Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 56:

Nếu muốn dùng một loại hoa để hình dung Hoắc Duẫn Anh, Diệp Lê San không thể nghi ngờ chọn hoa anh túc, chủng loại mỹ lệ nhưng cũng nguy hiểm. Bởi vì đẹp cho nên thường sẽ thu hút người chú ý, lại từ từ hiểu rõ sinh ra dục vọng. cho đến khi nếm thử. Mà đến trình độ này, người bị dẫn dụ đã thành con mồi của ma tuý, bị nàng hấp dẫn, vì nàng mê đắm

Diệp Lê San lần đầu tiên có cảm giác tim đập rộn lên, dù cho là đêm tân hôn cũng không kích động như vậy.

Ghế salon rất mềm rất lớn, Hoắc Duẫn Anh mỗi một lần nâng mông nghênh hợp với mình, đều sẽ phát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng vang động. Quả lắc đồng hồ trong phòng khách tí tách tí tách rung động, trong lúc an tĩnh thì lại gây ra chút quấy rầy, nhưng lại cho tình cảnh không chân thực này có thêm cảm giác thật.

Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Lê San bị Hoắc Duẫn Anh dụ hoặc, vài ngày trước, nàng cũng vậy mà kìm lòng không được, bị nàng hấp dẫn, mà lần này lực hấp dẫn càng thêm kinh người, cũng làm cho người không cách nào khắc chế.

"Duẫn Anh, dễ chịu không?" Diệp Lê San không có kinh nghiệm chỉ có thể dựa vào cảm giác mà làm ra động tác. ngón tay của nàng không ngừng rút ra, lòng bàn tay dựa vào bản năng ma sát thân thể Hoắc Duẫn Anh, nơi đó sờ tới sờ lui cũng không trơn nhẵn, mà lại rất ẩm ướt. Lối đi bên trong này nhiều lần ra vào, dường như có thể đi vào trong lòng Hoắc Duẫn Anh, để Diệp Lê San vui vẻ.

"ừm...dễ chịu" A San rất ôn nhu" Hoắc Duẫn Anh thích kịch liệt thích đau đớn, nhưng không có nghĩa nàng không thích ôn nhu. Diệp Lê San cho nàng cảm giác như bình nước lúc nào cũng có thể làm ấm, nàng bình thường ôn nhu cùng thân cận, dùng tất cả bao dung đối xử với mọi người, lúc nàng ngã lòng bất lực nhất, sẽ ở bên cạnh nàng. Nhưng lúc nàng lạnh đến phát run, cần nàng nhất, nhóm lửa làm nóng mình, dành hết tất cả nhiệt tình.

Hoắc Duẫn Anh biết những ngày gần đây, Diệp Lê San cố ý chiếu cố mình, bao gồm mỗi tối nàng sẽ cố ý ngủ thật trễ, chỉ vì sợ mình gặp ác mộng bị làm tỉnh lại sẽ kịp thời xuất hiện an ủi mình. Nàng sẽ mỗi sáng chuẩn bị món ăn sáng khác nhau cho mình, im ắng quan tâm ấm áp đến tận đáy lòng. cảm giác như vậy, để Hoắc Duẫn Anh si mê vô cùng, nếu không lần này nàng sẽ không mượn rượu cùng Diệp Lê San làm loại chuyện này, kỹ thuật của Diệp Lê San cũng không thành thạo, dùng lạnh nhạt để hình dung cũng không đủ, thế nhưng mỗi động tác của nàng, đều mang đến ôn nhu khiến Hoắc Duẫn Anh không cách nào kháng cự. Lúc nàng tiến vào sẽ cẩn thận từng li từng tí, xâm nhập vào tận đáy sẽ cong lên ngón tay để tránh móng tay quẹt làm bị thương mình. Lúc rời khỏi, đầu ngón tay mềm mại ma sát thân thể mình, chiếu cố tất cả cảm xúc của mình.

Nụ hôn của nàng rơi ở bên tai, rơi vào xương quai xanh, rơi vào trên ngực, đầu ngực, mỗi một cái hôn đều rất nhẹ, nhẹ đến mức khiến cho người ta xem nhẹ, lúc đến hời hợt, nhưng lúc rời đi lại khiến cho da thịt chỗ đó lạnh buốt, khát vọng mong muốn trở về lần nữa. Hoắc Duẫn Anh ôm chặt Diệp Lê San, thở hổn hển dồn dập. thân thể liền muốn đến cực hạn, dù động tác của Diệp Lê San rất chậm, thế nhưng để Hoắc Duẫn Anh cảm thấy thoải mái, chỉ là giữa hai chân không ngừng kích thích, càng nhiều hơn chính là từ nụ hôn của Diệp Lê San, trên người nàng có mùi bơ nhàn nhạt.

"A San...Ân...xin lỗi...A..." lúc thân thể đang nở rộ, Hoắc Duẫn Anh trong hốc mắt chảy ra nước mắt, nàng xin lỗi vì chính mình làm càn. rõ ràng không thể cho Diệp Lê San cái gì, còn đêm nay cùng nàng làm những chuyện thế này.

"Duẫn Anh, chi rất hạnh phúc" Diệp Lê San không rõ nguyên nhân Hoắc Duẫn Anh nói xin lỗi, nhưng nàng lại có sự hạnh phúc không hiểu được.

Giờ khắc này, Diệp Lê San thừa nhận nàng bị Hoắc Duẫn Anh làm cho có cảm giác, dù cho mình cũng là phụ nữ, nhưng nàng đã có cảm giác vượt hơn tình bạn với Hoắc Duẫn Anh. Nếu như không phải đêm nay xảy ra chuyện này, Diệp Lê San cảm thấy mình sẽ cùng Hoắc Duẫn Anh làm bạn bè cả đời. nhưng mà, coi như có xảy ra, nhưng mình không có sinh ra cảm giác gì với Hoắc Duẫn Anh, các nàng bất quá chỉ là say rượu mất lý trí, từng có mười đêm làm bạn bè. Nói trắng ra, là bạn bè hay người yêu, cảm giác liền rất đủ đầy.

"Duẫn Anh, em run rẩy quá" Diệp Lê San nhẹ nói, ôm Hoắc Duẫn Anh càng chặt hơn, câu nói này có hai ý nghĩa, nàng cảm thấy Hoắc Duẫn Anh không chỉ đang phát run trên thân thể, mà chỗ kia đang bao lấy ngón tay mình cũng kịch liệt run rẩy. Thông đạo chật hẹp ướt át kẹp chặt ngón tay mình, Diệp Lê San không có tuỳ tiện rút ra, mà muốn đợi Hoắc Duẫn Anh qua dư vị. Huống chi, nàng đối với chuyện này sinh nghiện, còn không có ý định kết thúc

Hoắc Duẫn Anh cũng không biết Diệp Lê San bảo run là run cái gì, bất quá không có khí lực để hỏi thêm, nàng ôm Diệp Lê San nhẹ nhàng cởi bỏ váy ngủ của đối phương, lộ ra thân thể Diệp Lê San chỉ mặc nội y, kiểu dáng ngược lại là....không có chút nào điềm tĩnh.

Nhìn xem áo ngực viền ren màu tối bao lấy bộ ngực, còn có quần lót dây lấp ló chỗ kia. Hoắc Duẫn Anh nháy mắt có chút ngu ngơ, ngẩng đầu nhìn Diệp Lê San biểu tình cười mà không cười " Làm sao ? Duẫn Anh cảm thấy kỳ quái sao?" Diệp Lê San ngược lại cảm thấy mặc đồ lót kiểu này không có vấn đề gì, nàng chỉ thấy đẹp mắt nên mua thôi, huống chi ngoại trừ nàng cũng không có ai nhìn thấy. Chỉ bất quá, bây giờ người nhìn lại thêm Hoắc Duẫn Anh.

"Không có, chị mặc rất đẹp" Hoắc Duẫn Anh nhẹ nhàng sờ eo Diệp Lê San, bởi vì ánh đèn ngủ đủ chiếu sáng, nàng có thể nhìn thấy quần lót của Diệp Lê San ẩm ướt. Làm thì có qua có lại, chính mình hẳn cũng nên đáp lễ mới đúng. Chỉ là Hoắc Duẫn Anh vừa muốn xoay người làm chủ, Diệp Lê San chợt đè vai của nàng, ép nàng nằm trở lại, ngay sau đó cúi đầu mai phục ở giữa chân vừa vặn nở rộ cùng mẫn cảm đến muốn mạng, giờ phút này bị Diệp Lê San bỗng nhiên ngậm lấy, Hoắc Duẫn Anh chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân cùng huyết dịch đều run rẩy. Nàng vô lực nằm trên ghế salon, nhẹ nhàng ôm lấy đầu Diệp Lê San.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro