Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5

Làm sao cậu có thể yêu một người như thế này? Ngọt ngào và nhẹ nhàng? Thậm chí nhiệt tình đến say mê? Hoặc là cả hai. Tất nhiên so với điều đó thì tất cả đều tốt. Bắt đầu nhẹ nhàng và rồi lại trở nên bạo lực. Một lần nữa, trìu mến đến nỗi cả người Alok như thể sắp tan chảy. Một khi bản thân đã từ bỏ lương tâm của mình, chuyển động theo cảm tính bản năng là không thể ngăn cản được.

Anh chạm đến mông Alok và sờ soạng xuống đùi. Cảm nhận được mùi tóc mềm mại chạm vào chóp mũi. Clough lần theo sống mũi rồi nhẹ nhàng hôn lên Alok. Khi đang hôn, chiếc lưỡi vốn không phản ứng của Alok bỗng giật mình phản ứng lại. Giờ nghĩ kĩ, hơi thở của thiên thần đang trở nên hơi khó khăn. Khi anh ngẩng đầu lên và buông lỏng, có thể thấy lông mi mảnh mai đối diện đang rung lên.

"Em có còn tỉnh táo không?"

Dù cho anh có hỏi thì người kia cũng không trả lời. Clough đặt bàn tay đang sờ soạng của mình vào giữa hai đùi đối phương. Người ta nói rằng khi cả hai cơ thể gần gũi sẽ tạo ra em bé, nhưng tình huống này là cái gì đây? Thiên thần đang giả vờ ngủ và cơ thể bắt đầu nao núng, bàn tay trắng nõn đang bấu víu ôm vỏ gối để tăng thêm sức lực.

"Anh biết là em đã tỉnh."

Anh bạo dạn chà sát mu bàn tay vào vùng kín của Alok. Thiên thần thở dài và khẽ mở mắt nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Này anh đang làm gì thế... cưỡng bức người đang ngủ sao?"

Giọng nói vang lên đầy phẫn nộ.

"Bây giờ thì không còn ai đang ngủ nữa rồi."

Cả hai hôn nhau một cách nhẹ nhàng. Bây giờ thì với một nụ hôn ngọt ngào, thiên thần đã không từ chối anh nữa. Clough chủ động thay đổi tư thế. Khi đang chuẩn bị lao người vào thiên thần xinh đẹp, hôn lên đôi môi và áp  chặt cơ thể của mình vào bá tước. Không rõ lí do tại sao thiên thần đột ngột bất ngờ rồi giơ chiếc gối lên và đập thẳng vào đám rối thần kinh mặt trời của Clough, thú thật nó khá là đau.

"Cười gì chứ, Anh nghĩ mình đang làm gì vậy? Tôi là bệnh nhân yếu đuối đấy. "

"Tôi đang mang thai. Ngoài ra đứa con trong bụng tôi đang mang chẳng phải con của ai khác ngoài tên dã thú như anh. Vậy mà ai đó đang cố gắng đưa cơ thể như gấu nâu đè lên người mang thai? "

"Ôi. "

Clough chưa nhận thức tất cả vì chưa mắt còn chưa được nhìn rõ điều đó. Anh đổi sang nằm nghiêng và cẩn thận để không chạm vào phần bụng. Clough kéo tấm chăn đã bị đẩy ra và đắp lại lên người thiên thần đang giận dữ. Cậu có chút buồn bã tay chân cẩn thận che lấp đi không để lộ vùng bên dưới vòng eo xồm xoàm của mình.

"Anh xin lỗi. Anh đã quên mất điều đó."

Clough cố gắng xin lỗi thiên thần đang cáu kỉnh. Sau đó anh ấy đặt lên trán Alok một nụ hôn và thả ra. Anh cũng không hề thất vọng chút nào. Tuy nhiên, điều đó cũng khiến cho cơn nhức nhối không thể nguôi. Clough nằm thẳng và nhìn lên trần nhà. Cơ thể anh như đang cố gắng giết chết nửa huyết quản của mình. Tự do hít một hơi thật sâu. Thà bây giờ đứng dậy đi ra ngoài thật nhanh còn hơn là nằm cùng nhau. Nhưng Clough muốn ở bên cạnh đối phương dù chỉ một chút. Nếu anh hít một hơi thật sâu và ghi nhớ lời bài hát của chúa trong đầu, có thể anh sẽ bình tĩnh lại. Clough cố gắng nhanh chóng lấy lại hơi thở.

Một giọng nói đầy bất mãn vang lên bên cạnh.

"Bây giờ thì anh đang làm điều gì vậy ?."

"Một đêm thật là dài. Có lẽ bây giờ anh cần phải ngủ. "

"Trời sáng đến đỉnh đầu rồi. Anh còn cố tình đánh thức một người đang ngủ ngon bằng bàn tay hư hỏng đó."

"Nhắm mắt lại đi và em sẽ ngủ được ngay thôi..."

"Tên điên, tên khốn nạn."

Clough ngạc nhiên mở mắt trước những lời chửi thề vô lý đó. Thiên thần càu nhàu rồi xoay người nằm xuống theo hướng ngược lại. Clough đã nghĩ ít nhất thiên thần sẽ rời khỏi giường. Hoặc là đi ra ngoài. Thay vào đó, bá tước quay lại và thu hẹp khoảng cách.

Không thèm nhìn lại, Alok vặn vẹo và tiến sau người về phía anh, ngọ nguậy và chạm sát lưng vào đối phương.

"Cái gì thế?"

"Sao hả, đồ ngốc."

Anh nên làm gì nếu như thiên thần dám nói những điều như vậy trong khi phần dưới, cặp mông quyến rũ đang cọ xát vào người Clough, không chỉ ép lưng vào nhau mà còn để lộ chút khe ngực mượt mà, nó gần như chạm vào cả háng đối phương?.

Clough dạng tay ra và ôm chặt lấy eo Alok. Anh áp ngực vào tấm lưng đang căng thẳng của đối phương. Cơ thể của thiên thần vừa vặn hoàn hảo như thể cả hai sinh ra là để ghép lại với nhau. Clough vùi mặt vào tấm lưng mềm mại và hít một hơi thật sâu. Người bá tước vừa ngọt ngào lại ấm áp, khiến cho anh muốn tan chảy.

Bây giờ anh không thể chịu nổi nữa, Clough muốn ăn sạch thiên thần trong lòng. Không biết bá tước đang cảm thấy thế nào, mà lại không thể giữ yên đôi chân xếp gọn gàng của mình. Khi cậu cố gắng di chuyển nhẹ nhàng, thì mông và vùng cộm phía của Clough bị cọ xát. Điều này quả thực đã làm anh thấy kích thích hơn bao giờ hết.

"Tại sao em lại làm thế, rõ ràng anh đã có thể chịu đựng được rồi."

"Đó là lỗi của anh."

"...Vậy anh có thể làm điều này với người đang mang thai không?"

"Dù đang mang thai nhưng tôi không gặp vấn đề về tình dục. Có vẻ như anh đã trở thành thái giám quá lâu vì không được thoả mãn bởi tưởng tôi là alpha nhỉ, nhưng điều đó ổn mà."

"Điều em nói có chút đúng... nhưng em có ổn không nếu bị ấn vào bụng?"

Anh muốn đáp lại sự cám dỗ táo bạo này ngay lập tức. Tuy nhiên, vì sự an toàn cho thiên thần và đứa trẻ nên Clough cần phải làm rõ nó. Đó là bởi vì trực giác của anh nói rằng nếu buộc phải dừng lại giữa chừng chắc cơ thể sẽ bị dồn máu xuống phần dưới mà chết.

"Bác sĩ cũng có nói đến việc này miễn là anh không đè mạnh lên bụng là được. "

Giọng nói sắc bén này cũng thật dễ thương. Miễn là không để bị va chạm. Sau đó thì làm tình vẫn có thể làm bình thường.

Anh quay lại và nằm xuống ngay lập tức. Clough kéo người đang hờn dỗi lại gần bên cạnh rồi đặt tay lên eo ôm lấy Alok. Thiên thần hơi giật mình rồi vùng vẫy khi tư thế của anh đột ngột thay đổi như thế. Cậu lập tức cau mày và nói với đối phương.

"Thật là một hành động đầy bạo lực."

Dù phản đối. Nhưng cậu lại không hề rời bỏ cái ôm. Sau khi duỗi người vì cảm thấy không thoải mái, thiên thần cuối cùng cũng đã chọn được tư thế thoải mái nhất. Ngồi dạng chân ra, Alok xoay hông và nhẹ nhàng xoa nắn phần trung tâm đang phấn khích của alpha. Ôi chúa ơi. Có vẻ như thiên thần không ngây thơ như anh nghĩ. Điều này cũng phải vì cả hai đã cùng nhau làm nhiều chuyện như thế để có được đứa bé.

"Em có chắc là anh có thể được làm việc này không?"

"Tôi đã chịu đựng nó trong năm tháng cho đến khi đứa bé trong bụng đạt đến trạng thái ổn định. Ngay khi có ý định làm điều đó thì anh lại bị thương."

"Anh muốn chịu trách nhiệm về nó."

"Tất nhiên là anh phải chịu trách nhiệm rồi."

Clough nắm lấy cằm thiên thần và hôn nhẹ. Thiên thần vuốt gọn mái tóc vàng bồng bềnh của mình lên và tập trung vào nụ hôn ngọt ngào. Sau đó, không có gì khác lạ khi cậu chủ động cởi sạch đồ trên người. Sau khi ném hết đồ xuống dưới đất, cơ thể ấm áp của cả hai như hoà trộn vào nhau.

***

Nhìn cơ thể của Alok từ hướng bên dưới nhìn lên là một cảnh tượng thật gợi tình. Khuôn mặt thanh tú không có chút dục vọng thi thoảng khẽ cau mày. Thiên thần nhẹ nhàng di chuyển thắt lưng của mình theo chuyển động của hạ bộ. Cơ thể cậu nóng bừng lên rồi co rút thật mạnh mẽ. Nhưng chỉ điều đó thôi là chưa đủ đối với Clough.

Anh muốn đảo ngược vị trí của mình và tấn công Alok một cách thô bạo. Nhưng Clough buộc phải chịu đựng khi nhìn vào phần bụng dưới nhô ra, đó là phần thịt mềm mại duy nhất trên cơ thể mịn màng của bá tước mà không có chút mỡ thừa. Thực tế điều này thật quá kinh ngạc khi có một sự sống thực sự khác bên trong bụng của một alpha. Không biết đứa bé sẽ thuộc giới tính nào khi ra đời nhỉ? Anh nghĩ rằng bản thân muốn có một cô con gái dễ thương với mái tóc vàng. Sẽ thật tuyệt nếu đứa bé trông y hệt như thiên thần. Ít nhất Clough nghĩ điều đó là ổn nhất nếu đứa bé không phải là một alpha trông giống anh.

"Ahhh...hah."

Alok cắn môi và cử động cơ thể nhanh hơn, nhưng có lẽ bây giờ cậu đã kiệt sức, đưa tay đặt lên ngực Clough và thở mạnh.

"Cái đó... Dừng lại đã... Vừa rồi."

Alok có ý định ngừng xuất tinh. Vì lý do rất đơn giản là cậu ấy không thể chịu nổi thêm một lần nào nữa. Dù sao cũng không phải lỗi của bá tước. Thiên thần, người đã lên đỉnh và xuất tinh đến 2 lần, cơ thể gần như kiệt sức và cũng không còn đủ khả năng để di chuyển, nên Clough đã nâng người Alok lên rồi vòng tay qua chiếc eo thon thả, ngồi đối diện tiếp thêm sức mạnh và giúp cho cậu.

"A... Khoan..."

"Cố gắng thêm một chút sức lực nữa nào."

"Ha... Không... quá đủ rồi... nên... không còn sức nữa...mạnh."

Như người chưa hề có chút kinh nghiệm, vùng phía dưới cực kỳ chặt hẹp như thể là lần đưa vào đầu tiên. Thật may là thiên thần có một cơ thể trưởng thành nếu không thì cậu có thể sẽ bị thương ít nhiều. Khi tư thế của cả hai bị đảo ngược, thiên thần như không thể giữ nhịp được nữa. Khuôn mặt đỏ bừng của Alok ướt đẫm. Sẽ tốt hơn nếu anh có thể đâm sâu hơn một chút nữa. Trong khi mải mê nghĩ về điều khác, Clough đã đi ngược lại nhịp điệu mà thiên thần đang cố gắng bắt kịp và cuối cùng lại cố gắng hết sức đâm mạnh mà anh lại không hề nhận ra.

"Ức!"

Khi Clough tiến sâu hơn, đầu dương vật của anh dường như vướng phải thứ gì đó nhô ra. Theo bản năng anh biết đó là âm hộ. Sẽ rất nguy hiểm khi chạm vào thứ đang bị đóng chặt khi mang thai. Nếu sơ suất và làm không đúng cách thì có nguy cơ sinh non. Nhưng ngay khi anh chạm vào, thiên thần đã bất chợt mở mắt ra, ngửa đầu ra sau và run rẩy.

Cùng lúc đó, bên trong co rút mạnh đến mức Clough gần như mất trí trong giây lát.

"Clough...gh"

Clough đỡ lấy cơ thể đang co giật ngã về phía sau. Sau đó anh cẩn thận nằm xuống và tiến sâu hơn hai lần trước. Phần dưới đã bớt dữ dội hơn nhiều so với hai lần trước đấy. Cái chạm đầy kích thích của alpha đã chạm vào khu vực nhạy cảm nhất bên trong. Dương vật của thiên thần lại tiếp tục phóng ra chất lỏng trong suốt.

"Ô..."

Thậm chí cậu còn không thể rên rỉ một cách đàng hoàng, Clough cũng trải qua một cơn cực khoái nóng bỏng bên trong cơ thể run rẩy đến cứng đờ của thiên thần. Mặt Alok trắng bệch trong vài giây rồi chớp mắt trở lại. Thiên thần khua cánh tay như thể thị lực của cậu bị mất hiệu lực.

"Clough, alpha của em."

"Anh ở đây"

"Đừng bỏ em lại phía sau."

"Anh sẽ không đi đâu cả, Alok."

Anh tưởng đó chỉ là lời phàn nàn đáng yêu của người tình khi lên đỉnh mà thôi. Cho đến lúc cậu trả lời bằng một nụ cười nhẹ. Cảm giác trống rỗng lạ lùng chợt ập đến trong anh một cảm giác lạ lùng, nó vô cùng khó chịu. Clough chợt có cảm giác như bị đẩy vào một góc trống, và một điều gì đó quý giá mà anh đã quên mất chợt hiện về trong đầu. Aeroc Teiwind.* Alok của anh, dấu ấn của anh. Clough không thể tin rằng anh đã quên nó cho đến tận bây giờ. Tất cả những sợi lông trên cơ thể anh như dựng đứng lên từ đầu đến chân. Anh nổi da gà và ký ức đã mất liền ùa về cùng một lúc. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của Clough với người tình đáng yêu của mình. Những ngày tháng đầy hiểu lầm. Khoảng thời gian anh lang thang khắp nơi tìm kiếm Alok. Khoảnh khắc cuối cùng khi cả hai đã trở thành một. Chính điều này, anh không thể quên được.

* Như mn đã biết là đây là tên đúng của Alok được tác giả confirm r nhỉ. Cũng thi thoảng trong novel nó mới hiện viết đúng tên nên mình cứ để ẻm là Alok Taywind cho thuận miệng, giống như Clough là Klopp ý.

Khi mọi thứ trở lại như một cú sốc, Clough cảm thấy vô cùng xúc động. Anh vô cùng biết ơn khi có một thiên thần xinh đẹp như vậy ở bên cạnh. Anh cảm thấy như bản thân đang hát vang đủ loại bản tình ca tuổi trẻ. Clough nhớ lại cảnh tượng đáng yêu khi cậu khóc cạn nước mắt bên cạnh Alpha ngu ngốc đã hoàn toàn quên mất người yêu đang mang thai của mình. Anh vuốt ve cái bụng nhỏ và hôn lên thái dương ướt đẫm mồ hôi lạnh của người yêu. Đôi mắt xanh đậm mở to. Cảnh tượng trước mắt anh, là người đẹp mang thai, lười biếng vận động lại đang chơi đùa với món đồ hàng còn trong miệng, nó hấp dẫn hơn bao giờ hết. Ngay cả khi cả hai vừa đạt cực khoái, việc máu tụ lại xuống bên dưới là điều rất tự nhiên.

"Ưm."

Như thể không thích điều đó, Alok chỉ nhìn anh có chút bối rối và không đẩy ra. Clough cẩn thận bế Alok lên lần nữa. Sau đó để thiên thần ngồi lên trên anh,  mặt đối mặt với nhau. Người tình kiệt sức ôm lấy hai vai của anh bằng cả hai tay. Rồi cậu tựa đầu vào một bên vai. Cảnh tượng Alok tựa vào anh một cách không phòng bị như thế khiến phần dưới của Clough càng trở nên mạnh mẽ hơn.

"Làm lại lần nữa sao?"

"Vẫn còn một chặng đường dài phía trước mà."

"Em thì ổn, nhưng đứa bé thì không."

Cậu chợt khựng lại. Clough chỉ biết cười toe toét.

"Con của anh có thể xử lý được nhiều như thế này."

"Hả?"

Nhìn thấy điều gì đó kỳ lạ, Alok ngẩng đầu lên từ nơi mà cậu ấy đang dựa vào. Cậu cau mày và liếc nhìn Clough. Sau đó đột nhiên kêu lên.

"A"

"Clough?"

"Sao thế?"

"Có thật là Clough không?"

"Nếu không thật thì là hàng giả sao."

"Không phải vậy... à... nếu đột nhiên cử động như thế."

Clough bịt miệng Alok lại bằng một nụ hôn rồi tiếp tục di chuyển cơ thể.

Thật khó để chịu đựng được mối quan hệ này trong 5 tháng. Bình thường 3 tháng là quá đủ nhưng tử cung của Alok vẫn chưa trưởng thành.

Clough đã phải nghe lời khuyên của bác sĩ là cần phải chịu đựng tới ba tháng. Anh luôn đuổi theo bác sĩ, người thường hay đến kiểm tra sức khỏe định kỳ và hỏi rằng khi nào Alok sẽ ổn định. Tất nhiên là vì hạnh phúc của người yêu và đứa trẻ. Nhưng Alok, bác sĩ, Hugo, Masa và chính Clough đều biết đó không phải là lí do chính xác.

Vài ngày trước, cuối cùng sau bao nhiêu ngày tháng chờ đợi anh cũng đã nhận được sự cho phép của bác sĩ. Sau nhiều lần kiểm tra, ông ấy nói rằng có thể làm tình và chỉ cần không quá đà.

"Thật sao."

"Đúng vậy. Tuy nhiên, hãy để Bá tước chủ động chứ không phải là ngài Bendyke. Nếu làm theo ý của ngài Bedyke thì cơ thể của Bá tước sẽ chết mất."

Ngay cả đến lời cảnh báo nghiêm trọng như vậy cũng không khiến anh để tâm. Tất cả những gì Clough có thể nghe lọt vào tại là có thể làm tình. Nhưng đó không phải là vấn đề duy nhất.

"Bá tước cần phải được nghỉ ngơi."

Người quản gia với đôi mắt mở to không nhìn hằm hằm không cho anh một cơ hội nào cả. Thậm chí vào ban đêm, Hugo còn đuổi Clough ra ngoài với con mắt sắc lẹm như con dao. Khoan đã, bác sĩ nói không sao mà, nhưng tại sao ông ấy lại làm như thế với anh?.

Người quản gia gần như đang phát điên. Trên hết thì ngay cả Masa cũng đứng về phía ông quản gia mà nói lại vs Clough: "Ngài ấy vẫn còn yếu, nên chủ nhân cần phải đợi thêm vài ngày nữa xem sao." Clough nghĩ rằng mình sắp phát điên lên rồi. Tại sao lại có quá nhiều người cứ ngăn cản vào vấn đề giường chiếu của anh? Clough cần phải nghĩ ra một kế hoạch. Chỉ vì để có thể trải qua một đêm nóng bỏng với người yêu của mình.

"Masa. Tôi nghe nói cháu trai của bà đã kết hôn cách đây không lâu. Không phải bà nên đến thăm hỏi sao."

"Đúng? Tôi thậm chí còn không biết mặt của vị hôn thê của thằng bé "

"Khoan đã, không phải họ là gia đình của bà sao, điều này liệu có ổn không? Tôi sẽ chuẩn bị xe và một số tiền đặc biệt. Xin hãy trở về quê hương ngay bây giờ. Bởi vì sau khi đứa bé chào đời, bà sẽ không thể đi nghỉ dài ngày được đâu."

"Ồ hô hô. Tôi hiểu rồi. Vậy thì tôi sẽ vui vẻ chấp nhận nó."

Đó là cách mà Masa bị loại. Sau khi tiễn Masa đi về, Clough liếc nhìn Alok. Alok cũng bắt gặp ánh mắt của anh một cách lạnh lùng rồi ngay lập tức gọi cho Hugo, người đang bận bịu với mọi công việc trên đầu.

"Tôi tự hỏi liệu lần này chiếc giường dành cho trẻ em có được làm đúng cách hay chưa. Ông có thể đến kiểm tra vào buổi chiều được không?"

"Không phải ngài và Bendyke luôn tự chuẩn bị đồ dùng cho em bé sao?"

"Nhưng tôi có chút tò mò về độ chắc chắn và an toàn của chiếc giường em bé. Clough nói rằng anh ấy có một cuộc họp khẩn cấp tại lâu đài hoàng gia. Tôi khá mệt mỏi nên không thể tự mình kiểm tra được"

"Được thôi tôi sẽ đi kiểm tra và quay lại."

Ngoài ra Alok của anh. Cậu đã tự mình loại bỏ thành công ông già khó tính. Sẽ tốt hơn nếu có thể loại bỏ ông ta trong vài ngày, nhưng thôi với hiện tại thì nửa ngày cũng đủ. Clough nghĩ rằng bản thân anh có thể làm điều đó một hoặc ba lần. Clough chủ động rời dinh thự và giả vờ đi đến cung điện hoàng gia. Ngắm nhìn dinh thự từ xa, cỗ xe chở Hugo quay trở lại ngay khi rời đi. Clough cố chạy nhanh nhất có thể, khi nghĩ đến Alok, người đã bán khỏa thân trong phòng ngủ. Anh nhảy lên cầu thang như đang bay. Hành lang lát đá cẩm thạch trở nên thật dài, giống như một lộ trình thám hiểm hướng ra khỏi lục địa ngày hôm đó. Anh có chút lo lắng. Rồi Clough phớt lờ âm thanh của cô phục vụ ngăn cản anh từ phía sau.

"Ngài Bendyke, chỗ đó!"

Anh vấp ngã.

Thịch!

Trời ơi. Clough không bao giờ có thể đoán được rằng Hugo đã nhờ cô người hầu lau hành lang lát đá cẩm thạch bằng xà phòng khi anh ấy rời đi. Điều cuối cùng mà Clough nhớ được là trần nhà lắc lư của căn biệt thự.

"Chúng ta đã làm được được ba lần rồi, em có muốn tiếp tục không?"

"Không muốn sao?"

"Không hẳn."

"Nhưng còn đứa bé?"

"Em nghĩ anh vẫn đang làm tốt."

"Vậy thì chờ đã."

"Nhưng sao thể."

"Anh có nên hay không?"

Khi Clough hỏi điều đó, Alok nhìn anh như thế bản thân không thích rồi từ từ tiến lại gần anh.

"Em nghĩ rằng ký ức của anh sẽ không bao giờ quay trở lại."

Cậu ôm anh thật chặt như một đứa trẻ.

"Em có lo lắng về điều đó không?"

"Huh."

Cách bá tước gật đầu trông thật dễ thương đến nỗi khiến anh phải mỉm cười và hôn Alok một lần nữa. Alok có vẻ như tâm trạng đang không được tốt nên Clough đã an ủi bằng cách vỗ nhẹ vào vai.

"Lí do nào khiến anh lại ngã xuống đó như một thằng ngốc vậy?"

"Đó là cái bẫy của Hugo. Tại sao ông ấy có thể nghĩ ra kế hoạch lau sàn nhà bằng xà phòng trước cửa phòng của em vậy nhỉ?"

Anh càu nhàu và đặt Alok nằm xuống bên cạnh.

"Anh thực sự không nghĩ đến điều đó sao?"

"Đúng rồi."

Cậu cười không ngừng như đang chế nhạo thân thể của người yêu. Cho đến khi Clough dùng ngón tay xoa nắn núm vú đang cương cứng của Alok, lúc đó Alok mới khịt mũi nhẹ nhàng.

"Em nghĩ sẽ tốt hơn nếu anh không nhớ gì cả."

"Tại sao thế?"

"Bởi vì anh ấy là một người biết cách cư xử và có lương tâm."

"Anh xin lỗi vì đã trở thành một con vật thô lỗ như vậy."

Đồng thời, cả hai bám chặt lấy nhau không chừa một khoảng trống nào. Anh ôm Alok như muốn bẻ gãy eo của đối phương và thì thầm: "Anh suýt chết vì em vẫn chưa đủ sao". Khi Clough cắn và hôn lên gáy, Alok liếc qua vai anh và đỏ mặt, rồi tự động tránh ánh mắt của anh một lần nữa. Alok luôn cảm thấy xấu hổ mỗi khi Clough bộc lộ ham muốn trần trụi của mình. Khi bắt đầu hành động, anh thường có xu hướng mất trí và lao vào chấn áp một cách thô bạo. Sự phản kháng yếu ớt của Alok, thứ mà cậu cố tình rút lui như thể để xác nhận tình cảm của mình, đã bị phá vỡ chỉ bằng một cử chỉ đơn giản và cả hai lại trở thành một.

"Bởi vì anh đã quên mất em."

"Chắc hẳn em đã rất thất vọng về anh lắm."

Clough vỗ nhẹ trấn an đối phương như thể muốn nói với rằng anh đã nhớ rõ về cậu, và Alok ngay lập tức chớp mắt rồi khóc nức nở. Alok đã sống như thế nào và tưởng tượng đến điều gì trong vài ngày qua khi bản thân cậu thiếu thốn tình cảm trầm trọng và xuất hiện những thói quen ảo tưởng kỳ quái? Clough nghĩ chắc hẳn Alok đã vô cùng lo lắng. Nếu cậu chạy đến chỗ anh vì sợ ngủ một mình vào ban đêm thì chắc hẳn Alok đã mơ thấy rất nhiều cơn ác mộng. Anh sẽ dành tất cả tình yêu thương cho Alok để cậu không còn cảm thấy lo lắng cho đến khi chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức. Dù Alok có làm gì, dù có như thế nào ngay cả khi không làm điều gì đó. Thì Clough cũng thề rằng sẽ cố gắng hết sức để thể hiện tình yêu của mình.

***

Hugo run rẩy khi nhận ra đêm qua bản thân đã bất ngờ nhận được tin nhắn của bá tước, ngài ấy nói rằng cơ thể thấy mệt và sẽ ngủ hết buổi chiều. Clough vui sướng biết bao khi tận hưởng chiến thắng vẻ vang của mình và chuẩn bị đến văn phòng. Và ngay khi anh chuẩn bị rời khỏi cửa trước, Clough ngơ ngác trước dòng người bất ngờ đổ về và những món đồ khổng lồ được gói trong bao bì.

"Cái này là cái gì?"

Miệng anh há hốc trước những đồ vật lấp đầy một căn phòng lớn. Hugo cười toe toét và đưa một cái phong bì cho người đàn ông đang bối rối. Với đội bàn tay run rẩy, anh chộp lấy và mở nó ra xem. Và,

"Alok Taywind! Đồ khốn kiếp! Thu nhập của một năm đã bị mất đi chỉ trong một ngày! Em đã làm cái quái gì thế này!"

Cầu thang bị chặn bởi những đồ vật được mang đến, nên anh thậm chí không thể chạy đến phòng người yêu chết tiệt của mình.

"Vậy tại sao ngài lại mất trí nhớ?"

Clough, người đang suy sụp, chỉ có thể im lặng hét lên trước lời mắng mỏ của người quản gia.

PS.<Tái bút>

Thiên thần đã phạm tội lãng phí tiền của đã bị quỷ vương mở nắp hòm nghe mắng trong nước mắt. Tất cả các món đồ đều đã được trả lại, nhưng người ta nói rằng cậu đã có thể giữ được một số thứ mà cậu thực sự muốn sau khi bị ma quỷ ép vận động cơ thể cho đến khi cơ thể thiên thần không còn trong sạch.

"Đồ ngốc! Dù sao thì sẽ tốt hơn nhiều nếu ký ức của anh không quay trở lại!"

<Hết Ngoại truyện 1>

__________
_______________
____________________

Edit: Bình thường thì mình không thích motip Top bị mất trí nhớ đâu, cơ mà với gã Klopp thì ngược lại vì lí do mất trí nhớ của gã vô tri quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro