô, tôi muốn gặp giám đốc Hà mong cô chuyển lời "
       _" Vâng, nhưng cho hỏi anh có hẹn trước không ạ? Vì giám đốc Hà chưa đến " sau mấy giây đứng ngẩn người, một trong hai cô lễ tân lên tiếng trả lời tôi
           Quan sát sơ lược thái độ làm việc của nhân viên ở đây, tôi nhăn mặt, thể hiện sự không hài lòng cực cao
      _ " Không sao, tôi có thể ngồi đây đợi , phiền cô khi gặp giám đốc Hà đến nhắn với anh ta lên phòng tổng giám đốc  tìm tôi " thu lại nụ cười vừa rồi, tôi nói với cô lễ tân
            Không đợi cô ta đáp lời tôi đi thẳng đến thang máy chuyên dụng lên thẳng phòng làm việc. Tôi gọi cho trưởng phòng kinh doanh và trưởng phòng nhân sự đem toàn bộ hồ sơ kinh doanh trong 5 năm gần đây cùng một số video từ camera giám sát lên phòng tôi Chừng 1 tiếng  sau có tiếng gõ cửa . Cốc..cốc..cốc
     _ " Mời vào " tôi nói vọng ra
           Nghe tiếng mở cửa tôi từ từ xoay ghế lại. Đứng trước tôi là một người đàn ông cao to khuôn mặt khá anh tuấn, anh ta mặt vest đen, khi gặp tôi mặt anh ta trong tái xanh. Không khí trong phòng giờ đây khá ngột ngạt, sự im lặng bao trùm đến đáng sợ nói đúng hơn cảm giác đáng sợ này dành cho người đang đứng trước mặt tôi kia. Gác chéo chân này sang chân kia tựa cả người vào ghế, tôi nhìn anh ta nói :
     _ " Chào giám đốc Hà, lâu rồi chúng ta gặp nhau nhỉ " tôi cười như không cười nhìn thẳng vào mắt anh ta.
     _ " Chào tổng giám đốc " khó khăn lắm người họ Hà vừa được hỏi  mới có thể cất tiếng trả lời.  Người đang ngồi trên ghế kia đang nhìn anh ta thật đáng sợ. Lúc nãy khi vừa bước vào nghe lễ tân bên dưới nói có một anh chàng đẹp trai nào đó tìm kêu anh lên thẳng phòng tổng giám đốc , anh đã có dự cảm không lành ai lại cả gan ngang nhiên dám hẹn anh đến căn phòng đó chắc là một nhân vật không bình thường Lại nghe người kia đi thẳng vào thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc cảm giác bất an càng dâng lên có khi nào tổng giám đốc mới hôm nay đi làm. Và điều  anh sợ đã thành sự thật, người kia đi làm, anh không ngờ tổng giám đốc mới này lại siêng năng đến vậy . Giờ đây đứng trước người kia sống lưng anh không khỏi toát mồ hôi lạnh.
    _ " Anh biết tại sao tôi kêu anh lên đây không " vẫn giữ gương mặt bình thản tôi nói ánh mắt dời xuống nhìn bảng báo cáo tình hình làm việc của công ty trong 2 năm qua không khỏi nhíu mài.
    _ " Dạ... Dạ … Dạ " giám đốc Hà mãi ấp úng lát sao mới nói thêm được vài chữ nữa " Dạ do tôi … đi trễ ạ" trên trán anh ta xuất hiện tầng mồ hôi mỏng
    _ " Tốt " phun ra một từ, tôi gấp tập hồ sơ lại nhìn anh ta nói tiếp " Anh biết tôi ghét nhất là gì không "
     _" Dạ … không " anh ta cúi mặt
     _" Đi trễ, tôi ghét nhất là đi trễ. Đây là công ty chứ không phải cái chợ muốn vào lúc nào vào ra lúc nào ra " tôi cao giọng mặt khẽ đanh lại
    _ " Xin lỗi tổng giám đốc, tôi sẽ không có lần sao nữa " anh ta ngẩng mặt lên nhìn tôi cuống quýt xin lỗi
    _" Còn có lần sau " tôi bước ra khỏi ghế
    _" Dạ không, không có lần sau đâu " anh ta đi theo sau tôi , giọng run run.
    _" Tốt, giờ anh theo tôi xuống sảnh, sẵn anh đi thông báo các phòng ban tập hợp các nhân viên xuống sảnh cho tôi "
     Khoảng 15' , tất cả các nhân viên đã tập hợp đông đủ dưới sảnh. Tôi đi từ thang máy ra ,đưa tầm mắt nhìn tổng quát những người ở đây một lượt rồi cất giọng :
    _ " Chào mọi người, tôi tên Lê Dĩ An, chắc mọi người đã nghe thông báo từ hôm nay tôi sẽ là tổng giám đốc chi nhánh của I.O.B ở Việt Nam " tôi ngừng một chút.
    Ở dưới bắt đầu tiếng xì xào bàn tán về tôi, đại loại như :
   _ " Ôi tổng giám đốc đẹp trai quá "
   _ " Anh ấy lạnh lùng quá "
    _" Thôi xong, tôi nhìn tổng giám đốc hiện tại, đợt này chúng ta khó sống "
Pla... Pla, tôi vỗ tay ra hiệu mọi im lặng rồi nói tiếp :
   _" Như các bạn đã biết tập đoàn của chúng ta là một tập đoàn đa quốc gia . Công ty chúng ta  là một trong những trụ sở của I.O.B trên toàn thế giới. Để xin được vào đây không phải dễ và mức lương thưởng ở đây thì  khá hậu hĩnh so với các công ty khác. Nhưng doanh số của chúng ta so với các chi nhánh ở các nước khác thì khá thấp so với mức chỉ tiêu đã đặt ra. Chung quy là do thái độ làm việc của mỗi người " tôi nhìn thẳng vào từng người bên dưới.
    _" Chúng tôi vẫn ngày ngày đi làm cống hiến cho I.O.B phát triển sao tổng giám đốc lại nói chúng tôi như thế "
    _" Phải đó ","phải đó "
    Vài người trong đó bất mãn, tôi nhìn họ ánh mắt đanh lại bấm chiếc điều khiển trong tay về máy chiếu phía trước. Khung cảnh trong đó thật hỗn loạn, nhân viên thì tụ năm tụ bảy bàn tán xôn xao, còn mấy anh thì hút thuốc cà phê ngay trong phòng làm việc, các bịch thức ăn thì để bừa bãi, đi trễ về sớm. Trên đó còn có cả list danh sách ngày nghỉ của nhân viên tháng 30 ngày mà mỗi nhân viên nghĩ gần chục ngày. Tất cả bên dưới im bật há hốc miệng nhìn người phía trước. Họ không còn gì để chối cãi nữa
   _" Tôi không biết mọi người làm việc với tổng giám đốc trước như thế nào nhưng với tôi mọi thứ phải rõ gàng . Công ty có nguyên tắc của công ty chứ không phải cái chợ muốn vào thì vào ra thì ra muốn làm gì thì làm. Từ nay về sau tôi sẽ dựa vào năng lực của từng người và thái độ với công việc của từng người để đánh giá các bạn ở đây có đủ điều kiện làm ở đây hay không. Và tôi yêu cầu chấm dứt ngây tình trạng coi nơi đây là nơi cà phê hay chỗ tụ tập của các bạn, tôi bắt gặp một người trong số các bạn thôi dù có thành tích công lao như thế nào thì cũng ôm hồ sơ ra khỏi đây mà nơi đây không nhận thì các bạn cũng chẳng đi nơi nào làm được. Còn nữa, tôi ghét nhất là đi trễ, không đúng giờ giấc , nghỉ không phép. Từ nay có ai trong đây đi trễ 3 lần hay nghĩ việc không lý do ngoại trừ nhà có tang, bệnh, ốm của mình hay người thân tất cả các trường hợp khác đều bị đuổi việc,trường hợp của giám đốc Hà vì chưa biết nên không bị đuổi việc nhưng anh ta sẽ bị khiển trách trước mặt mọi người và bị trừ 50% ngày lương làm việc hôm nay . Tất nhiên có phạt sẽ có thưởng, các bạn ở đây nếu làm việc tăng ca khi công ty có nhiều hợp đồng thì sẽ được hưởng trọn một ngày lương. Ngoài ra vào các dịp lễ, tết các bạn sẽ được các đãi ngộ hấp dẫn từ công ty. Và có tin vui cho các bạn nếu doanh số từ nay đến cuối quý tăng 15% thì tôi sẽ thưởng nóng cho các bạn một chuyến du lịch. " tôi kết thúc lời nói của mình trong khi bên dưới im bật không một tiếng động.
       Mọi người bên dưới nghe lạnh toát cả sống lưng, họ không ngờ con người trước mặt này lại kinh khủng đến vậy. Để xin được làm ở đây đã là mơ ước của bao người với mức lương hậu hĩnh chế độ đãi ngộ cao cùng tiềm năng phát triển lớn  nhưng nếu bị đuổi chắc cũng sẽ không nơi nào dám nhận bọn họ. Tổng giám đốc này thật lạnh lùng, quá nghiêm khắc mới hai mươi mấy tuổi mà đã leo lên đến vị trí này cũng không phải dạng vừa. So với người tiền nhiệm thì người này khó hơn rất nhiều. Thôi thì gắng mà làm, dù gì cũng có thưởng mà. Mọi người giải tán về phòng bắt tay vào làm việc của mình vì họ không muốn bị đuổi việc một phần họ cũng mong chờ phần thưởng mà tổng giám đốc đã nói.
         Tôi cũng bắt tay vào làm việc sau khi đã chấn chỉnh lại thái độ của nhân viên. Gần 2 tháng trời, tôi đầu tắt mặt tối, suốt ngày vật lộn với mớ giấy tờ, các buổi họp nhỏ thảo luận với các trưởng phòng hay nhân viên,  rồi xem dự án, phê duyệt kết hoạch. Nhân viên thì làm thâu đêm , tổng giám đốc cũng vậy. Đổi lại chúng tôi giành được 3 dự án xây dựng khu chung cư cao cấp và một khu quy hoạch nhà giá rẻ. Cùng vài hợp đồng với các nhãn hiệu cao cấp, doanh thu đạt tới 20% vượt mức chỉ tiêu ban đầu đề ra . Hôm nay tôi cho cả công ty nghĩ sớm và thưởng 1 tháng lương cho tất cả nhân viên vì công sức mà họ đã bỏ ra. Lúc đầu họ không thích tôi vì cho rằng tôi ngạo mạn,  nhưng sau một thời gian làm việc chung thì họ đã bắt đầu thay đổi cái nhìn về tôi và chúng tôi ngày càng gắn bó hơn.
      Reng... Reng... Reng .Tiếng chuông điện thoại vang lên là một số điện thoại lạ, khẽ nhăn mài ai gọi tôi đây, tôi bắt máy
   _" Alo, Dĩ An xin nghe "
  _"……" bên kia không có tiếng trả lời, tôi lịch sự hỏi lại một lần nữa
  _" Alo, xin hỏi ai thế, nếu không bắt máy thì tôi tắt máy đây "
  _" Hahaha" bên kia đột nhiên cười lớn, đến bây giờ thì tôi thật sự bực rồi đấy
  _" Xin hỏi ai thế " giọng tôi gắt lên
  _" Tao, Tùng nè làm gì gắt lên ghê vậy mạy " thằng tùng ha hả cười trong điện thoại
  _" Thằng quỷ, gọi không nói chuyện ai biết ai " tôi thở phào ,lấy lại bình tĩnh nói chuyện với nó nếu không tôi sẽ chửi nó tơi bời quá
  _" Chọc mày chơi , ai biết mày sắp nổi điên đâu " nó tiếp tục cười
  _" Gọi tao chi " tôi vào thẳng vấn đề chính tránh khỏi trò đùa dai của nó
  _" Gọi xem mày bốc hơi chưa từ bữa giờ về cũng mấy tháng có gặp mặt mũi mày đâu "
  _" Uk, bữa giờ bận công việc ở công ty , mới rảnh tay đây "
  _" Giờ rảnh không, hôm nay mấy đứa hẹn ở cửa hàng coffe của Như, tụ tập đông đủ, mày đi không "
  _" Ok, mày qua công ty I.O.B rước tao đi, tao đợi "
    _" Ok, tao đang ở gần đó "
    Tút.. Tút... Tút. Không khỏi lắc đầu ngán ngẩm với thằng bạn của mình. Tôi thu xếp hết giấy tờ bỏ vào cặp rồi lấy chiếc áo máng sau ghế mặc vào thang máy bấm nút đi xuống dưới. Tôi tự thưởng cho bản thân một buổi vui chơi sau khi trở về đây vậy. Trong tâm cũng có chút nóng lòng muốn gặp lại nhóm bạn sau gần 9 năm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro