Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

99,9%


"Em xin lỗi vì chưa thể giúp anh với Ảo thuật," - Sakura nói trong khi cố gắng khớp độ dài sải chân của mình với anh.

"Hừm, đừng lo," - Kakashi cười với cô. Vấn đề mất trí nhớ của anh không hẳn là một vấn đề đáng cười và nó càng kéo dài thì càng khiến anh lo lắng, nhưng anh không thể làm được. Anh đã bao giờ hạnh phúc như thế này chưa?

"Em cũng muốn kiểm tra cánh tay của anh,"  - cô nói thêm với vẻ mặt nghiêm túc rất dễ thương. Anh muốn véo má cô và vò tóc cô, nhưng đó là điều anh đã làm với một đứa trẻ chứ không phải với một người phụ nữ như cô.

"Bất cứ lúc nào, thật đấy. Cánh tay hay bất cứ thứ gì khác mà em muốn kiểm tra." - anh cười.

"Ồ, ý em  là... một cách chuyên nghiệp và những viên thuốc. Em cũng không quên về những viên thuốc mà em đã hứa sẽ phân tích. " - cô hơi đỏ mặt.

"Mhm,"-  anh gật đầu.

Sakura ném cho anh một cái nhìn cáu kỉnh. Được rồi, Kakashi đang rất mất tập trung nhưng anh đã nghe thấy những gì cô đang nói. Cánh tay, viên thuốc, Ảo thuật và anh đã không quên về điều gì đó quan trọng? Điều gì đó mà anh định nói với cô... đừng bận tâm.

"Tại sao ... tại sao anh  lại cười như thế?" - cô hỏi.

"Bởi vì chúng ta đã làm tình trong văn phòng của em và ta thích nó rất nhiều." - anh trả lời ngay lập tức.

"Psssst," - cô rít lên, điên cuồng quay đầu lại để kiểm tra xem có ai ở gần đây không và may là không có. Kakashi không cần phải là một ninja cảm nhận để biết rằng hành lang đang trống không và ...

"Dừng lại,"-  anh nói và nắm lấy vai cô.

Cô quay về phía anh với một cái nhìn đầy thắc mắc.

"Xin lỗi nhưng ta thực sự cần hôn em một lần nữa," - anh thì thầm và cúi xuống áp môi mình vào môi cô. Ah, sự mềm mại và ấm áp của cô đã khiến anh kéo cô vào trong, anh muốn cảm nhận cơ thể tuyệt đẹp đó trên cơ thể anh. Mặc dù là vậy nhưng bộ quần áo chết tiệt đã cản đường và đó là những gì đã xảy ra khi bạn làm mọi thứ một cách vội vàng: Nó khiến bạn khao khát nhiều hơn.

"Chúng ta phải đi xuống. Tsunade có thể đang tìm chúng ta, " - Sakura nói sau khi anh buông tay và đeo mặt nạ lên. 

"Không phải em đã nói là sẽ mất vài giờ mới có kết quả sao?"

"Đúng là vậy..."

"Chúng ta có thể trở lại văn phòng của em và em có thể kiểm tra ... cánh tay của ta?" - Kakashi đề nghị. 

"Thôi đi,"-  Sakura cười khúc khích.

"Em có thể không nhìn thấy nó qua lớp mặt nạ nhưng ta đang bĩu môi," - anh nói với cô.

"Đ... được rồi," - cô đồng ý.

Họ chưa tiến xa được bao lâu trên hành lang thì đã trở lại văn phòng trong vòng vài giây.

"Nếu em muốn cởi đồ trước mặt ta một lần nữa thì ta sẽ không phiền đâu. Và lần này em có thể làm chậm hơn một chút không?" - Kakashi nói và ngồi xuống ghế với vẻ chờ đợi. 

Sakura thì thầm điều gì đó trong miệng nghe có vẻ giống như từ 'vô liêm sỉ', tuy nhiên, cô vẫn làm theo và dành thời gian thân thiết của mình với những chiếc cúc áo khoác y nhẫn giả cho đến khi anh cảm thấy sẵn sàng để quát tháo cô hãy nhanh lên. Việc cô biết cách chọc ghẹo anh như thế này là một bất ngờ thú vị nhưng nó cũng đi kèm với một sự  thiếu kiên nhẫn lạ lùng mà anh thậm chí còn không nhận ra là mình có.

"Ta sẽ phạt em nếu em tiếp tục như thế này," - Kakashi thì thầm lo lắng khi cô cởi đến chỗ áo ngực của mình và chỉ luồn ngón tay vào bên dưới dây thun mà không rõ ràng là muốn cởi nó ra hay không. Và rồi anh đóng băng hoàn toàn khi cô di chuyển ngón tay của mình đến núm vú để xoay chúng và nhìn anh một cách mãnh liệt. Sakura di chuyển một tay xuống quần lót của mình tiếp theo.

Kakashi sẽ sớm bị kích thích. Chậm rãi có lẽ sẽ phải để lúc khác vì anh cần có cô ngay bây giờ.

"Đến đây," - anh nói.

"Anh có thích...," - cô bắt đầu nhưng anh nắm lấy cả hai cánh tay của cô ngay khi cô đứng gần đủ và kéo cô vào lòng anh, luồn lưỡi vào miệng cô một cách điên cuồng cố gắng kéo quần xuống nhưng điều đó không được suôn sẻ cho lắm nên anh bật dậy, quàng chân cô quanh giữa thân khi hai tay cô vòng qua cổ anh và cuối cùng cũng có thể thoát khỏi lớp vải khó chịu trên người anh. Bây giờ đến phần trên của cô nhưng những thứ đó dù sao thì cũng không cần thiết vì anh sẽ ném chúng khắp phòng.

Kakashi nắm lấy mông cô và cảm nhận được sự ướt át của cô trên bụng dưới của anh, nhanh chóng đè người cô xuống một cách vô thức để anh có thể đút vào, lúc này không có sự bó chặt nào mà chỉ có sự sẵn sàng đáp ứng  khi anh đút hết vào bên trong khiến cô rên rỉ theo cách kích thích của riêng cô. Kakashi dùng hai tay đặt phía sau cô để di chuyển phần dưới của cô qua lại theo nhịp điệu mà anh thích, chỉ là muốn nhanh hơn và điều này sẽ khiến anh nhanh chóng bị hạ gục.

Anh khá chắc rằng mình sẽ thua một trận đấu trước Sakura nhưng anh có vẻ bất ngờ về phía mình khi biết cách gian lận.

Thúc mạnh vào người cô để cô không thể cử động rồi sau đó anh bế cô đến bàn và đặt cô ngồi trên tay mình. Lén ngón tay cái đến gần lỗ nhị của cô và truyền một ít chakra vào đầu ngón tay và khi anh di chuyển đút nó vào trong thì anh sử dụng nó để kích thích điểm khoái cảm bên trong cô.

"Ohh..hhh," - Sakura thở hổn hển và giật mạnh và trong vòng tay anh, sau đó anh nhanh chóng lấy lại lợi thế để di chuyển với tốc độ mà anh muốn. Tình dục cho đến ngày nay là thứ thỏa mãn nhất khi anh có thể đạt đến giai đoạn đó trước khi ra, giống như đang đứng trên mỏm đá dốc khi đang kiễng chân và nghiêng người về phía trước để nhìn xuống nhưng không thể rơi xuống. Có vẻ như đó là một thử thách khá lớn đối với Sakura vì với cô, anh thiếu kiên nhẫn hơn những gì anh biết, nhưng bất chấp sự chậm trễ đặc trưng của mình, Kakashi vẫn yêu những thứ thực sự thách thức anh.

Một ngón tay có chakra vo ve giữ lấy điểm khoái cảm của cô ở phía trước đem lại cho anh thêm một khoảng thời gian tiếp theo, nhưng anh đang cố lừa ai cơ chứ? Điều này sẽ không kéo dài được bao lâu ngay cả với những thủ thuật nhỏ này. Nó giống như cơ thể của anh muốn được chung đụng với cô nhiều lần nhất có thể trong một khoảng thời gian ngắn để đề phòng trường hợp đây là cơ hội duy nhất để họ được ở bên nhau. Đó là sự tuyệt vọng mà anh chỉ biết đến sau chiến tranh, khi ngày mai không phải là một thứ có ý nghĩa, nơi cái chết và sự chia ly là thực tế duy nhất. Chẳng bao lâu sau, anh đã phóng ra chất dịch màu trắng một cách mạnh mẽ như lần đầu tiên và cùng với nó là một phần linh hồn khác của anh.

Ngay sau khi lấy lại hơi thở, anh lại nhấc bổng cô lên và quay lại ngã xuống ghế, ôm cô vào lòng thật chặt trong suốt thời gian đó. Rúc vào tư thế ngồi với cô áp vào người anh vẫn tốt hơn, nhưng anh ước gì có một chiếc giường sẽ thích hợp hơn, một chiếc giường thật lớn trong một ngôi nhà ngập tràn ánh nắng trong rừng, nơi có không khí mát mẻ và trong lành. Kakashi sẽ không rời khỏi chiếc giường đó chừng nào cô còn ở trên đó dù thậm chí có phải cho chó con ăn thì anh cũng sẽ không đi. Chúng đủ thông minh để tự mình kiếm thức ăn nên anh sẽ được làm tình với cô hàng giờ và...

"Anh có đặc biệt giỏi trong việc này không?"-  Sakura thì thầm tựa vào cổ anh, đưa anh trở về từ nơi thực tại xen lẫn bắt đầu mộng mơ.

"Ta e rằng chỉ ở mức trung bình thôi."-  anh cười khúc khích.

"Anh luôn luôn quá khiêm tốn. " - cô nói.

"Ta hứa sẽ không bao giờ khiến em thất vọng và ta luôn có thể học hỏi thêm." -  anh nói.

Bản thân nó đã là một lời hứa. Một lời hứa rằng nó sẽ tiến xa hơn, rằng anh sẵn sàng ngủ với cô dù cho bao nhiêu lần đi chăng nữa nếu cô đồng ý. Những gì Sakura đã nói trước đây đã đủ tốt để phá hủyKakashi có thể tạm thời đánh lừa bản thân để tin rằng cô thực sự sẽ rời bỏ Sasuke. Trên đường đi, khi sự thật khiến việc nói dối với bản thân trở nên khó khăn hơn thì anh sẽ thu thập những mảnh trái tim tan vỡ của mình và gắn chúng lại với nhau. Anh đã sống mà không cần có Sakura trong nhiều năm của cuộc đời mình và nó sẽ không thể giết chết anh nếu không tiếp tục sống với cô nữa, phải không? Bây giờ suy nghĩ có thể đau đớn nhưng giống như mọi thứ trong cuộc sống của anh, Kakashi sẽ có thể tiếp tục.

Còn bây giờ, anh chỉ muốn ôm cô, hít trọn mùi hương của cô, nghịch một vài lọn tóc của cô và làn da của cô, nó rất mềm mại và quý giá, anh gần như sợ phải chạm vào nó bằng những ngón tay bị xỉn màu vì cầm vũ khí và giết người.

Anh có nên nói cho cô biết anh đang cảm thấy thế nào không? Đó là một suy nghĩ đột nhiên mang lại sự lo lắng vô cùng đáng kể. Anh bắt đầu thử nghiệm những từ ngữ ấy trong đầu mình. Sakura, ta yêu em .

Ta yêu em đến đau đớn.

Và ... ta nghĩ ta muốn có con với em .

Ôi trời, không , Kakashi co rúm người lại. Anh không muốn tạo thêm gánh nặng cho cô với những cảm xúc và suy nghĩ ngớ ngẩn của mình. Có con sao? Anh thậm chí có thể bắt đầu hình dung ra những trách nhiệm sẽ phải đi kèm với điều đó và nó khiến anh phải tự cười nhạo chính mình.

Anh vùi mặt vào tóc cô, sẵn sàng để quên đi mọi thứ khác và tận hưởng những gì anh đang có trong tay lúc này. Anh thậm chí đã ngủ quên giữa chừng khi nghĩ về ngôi nhà của họ trong rừng.

"Việc giải trình tự đã xong!" - Cô thở hổn hển sau một lúc làm anh giật mình tỉnh giấc.

"Em có cảm thấy gì không?" - Anh đã rất ấn tượng.

"Bộ rung của em đang kêu," - cô thở dài. Trên sàn nhà dưới chân họ và bên trong túi của cô  và bây giờ anh cũng cảm thấy nó.

"Ta đoán điều đó có nghĩa là chúng ta phải mặc quần áo." - anh ngáp. 

"Em đoán vậy," - cô thở dài, tách mình ra khỏi anh.

Một lúc sau, cô kiểm tra quần áo của mình.-  "Này, anh đã xé toạc quần lót của em!" 

"Có lẽ em không cần đến quần lót đâu." - anh nhún vai.

"Nhưng điều đó không hề thoải mái chút nào! Em còn có một ca khác nữa!" - cô phàn nàn.

"Vậy thì ta sẽ khâu nó lại cho em, nếu em lấy cho ta kim và chỉ."-  anh nói. 

"Ý em không phải vậy," - cô cau mày.

"Ồ, nhưng ta thì có đấy," - anh cười.

Vẫn còn cau có, cô đi đến bàn của mình và lấy ra một bộ may vá từ một trong các ngăn kéo.

"Ý anh là nó?" - cô hỏi lại.

"Phải." - anh nói, chìa tay ra.

***************************************

"Vào đi, Kakashi, ngươi cũng vậy vì ngươi dường như cũng dính dáng đến vấn đề này. " - Tsunade cau mày nhìn họ từ phía sau chiếc bàn lớn của mình.

Kakashi trông như muốn ở bất cứ đâu khác nhưng trừ ở đây, nói một cách dễ hiểu là... nó sẽ rất khó chịu. Kakashi, người biết may đồ lót như một chuyên gia. Kakashi với mái tóc thậm chí còn rối hơn bình thường. Thảo nào Sakura thích nắm chặt mái tóc đó đến vậy và đôi tai của anh, cô rất thích đôi tai của anh.

Tsunade đã đặt Sasuke ngồi trên xe lăn. Chồng cô đã rất cố gắng để không làm ra vẻ mặt ngạo mạn nhất, khinh thường nhất của cậu ấy nhưng Sakura lại cảm thấy sự khó chịu trước đó của cô lại tăng lên. Cô chắc chắn có điều gì đó không ổn với cậu ta, có vẻ như Ssuke đang che giấu điều gì đó và điều đó khiến cô sợ hãi.

Tôi nên cảnh báo Kakashi. Đáng lẽ tôi nên nói chuyện với anh ấy thay vì chỉ... chỉ... Sakura cảm thấy miệng mình ứa nước khi ký ức về cơ thể mạnh mẽ của anh đâm vào cô. Thật khó để tập trung với anh trong phòng.

"Kết quả kiểm tra đây rồi, chúng ta đã xét nghiệm máu của Sarada và kết luận chắc chắn rằng đến 99,9% Uchiha Sasuke là cha của Sarada." -  Tsunade nói một cách dứt khoát, nhìn vào tờ giấy trên tay như thể cô cũng ước mình ở nơi khác ngoài nơi này. 

Có một chỗ trên sàn mà Sakura rất tập trung vào để không phải nhìn thấy biểu hiện thương hại của bất kỳ ai. Cô đã nghĩ rằng bằng chứng thực sự sẽ không thể thay đổi bất cứ điều gì nhưng nó đã làm và nó chính thức thay đổi theo cách kinh khủng nhất.

"Đối với người mẹ... không có sự phù hợp nào trong cơ sở dữ liệu của chúng ta. Nhưng từ vật chất di truyền mà chúng ta có thì có vẻ như mẹ của Sarada là một người của gia tộc Uzumaki và chúng ta chắc chắn khoảng 86%."-  Tsunade tiếp tục. 

Một Uzumaki? Giống như... Naruto?

"Tóc đỏ, giống như của Kushina." -  Kakashi nói khẽ. 

"Kushina là ai?" - Shizune hỏi.

"Mẹ của Naruto. Cô ấy là một người với mái tóc đỏ và là một tộc nhân Uzumaki. Kakashi, Karin có cùng mái tóc giống vậy, phải không? " - Tsunade giải thích. 

Kakashi gật đầu. - "Tôi nhớ điều đó khiến tôi thấy rất thú vị ngay lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy cô ấy. Điều đó cho thấy rằng chúng ta không biết gì về Karin. Còn em thì sao, Sasuke? "

"Cũng không. Tôi không biết gì về cô ấy, chỉ biết rằng cô ấy đã giúp Orochimaru trong các thí nghiệm của ông ta và là người quản lý Trại ẩn náu phía Nam của ông ta."-  Sasuke trả lời cộc lốc.

Sakura cố giữ vẻ mặt thẳng thắn nhưng cô muốn nhổ nước bọt vào mặt cậu ta. Có con với người phụ nữ khác đã đủ tệ rồi mà còn không biết gì về người phụ nữ đó? Sasuke đúng là người tồi tệ nhất.

Và rồi cô nhớ lại lần đầu tiên gặp Karin, người nửa sống nửa chết vì Sasuke. Có lẽ cậu ta thích hành hạ những người phụ nữ mà cậu ta muốn có con? Cô chua xót nghĩ.

"Xét về tuổi thì con bé có thể được sinh ra sau khi Xoáy Quốc bị phá hủy hoặc trước đó không lâu. Tôi sẽ hỏi xem có bất kỳ hồ sơ nào trong làng còn tồn tại hay không, với sự cho phép của ngài, Hokage. Mặc dù điều đó khó xảy ra "-  Kakashi trầm ngâm.

Tsunade gật đầu.

"Một Uzumaki và một Uchiha? Sức mạnh mà đứa trẻ này có thể giải phóng..., " - Hokage thì thầm.

"Tôi sẽ kiểm tra đứa nhóc ngay sau khi con bé cảm thấy thoải mái ở đây hơn." - Kakashi đề nghị. 

"Con bé đã có Sharingan chưa?" -  Hokage hỏi anh.

"Có thể. Đứa trẻ đã có dấu hiệu bị chấn thương vậy nên chúng tôi sẽ phải dạy con bé cách sử dụng nó một cách an toàn " - Kakashi thở dài. 

Tsunade lại gật đầu. - "Việc này là khẩn cấp, hãy đi và nói chuyện với Iruka. Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn với trẻ nhỏ. Hai ngươi cũng có thể dạy dỗ con bé cùng nhau trong thời gian đầu. "

"Được rồi," -  Kakashi đồng ý và nhìn Sasuke, người giả vờ như ít nhất không bị ảnh hưởng bởi cuộc trò chuyện.

Tsunade cũng ném cho cậu ta một cái nhìn đầy thách thức. - "Cậu muốn che giấu sự tồn tại của đứa nhóc này với chúng ta sao, Sasuke? Cậu cũng biết rằng Konoha đang cố gắng để gìn giữ dòng máu gia tộc Uchiha như thế nào mà ".

"Tôi không biết về sự tồn tại của con bé. Karin là một bà điên và tôi hoàn toàn không biết bằng cách nào mà cô ấy lại mang thai với tôi " - Sasuke lạnh lùng nói. 

"Cậu không nhớ gì sao?" - Tsunade hỏi một cách sắc bén.

"Tôi chưa bao giờ chạm vào cô ấy." - Cậu nghe có vẻ ghê tởm.

Nói dối , Sakura hằn học nghĩ. Có thể cậu ta đã quên hoặc đơn giản là không muốn quan tâm .

Tsunade thở dài. - "Chúng ta sẽ làm gì với con bé đây? Chúng ta có nên gửi nó đến cô nhi viện không? "

"Không," - Kakashi nói.

Điều đó khiến Tsunade nhướng mày. - "Tại sao?"

"Sarada cần một ngôi nhà để ổn định ngay bây giờ, và với một người biết cách để đối phó với những đứa trẻ bị tổn thương, một người chuyên nghiệp, một người..." - Kakashi ấp úng khi mắt anh mở to hơn một phần để tìm kiếm Sakura.

"Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý đề nghị..." - anh nói. 

"Không phải lỗi của thầy." - cô trả lời mặc dù cô muốn hét lên.

"Sakura? Hừm. Đó là một ý tưởng tuyệt vời. Em muốn chuyên về sức khỏe tâm lý của trẻ em, mặc dù vậy nhưng nó đang hỏi em rất nhiều... " - Tsunade cau mày. 

"Tôi đủ sức để về nhà. Nếu nó là con tôi thì nó chỉ phù hợp sống với tôi thôi." - Sasuke nói.

 "Cậu sẽ phải ngồi xe lăn trong vài tuần nên cậu không thể chăm sóc một đứa trẻ nhỏ." - Tsunade nói với Sasuke một cách gay gắt. 

"Vậy thì tôi cần ai đó để giúp tôi làm điều đó..."

"Sakura? Em có nghĩ rằng em có thể gánh vác việc này? Ta sẽ cử một y tá đến để giúp Sasuke khi em có ca trực ở bệnh viện vì ta cần em ở đây. Sarada có thể trải qua một ngày với Iruka và Kakashi. Vào buổi tối và trong đêm, con bé sẽ ở bên em" - Tsunade ngắt lời.

"Tất nhiên," - Sakura nghe thấy chính mình nói nhưng tất cả những gì cô thấy là khuôn mặt kinh ngạc của Sasuke.

"Tất nhiên là em sẽ chăm sóc đứa con bị tổn thương của chồng em vì nó sẽ giúp em  có thêm kinh nghiệm khi em mở phòng khám của riêng mình." - cô nói thêm. 

Sắc thái của Sasuke đã nhạt đi và không nghi ngờ gì nữa, Sakura đã đúng. Cậu ta cũng bị mất trí nhớ nhưng không muốn thừa nhận điều đó, cậu ta đã không còn nhớ rằng họ đã kết hôn.

Tốt. Cầu mong cậu ấy sẽ không bao giờ nhớ được, Sakura cầu mong bằng cả trái tim mình. Tôi không muốn cậu ta nữa .

Nhưng gương mặt cậu ta không còn kiêu kỳ nữa mà trông Sasuke thực sự như bị sốc. Như thể... như thể cậu ta thực sự quan tâm.

Ôi Sasuke , Sakura nghĩ khi nhìn vào đôi mắt đen đầy mê hoặc ấy. Hãy để tôi đi. Làm ơn. Để tôi đi. .

[Còn tiếp...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro