Thế giới 9: Câu Dẫn Vương Gia
Âm thanh hệ thốngvang lên.
( Nghiệm vụ hoàn thành 100% được 10000 Dương Khí )
Tên : Huyên Huyên
Tuổi : 25 tuổi
Sở trường : Kĩ năng thêu sơ cấp
Dương khí : 47000/100000
Ưu điểm. : Ngực Cup D, Tiểu Huyệt se khít , Tiết Sữa.
Trong đầu vang lên âm thanh hệ thống báo, thông tin của mình. Huyên Huyên khẽchớp chớp mắt nhìn bốn phía.
Cô phát hiện mình đang ngồi ở trong một hoa viên, có đầy đủ loại hoa hiếm lạthi nhau đua sắc.
Nền đất được lát gạch, có vẽ hoa văn tinh xảo. Huyên Huyên liếc mắt nhìn hoađang nở rộ xung quanh, trong đó có hoa Tường Vi mà cô yêu thích.
" Thế Tử Phi người đừng đau buồn, người mau trở lại phòng. Lỡ bị phong hàn,Vương Gia sẽ trách tội nô tì.
Huyên Huyên còn chưa kịp hồi thần, thì một tiểu nha hoàn đứng bên cạnh lêntiếng nhắc nhở .Trong lời nói có phần cung kính, rụt rè lo sợ.
Thế Tử Phi?
[...] Tự động cập nhật nội dung cốt truyện.
Khi hệ thống nhét một đống thông tin vào đầu Huyên Huyên, thì lúc này cô đã rõthân phận của mình.
Thân phận của nguyên chủ không tệ, Nguyên chủ là con gái của ngự sử đương triềuĐiền Huyên Huyên, đứng hàng tam phẩm là lão thần trấn quốc đã làm quan được haitriều.
Năm 16 tuổi vừa được Hoàng Thượng hạ ý chỉ liên hôn cùng Thế Tử Lãnh Thần Dật19 tuổi. Là một chiến thần anh dũng trêи xa trường.
Chỉ tiếc là Nguyên chủ khoác hồng y xuất giá mười dặm hồng trang huy hoàng.
Vừa uống rượu hợp cẩn xong, Hoàng Thượng đã hạ ý chỉ muốn Lãnh Thần Dật xuấtquân dẹp loạn ngay trong đêm.
Nến hồng chưa tắt, rượu vẫn còn. Chưa Kịp động phòng thì phu quân phải ra xatrường. Nguyên chủ vẫn một lòng chờ đợi Lãnh Thần Dật chở về.
3 Tháng sau, thông tin thắng lợi từ xa trường trở về. Nhưng phu quân vì nướcdiệt thân. Ngày vui cũng là ngày khắp vương phủ để tang Thế Tử Lãnh Thần Dật.
Huyên Huyên xuyên vào đúng lúc tròn 100 ngày của Lãnh Thần Dật. Thân thể này vìđau buồn, quên ăn nhịn ngủ tới ngất lịm.
" Bổn cô nương vẫn không hiểu, người cần vắt cạn là ai nha? Phu quân chết rồi,ta biết vắt ai?
[...] Nghiệm vụ chính tuyến, xin mời ký chủ thực hiện nguyện vọng của Lãnh ThầnDuyệt.
Huyên Huyên kinh ngạc, mở lớn hai mắt. Nếu cô không nhầm là Lãnh Thần Duyệtchính là phụ thân của Lãnh Thần Dật.
Vị vương gia này đã vào độ tuổi 40 , trong tay nắm giữa binh quyền. Khiến Hoàngđế hiện tại phải nhún nhường 5 phần.
Lãnh Thần Duyệt không có thê tử, việc hắn sinh ra Lãnh Thần Dật là việc ngoài ýmuốn. 20 năm trước, hắn thắng trận trở về .
Uống quá chén , duy nhất một lần lăn lộn cùng nha hoàn trong phủ. Càng khôngngờ chỉ 1 lần liền sinh ra Lãnh Thần Dật.
Nha hoàn kia vì khó sinh mà chết, để lại Lãnh Thần Dật cho hắn nuôi dưỡng. Từđó về sau hắn không nạp thϊế͙p͙ lẫn nha đầu thông phòng.
Huyên Huyên hơi xoa đầu, cô thật muốn phun tào. Lần này lại phải lσạи ɭυâи ,hơnnữa còn là phụ thân của phu quân mình . Chỉ mong tên nam chủ này đừng quá yếu.
Lấy lại tinh thần, Huyên Huyên nâng mắt nhìn nha hoàn bên cạnh. Cất giọng thanhthúy lên.
" Tiểu Xuân, em dìu ta về phòng . Vương Gia đã dùng qua ngọ thiện chưa?
Tiểu Xuân cẩn thận nâng đỡ Huyên Huyên, cung kính đáp lại. :" Bẩm Thế Tử Phi,Vương Gia đã dùng qua .
" Bây giờ đang ở thư phòng, Thế Tử Phi xin ngươi đừng buồn mà tổn hại thân thể...
" Thế Tử là vì nước quên thân, người hành hạ bản thân Vương Gia sẽ trách phạtnô tì.
" Tiểu Xuân, ta đã rõ. Ta muốn nghĩ ngơi một chút em ra ngoài đi :"
" Nô Tì xin phép cáo lui :" Nghe thấy Huyên Huyên ra lệnh,Tiểu Xuân không dámlàm trái cung kính ra ngoài
Lúc này Huyên Huyên vắt tay lên trán suy nghĩ. Cô phải làm sao tìm được cơ hộivắt cạn Lãnh Thần Duyệt đây? bản tính của người cha chồng này rắn rỏi nghiêmkhắc.
Nguyên chủ lại không tiếp xúc nhiều với Lãnh Thần Duyệt, nghiệm vụ lần này cóchút khó khănHuyên Huyên ngủ mộtchút liền tới sáng ngày hôm sau mới tỉnh, Tiểu Xuân bước vào trêи tay bưng chậuđồng . Hơi khụy gối hành lễ với Huyên Huyên.
" Thế Tử Phi, nô tì giúp người rửa chân trãi đầu.
" Ừm –"
" Em giúp ta trãi kiểu thiên vân kế đi, ta không thể mãi u sầu được.
Tiểu Xuân thấy Huyên Huyên lấy lại được tinh thần thì vui mừng không thôi. Taychân mau lẹ vấn tóc cho Huyên Huyên, giúp cô thay vào y phục màu hồng phấn.
Bên ngoài khoác một lớp y sa màu trắng mỏng. Tiểu Xuân nhìn Huyên Huyên tớixuất thần. Dường như Thế Tử Phi có điểm gì đó rất lạ.
Bình thường đã xinh đẹp kiều diễm, nay lại tỏa ra khí chất tươi mới câu dẫnngười hơn. Quả thật là tuyệt sắc khuynh thành.
Tiểu Xuân ngẫm một chút, nàng vẫn thích Thế Tử Phi hiện tại hơn. Dù sao Thế Tửđã mất sớm, Thế Tử Phi lại cơ đơn ở vương phủ.
Thế Tử Phi muốn làm điều gì đều được, miễn là người cảm thấy vui vẻ. Tiểu Xuânnhịn không được thốt lên.
" Thế Tử Phi, người thật xinh đẹp ?
" Hử.. phải không? Tiểu Xuân, miệng em hôm nay ăn mật sao? thật ngọt.
" Thế Tử Phi, nô tì giúp người đem bữa sáng :"
Tiểu Xuân cung kính lên tiếng, sau đó lui ra khỏi phòng.
Huyên Huyên dùng xong bữa sáng, thì Tiểu Xuân tiết lộ một tin. Nghe xong HuyênHuyên cảm thấy ,đây là cơ hội tiếp cận Lãnh Thần Duyệt. Cần phải chớp thời cơnắm bắt.
Từ Khi nhi tử chết được 100 ngày, thì Lãnh Thần Duyệt đau đầu không ngớt. Đạiphu hay thái y trong cung chuẩn bệnh tình, chỉ có thể giảm đau.
Không thể nào chữa khỏi được căn bệnh đau đầu này của hắn. Huyên Huyên chốngcằm, lên tiếng hỏi lại Tiểu Xuân.
" Em nghe được thông tin này từ đâu? Vương Gia quả thật bị chứng đau đầu quấnthân?
" Nô tì nghe được từ A Bảo, thị vệ bên cạnh Vương Gia. Quả thật hôm nay thái ymới chuẩn mạch cho Vương Gia .
" Được — " Em giúp ta nấu một bát cháo hạt sen.
" Nô tì tuân lệnh "
Đợi cho Tiểu xuân hoàn toàn ra khỏi phòng. Huyên Huyên mới yên tâm đàm pháncùng hệ thống.
" Hệ Thống, mi ta đây. Bổn cô nương muốn bàn về nhân sinh...
[...] Ký chủ, cô cần gì thì nói thẳng, não ngắn như cô cũng bàn về nhân sinh?
Huyên Huyên :"....."
" Khụ~~Ta muốn phương thuốc trị bệnh đau đầu cho tên nam chủ kia.
[...] Ta còn tưởng cô có việc gì quan trọng, được rồi sẽ có ngay cho Ký chủ.
Tức khắc đơn thuốc lẫn cách chế dược được truyền vào trong đầu Huyên Huyên. Vàigiây sau cô nhếch miệng cười quyến rũ, miệng mấp máy..
" Bổn cô nương không tin, không hạ gục được người lão phụ thân này.
Sau khi có được phương thuốc, hệ thống lo sợ Huyên Huyên sảy ra sai lầm. Liềnđưa luôn một quyển bí tịch y dược cho cô.
Khi nhìn thấy quyển y dược, hai mắt Huyên Huyên sáng rỡ. Cô vội vàng đóng chặtcữa nghiên cứu y dược, thi thoảng sẽ cho Tiểu Xuân đi dò la tình hình.
Huyên Huyên mất 3 ngày để thuộc lòng quyển Y dược, đầu cô như muốn nổ tung.Đúng lúc này Tiểu Xuân hớt hải chạy vào bẩm báo.
" Thế Tử Phi! nô tì nghe nói bệnh của Vương Gia nếu kéo dài thì thời gian khôngcòn lâu nữa...
" Cái gì? :" Huyên Huyên giật mình không ít, chỉ mới 3 ngày mà nam chủ đã vộivã muốn đi tây thiên sao?
Không thể được, phải để cho bổn cô nương vắt cạn dương khí đã. Rồi hắn muốn điđâu thì đi.Lãnh Thần Duyệtđang ở trong thư phòng xử lý công vụ. Tay hắn niết lên trán liên hồi, gân xanhnổi lên sắc mặt có chút dọa người.
Lúc này nha hoàn cẩn thận bước vào, lưu loát quỳ xuống bẩm báo.
" Vương Gia , Thế Tử Phi đang ở bên ngoài nói có chuyện. muốn nói với người.
Lãnh Thần Duyệt dừng bút lại, hắn nhìn xuống dưới. Ánh mắt âm trầm cả ngườitoát ra hàn khí nhìn nha hoàn.
" Thế Tử Phi tìm ta có chuyện quan trọng sao?
Hắn hơi nghi ngờ hỏi, bởi vì từ lúc nhi tử thành hôn với Điền Huyên Huyên, chotới khi nhi tử chết .
Hắn gặp Thế Tử Phi này không quá 5 lần, mỗi lần gặp thì luôn trong tình trạngcúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
" Hồi bẩm Vương Gia, Thế Tử Phi nói có cách trị hết chứng đau đầu của người...
" Thế Tử Phi thật sự nói như vậy? :" Lãnh Thần Duyệt đứng phất dậy, nghiến chặtrăng thốt ra từng chữ.
" Dạ phải :" Nha hoàn bị hàn khí của Lãnh Thần Duyệt làm cho run rẫy, nàng tathầm cầu.
Tốt nhất Thế Tử Phi nói chữa khỏi, chắc chắn là khỏi. Nếu không nàng chắc chắnchịu khổ.
Lãnh Thần Duyệt chặt nhíu mày , trầm thấp lên tiếng :" Cho Thế Tử Phi vào.
Không nhanh không chậm, Huyên Huyên được nha hoàn dẫn vào trong thư phòng. Trêиtay cô bưng chén trà, hơi cúi người hành lễ.
" Vương Gia "
Lãnh Thần Duyệt đi tới gần Huyên Huyên, hắn quan sát từ trêи xuống dưới . Điềukhiến hắn kinh ngạc hơn bao giờ hết.
Sống chung trong Vương Phủ, nhưng đây là lần đầu hắn nhìn kĩ nhan sắc thê tửcủa nhi tử mình. Quả là tuyệt sắc giai nhân, toàn thân tỏa ra mị hoặc câu dẫnngười.
Lãnh Thần Duyệt thất thần, hắn ho nhẹ hai cái, tay đỡ lấy chén trà. Mở miệngnói.
" Bổn vương nghe nói, Thế Tử Phi có thể chữa được chứng đau đầu của ta? có thậtvậy hay không?
" Là sự thật :" Huyên Huyên không suy nghĩ, mà lập tức trả lời.
" Vương Gia, bệnh của người có thể chửa khỏi hoàn toàn. Chỉ cần cần có ngườibên cạnh thi châm.
" Vì vậy, ta muốn dọn tới tiền viện phía sau viện của người để tiện bề theodõi.
Huyên Huyên dùng biểu cảm chân thật nhất. Khiến Lãnh Thần Duyệt nhìn khing ramột tia dối trá nào trong lời nói.
Lãnh Thần Duyệt suy nghĩ một chút , hắn cảm thấy để Huyên Huyên chuyển tới sauviện có chút bất tiện. Phía sau viện đã lâu không có người dọn dẹp ra.
" Thế Tử Phi có học qua y thuật sao? Lãnh Thần Duyệt nghi ngờ hỏi.
" Lúc trước chưa xuất giá, ta có bái sư một vị thần y trêи dược vương cốc. Bệnhtrạng của Vương Gia có thể hoàn toàn chữa khỏi.
" Thế Tử Phi không cần gọi ta là vương gia nghe rất xa cách , đã xuất giá vẫnnên gọi ta là phụ thân như Thần Dật hay gọi.
" Ta sẽ cho ngươi dọn dẹp lại Hỷ Lai Viện tạm thời Thế Tử Phi dọn qua đó.
Nhắc tới Lãnh Thần Dật hai hốc mắt Huyên Huyên khẽ ửng đỏ. Nổi lên tầng hơinước, tiếp đó cô cất giọng nói có chút run rẫy...
" Phụ Thân, nữ nhi đã rõ..... "
" Nữ nhi chắc chắn, trị khỏi bệnh cho phụ thân.
Lãnh Thần Duyệt cảm giác ấm áp trong lòng , tay hắn tự động xoa nhẹ lên mái tócmềm mượt của Huyên Huyên. Cảm giác hơi tê ngứa khó tả truyền vào lòng bàn tay .
Bất ngờ hắn rụt tay lại, hơi nghiêng đầu tránh né ánh mắt của Huyên Huyên.
" Nữ nhi ngoan :'
" Con không còn chuyện gì thì về viện của mình đi, phụ thân còn một số việc cầngiải quyết..
" Vâng ! Phụ thân người nhớ giữ gìn sức khỏe :"
Nói xong Huyên Huyên xoay người rời khỏi thư phòng. Nở nụ cười xinh đẹp.
" Xem như, bước đầu tiếp cận đã thành công. "Khi Huyên Huyên rờikhỏi, bất giác Lãnh Thần Duyệt đưa bàn tay chạm vào đầu Huyên Huyên lên ngửi.Quả thật rất thơm, mùi hương này khiến hắn dễ chịu hơn nữa còn rất dạo dực.
Lãnh Thần Duyệt ngẩn người, tự trách mình có ý nghĩ không phải với Huyên Huyên.Rất nhanh hắn điều chỉnh sắc mặt, vào trạng thái cấm ɖu͙ƈ của mình.
Cho tới chiều muộn Huyên Huyên hoàn toàn được chuyển vào trong Hỷ Lai Viện.Tiểu Xuân đi theo sau có chút tò mò, nhưng không dám hỏi.
Ở viện Thế Tử Phi đang rất tốt đẹp, sao lại chuyển tới Hỷ Lai Viện làm gì? hơnnữa cảnh quan ở đây không đẹp. Hay Thế Tử Phi muốn dọn đi, để vơi đi nỗi nhớThế Tử?
Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của Tiểu Xuân , dường như hiểu ra vấn đề. Cô nhẹnhàng mở miệng giải thích.
" Ta tạm thời chuyển tới Hỷ Lai Viện để tiện quan sát bệnh tình của Vương Gia.
" Lát em giúp ta sắc một thang thuốc, làm đúng như trong này.
Nói xong Huyên Huyên đưa cho Tiểu Xuân một tờ giấy. Tiểu Xuân hơi kinh ngạc,Thế Tử Phi từ khi nào biết chữa bệnh?
Tiểu Xuân chỉ dám nghi ngờ ở trong lòng, sau đó nhận lệnh mà làm.
2 canh giờ sau Huyên Huyên dùng xong bữa tối. Thì trong tay cô bưng chén thuốcmới được sắc xong, trong vạt áo có bộ châm mà hệ thống đưa.
Từ Hỷ Lai Viện tới Trung Kiền Viện khoảng cách không xa. Đi một hồi đã tới.
Vừa đến nơi Huyên Huyên đã nhìn thấy bên ngoài có mấy vị đại phu đang vò đầubứt tóc. Nha hoàn bên ngoài đều rụt đầu lại, không dám nhìn vào bên trong viện.
Huyên Huyên lướt qua không để ý bọn họ, nha hoàn thấy cô liền khom người hànhlễ. Giúp cô đẩy cửa vào trong phòng.
" Thế Tử Phi –"
" Ừm " Chứng đau đầu của Vương Gia lại tái phát ?
" Dạ — Thế Tử Phi người mau vào xem cho Vương Gia :" Một nha hoàn cất giọng runrun lên.
" Được , các ngươi ở ngoài này. Ta không gọi thì không cần vào bên trong, tránhlàm phiền ta.
" Chúng nô tì đã rõ :" Toàn bộ nha hoàn cung kính hàng lễ, đông thang lêntiếng.
Huyên Huyên gật gật đầu, bước vào bên trong phòng. Liền thấy Lãnh Thần Duyệt tựđấm lên đầu mình một cách mạnh bạo.
Xung quanh một mảnh đổ vỡ, hầu như thứ gì có thể đập được hắn đều quăng xuốngsàn.
" Phụ thân, nữ nhi đến xem bệnh giúp người :" Rứt lời cô tới gần Lãnh ThầnDuyệt, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào trán hắn, liền bị hất ra.
" Hừ! Đừng đụng vào ta.. đầu ta đau quá.. a... a......
Lãnh Thần Duyệt quằn quại đập đầu liên tục xuống bàn. Huyên Huyên hơi kinhhách, chỉ mới đau đầu thôi mà tên nam chủ này như bị bệnh dại vậy.
Cô mím chặt môi, một lần nữa tiến lại gần bẻ ngược tay phải của hắn lại . Sauđó ghì chặt xuống bàn.
Vài phút sau đã chế ngự được Lãnh Thần Duyệt. Lúc này cô nhẹ nhàng mở miệng.
"Phụ thân, người thả lỏng ra..... "
Lãnh Thần Duyệt hít được mùi hương từ cơ thể Huyên Huyên tỏa ra, hắn bắt đầuthả lỏng cơ thể. Dần dần khống chế cơn đau đầu lại, nâng đôi mắt mơ hồ lên nhìnHuyên Huyên...
" Thế Tử Phi? Phụ thân thất lễ rồi.... :'
Huyên Huyên hơi gật đầu dìu hắn tới giường, tay phải hơi bắt mạch. Sau đó lấybộ châm từ vạt áo ra.
" Phụ thân người có máu bầm trêи đầu, chỉ cần mỗi tối nữ nhi giúp người thichâm , ngày ba thang thuốc . Bệnh tình sẽ khỏi hẳn.
" Phụ thân, nữ nhi bắt đầu châm :"
" Được — :"
Lãnh Thần Duyệt lên tiếng chấp thuận, nhưng mắt hắn lại nhìn vào chiếc eo nhỏkhông tới một nắm tay.
Mỗi lần thi châm lên đầu hắn, Huyên Huyên vô tình như cố ý cạ cặp ngực notròn.Đè ép lên miệng của Lãnh Thần Duyệt.
Mặc dù chỉ qua lớp y phục dày, hắn cũng có thể cảm nhận được độ mềm mại. Hươngthơm ngọt ngào quanh quẩn nơi chóp mũi.
Không biết do thi châm hay mùi hương ngọt ngào kia, khiến cơn đau đầu lui dần.Lúc này Lãnh Thần Duyệt mới hoàn toàn thanh tỉnh.
Hai mắt hắn trừng lớn, nhìn bộ ngực no tròn kia đang đè lên mặt mình , lúc nàyhai người trong tư thế mập mờ. Thoáng chốc trong lòng hắn như đốt lên ngọn lửanhỏ.
Hơi nóng bốc lên, cảm giác tê ngứa như có hàng trăm con kiến cắn lấy hắn.Sau khi thi châmxong, Huyên Huyên có chút tiếc nuối khi phải di rời bộ ngực của mình ra khỏimặt Lãnh Thần Duyệt. Cô cũng sợ hắn bị ngột thở , mà đi sớm thì phải làm sao.
Sau khi rút châm ra, cô cẩn thận gói lại trong bọc. Lông này chau lại, hướngLãnh Thần Duyệt lên tiếng.
" Phụ thân, người uống xong bát thuốc này. Không tới một tháng bệnh tình sẽkhỏi hẳn.
" Người nghĩ ngơi đi, ngày mai nữ nhi lại tới giúp người thi châm.
" Được, vất vả cho con rồi ! sắc trời đã tối cũng nên sớm trở về nghĩ ngơi.
Lãnh Thần Duyệt vừa nói, tay ở trong chăn hơi che lại hạ thân của mình. Bị bộngực kia đè cả buổi, khiến hạ thân hắn đã sớm ngạnh lên một khối.
Huyên Huyên khẽ đảo mắt nhìn xuống hạ thân hắn. Cô mĩm cười sáng lạng rời đi.Bởi cô hiểu rõ tính cách cứng ngắc của Lãnh Thần Duyệt.
Vẫn còn thơi gian sợ gì không câu dẫn được hắn, ɖu͙ƈ tốc thì bất đạt. Nghĩthông xuốt Huyên Huyên trở về viện của mình, tâm trạng cô vui vẻ không ít.
Trở lại phòng, lúc này Huyên Huyên mới có thời gian đánh giá Lãnh Thần Duyệt.Tuy hắn ở tuổi 40 nhưng do thân thể cường tráng, lại được bảo dưỡng tốt.
Thoạt nhìn cũng chỉ như 30, khắp người toát ra hàn khí, gương mặt điển trai.Lại có chưt thăng trầm do nhiều lần chiến đấu trêи xa trường.
————–
Ba ngày sau Lãnh Thần Duyệt cho gọi Huyên Huyên vào. Vừa bước vào thư phòng,thì hắn đã đi vào vấn đề chính.
" Thế Tử Phi, chắc con cũng rõ tình hình hiện nay. Nhi tử ta đã chết, ta muốnsau khi khỏi bệnh.
" Sẽ xin Hoàng Thượng ân chuẩn cho con trở về phủ ngự sử, dù gì con vẫn là cônương còn trinh tiết.
" Không thể phí hoài thanh xuân ở phủ vương gia cùng lão già này được.
Nghe tới đây Huyên Huyên vội vã quỳ xuống, hai tay ôm chặt lấy chân Lãnh ThầnDuyệt. Bộ ngực căng tròn dán sát vào chân hắn.
Gương mặt nhiễm hồng, nước mắt chảy xuống đôi gò má phấn hồng.
" Phụ thân, nữ nhi đã là người vương phủ chết làm ma vương phủ. Cầu người đừngđưa nữ nhi trở về.
( Chú thích : =)) Bởi vì đây là hôn sự do hoàng thượng tứ hôn, nên muốn li thâncần phải có sự đồng ý của anh hoàng thượng đẹp zai )
" Phụ thân, nữ nhi tình nguyện ở đây chăm sóc phụ thân tới cuối đời. Cầu ngườiđừng bắt nữ nhi phải rời đi.
Rứt lời Huyên Huyêb đứng dậy, túm chặt bàn tay to lớn hơi lạnh của lãnh ThầnDuyệt. Cố ý vùng vẫy khiến cho y phục hơi bị sai lệch.
Lãnh Thần Duyệt giật mình, định rút tay lại nhưng không thể nào . Từ trước tớinay hắn không gần nữ nhân, duy nhất lần say khướt từ 20 năm về trước.
Nay lại bị bộ dạng khóc cũng phá lệ câu dẫn người của Huyên Huyên làm cho mêluyến, bất giác hắn hơi nhìn vào chỗ y phục bị sai lệch.
Cổ áo hồng nhạt hơi trễ nãi, để lộ ra bầu ngực trắng noãn, lấp ló sau vạt áo.Nơi bàn tay bị Huyên Huyên cầm, tức khắc hắn cảm thấy ấm áp ngứa ngáy truyềnkhắp người hắn.
Hơi thở Lãnh Thần Duyệt trở nên gấp gáp, hắn cố gắng trấn tĩnh lại tâm lí.Tránh cho mình làm gì không phải với Huyên Huyên, không thể trách hắn được vìcô quá mức câu dẫn người rồi.
Lãnh Thần Duyệt hoảng loạn đẩy Huyên Huyên ra, trán hắn đã sớm lấm tấm mồ hôi .
" Được rồi — Phụ thân hiểu rõ con có tấm lòng hiếu thảo. Thôi chuyện này để saurồi nói tiếp...
Huyên Huyên chớp chớp mắt, lui ra phía sau vài bước,: " Không được , phụ thânnhất định phải hứa với nữ nhi..
" Nữ nhi sống chết đều là người của vương phủ..
Lãnh Thần Duyệt bất lực khi thấy ý trí của Huyên Huyên quá cương quyết. Hắnđành chịu thua.
" Được, Được! Phụ thân hứa :" Hắn trả lời lại với ngữ điệu ôn nhu, xen lẫn mộtchút sủng nịch nhìn Huyên Huyên.Huyên Huyên trở lạiHỷ Lai Viện, tâm trạng có chút buồn bã. Có phải do cô quá gấp gáp rồi haykhông?
[...] Ký chủ, cô muốn nhanh chóng vắt cạn được nam chủ thì . Mỗi ngày nên làm ngựtrù cho nam chủ ăn.
Huyên Huyên :"...."
" Rắc rối như vậy sao? trong vương phủ còn thiếu người nấu cho hắn ăn sao?
[....] Ký chủ, tôi nói cô não ngắn quả không sai. Người khác nấu đâu giống cô nấunha, sẳn tiện bỏ chút bổ thận tráng dương cho nam chủ.
[...] Lúc đó nam chủ sung mãn, ký chủ dễ bề hành sự. Chẳng mấy chốc mà thu hoạchđầy dương khí.
Sắc mặt Huyên Huyên cứng đờ, cô buột miệng mà thốt lên :" Hệ Thống, mi cũng rấtchu đáo.
[...] :" Ký chủ quá khen rồi.
[...] Đây là sách dạy nấu ăn, 306 món cung đình. Ký chủ từ từ học.
Huyên Huyên :"...."
Huyên Huyên giam mình ở Hỷ Lai Viện mấy ngày học hỏi cách nấu ăn sao cho hoànhảo. Tới tối lại thi châm giúp Lãnh Thần Duyệt , dĩ nhiên không quên vô tìnhcâu dẫn hắn.
Mấy ngày gần đây Lãnh Thần Duyệt luôn thấy Huyên Huyên bận rộn. Không những thếcòn đích thân nấu ngọ thiện cho hắn dùng.
Hắn tò mò, muốn tới xem thử Huyên Huyên đang muốn làm cái gì?
Khi hắn tới Hỷ Lai Viện thì có một vài nô tài quyét sân, nha hoàn thì ở bênngoài tưới hoa. Hắn nhìn vào Thì thấy Huyên Huyên không có động tĩnh gì kháclạ.
Hắn cảm thấy mấy ngày này, vị Thái Tử Phi này cố tình câu dẫn hắn. Ban đầu hắncòn nghĩ do chính mình nghĩ nhiều. Nhưng mỗi lúc hành động câu dẫn càng rõ rànghơn.
Đúng vậy, chính là cố tình câu dẫn.
Xưa nay hắn là con người nghiêm khắc, không gần nữ nhân. Hơn nữa hắn được xemlà phụ thân của Thế Tử Phi. Vậy vì lí do gì nàng lại câu dẫn một lão già nhưhắn?
" Ầm.... "
Tiếng động vang lên khiến cho Lãnh Thần Duyệt thất thần. Hắn vội vàng đạp cửađi vào, liền thấy Huyên Huyên ngã xuống đất. Gương mặt có chút nhợt nhạt..
Lãnh Thần Duyệt lo lắng lên tiếng, bàn tay đè nhẹ lên trán cô. :" Làm sao vậy?sao trán lại nóng như thế này?
" Phụ thân, nữ nhi không sao? chỉ là có chút mệt mỏi.
Hắn nghe âm thanh yếu ớt vô lực của Huyên Huyên, thì trong lòng có chút đaulòng. Hắn không suy nghĩ nhiều trực tiếp bế bổng Huyên Huyên về giường.
Vừa bế lên thì Huyên Huyên đã dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Hai tay ômchặt cổ chìm vào giấc ngủ.
Tới khi vừa đặt cô xuống, hắn nhíu chặt mày bởi không thể nào gỡ bỏ cánh tayHuyên Huyên ra khỏi cổ.
Bất ngờ Huyên Huyên xoay người, tiện tay kéo Lãnh Thần Duyệt ngã xuống giường.Hai người lúc này hoàn toàn trong tư thế mập mờ.
Nữ nhân ôm chặt cổ nam nhân an ổn thở đều. Còn lúc này Lãnh Thần Duyệt vã mồhôi như ra, trong lòng ngứa ngáy không thôi.
Hắn lại không dám đánh thức Huyên Huyên dậy. Đôi mắt nhìn ra cửa sổ, sắc trờiđã tối.
Lãnh Thần Duyệt cắn răng chịu đựng để cho Huyên Huyên ôm mình ngủ. một hồi lâusau, Huyên Huyên cố tình dúc vào lồng ngực hắn.
Hơi thở ấm nóng áp lên cổ hắn, chân khẽ co lên chạm vào hạ thân của hắn. Tứckhắc Lãnh Thần Duyệt cảm nhận được dòng điện chạy khắp người mình.
Lồng ngực hắn phập phồng liên hồi, hơi thở trở nên nặng nề gấp gáp hơn. Hắnmuốn đẩy nàng ra nhưng không thể.
Hắn không muốn nảy sinh tình cảm không phải với Huyên Huyên. Vì chuyện này làđại cấm kị. Nhưng trong lòng lại rất hưởng thụ tư vị thoải mái này.Lãnh Thần Duyệt hơicúi xuống lén nhìn gương mặt của Huyên Huyên. Hắn như trầm luân vào nhan sắckinh diễm này, quả thật tuyệt sắc.
Thân thể mềm mại như tơ lụa, trắng noãn. Bầu ngực căng tròn hô hấp đầy đặn áplên lồng ngực hắn. Phía dưới lại bị chân nàng chạm vào hạ thân.
Lãnh Thần Duyệt âm thầm kêu khổ, đã từng này tuổi rồi vẫn không qua được ải mĩnhân. Hắn là nam nhân ,gặp tinh cảnh này.
Dĩ nhiên nơi hạ bộ phản ứng kịch liệt, căng trướng chọc chọc vào đùi non củaHuyên Huyên. Tim hắn hơi nhảy dựng lên, đập loạn nhịp.
Một đêm Huyên Huyên ngủ ngon lành tới sáng, còn ai đó cắn chịu đựng ɖu͙ƈ hỏaquấn thân.
Sáng ngày hôm sau cô tỉnh dậy, thì người nằm kế đã không thấy đâu. Đúng lúc nàyTiểu Xuân bước vào chuẩn bị hầu hạ Huyên Huyên.
Thì ánh mắt nàng ta nhìn Huyên Huyên có chút không được bình thường.
Huyên Huyên nhíu mày nói :" Tiểu Xuân, em có chuyện gì nói với ta?
" Thế Tử Phi, thứ cho nô tì to gan. Đêm qua Vương Gia lưu lại cùng người sao?
" Phải –"
" Rụp ~~"
Nghe được câu trả lời, Tiểu Xuân quỳ xuống. Sắc mặt có vẻ ngưng trọng.
" Thế Tử Phi mặc dù Thế Tử không còn, nhưng Vương Gia là phụ thân của Thế Tử.Hơn nữa còn là thúc thúc của đương kim Hoàng Thượng.
" Nô tì e sợ, nếu chuyện này đồn ra ngoài. Trước mắt còn có nhiều quan lại, sẽkhông hay cho người lẫn Vương Gia.
" Thế Tử Phi, xin người hãy suy nghĩ thật kĩ.
Nói xong, Tiểu Xuân lo lắng vò nhàu góc áo. Ánh mắt đảo qua dò xét thái độ củaHuyên Huyên.
Huyên Huyên mĩm cười xinh đẹp :" Ta biết em vì ta mà suy nghĩ. Ta tự khắc biếtbẩn thân làm gì, và muốn gì.
" Dĩ nhiên sẽ không để liên lụy tới Vương Gia. Được rồi, em mau vấn tóc cho ta,Vương Gia còn chưa có ăn qua cái gì đâu.
Tiểu Xuân thở hắt ra, nàng ta phải cúi đầu trước sự cố chấp của Huyên Huyên.Lúc sau đã chuẩn bị tươm tấp, trêи tay Huyên Huyên còn bưng chén cánh bát bảo.
Hướng Thư phòng mà tới.
Đúng lúc Huyên Huyên bước vào, liền thấy thái giám từ trong cung hình như đangbàn công việc gì đó với Lãnh Thần Duyệt. Dường như rất hệ trọng.
Từ khi Huyên Huyên bước vào, thì vị thái giám đã nhìn cô với ánh mắt không mấyhào cảm. Huyên Huyên chợt nhớ ra, chính mình hành sự lỗ mãng rồi.
Chưa có nha hoàn thông báo, đã tự tiện bước vào.
Lãnh Thần Duyệt nâng mắt nhìn Huyên Huyên, hắn âm trầm nói.
" Tư công công, xin nói tiếp. Không cần lo lắng tới nàng.
Lúc này vị thái giám tiếp tục câu truyện. Huyên Huyên hơi tò mò, liền vểnh tailên nghe.
" Vương Gia, Hoàng Thượng muốn ngài một lần nữa xuất chinh dẹp loạn quân Đa NhĩCổ. Chỉ là chưa biết ý Vương Gia như thế nào.
" Chính vì vậy Hoàng Thượng chưa hạ ý chỉ, sai lão nô tới hỏi ý kiến của VươngGia.
Lãnh Thần Duyệt ngẫn người suy nghĩ, nhi tử đã chết hắn cũng không còn ý muốnnào khác. Hắn định mở miệng đồng ý, bất chợt ánh mắt nhìn qua Huyên Huyên.
Trong lòng hắn có chút không nỡ, nếu như hắn một đi không trở lại như Nhi tử,thì nàng phải sống ra sao?
" Phiền công công bẩm lại với Hoàng Thượng, Lão thân nay tuổi đã già, sức đãyếu e sợ. Không thể nào gánh vác trọng trách này.
Nghe thấy câu trả lời từ Lãnh Thần Duyệt ,Huyên Huyên thở ra nhẹ nhõm.
Lãnh Thần Duyệt và vị công công kia nói chuyện một hồi, cuối cùng vị công côngcũng kiếm cớ cáo lui.Đợi khi vị côngcông hoàn toàn khuất bóng, thì Huyên Huyên mới tiến lại gần . Nhẹ nhàng đặtchén cháo Bát Bảo xuống.
" Phụ Thân, người định xuất trinh sao?
" Sẽ không — Ừm.. Cháo Bát Bảo ngon lắm, rất hợp khẩu vị của ta.
Lãnh Thần Duyệt vừa nói ,tay khuấy đều chén cháo. Miệng không ngừng tấm tắckhen ngợi.
Huyên Huyên rất hài lòng, khi thấy biểu cảm này của Lãnh Thần Duyệt. Không uổngphí cô cất công học ngự trù.
" Phụ thân, nữ nhi định chế dược của người thành viên dễ uống hơn là sắc lên.Nên mấy ngày này không thể nấu ngọ thiện giúp người.
" Không sao! Vẫn là nữ nhi có lòng. Con cũng đừng vì ta mà vất vả quá...
Lãnh Thần Duyệt húp xong bát cháo, tròng lòng hắn có chút ấm áp xoẹt qua. Cảmgiác giống như chính mình có một thê tử tốt bên cạnh. Dốc lòng vì hắn mà chămsóc.
Rứt lời Huyên Huyên về phòng điều chế dược, Lãnh Thần Duyệt thấy sắc trời vẫncòn sớm bèn đi theo sau. Hắn muốn nhìn Huyên Huyên làm sao để chế dược? thật tòmò không ít.
vừa vào phòng, Huyên Huyên đã sắn tay vào công việc chế dược. Còn để Lãnh ThầnDuyệt ngồi một bên xem xét.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt nhìn ngó xung quanh, trêи bàn đều là bình sứ lớn nhỏ.Bày bừa loạn một mảnh.
Nhìn Huyên Huyên chỉ chăm chăm điều dược, mà không để ý tới hắn. Lãnh ThầnDuyệt có chút bực bội nói.
"Lâu như vậy sao? hay thôi không cần phiền nữ nhi vì ta điều dược đâu.
Huyên Huyên không ngẩng đầu lên, trả lời :" Phụ thân, sắp xong rồi. Người kiênnhẫn một chút.
Lãnh Thần Duyệt không thể kiên nhẫn được nữa, hắn đứng dậy nhằm kiếm trà uống.Trêи bàn có một ly nước ,hắn không một chút do dự mà uống cạn.
Uống xong hắn cảm thấy mùi bị có chút cổ quái. Không phải trà, mà giống mùidược vật . Đích thực là dược, không sai biệt đâu hết.
" Phụ Thân, người làm sao vậy?
Huyên Huyên nhíu mày, đảo đôi mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thần Duyệt. Lúc này sắcmặt hắn đỏ bừng như nhỏ ra máu, hơi thở gấp gáp.
Lời nói có chút hổn loạn :" Nữ nhi, trong chén này... là thứ gì... hưmm.
Huyên Huyên ngây người, nhìn cái cái chén trống rỗng trêи bàn, trợn tròn mắt,thất kinh nói : "Đó là xuân dược, nữ nhi phối cho tiểu hắc ( con mèo) .
" Phụ Thân? Sao người có thể không hỏi qua liền uống?
Miệng thì cô nói như vậy, nhưng trong thâm tâm Huyên Huyên mừng muốn chết. Đâykhông phải ý trời sao? Nhân cơ hội này mà không vắt cạn hắn
Tên của cô chắc chắn sẽ viết ngược.
[...] Ký chủ, tên của cô có viết ngược thì vẫn là Huyên Huyên nha.
Huyên Huyên :"...." bổn cô nương cần mi nhắc sao ?Nghe tới đây LãnhThần Duyệt sắc mặt tối sầm lại, hắn cảm giác được bụng nhỏ như có ai đó bắn hỏadược. ɖu͙ƈ vọng dâng lên một cách mãnh liệt.
Hô hấp trở nên hỗn loạn, toàn thân nóng ran ngứa ngáy. Bàn tay mềm mịn củaHuyên Huyên khi chạm vào, thì hắn mới cảm thấy thoải mái không ít.
" Phụ thân! người cố chịu đựng, người thanh tỉnh một chút... nữ nhi liền mangnước lạnh vào.
Huyên Huyên mừng không khép được miệng, sắc mặt bắt đầy ửng đỏ hai lỗ tai hồnghồng .
Cô mới còn lâu đêm nước lạnh tới, xuân dược này cực mạnh tên Lãnh Thần Duyệtnày có ngâm hầm băng cũng vô ích.
Không để cho Huyên Huyên tiếp tục nói, thì cô đã bị Lãnh Thần Duyệt vật xuốngđất. Nhờ có xuân dược mà kϊƈɦ thích con thú hung hãn trong người hắn lên .
Lúc này hắn làm sao có thể, nghe thấy Huyên nói cái gì . Từng thớ thịt cho tớimáu hắn nóng lên một cách sôi trào.
Hắn không do dự mà xé nát y phục của Huyên Huyên. Để lệ chiếc yếm màu trắng,theo bạch liên.
" Phụ thân! người muốn làm gì.... người... đừng lại đây.
Hai tay Huyên Huyên ôm trước ngực, ʍôиɠ hơi xê dịch về phía sau . Miệng thì nóiđừng cho có lệ, nhưng trong thâm tâm thì nghĩ khác.
Nhìn Lãnh Thần Duyệt bị xuân dược Không chế, Huyên Huyên có chút sợ hãi. Lỡ đâuhắn sung mãn quá cắm chết cô thì sao?
Lãnh Thần Duyệt như mãnh thú phát ɖu͙ƈ, nhìn cơ thể trắng noãn của Huyên Huyênsau lớp yếm mỏng.
Lúc này ɖu͙ƈ hỏa càng dâng lên, hắn áp môi mình lên cánh môi nhỏ ướt át củaHuyên Huyên mà ngấu nghiến.
" A.... Ưmm.. ưmm..... :"
Bất ngờ bị hôn một cách nồng cháy, thân thể Huyên Huyên như muốn tan chảy ra.Hơi thở nam nhân khiến cho Huyên Huyên hưng phấn không ít.
Lãnh Thần Duyệt như cá gặp nước, hắn hung hăng cắn gặm ʍút̼ cánh môi của cô tớisưng đỏ. Chiếc lưỡi nóng ran khẽ tách khớp hàm, càn quét bên trong miệng nhỏ.
Hắn càng hôn càng thấy ngọt ngào, bao nhiêu nước bọt Huyên Huyên tiết ra đềuđược hắn nuốt hết vào trong bụng.
" A... ưm... ư.... Phụ Thân.. ư.. ư...... :" Bị Lãnh Thần Duyệt điên cuồng hồn, xém chútnữa làm Huyên Huyên thần hồn phách lạc.
Lãnh Thần Duyệt nghe thấy Huyên Huyên rêи rĩ, miệng không ngừng gọi phụ thân.Càng khiến hắn hưng phấn tới tột độ .
Một tay hắn xé rách luôn chiếc yếm trắng còn lại. Hai tay thô bạo ra sức nhàonặn hai иɦũ ɦσα căng tròn của Huyên Huyên, không một chút ôn nhu nào.
" A... dừng lại.... đau quá...phụ thân... người nhẹ thôi... ưm..... :"
Huyên Huyên hơi rùng mình, cảm giác vừa đau vừa thoải mái .Từ hai иɦũ ɦσαtruyền vào, cô nhịn không được rêи rĩ kϊƈɦ thích.
Lãnh Thần Duyệt vội vàng móc côn thịt thô to bành trướng ra, cọ cọ lên xuốngnơi tiểu huyệt của Huyên Huyên. Hắn đã từng này tuổi nhưng kinh nghiệm tìnhɖu͙ƈ lại không hề có.
Hắn ôm Huyên Huyên thật chặt, hôn từ môi sau đó ɭϊếʍ ʍút̼ xuống tận hai иɦũ ɦσαlớn của cô, chiếc lưỡi càn quyét ɭϊếʍ cắn hai núm иɦũ ɦσα.
Tích tắc hai núm иɦũ ɦσα đã cứng ngắc như hai viên đậu, hông hắn trượt lênxuống liên hồi. Côn thịt nóng ran dán chặt lên bụng nhỏ của cô.
" Ha... ưmm.... Ưm... Phụ Thân.... nữ nhi thấy thật tê... ưm... nữ nhi khó chịu... ưm.....
Huyên Huyên khó chịu mà rêи rĩ, lâu như vậy rồi hắn còn không làm gì khác nữasao? già đầu như vậy không lẽ còn muốn mình dạy?Huyên Huyên khôngthể chờ đợi nỗi nữa, bàn tay cô khẽ vuốt từ vai trượt xuống đai lưng của hắn.Rứt khoát rút đai lưng ra, lúc này hai người hoàn toàn trần trụi.
Cô khẽ nắm côn thịt nóng ran,gân guốc đang áp lên bụng nhỏ của mình. Vuốt từđỉnh quy đầu xoa xuống tận gốc.
" A.. hừ....... "
Côn thịt bị trướng phát đau, bây giờ lại được bàn tay của Huyên Huyên chạm vào.Hắn nhịn không được mà phát ra tiếng rêи sảng kɧօáϊ.
Lãnh Thần Duyệt thở dốc, hắn cho tay xuống nắm chặt bàn tay đang cầm cồn thịtcủa Huyên Huyên. Gia tốc vuốt lên xuống nhanh, hai người quấn chặt nhau hai taycầm côn thịt vuốt liên hồi.
" Hừ.... không....Hừ.. ta không... bắn được.. A.... :"
Tuy được Huyên Huyên dùng tay vuốt ve, kɧօáϊ cảm tới nhưng hắn không thể nàora. Dường như hắn muốn nhiều hơn là bàn tay mềm mại kia.
Huyên Huyên nghe thấy hắn rêи rĩ, cô hết cách lắc đầu ngao ngán. Cô chỉnh tưthế cho tốt, nghiêng hông lại đặt côn thịt ngay giữa miệng tiểu huyệt.
Từ từ ấn ʍôиɠ của mình vào, Huyên Huyên cũng đã sớm chuẩn bị tốt tinh thần,chịu đựng cảm giác đau đớn việc phá thân.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt cảm thấy quy đầu to lớn, liền được thứ nóng ấm ướt átbao bọc. Hắn trợn trừng hai mắt, hông theo bản năng mà thúc đẩy.
Côn thịt to lớn không chút lưu tình nào, thọc mạnh vào bên trong. Xé rách màngtrinh, cắm sâu tới tận hoa huyệt.
" A... a... đau.... a....... a.... :" Hai mắt Huyên Huyên mở lớn, dù cho chuẩn bị tốt tinhthần. Nhưng cảm giác này quá đau rồi. Hơn nữa còn bị tên mất lí trí này tànnhẫn xỏ qua.
Lãnh Thần Duyệt cảm thấy kɧօáϊ cảm sung sướиɠ quấn thân, nơi côn thịt được lỗnhỏ kẹp chặt. Máu hồng hơi rĩ ra ở nơi giao hoan, ɖâʍ dịch từ từ tiết ra giúpbôi trơn côn thịt to lớn bên trong.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt không thể nào nhịn nổi, hắn vội vàng ngồi dậy thay đổitư thế. Côn thịt rút ra, một lần nữa mạnh bạo đâm thọc vào .
Hai tay hắn banh rộng đùi của Huyên. ʍôиɠ và hông phối hợp thúc đẩy theo kiểutruyền thống.
" A.... phụ thân.... a.... A... đau....quá... ưm..... a...... :"
Giờ phút này Huyên Huyên không thể nào chịu nổi, vừa phá thân không lâu.Tên cầmthú này đã điên cuồng cắm côn thịt thô to vào sâu bên trong.
Bất giác Huyên Huyên hơi nhìn xuống. Thấy bụng nhỏ nhô lên một cục. Nơi tiểuhuyệt đau rát, thật căng và cũng thật đầy.
Lãnh Thần Đang bị xuân dược khống chế, hắn nào có nghe Huyên Huyên kêu đau.Chính vì tiếng rêи này, càng khiến con dã thú trong người hắn điên cuồng hơn.
Hắn đè ép hai vai Huyên Huyên xuống, ɖu͙ƈ vọng khống chế tâm lý. Mạnh bạo đâmthọc côn thịt vào sâu lỗ nhỏ, ɖâʍ dịch hòa lẫn máu đỏ nhiễu xuống sàn đất.
"A.... đau quá.... ta không chịu được.... a..... phụ thân... nữ nhi đau....quá.....
Huyên Huyên bị đau tới bật khóc. Hai tay cô không ngừng đấm lên ngực, móng taydài cào cấu loạn lên tấm lưng trần của Lãnh Thần Duyệt.
Hắn vẫn thúc đẩy côn thịt dập mạnh vào tiểu huyệt nhỏ khít như một bản năng củanam nhân.Tiếng rêи rĩ, van xin thống khổ của Huyên Huyên, càng khiến ɖu͙ƈ vọngcủa hắn tăng cao.
Lãnh Thần Duyệt cúi đầu xuống, ngậm một bên иɦũ ɦσα Huyên Huyên hút hút sữa.Một tay xoa nắm hai иɦũ ɦσα no tròn, tay còn lại xoa loạn trêи hoa đế .
Lúc này Huyên Huyên dần dần thích ứng với tốc độ của hắn, ɖâʍ dịch nhiễu ra nhưsuối. Ướt át lênh láng khắp đùi non.Nghe thấy tiếngđộng bên trong, Tiểu Xuân hớt hải chạy vào trong miệng hô lên. Nhưng cảnh tượngtrước mắt làm cho nàng ta, xấu hổ mặt đỏ tim đập nhanh.
" Thế Tử Phi..... người làm.... sao....
Hình ảnh Vương Gia tôn kính của họ, đang cắm côn thịt gân guốc vào tiểu huyệtcủa Thế Tử Phi.
Tiểu Xuân giằng co tâm lý một hồi, cuối cùng bước ra ngoài còn thuận tay kéocửa lại giúp hai người.
" Hừ....thật thoải mái.... bên trong kẹp ta muốn phát điên.....har.... hưmm....
Lãnh Thần Duyệt thọc côn thịt mạnh bạo như vũ bão, kɧօáϊ cảm đánh úp lên HuyênHuyên. Khiến các dây thần kinh của cô trở nên tê dại.
Lúc này cảm giác đau đớn hoàn toàn biến mất, thay vào đó là kɧօáϊ cảm sungsướиɠ sôi trào bên trong hai người.
Huyên Huyên nhắm mắt hưởng thụ, hai đùi khép chặt lại không muốn côn thịt rớtra ngoài.
" A.... a... ân.... thật sướиɠ.... phụ thân cắm nữ nhi thật sướиɠ.... a... a......
Huyên Huyên túm chặt lấy cổ Lãnh Thần Duyệt, cô đẩy hông lên cao .Nhằm cho cônthịt đi vào sâu bên trong ngóc ngách hơn.
Mỗi cú thúc của hắn, quy đầu xuyên qua hoa tâm chạm tới t.ử ƈυиɠ. Toàn thânHuyên Huyên run lên sung sướиɠ, giật lên từng cơn.
Nghe thấy Huyên Huyên rêи rĩ kϊƈɦ tình, hắn càng cảm thấy không đủ. Miệng đắnglưỡi khô, Lãnh Thần Duyệt cúi đầu xuống.
Hai tay bóp chặt hai иɦũ ɦσα Huyên Huyên, dịch sữa nóng ấm ngọt ngào phun ra.Hắn theo bản năng ʍút̼ hút sữa liên hồi, dịch sữa vừa vào miệng liền cảm thấytanh tanh ngọt ngào.
Càng mếm qua thì ɖu͙ƈ vọng càng sôi trào, côn thịt cắm ở lỗ nhỏ phía dướitrướng lên gấp hai lần.
" A.. Ân.. thật căng.... thật đầy... phụ thân... mau động... ưmm.. ưm...
Tiểu huyệt phía dưới cảm nhận được côn thịt bành trướng ra gấp hai, kɧօáϊ cảmnhư thủy triều áp đảo tới .
Bất giác cô không kiềm chế được cảm xúc, miệng bắt đầu phát ra những lời cầuxin ɖâʍ đãng.
" Hừ....Thật ngọt... ngon... hư....ưm....
Lãnh Thần Duyệt vẫn chăm chú hút sữa như hài tử. Tay Kia bóp mạnh khiến dịchsữa bắn tung tóe lên khắp mặt hắn, điều này càng khiến hắn thích thú như đangchơi đồ vật.
Mặc dù ɭϊếʍ láp liên hồi, nhưng hắn vẫn không quên thọc côn thịt phía dưới.Hông và ʍôиɠ hắn gồng lên, đâm thọc thêm mấy trăm lần.
Giữa nơi giao hoan phát ra âm thanh "Bạch Bạch " chất dịch nhờn sền sệt chảyxuống sàn nhà.
Huyên Huyên bị hắn điên cuồng làm, khiến toàn thân cô mỏi nhừ . Toàn thân têngứa dấm rức Huyên Huyên lại tiếp tục ni non.
" A.. ân... không được... phụ thân.... chậm đã... ưmm... nữ nhi từ bỏ... a... a.. ưm... Chếtmất... sẽ chết... ưm... a....... ân...
" Ân... quá sâu.... a... thật căng... phụ thân... người mau dừng lại... nữ nhi sẽ chết mất...ưm.... a..... um....
Huyên Huyên mở lớn hai mắt, miệng nhỏ thở hắt ra, hô hấp hỗn loạn. Kɧօáϊ cảmtra tấn khiến miệng cô chảy ra nước miếng.
Lãnh Thần Duyệt cảm thấy quy đầu của mình, như bị rất nhiều cái miệng nhỏ bámchặt, ʍút̼ hút vào sâu bên trong.
Nghe thấy Huyên Huyên nức nở nĩ non, hắn càng muốn cắm xuyên qua cái lỗ ɖâʍđãng ướt át kia.
" A.... phụ thân... nữ nhi ra.... ra mất.... ưmm... a..... Ra... mất...
Cô gấp gáp ghì chặt ngực mình dán lên khuôn ngực rắn chắc của hắn .Tiểu huyệtco rút lại kẹp chặt côn thịt to lớn, chất dịch nóng ấm từ hoa huyệt tiết ra nhưdòng suối nước ấm.
" A.. hừ..... ưmmm.... Không được.... dừng lại, nữ nhi mới ra.... không chịu nổi..a...a..
Tiểu huyệt vừa mới ra, chỗ nào cũng nhạy cảm. Nay lại bị Lãnh Thần Duyệt điêncuồng thọc ra vào. Toàn thân cô run rẫy lên từng hồi...
Nghe Huyên Huyên nức nở, hắn nhanh chóng gia tăng tốc độ. Cho tới khi kɧօáϊ cảmliên tục áp đảo ,hắn chịu không nổi gồng người thọc thêm vài chục lần.
Miệng gầm lên một tiếng, bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc vào trong cơ thể Huyên Huyên.Huyên Huyên bị hắnbắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào bên trong tới cao trào. Tứ chi cô run rẫy, mềm nhũn ranhư nước. Miệng nhỏ mở ra tham lam hít thở không khí.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt mới xuất vào trong, hắn hoàn toàn xụi lơ nằm đè lênngười Huyên Huyên. Đơi mắt trống rỗng mơ hồ, dường như hắn vẫn đang hưởng thụkɧօáϊ cảm cờn lưu lại.
" Phụ... phụ.. thân người mau đứng lên.... sắp đè chết nữ nhi rồi... ưm... :"
Huyên Huyên đẩy hai tay lên ngực hắn, còn không quên véo mạnh nhằm muốn hắntỉnh lại. Dù sao lúc này xuân dược cũng đã hết tác dụng.
Một hồi sau vẫn không thấy Lãnh Thần Duyệt nhúc nhích, cô ngờ vực nhìn hắn đangnằm đè lên bộ ngực của mình.
Trong lòng bộp chộp, không lẽ nam chủ tuổi già sức yếu .Mới ra một lần đã độtquỵ?
Ngón tay Huyên Huyên run run khẽ đặt lên cánh mũi hắn. Lúc này cô mới nhẹ nhõmthở ra, may quá là hắn sướиɠ quá nên ngất thôi. Lần sau vẫn nên cẩn thận hơn.
Huyên Huyên nhìn y phục của mình bị xé rách nhiều mảnh, la liệt trêи sàn đất.Thì cô lắc đầu ngao ngán, đá lăn Lãnh Thần Duyệt sang một bên.
"Tiểu Xuân , giúp ta chuẩn bị một bộ y phục mới :"
Tiểu Xuân đỏ mặt đem y phục vào, còn lén nhìn Vương Gia tôn kính đang trần trụingất trêи sàn. Huyên Huyên muốn bật cười nhưng đành nhịn xuống, mở miệng nói.
" Em giúp ta thay y phục cho Vương Gia, sau đó gọi A Bảo tới đem Vương Gia vềviện của mình.
Tiểu Xuân ngoan ngoãn làm theo, không lâu sau A Bảo tới đem Lãnh Thần Duyệt vềviện của mình.
3 canh giờ sau Lãnh Thần Duyệt tỉnh dậy, đầu hắn hơi choáng váng. Những hìnhảnh ɖâʍ ɖu͙ƈ điên cuồng giao hoan lần lượt hiện trong đầu hắn.
Thoáng chốc gương mặt nghiêm nghị đã tái lại, hắn không nghĩ một lão như hắn .Lại như con dã thú điên cuồng cắm Thê tử của nhi tử của mình.
Tư vị lσạи ɭυâи đại cấm kị này, lại khiến hắn một lần nữa hưng phấn. Trong lòngnhộn nhào không yên. Thoáng chốc vật hạ thân lại một lần nữa bành trướng.
Lãnh Thần Duyệt vắt óc suy nghĩ, hắn cố gắng thuyết phục chính mình bằng đủ mọilí do.
Nhi tử đã chết, vậy thì người làm phụ thân như hắn thay nhi tử chăm sóc yêuthương thê tử của nó vậy. Dù sao mấy ngày qua Huyên Huyên cố gắng ra sức câudẫn hắn, thì hắn đã rõ như ban ngày.
Suy nghĩ thấu đáo , Lãnh Thần Duyệt không còn gì để áy náy trong lòng. HuyênHuyên là cực phẫm, ăn qua một lần đã gây nghiện.
Biết vậy ngay từ đầu, hắn không cần nhịn tới khổ sở. Lãnh Thần Duyệt nhớ lạichính mình làm quá thô bạo, hơn nữa còn là lần đầu của nàng.
Trong lòng hắn có chút thương xót, âm thanh nĩ non van xin của Huyên Huyênquanh quẩn trong đầu hắn. Nhất thời hắn muốn một lần nữa được cắm chết nàng.
Tới khi hoàng hôn buông xuống, Lãnh Thần Duyệt quyết định bỏ ngọ thiện mà đitới Hỷ Lai Viện Từ xa Tiểu Xuân đã trông thấy hắn, liền cúi người hành lễ sauđó tìm cơ hội chốn đi.
Lúc này Huyên Huyên đang tắm sau bức bình phong. Trong thùng tắm rãi đầy cánhhoa hồng thơm ngát, Lãnh Thần Duyệt nhìn chăm chăm như lang như hổ.
Hai иɦũ ɦσα cao ngạo vểnh lên, núm иɦũ ɦσα hồng nhuận. Làn da trắng như tuyếtnon mịn như đậu hũ. Lãnh Thần Duyệt nhịn không được nuốt nước xuống.
Hắn suy nghĩ, lần sau nhất định sẽ làm bồn tắm uyên ương.Lãnh Thần Duyệt caumày lại, hắn không thể kiềm chế nổi bắt đầu cởi bỏ y phục của mình . Bồn tắm cóhơi nhỏ, nhưng hai người chắc chắn là vừa.
Hắn tiến lại gần phía sau lưng của Huyên Huyên. Hơi thở ấm nóng dán vào cổ mìnhkhiến Huyên Huyên giật mình, quay lại nhìn về phía sau.
"Phụ thân , sao người lại không mặc y phục? :" Huyên Huyên la lớn, giả bộ lấytay che mặt mình.
" Còn kêu ta là phụ thân? nàng ra sức câu dẫn bổn vương bây giờ còn giả bộ?Thật ɖâʍ đãng...
Lãnh Thần Duyệt không vui, hắn hừ lạnh một tiếng. Sau đó hai tay nhanh chóngbắt lấy иɦũ ɦσα Huyên Huyên. Hai đầu ngón tay vân vê gẩy liên tục .
Hắn cười vui sướиɠ, ban nãy trúng dược không có cảm nhận hết. Lúc này hắn hoàntoàn tỉnh táo, không ngờ ngực nữ nhân lại mềm mại, bóp vào thoải mái như vậy.
" Ưm.. ân... phụ... phụ... thân người làm cái gì vậy... mau dừng tay lại... ưm... :'
Cổ họng Huyên Huyên rêи rĩ, tay cô đè lên tay hắn. Miệng thì nói dừng lại nhưngtay thì dán chặt lên ngực căng tròn của mình.
" Để phụ thân, giúp nữ nhi sung sướиɠ... :" Rứt lời hắn cúi đầu xuống, dùng miệngɭϊếʍ láp hai иɦũ ɦσα lớn.
Đôi khi hàn răng khẽ mở cắn lên vúm иɦũ ɦσα. Hai иɦũ ɦσα bắt đầu tiết ra dịchsữa , hắn thích ý hút hết sữa vào trong bụng.
" Ân... phụ thân... đừng ....ưm... ɭϊếʍ thật nhột...... a... a..... ưm.....
Lãnh Thần Duyệt ɭϊếʍ cô tới mức rụng rời, cô liên tục ấn manhh đầu hắn vàotrong ngực mình. ɖu͙ƈ vọng bắt đầu nổi lên, toàn thân ngứa ngáy khó chịu.
Lãnh Thần Duyệt ʍút̼ ɭϊếʍ liên tục, tay kia véo véo núm иɦũ ɦσα hơi kéo ra. Taycòn lại di rời từ eo xuống tới đùi, từ từ khe ở giữa hai chân Huyên Huyên ra.
" Ngô.. a... ưm..... ư..... :"
Thân thể Huyên Huyên bị đùa bỡn dưới nước. Khiến cô cảm thấy tư vị này rất lạlẫm. Cơ hồ còn thoải mái sung sướиɠ tới tột độ.
Lãnh Thần Duyệt vẫn chăm chỉ hút sữa ɭϊếʍ ʍút̼. Ngón tay khẽ tách tiểu huyệtra, hơi ma sát cọ lên hoa đế, bất giác Huyên Huyên cong người ôm chặt lấy hôngcủa hắn.
ɖâʍ dịch ấm nóng chảy ra, hòa chung với nước tắm trong thùng.
Ban ngày mới cắm xong , bây giờ lại cắm tiếp. Lãnh Thần Duyệt kɧօáϊ trí, đùabỡn chêu chọc tiểu huyệt liên hồi. Hắn cảm giác như chính mình hồi xuân, trở vềđộ tuổi đôi mươi.
Ngón tay của hắn chọc vào bên trong, xoáy mạnh tham thú từng ngóc ngách bêntrong tiểu huyệt. Bất giác hắn kinh ngạc, khi cảm Nhận được tiểu huyệt cắn nuốtngón tay của hắn.
Da thịt Huyên Huyên nóng như bốc hảo, dán chặt lên người hắn. Lãnh Thần Duyệthơi nâng đùi lên, hơi đặt Huyên Huyên dựa vào đùi.
Lắc ʍôиɠ và hông của cô, Tiểu huyệt cọ sát trượt lên xuống trêи đùi của hắn.ɖâʍ dịch ấm nóng rĩ ra đùi lớn của hắn.
" A....a... phụ thân, mau cắm nữ nhi.. thật ngứa... a... a...
Lãnh Thần Duyệt bị kϊƈɦ thích tới cực điểm, khi nghe thấy Huyên Huyên xưng hônhư vậy... hắn không ngại mà đáp lại.
" Được.... phụ thân cắm chết nữ nhi ɖâʍ đãng... cắm hư cái lỗ nhỏ phía dưới này.Lãnh Thần Duyệt cảmgiác được thân thể hai người, mặc dù ngâm trong nước nhưng đã sớm nóng đến khẩntrương. Hắn không thể nhịn được nữa tay cầm côn thịt hướng tiểu huyệt thọc mạnhvào.
Quy đầu vừa vào bên trong tiểu huyệt chật hẹp, đã cảm nhận được độ ấm áp trơnướt. Tư vị sung sướиɠ này khiến hắn thanh tỉnh hơn hẳn.
Lúc này hắn ôm lấy eo nhỏ của Huyên Huyên, hông nhấp vào mạnh mẽ. Giữa nơi giaohoan của hai người tạo nên bọt nước giữ dội.
Huyên Huyên bị cắm tới mức đầu có loạn một hồi . Miệng rêи rĩ kϊƈɦ ɖu͙ƈ, haitay bám chặt lên thùng tắm, ʍôиɠ và hông hơi nâng lên nhún theo từng nhịp.
Lãnh Thần Duyệt xoay người cô lại, hắn bế Huyên Huyên lên . Hai chân cô kẹpchặt vào hông hắn,tay bám lên cổ. Ngực phập phồng liên hồi.
Hắn một lần nữa rút côn thịt ra, chỉnh cho tư thế thật tốt. Một lần nữa cắm sâuvào bên trong tiểu huyệt, đỉnh quy đầu chạm tới hoa huyệt.
Lãnh Thần Duyệt thọc ra vào liên tục, mắt hắn vẫn nhìn vào nơi tiểu huyệt. Đangcố gắng ʍút̼ kẹp chặt lấy côn thịt của hắn .
" Hừ.. thì là tiểu huyệt của nữ nhi lại đói tới mức này, ăn gậy thịt của phụthân ngon tới vậy sao?
Rứt lời một tay của hắn vuốt xuống, niết lên hai canh hoa đang ôm thật chặt cônthịt. Ngón tay đùa bỡn niết liên hồi lên hoa đế, thoáng chốc hoa đế đã cứng lênnhư hạt đậu.
ɖâʍ dịch dĩ ra thấm ướt vài sợ lông thưa, dính lêb ngón tay của hắn. Lãnh ThầnDuyệt nhìn đến xuất thần, hắn như bị mê hoặc bởi tiểu huyệt ɖâʍ đãng này.
" Phụ thân.... ưm... người đừng xem nữa... mau động! nữ nhi ngứa....thật ngứa.... a. a.....a.... ưm....
Sắc mặt Huyên Huyên đỏ bừng, hai mắt nhiễm lên tầng hơi nước mỏng. Ánh mắt ʍôиɠlung nhiễm đầy tia tình ɖu͙ƈ, ôm chặt ghì lấy cổ hắn.
Lãnh Thần Duyệt ngẩng đầu lên nhìn, Huyên Huyên nhịn không được mà sắc mặt đỏhồng . Càng khiến hắn như bị kϊƈɦ thích, hông thúc một cái thật mạnh, côn thịtxuyên qua hoa tâm.
" Ân... phải rồi.. ưm... mau cắm nữ....ưm... a..a.... a...
Lúc này Huyên Huyên không thể nghĩ thứ gì khác, tiểu huyệt nhỏ bé sớm đã đượccôn thịt lấp đầy tới căng.
Quy đầu to lớn xuyên qua hoa huyệt đâm tới điểm G, khiến cho Huyên Huyên têliệt. Tiểu huyệt co rút, bóp chặt lấy côn thịt thô to gân guốc.
" Ha... nữ nhi đừng kẹp chặt...a.. ưm... phụ thân muốn gãy... đừng kẹp....thả lỏng ra...ưm.... ha....
Lãnh Thần Duyệt thoải mái tới mức bật ra tiếng rêи rĩ, hắn ôm toàn bộ cơ thểxinh đẹp mĩ miều của Huyên Huyên vào trong ngực.
Phía thân dưới vẫn không ngừng động, thọc liên tiếp ra vào. Nước tắm trongthùng đã sớm tung tóe văng ra ngoài hơn nữa.Tiểu Xuân ở ngoài nghe thấy tiếngđộng, gương mặt ngây thơ nổi lên một tầng mây hồng .
Huyên Huyên ôm chặt cổ Lãnh Thần, hắn cũng bóp chặt eo nhỏ Huyên Huyên. Côn thịtto lớn thọc ra vào thêm trăm lần.
Mặc dù Lãnh Thần Duyệt không có kĩ năng gì giỏi, nhưng hắn lại lấy côn thịt tolớn ra. Chiếm thế thượng phong, Kɧօáϊ cảm cứ như vậy tiến tới, áp đảo lấy HuyênHuyên.
Huyên Huyên rùng mình, hai mắt nhắm chặt hưởng thụ kɧօáϊ cảm. Tay cào cấu loạnxạ lên tấm lưng rắn chắc của Lãnh Thần Duyệt. Bên trong tiểu huyệt tiết ra từngđợt dịch ấm, phủ lên đỉnh quy đầu.Huyên Huyên quấnchặt lấy thắt lưng hắn. Lãnh Thần Duyệt mạnh bạo động, côn thịt thô to như chàythọc vào tiểu huyệt nhỏ khít. Tàn nhẫn không thương tiếc.
" Ưm... a.... thật đầy.. ưm.. phụ thân... ưm... a.... ân.... ư..... Căng qua... ưm...
Tư vị sung sướиɠ tê dại khiến Huyên Huyên như người mất hồn. Cổ họng phát ra âmthanh rêи rĩ mê người.
Lãnh Thần Duyệt cúi đầu xuống hút, cắn nhẹ lên cái cổ trắng nõn của cô. Chiếclưỡi dà xoát sau gáy, xương quai xanh và bờ vai nhỏ nhắn. Lưu lại vết hồng hoanái, xấu hổ không thôi.
" Ưm.. phụ thân... đừng ɭϊếʍ.... thật nhột.. ưm.. a.... nhột.... ưmmm.
Hắn híp mắt nhìn Huyên Huyên rêи rĩ, eo nhỏ vặn vẹo lên xuống hệt như con rắn .
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy, nam nữ ân ái giao hoan lại sung sướиɠ tớivậy. Cảm giác này quả thật gây nghiện.
Dường như hắn không thể kiềm chế được nữa, bàn tay to lớn nắm chặt eo của HuyênHuyên. Hông lẫn ʍôиɠ gia tăng tốc độ nhấp côn thịt vào sâu bên trong.
Đỉnh quy đầu xuyên qua hoa tâm cắm tới điểm G, chạm lên xuống mát xa vách t.ửƈυиɠ liên hồi.
Lúc này hắn cảm thấy cổ t.ử ƈυиɠ co thắt, ôm chặt hút lấy quy đầu. Dịch ấm bủavây quang côn thịt, toàn thân côn thịt bị kẹp chặt tới khẩn trương.
Lãnh Thần Duyệt mím chặt môi, hơi thở gấp gáp đâm thọc thêm vài chục lần. Lúcnày Huyên Huyên vừa đau vừa sướиɠ, hốc mắt phiếm hồng, toàn thân nóng lên
" Ân... ngô.. phụ thân..... ưm.. không được... nữ nhi muốn ra.. ưm.. a.... a... ưm...
Huyên Huyên nhịn không xong, hai tay lẫn hai chân cô quấn chặt người Lãnh ThầnDuyệt. Hoa tâm co thắt lại, phun ra ɖâʍ dịch.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt cảm nhận được côn thịt, được cỗ ấm áp nóng ướt baoquanh. Kɧօáϊ cảm như thủy triều dâng tới .
Khiến đỉnh quy đầu tê dại, thần hồn như lìa khỏi xác. Trong lòng hắn cố gắnggồng lên, nhằm muốn đè ép kϊƈɦ động, lẫn kɧօáϊ cảm xuống.
Nhưng côn thịt bành trướng lên gấp hai lần, nhịn không được mà nhấp mạnh thêmhai ba lượt vào sâu tận bên trong.
Lãnh Thần Duyệt cao trào, đỉnh quy đầu bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ lấp đầy bụng nhỏ củaHuyên Huyên.
" Nữ nhi...Hừ....con mới.. tiểu sao? : "
Tuy hắn đã 40 nhưng chuyện nam nữ lại rất ngây ngô. Hắn chỉ cảm thấy tiểu huyệttiết ra chất dịch gì đó, khiến hắn mất hồn không thôi
" Phụ... phụ thân... người sướиɠ dĩ nhiên bắn tinh, còn nữ nhi cao trào liền radịch....
Rứt lời Huyên Thuyên cúi thấp đầu xuống, hai tai đỏ hồng. Cô xấu hổ muốn chết,tên nam chủ này già đầu rồi mà vẫn không biết cái gì là nữ nhân cao trào a~~~
Lãnh Thần Duyệt nhìn hình dáng xấu hổ của Huyên Huyên, thoáng chốc côn thịt ỉuxìu bên trong tiểu huyệt. Liền tức tốc ngẩng đầu.
Không thể trách hắn được, có trách thì dò nàng quá mê người. Lại câu dẫn hắn.Lãnh Thần Duyệtnghe Huyên Huyên giải thích tận tình như vậy. Thì hắn đã hiểu ra, nguyên laihắn và nàng giống nhau, cao trào liền ra.
Cảm xúc vui vẻ chưa được vài giây, thì sắc mặt hắn đã đen như bao công.
Nàng thực sự hiểu như vậy thì, chắc chắn đêm tân hôn kia nàng đã hầu hạ nhi tửhắn rất chu đáo? Chỉ là chưa kịp ân ái nhi tử đã phải xuất binh.
Nghĩ tới lúc này , Lãnh Thần Duyệt nổi cơn ghen. Hắn ghen tị với nhi tử, chắcchắn nhi tư hắn đã từng chạm qua cặp ngực no tròn cao ngạo kia.
Cũng đã từng chạm qua cơ thể mê người kia, kể cả tiểu huyệt phấn nộn múp mípcâu dẫn người. Lúc này khắp người Lãnh Thần Duyệt nồng nặc mùi dấm chua.
Lúc này hắn thật sự muốn chiếm hữu Huyên Huyên, không cho phép ai đụng vào thânthể nàng.
" Á....phụ thân ,đừng nhéo, nữ nhi đau....
Bất giác Huyên Huyên giật nẩy lên, vì cảm nhận được. Eo nhỏ của mình bị véomạnh, còn nổi lên vết đỏ hồng.
" Phụ phân, hôm nay tới đây thôi, người nên trở về nghĩ ngơi. Nữ nhi không cònsức nữa..
Huyên Huyên nói đều là sự thật, mới ban ngày hắn cắm còn chưa đủ. Bây giờ lạicắm thêm một lần. Nếu đêm này còn để hắ chơi thì xác định, ngày mai cô khôngthể đứng dậy nổi.
Lãnh Thần Duyệt trừng mắt, hắn bế Huyên Huyên ra khỏi thùng tắm. Vật cô ngãxuống giường, hai tay bóp mạnh bυ", mạnh mẽ nhéo nhéo.
" Hừ... nàng nói đi.. nàng đã hầu hạ hắn bao nhiêu lần rồi... :"
Hắn mở miệng, cất giọng chất vấn. Ánh mắt lẫn sắc mặt hiện rõ lên chữ " Ghen ".Hai tay vẫn nhào nặn trêи ngực lớn, thi thoảng gẩy gẫy núm иɦũ ɦσα.
" Phụ thân, người có bệnh? người nói gì nữ nhi không hiểu.....? :" Quả thật lúcnày cô thật sự không hiểu Lãnh Thần Duyệt đang muốn nói cái gì.
Một lúc sau, cô mới hoàn toàn hiểu ra ý của hắn. Lúc này cô không biết nêncười, hay khóc đây.
Nhi tử của hắn chết trận, trong đêm tân hôn chưa kịp uống rượu giao bôi chứđừng nói tới ân ái. Vậy mà giờ phút này hắn lại đi ghen tị với nhi tử của mình,hơn nữa còn là người đã chết.
"Nàng không chịu nói ra sao? vậy ta liền cắm hư nàng, chơi chết nàng trêиgiường.
Lãnh Thần Duyệt hung hăng xoa nắn loạn lên người Huyên Huyên. Bàn tay hắn điđến đâu đều lưu lại vết hồng tím tím....
Trong đầu hắn lúc này đều là cảnh tượng , hắn nghĩ ra. Huyên Huyên cùng nhi tửcủa hắn cuồng hoan.
Hắn nhớ tới mấy ngày trước, nàng ra sức câu dẫn hắn. Trong lòng hắn hưng phấnlẫn ghen tuông tới cực điểm. Hai ngón tay tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt.
Tay còn lại xoa nắn, bóp đảo điên hai иɦũ ɦσα , dịch sữa bắn tung tóe khắp nơi.
" Hừ ! nàng mau nói đi. Có phải nàng vẫn còn nghĩ tới hắn?
" Nàng thích hắn chạm vào thân thể ɖâʍ đãng này hay thích ta cắm qua?
Trong lòng Huyên Huyên bộp chộp , sắc mặt cô hơi tái lại. Không lẽ tên nam chủnày, muốn tiếp tục chơi chết cô sao? hắn ghen cái gì chứ?
" Ư.. Ân... phụ thân, chính người lấy đi trinh tiết của nữ nhi mà... nữ nhi và LãnhThần Dật, chuyện gì cũng chưa làm gì qua.... ưm......ư... đừng mà...Nghe Huyên Huyênnói như vậy, lửa giận của hắn nguôi ngoai đi phần nào. Nhưng hai tay vẫn lưuloát động khắp nơi nhạy cảm trêи cơ thể cô.
" Từ bây giờ ta cấm nàng suy nghĩ nam nhân khác ngoài ta .
" Chỉ một mình ta mới có quyền cắm nàng, chà đạp nàng.
Huyên Huyên kinh ngạc há miệng thật lớn, đây có được tính là hắn đang cố tìnhgây sự với cô hay không?
Lãnh Thần Duyệt nhìn những vết tím hồng trêи cơ thể trắng nõn, phút chốc cônthịt nóng như muốn nổ tung .
Hắn nhịn không được mà muốn chà đạp cô dưới thân, mặc dù đã cắm hai lần, nhưngvẫn thấy không đủ.
" Ta sẽ thú nàng làm thê, mặc kệ miệng đời nói cái gì. Cả đời cả kiếp này nàngchỉ có một mình Lãnh Thần Duyệt ta.
" Chỉ có mình ta chơi nàng, ta cho phép nàng rêи rĩ dưới thân ta. Nàng đã ngherõ chưa?
Lãnh Thần Duyệt nghiến răng nghiến lợi rít từng chữ qua kẽ răng. Côn thịt nóngthô to áp lên bụng nhỏ Huyên Huyên.
Ngón tay tàn nhẫn ra vào cắm nơi tiểu huyệt, không một chút nào được xem là ônnhu.
Lúc này hắn chỉ muốn Huyên Huyên nhớ mãi hắn, kể cả khi sung sướиɠ nhất cũngphải nhớ đến hắn.
Huyên Huyên thở dốc, lúc này cô hoàn toàn bị Lãnh Thần Duyệt kiểm xoát. Kɧօáϊcảm dâng lên như thủy triều, lấn át đi tư vị đau đớn ban đầu.
ɖâʍ dịch tiết ra ướt một mảng giường. Bàn tay của Lãnh Thần Duyệt đã sớm ướtnhẹp từ lâu.
" Ân.. ân.... phụ thân.... a... Chàng nhẹ thôi... a.. a.... ưm... nữ nhi.... ưm... thϊế͙p͙ đauquá.. trướng..... a.... a... chết mất.. ưmm..
Huyên Huyên cố gắng vặn vẹo eo, cảm giác sung sướиɠ khiến cơ thể cô giật lêntừng cơn. Cổ họng phát ra âm thanh rêи rĩ, câu từ hỗn loan, chính cô cũng Khônghề biết bản thân mình đang nói cái gì.
Hai chân Huyên Huyên mở rộng ra, lúc này cô muốn vật to lớn hơn hai ngón taycủa hắn . Ánh mắt Huyên Huyên nhìn chăm chăm vào côn thịt bành trướng, lưỡivươn ra ɭϊếʍ cánh môi hồng nhuận.
Dường như Lãnh Thần Duyệt hiểu nàng cần thứ gì . Hắn nhếch môi cười lạnh, taycầm côn thịt gân guốc thô dài dà xoát niết lên hoa đế, ɖâʍ dịch nhiễu ra bôitrơn đỉnh quy đầu.
"Nàng cần thứ này , muốn thì tự tới....ưmm.. mau lại đây....
Lời nói của Lãnh Thần Duyệt như bùa mê, Huyên Huyên dướn người lên, ʍôиɠ cốgắng khớp với quy đầu. Nhưng chỉ vừa chạm vào đã tuột ra do quá trơn...
" Ưmm.. phụ thân.... Thần Duyệt, chàng mau cho ta.. ưm.... a... ta khó chịu... chàngmau cắm ta....
" Hừ.. đồ tiểu yêu tinh câu dẫn người. : " Lãnh Thần Duyệt không thể kềm chếtrước hình ảnh, ɖâʍ mị kϊƈɦ tình của Huyên Huyên.
Hắn nắm chặt côn thịt, chỉa vào miệng tiểu huyệt múp míp hồng hào, sớm đã bóngloáng do ướt đẫm ɖâʍ dịch.
Côn thịt nóng bỏng căng trướng, từ từ tách hai mép ra. Hắn hít sâu một hơi đẩymạnh vào trong, tạo nên âm thanh " ọt "
" Ân... a... đúng rồi... thật to.. ưm... a...Huyên Huyên rêи lênthỏa mãn, tiểu huyệt co rút xiết chặt lấy côn thịt. Lúc này Huyên Huyên nhưngười mất hồn, côn thịt thô dài của hắn động liên tục sâu bên trong ,tức khắcɖâʍ dịch nhiễu nhão ra.
" Ha...nàng đừng kẹp khẩn trương như vây...ưm.. hưm..... đứt mất....
Lãnh Thần Duyệt nhíu mày, bặm môi. Cổ họng phát ra âm thanh động ɖu͙ƈ, tiểuhuyệt co rút kẹp chặt lấy côn thịt của hắn. Tư vị sung sướиɠ lẫn ẩn ẩn đau,khiến thân thể hắn run lên từng hồi.
Bên trong như có hàng trăm cái miệng nhỏ quấn lấy, ʍút̼ chặt hắn. Hắn hít sâumột hơi bắt đầu thọc ra vào, vài giây sau tiểu huyệt tiết ra ɖâʍ dịch xối xảlên đỉnh quy đầu.
Lãnh Thần Duyệt híp mắt nhìn gương mặt ɖâʍ mị kϊƈɦ tình của Huyên Huyên. Hắnliền biết nàng lại cao trào, nên mới ra dịch thủy.
Trong lòng Lãnh Thần Duyệt vui mừng một mảnh. Hắn khom người xuống, ʍôиɠ vàhông phối hợp bắt đầu cắm mạnh mẽ như vũ bão.
Hai tay xoa nắn hai иɦũ ɦσα căng trướng sữa, ngón trỏ hơi vân vê xoa, niết masát lên núm иɦũ ɦσα. Tức khắc núm иɦũ ɦσα cứng ngắc, chỉa lên cao ngạo.
Cổ Họng hắn bất giác khô nóng, khó khăn nuốt nước bọt xuống. Không suy nghĩnhiều, hắn cúi đầu xuống một bên ʍút̼ hút иɦũ ɦσα. Tay kia liên tục đảo bên cònlại.
Cánh môi khô khốc nóng rực, cọ liên hồi lên. Huyên Huyên ưởn ngực cao lên . Haitay ghì chặt đầu Lãnh Thần Duyệt ép lên ngực mình.
" A... a... phụ thân... ưm.... Thần Duyệt... chàng ...mau.. hút.. ta trướng... rất trướng...a.. a.....
Huyên Huyên trong cơn kɧօáϊ lạc, thần trí trở nên mờ hồ. Cô chỉ cảm thấy cánhmôi khô nóng kia, đang hung ác cắn gặm ʍút̼ hai иɦũ ɦσα mình. Nước bọt vươngvãi từ cổ cho tới xuống ngực trắng như tuyết.
Tư vị thô bạo, ngứa ngáy này càng khiến Huyên Huyên trở nên hưng phấn, tê dạitới lạ thường..
" Nàng là của ta....chỉ có ta mới khiến nàng cao trào... côn thịt to này là củanàng......tất cả là của nàng.....
Lãnh Thần Duyệt vừa cắn gặm, vừa lên tiếng chiếm hữu. Huyên Huyên nghe được côcũng chỉ biết phối hợp rêb rĩ dưới thân hắn.
Cô chắc chắn là của hắn rồi, ai biểu hệ thống không tiết tháo kia đã phát nhiệmvụ chứ. " Hừ "
" Phải.. nữ nhi là của phụ thân...là của phụ thân.. chỉ có chàng mới khiến ta caotrào.. a... mau cắm hư ta... ưm....
Huyên Huyên mơ màng đáp lại, Lãnh Thần Duyệt nghe thấy như vậy. Hắn hài lòngkhông ít, tay và miệng vẫn chăm chỉ đảo trêи ngực căng trướng của Huyên Huyên.
Thân dưới nhấp liên hồi, côn thịt phối hợp theo nhịp mạnh mẽ không thiếu phầnôn nhu điên đảo bên trong.
Hắn nhấp thêm vài chục lần, bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt vào bên trong t.ử ƈυиɠ. Lúcnày hắn mới hoàn toàn thõa mãn, rút côn thịt ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo đó nhiễu xuốnggiường.
" Ưm.. a... ưu.... ư..... Ha.....
" Hô.... hừm......
Hai người cùng lúc lên cơn cao trào, kɧօáϊ cảm lưu động khắp thân thể. Vài phútsau Lãnh Thần Duyệt nhếch mép cười, nhìn chăm chăm vào thân thể nhiễm đầy mồhôi lẫn ɖâʍ dịch của Huyên Huyên.
" Ta vẫn nên giúp nàng tắm rửa...
Nghe Thấy vậy Huyên Huyên mở lớn hai mắt. Nhưng thân thể đã sớm dã rời khôngcòn sức lực. Đành phải để yên chp hắn đem chính mình vào thùng tắm.
" Không cần... ta không cần chàng tắm rửa... ưm......
Miệng cô liên tục từ chối, cô sợ rằng tên cáo già này giúp mình tắm rửa. Thìhắn lại làm ra những chuyện gì.Lãnh Thần Duyệt bấtmãn, hắn hừ lạnh một tiếng. Mặc kệ Huyên Huyên luôn miệng có từ chối hay không,hắn vẫn muốn đem nàng đi tắm.
Dù sao hắn cũng khiến nàng cao trào liên tục. Tuy kỹ thuật không có nhưng cônthịt hắn thô to là sự thật không thể nào thay đổi được.
Ánh mắt của hắn chạm vào tiểu huyệt hơi ửng đỏ vì sưng lên, trong lòng hắn nổilên thương tiếc . Có phải là do hắn không kiềm chế được,làm có chút thô bạo haykhông?
Bất ngờ trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng. Không biết tiểu huyệt ɖâʍ đãng kiacó mùi vị gì? hắn thật muốn nếm thử qua.
Không cần suy nghĩ thêm, hắn đặt Huyên Huyên xuống thùng tắm. Hai tay banh rộngđùi trắng noãn của Huyên Huyên ra vắt lên vai hắn.
Khuôn mặt điển trai hơi cúi xuống tiến sát vào tiểu huyệt. Cánh mũi hắn khẽ runrun hít hà mùi hương đặc trưng của nữ nhân tỏa ra.
Đầu lưỡi ướt nóng, nham nhám duỗi ra ɭϊếʍ lên hai cánh hoa phấn nộn. Từ từ cànquét lên hoa đế, hơi gẩy gẩy lên vài lần, ɖâʍ dịch một lần nữa tiết ra ướt cánhmôi của hắn.
" Ha... tê.... ưm..... :
Huyên Huyên rêи rĩ thật nhỏ, tay ghì chặt đầu hắn ép chặt vào nơi tư mật củamình.
Mới vừa rồi còn bị hắn chơi tới sưng vù, bây giờ lại được ɭϊếʍ, tư vị nhột nhạtkhó tả xâm chiếm lấy cô.
Lãnh Thần Duyệt dường như chính mình biết lỗi, hắn hơi ngẩng đầu lên nhìn HuyênHuyên. Đồng thời hít lấy một ngụm không khí vào bên trong.
" Ngoan, ta giúp nàng ɭϊếʍ !Liền sẽ nhanh hết đau.
Huyên Huyên nhăn mày, lúc này cô thật muốn đánh chết tên cầm thú này. Biết côđau sao còn chơi tới muốn hỏng như vậy? liễm thì liềm đi, nói nhiều như vậy đểlàm gì.
Rứt lời Lãnh Thần Duyệt tiếp tục ɭϊếʍ ʍút̼. Lưỡi hắn hệt như con rắn nhỏ ɭϊếʍláp khắp nơi miệng tiểu huyệt., nước dãi nhiễu nhão lên những vết sưng đỏ.
Thi thoảng hắn hơi ʍút̼ lấy cánh hoa phấn nộn kia, đồng thời nuốt ɖâʍ dịch vàotrong cổ họng. Đầu lưỡi duõii thẳnh đâm vào bên trong.
Ngón tay lưu loát ma sát lên hoa đế, hắn cảm nhận được lỗ nhỏ này đang quấnchặt lấy hắn. Lãnh Thần Duyệt kinh ngạc, xen lẫn vui sướиɠ.
Lưỡi nhỏ như vậy Tiểu huyệt còn kẹp chặt tới Khẩn trương. Hắn sung sướиɠ khiđược ɭϊếʍ láp nơi giúp hắn lên tiên này.
Chiếc lưỡi còn lên rồi hạ xuống. Xoay tròn đảo lộng từng ngóc ngách từng thớthịt bên trong tiểu huyệt. .
Huyên Huyên thở dốc, ngực phập phồng tới khẩn. Cô cố gắng ép gương mặt LãnhThần Duyệt vào tiểu huyệt của mình. ɖâʍ dịch tiết ra như suối, ướt đẫm gươngmặt của hắn.
Huyên Huyên đẩy đầu Lãnh Thần Duyệt ra, cô nĩ non nói :" Phụ thân... chỗ này cũngcần ɭϊếʍ.. ưm... khó chịu.... thật khó chịu...
Lãnh Thần Duyệt thất thần nhìn theo hướng Huyên Huyên chỉ. Hắn liền kinh ngạckhi thấy sát hoa đế là lỗ tiểu đã sớm sưng phồng lên, đỏ hồng.
Hắn vươn lưỡi ra ɭϊếʍ láp ʍút̼ chặt lỗ nhỏ. Huyên Huyên há miệng lớn, hai taynắm chặt tóc Lãnh Thần Duyệt. Toàn Thân cô run rẫy kịch liệt..Lãnh Thần Duyệtthích thú ɭϊếʍ ʍút̼ lỗ nhỏ kia. Ngón tay hắn vân vê chọc chọc vào bên trong ,tiểu huyệt sớm sưng đỏ nay lại bị hắn đùa bỡn, nóng rực ướt nhẹp tới lợi hại.
" A... chàng đừng.... ta... ta..... a... ư... m....
Huyên Huyên tê dại một hồi, hai chân cô nhũn ra. Toàn bộ thân thể hoàn toàn đổgục lên ngực rắn chắc của hắn. Tâm trí lẫn dây thần kinh đều bị tư vị sungsướиɠ nhột nhạt kéo căng ra như cây đàn.
Lãnh Thần Duyệt nghe được nàng rêи rĩ, nĩ non, hắn thích thú ɭϊếʍ ʍút̼ chọcngón tay vào đùa bỡn. Mỗi lần đâm thọc rút ra, cơ thể Huyên Thuyên run rẫy.liên hồi.
Tiếp theo đó ɖâʍ dịch lẫn nước tiểu chảy ra theo ngón tay của hắn . Tiểu huyệtđỏ hồng, múp míp trơn bóng phát ra âm thanh "Ót~~ót " Khiến Huyên xấu hô khôngthôi.
Lãnh Thần Duyệt đùa bỡn thêm chút nữa. Hắn đưa lưỡi chọc vào lỗ tiểu mà vân vê,hàm răng khẽ mở cắn nhẹ lên hoa đế.
Lúc này Huyên Huyên không thể nào thở ra hơi nữa, tiểu huyệt bị hắn ɭϊếʍ ʍút̼trở nên nhạy cảm hơn bình thường . Mỗi lần bị hắn đụng chạm cô đều muốn tiểu....
Cho tới khi Lãnh Thần Duyệt vãn chăm chăm ɭϊếʍ ʍút̼, vân vê hoa đế. Huyên Huyênkhông thể nào nhịn nổi nữa, cô hét lên như mèo nhỏ xù lông.
" A.. a.. a. ta ra.... chàng.... a.. a.. phụ thân....nữ nhi ra.. a.....ưm.... ưm....
Lỗ tiểu lẫn hoa đế được chăm sóc nhiệt tình. Kɧօáϊ cảm như thủy triều dâng lên,chiếm lấy Huyên Huyên. Cô nhịn không được mà tiết ra ɖâʍ dịch bắn khắp mặt LãnhThần Duyệt.
Lãnh Thần Duyệt kinh ngạc, rất nhanh hắn trấn định lại. Bàn tay vuốt ɖâʍ dịchra khỏi mặt. Mặc kệ Huyên Huyên rêи lên vì sung sướиɠ, hắn vẫn một mực chăm chỉđiên cuồng ɭϊếʍ ʍút̼.
Cho tới khi Huyên Huyên không còn đủ sức chịu đựng nữa. Hoa đế cứng lên nhưviên đá nhỏ. Một đợt cao trào khác dâng lên, lần này cô thực sự tiểu lên mặthắn..
" Tí ~~Tách.... "
Lãnh Thần Duyệt như bị kϊƈɦ thích, hắn ɭϊếʍ sạch toàn bộ ɖâʍ dịch lẫn nước tiểuvào trong bụng. Lần đầu tiên hắn ăn qua ɖâʍ dịch của nư nhân, tư vị cũng khôngcó tệ.
Đầu hắn vẫn chăm chỉ ɭϊếʍ ʍút̼ từng ngóc ngách bên trong. Mặc dù Huyên Huyênngất đi nhưng tiểu huyệt theo bản năng thắt chặt lấy lưỡi nham nhám của hắn.
Một hồi sau Lãnh Thần Duyệt mới thực sự thỏa mãn, hắn tắm rửa qua cho HuyênHuyên . Sau đó giúp nàng mặc lại y phục, bế bổng nhẹ nhàng đặt lên giường.
Lúc này ở bên ngoài, Tiểu Xuân sốt ruột đi lại nhiều lần. Đã 2 canh giờ VươngGia còn chưa trở ra? sơh rằng sẽ có tiếng đồn không hay tới tai Hoàng Thượng.
Ánh mắt Tiêu Xuân đảo nhìn bốn phía, dường như sợ có ai đó phát hiện ra.
Nhưng nàng ta không hề hay biết, một nô bộc đứng ở hông hậu viên đã sớm rời đi,ngay từ lúc Lãnh Thần Duyệt giúp Huyên Huyên tắm rửa.
Nữa canh giờ sau, Lãnh Thần Duyệt mặc y phục chỉnh chu bước ra.Thì lúc này TiểuXuân mới thực sự thở ra nhẹ nhõm.
" Người vào hầu hạ thế tử phi cho tốt, bổn vương mai lại tới.
" Nô tì tuân lệnh.
Giọng nói của Lãnh Thần Duyệt âm trầm, dặn dò Tiểu Xuân đôi câu. Sau đó hắnnâng vạt áo rời đi khỏi Hỷ Lai Viện.
Tiểu Xuân cung kính hành lễ ,sau đó vội vàng chạy vào bên trong xem tình hìnhcủa Huyên Huyên. Lúc này thấy cô an ổn ngủ, thì Tiểu Xuân yên tâm.Sáng hôm sau, khiHuyên Huyên tỉnh dậy. Toàn thân cô sảng kɧօáϊ không ít, nhìn xuống dưới thânthì đã được mặc y phục tử tế vào. Chỉ là giữa eo cô, liền có cánh tay vắt ngangqua.
Huyên Huyên không cần suy nghĩ cũng biết đó là cánh tay của ai rồi. Cô cau mày,không lẽ đêm qua Lãnh Thần Duyệt ngủ qua đêm ở đây?
Cô định đẩy cánh tay của hắn ra, thì bất ngờ ở cửa vang lên âm thanh của TiểuXuân. Cơ hồ còn nghe được, tia lo lắng bên trong lời nói.
" Thế Tử Phi, Vương Gia... Công công tổng quản đến nói cần gặp Vương Gia...
Nghe tới đây, trong lòng Huyên Huyên nổi lên tia lo lắng. Cô khẽ lay lay LãnhThần Duyệt đang ngủ say như chết kia.
" Thần Duyệt, chàng mau dậy. Công công tổng quản muốn gặp chàng... mau dậy, đừngngủ nữa..
Lãnh Thần Duyệt bị Huyên Huyên lay tới tỉnh. Hắn mơ màng ôm chặt eo nhỏ,bàn tayhư hỏng luồn qua y phục tách yếm trắng ra.
Hắn theo bản năng xoa xoa hai иɦũ ɦσα mềm mại. Miệng lẩm bẩm :" Không gặp "
" Chàng còn không đi? mau dậy mau dạy :" Huyên Huyên bất mãn nhéo mạnh vào eohắn.
Lãnh Thần Duyệt bị ăn đau mà mở mắt ,ánh mắt u ám nhìn Huyên Huyên, tay vẫn đặtlên ngực căng trướng kia.
" Hừ, ta bồi nàng. Nàng còn bất mãn.?
" Nhưng bên ngoài có người muốn gặp chàng, là công công bên người Hoàng Thượng.Chàng còn không đi, muốn Hoàng Thượng chém đầu cả Vương Phủ sao?
" Hừ! Ta là Vương thúc của hắn, hắn dám chém.... hừ :' Lãnh Thần Duyệt không vuivẻ, mới sáng ra đã triệu hắn, chắc chắn là có chuyện quan trọng.
Lãnh Thần Duyệt suy nghĩ một hồi, hắn hơi nghiêng đầu ra sau ôm chặt lấy cô.Miệng mấp máy...
" Để cho hắn đợi một chút, ta đói không còn sức dậy nữa. Ta phải ăn no mới cósức đi gặp hắn nha.
Rứt lời hắn cúi đầu xuống, ngậm lấy núm иɦũ ɦσα của Huyên Huyên. Miệng hútchặt, tham lam nuốt dịch sữa ngọt ngào vào trong bụng.
" Ân.. ưm... ư..... :"
Huyên Huyên ưởn ngực lên, cảm giác ẩn ẩn đau xen lẫn nhột nhạt hung hăng tratấn lấy cô. Lúc này hình ảnh hai người vô cùng ɖâʍ ɖu͙ƈ.
Nam nhân quấn chặt lấy thân thể nữ nhân, trong y phục hờ hững. Lộ liễu ra haiиɦũ ɦσα trắng ngần. Miệng hung hăng ɭϊếʍ ʍút̼, âm thanh " Chóp chép vang ra tậncửa "
Tiểu Xuân ở bên ngoài mặt đỏ bừng, không lẽ mới sáng ra Vương Gia đã muốn làmthêm.
Nhưng công công tổng quản đợi người tiền thính đã lâu.. ..chỉ sợ vương giakhông ra gặp, thì họ xông tới đây mất.
Lãnh Thần Duyệt vẫn trấn định, hắn ɭϊếʍ ʍút̼ liên hồi. Thân thể Huyên Huyênnóng như lò luyện đan, cổ họng phát ra âm thanh rêи rĩ nhỏ xíu.
Hắn nhếch mép cười xảo quyệt, bàn tay lướt xuống cởi sợi lụa cố định ở eo nhỏHuyên Huyên.Y phục từ từ tách mở ra, bàn tay lấn lướt mò xuống tiểu huyệt ấmnóng, sớm đã ướt đẫm ɖâʍ dịch.
" Nàng... mới sờ đã ướt, quả là yêu tinh câu dẫn người... hừ....
Nói xong hắn lại cănd gặm núm иɦũ ɦσα Huyên Huyên, dịch sữa lẫn ɖâʍ dịch tiếtra lênh láng...
" Hừ... chàng đừng sờ loạn, mau.. ư... mau ra gặp công công... sau đó chàng muốn gìđều được.. ưmm.. a..
Huyên Huyên bặm môi, chống người ngồi dậy đẩy hắn ra. Sắc mặt đỏ hồng, do nhịnkɧօáϊ cảm tới khổ.
" Được! lát ta quay lại sẽ cắm chết nàng...
Lãnh Thần Duyệt thỏa mãn đứng dậy, chỉnh lại y phục. Bước ra khỏi Hỷ Lai Viện.Thẳng một đường tới tiền thính.Dọc đường tới TiềnThính, Lãnh Thần Duyệt suy nghĩ. Hắn đã 40 tuổi vẫn nên có thêm nhi tử để nốidõi.
Quyết định như vậy tâm tình của hắn tốt hơn hẳn, nhưng tâm trạng này không kéodài được bao lâu.
Cho tới khi gặp được Công công tổng quản , Lãnh Thần Duyệt hai tay chắp lạihành lễ sơ qua.
" Không biết hôm nay công công, tới thăm vương phủ sớm như vậy? phải chăngHoàng Thượng có đại sự quan trọng gì?
Nghe được lời nói của Lãnh Thần Duyệt, công công mĩm cười. Ánh mắt dò xét xungquanh, lâu sau mới vào chính sự.
" Cũng không phải là đại sự gì, chỉ là Hoàng Thượng nghe được tin. Vương Gia vàThế Tử Phi hình như có quan hệ không thỏa đáng.
" Sợ tiếng đồn lan xa, ảnh hưởng đến anh tiếng của Vương Gia lẫn Hoàng Thất.Bởi vậy Hoàng Thượng muốn giải trừ hôn ước cho Thế Tử Phi..
" Cũng sẽ định ra mối hôn dự khác, để bù đắp cho Thế Tử Phi..
" Bộp "
" Là ai ăn nói hàm hồ, đã là lời đồn thì chắc chắn không có thật. Hà cớ gìHoàng Thượng phải tin vào lời đồn nhảm nhí.
Lãnh Thần Duyệt tức giận đập bàn, gân xanh trêи trán nổi đầy . Sắc mặt tối lạidọa cho vị công công nhảy dựng lên.
" Vương Gia khoan hãy phát hỏa, Hoàng Thượng chỉ sai lão nô tới nhắc nhở VuongGia.
" Nếu như Vương Gia nói, chuyện đã không có thật. Thì Lão nô cũng yên tâm vềbẩm báo cho Hoành Thượng.
" Rất nhanh, thánh chỉ sẽ ban xuống. Trả lại cuộc sống tự tại cho Thái Tử Phi.
" Không còn sớm, lão nô xin cáo từ.
Rứt lời hắn xoay phắt người quay ra khỏi vương phủ. Không để cho Lãnh ThầnDuyệt mở miệng , ánh mắt lúc nhìn qua Lãnh Thần Duyệt, hiện lên tia giảo hoạt.
Đợi cho công Công tổng quản khuất dạng, lúc này Lãnh Thần Duyệt âm trầm mở miệngra lệnh. Từng câu từng chữ rít qua kẽ răng. Cơ hồ lúc này hắn đang rất giậngiữ.
" Thập Ngũ, tra cho ta. Là kẻ nào bẩm báo cho Hoàng Thượng...
Bóng đen từ cửa sổ bay vào, quỳ xuống hai tay cung kính lên tiếng :" Rõ thưaVương Gia "
Thoáng chốc bóng đen liền Biến mất. Lãnh Thần Duyệt không tin, hắn lại khôngthể bảo vệ nỗi nữ nhân mà mình yêu thương.
Cho tới khi trời tối, hắn trở lại Hỷ Lai Viện. Hai người ân ái thâu hoan quêntrời quên đất, hắn cũng bỏ quên luôn việc hồi sáng ra sau đầu.
Hàng ngày hắn đều cùng Huyên Huyên hoan ái, thay đổi rất nhiều tư thế. Khắp HỷLai Viện mơ hồ đều phát ra âm thanh rêи rĩ, xuân mị
Khiến nô tài trêи dưới xấu hổ không thôi. Lãnh Thần Duyệt lại không biết rằng,lời đồn hắn lσạи ɭυâи hoang ɖâʍ cùng Thế Tử Phi đã truyền khắp trong cung, lẫnvăn võ bá quan.
Ban đầu hắn còn tức giận, sau đó thì mặc kệ cho người đời mỉa mai. Hắn càngkhông tin Hoàng Thượng làm gì được hắn.Lời đồn đãi LãnhThần Duyệt trâu già gặm cỏ non, có quan hệ bất chính với thê tử của nhi tửmình. Đã lan ra rộng dãi, tới mức Hoàng Thượng không thể nào kiềm chế được.
Ở ngoài kia tất cả văn võ bá quan quỳ lạy, muốn Hoàng Thượng ngăn xử phạt mốiquan hệ đại cấm kị này. Nhưng Lãnh Thần Duyệt là đại thần, hơn nữa còn là thúcthúc của hắn.
Bảo hắn làm sao xử lý đây? hơn nữa nhi tử của Lãnh Thần Duyệt vì nước diệtthân. Chính hắn là Hoàng Đế còn nợ vị thúc thúc này rất nhiều.
Nghĩ như vậy, Hoàng Thượng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt vào trong một bụng tức. Ởngoài kia, bá quan một mực đòi hắn xử Lãnh Thần Duyệt . Mặc kệ cho Hoàng Thượngdọa chém, nhất quyết không đứng lên.
Trở lại Vương Phủ, Lãnh Thần Duyệt làm như Không biết chuyện . Mặc kệ lời đồnđãi dị nghị. Nhưng Huyên Huyên thì khác, mặc dù cô không ra khỏi vương phủnhưng lại nghe được tiếng gió từ các nô tài trong phủ.
Huyên Huyên có chút lo lắng không thôi. Lỡ như tên Hoàng Thượng kia ngứa tayđem cô hoặc Lãnh Thần Duyệt đi chém thì phải làm sao? cô còn chưa thực hiệnnguyện vọng của hắn.
Không khí trong phồn ngột ngạt, Huyên Huyên thở dài nhìn qua màn đêm. Quyếtđịnh đi vào hoa viên dạo, không biết trời xui đất khiến như thế nào. Tiểu Xuânmuốn đi theo, nhưng Huyên Huyên một mực khước từ.
Chỉ mới đi dạo vài bước chân ở hoa viên, Huyên Huyên liền gặp thích khách trongtruyền thuyết. Toàn thân hắc y, gương mặt được che bởi mảnh vãi màu đen, chỉ lộra cặp mắt sắc lạnh.
Ban đầu Huyên Huyên có hơi kinh ngạc lo sợ, nhưng rất nhanh cảm giác hưng phấnùa tới. Nhanh chóng thủ sẳn tư thế so chiêu.
" Thế Tử Phi, hôm nay là ngày chết của ngươi...:" Ngữ điệu của thích khách, khànkhàn âm trầm vang lên.
" Ừ
" Đúng là ngày chết, nhưng không phải của ta. Mà chính là ngày chết của ngươi.
Huyên Huyên gật gật đầu, hai tay nắm lại thành quyền. Cô thật sự háo hức , tòmò. Không biết võ thuật hiện đại giỏi hơn hay thích khách mạnh hơn?
" Hừ! Cuồng ngôn...
Thích khách hết lên, sau đó rút kiếm từ hông ra. Lao thẳng tới Huyên Huyên màđâm tới, mỗi chiêu thức đều rất nhanh và rứt khoát.
Lúc này Huyên Huyên tỉnh táo hơn bao giờ hết, cô xoay người tránh né dùng taykhông đỡ lấy mũi kiếm. Cơ hồ võ công của hai người ngang bằng nhau, khó mà phânbiệt cao thấp.
Nữa khắc trôi qua, hai thân ảnh di chuyển trong đêm tối. Một người ra tay tànnhẫn như muốn đòi mạng, người kia chỉ nhẹ nhàng đỡ lấy như tìm hiểu chiêu thứckia.
Thích khách ra thêm 50 chiêu thức nữa thì đã thấm mệt. Hắn đứng yên đút kiếmlại vào hông. Miệng thở ra nói.
" Không đánh nữa, thì ra Thế Tử Phi cũng là một cao thủ võ lâm. Không biếtchiêu thức kia người học từ đâu?
Nghe được thích khách nói, Huyên Huyên chống tay vào hông. Quả thật còn đánhtiếp, thì cô không còn sức mà chống đỡ.......
" Khụ ! Ngươi muốn học?
Đáy mắt Huyên Huyên nổi lên tinh quang . Hướng thích khách nhàn nhã nói, hệtnhư bằng hữu.
Thích khách gật đầu, rồi lại lắc đầu liên tục.
" Ai phái ngươi tới giết ta? nói đi ta vơid ngươi cùng nhau hợp tác. :" HuyênHuyên lãnh đạm nói.Thích khách giậtmình, nhưng hắn biết bản thân mình đấu không laii vị Thế Tử Phi này. Hắn đànhvểnh tai, đưa sát tới Huyên Huyên.
Một khắc sau, hắn đành gật đầu chấp thuận. Dù sao lần này hợp tác hắn không cóthua lỗ.
Trước khi rời đi, thích khách còn không quên hỏi Huyên Huyên.
" Thế Tử Phi, người thật sự dạy ta võ công kia.
" Dĩ nhiên :" Huyên Huyên rứt khoát trả lời,.
" Được vậy mong Thế Tử Phi làm theo kế hoạch, tại hạ cáo lui. Hẹn ngày tái ngộ.
Rứt lời thích khách vận công bay mất. Huyên Huyên xoay người lại nhìn về phíaHỷ Lai Viện trong chốc lát.
Lần này cô xác định đánh cược thật lớn, xem trong lòng lão cáo già Lãnh ThầnDuyệt kia thật sự có cô hay không ?
[...] Ký chủ cô thật sự muốn đánh cược? Lỡ như nam chủ không có tình cảm với côthì sao?
Huyên Huyên :"....."
" Thì xem như thất bại đi, hừ hệ thống không có tiết tháo như mi quan tâm nhiềulàm gì?
[...] :" Con người thật khó hiểu...
Đợi đến khi sáng ngày hôm sau, Lãnh Thần Duyệt nhận được tin Huyên Huyên mấttích. Mặt khác Hoàng Thượng lại đem lễ vật đến.
Bên trong hộp gấm lớn, không có gì ngoại trừ một cái đầu người. Lãnh Thần Duyệtnhìn đầu người, toàn thân muốn rụng rời. Thật sự đây là đầu của Huyên Huyên.
Tim hắn co thắt lại, hắn không hiểu vì sao chính mình từng này tuổi rồi. Muốncó một tình yêu đến cuối đời khó khăn như vậy sao? Hoàng Thượng lí do gì giếtnàng....
Lãnh Thần Duyệt vuốt ve cái đầu mãi không rời. Tuy sắc mặt hắn tối lại, nướcmắt không chảy ra. Nhưng trong lòng hắn đã sớm tan nát thành một mớ hỗn độn.
Công công tổng quản liếc mắt nhìn Lãnh Thần Duyệt, không thấy biểu cảm gì. Liềnđọc thánh chỉ từ trong tay ra. Bên trong chữ viết như rồng bay phượng múa.
Giọng the thé cất lên.
" Phụng Thiên Thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết "
" Thế Tử Phi, do Hồ Yêu nhập xác. Yêu dụ chúng sinh. Nay Trẫm thay trời hànhđạo tiêu diệt Hồ Yêu .
Nghe xong thánh chỉ, Lãnh Thần Duyệt cười nhạt. Hắn lẩm bẩm từng chữ.
" Hừ! nực cười...Hồ Yêu sao?
" Nàng yêu là đúng, nhưng... nhưng sai là, người nàng yêu là ta...
" Huyên Huyên, ta xin lỗi! là ta hại nàng. Đáng lí ra, một lão già như ta khôngnên có được tình yêu từ nàng...
" Xin lỗi nàng!
Sau khi toàn văn võ bá quan, lẫn trong cung được tin Thế Tử Phi do hồ yêu nhậpxác. Quyến rũ Lãnh Thần Duyệt, đã được tiêu diệt.
Khắp nơi ai ai cũng vui mừng, chỉ riêng Vương phủ là một màu u ám. Mặc dù LãnhThần Duyệt không muốn tin, nhưng tất cả là sự thật. Nàng vì hắn mới chết.
2 Năm sau...
Đã 2 năm trôi qua, ai cũng quên đi việc Thế Tử Phi là Hồ Yêu nhập xác. Chỉriêng Vương Phủ, 2 năm rồi trêи dưới Vương phủ đều một màu khăn tang màu trắng.
Lãnh Thần Duyệt từ quan, lấy lí do muốn an tĩnh. Hoàng Thượng có khuyên cannhưng không được, do ý trí của vị thúc thúc này quá cương quyết. Đành bất đắcdĩ gật đầu đồng ý.Hai năm này HoàngThượng có tặng mỹ nhân cho Lãnh Thần Duyệt, thì hắn một mực từ chối. Có nhậnthì chỉ để những mỹ nhân kia ở sau hậu viện, cô đơn lẻ bóng không khác gì lồnggiam.
Hiển nhiên hắn không hề liếc mắt, chứ đừng nói tới đụng chạm vào họ . Thời giannày Lãnh Thần Duyệt từ quan, hắn có rất nhiều thời gian để du ngoạn giải sầu.
Hôm nay hắn lại nhớ tới nàng, nữ nhân tuyệt sắc nhất trong lòng hắn. Nỗi nhớlại dâng lên, Lãnh Thần Duyệt quyết định rời khỏi kinh thành ít hôm, để dungoạn.
Lãnh Thần Duyệt chỉ mang một vài y phục thiết yếu, cầm theo bạc vụn và ngânphiếu. Đi cùng hắn là Thập Ngũ luôn ẩn nấp, kê bên là A Bảo .
Từ sau khi Huyên Huyên chết, thì Vương Gia của họ không nở lấy một nụ cười.Gương mặt luôn âm trầm mang theo sát khí, nhăn nhúm lại không khác gì trái khổqua. ( trái mướp đắng theo miền bắc hay gọi)
A Bảo chỉ nghĩ tới đây, hắn không khỏi thở dài một hơi. Tức khắc hắn hơi giậtmình khi thấy nữ nhân tuyệt sắc, hình dáng quen thuộc đang ngồi giũ y phục gầnhồ sen.
Mặt hồ trong xanh, làn nước lay động. Mùi sen thoảng đưa theo gió . Nữ nhânquyến rũ xinh đẹp, đầu vấn Thiên vân kế, cố định bởi cây trâm ngọc khảm ruby.
Y phục mà hồng nhạt, thi thoảng cánh tay hơi dơ lên. Lau lau mồ hồ đẫm trêиtrán. Sắc mặt ửng hồng tới mê người.
" Vương.... Vương... Gia.. người có đang nhìn thấy.... nhìn thấy những gì nô tài đangthấy không ?
Lãnh Thần Duyệt bất động, nhìn chăm chăm vào nữ nhân đang giặt đồ ở hồ sen. Hắnxác định có có thấy, còn là nhìn rất rõ ràng. Đây không phải là ảo giác, lànàng chính xác là nàng..
Hắn giật mình, tỉnh thần lại. Hai năm qua hắn sống trong khổ sở. Còn nàng thìsao? giặt đồ thôi có cần phải cười vui vẻ hi hi ha ha tới như vậy không?
Lãnh Thần Duyệt cau mày lại, hắn rút ra trong ngực mọt tờ ngân phiếu. Lạnh nhạtra mở miệng.
" A Bảo, ngươi mau thuê à không , mua đứt một chiếc thuyền tới đây. Ta phải tớichỗ nàng.
A Bảo run rẫy cầm tờ ngân phiếu 1000 lượng, trán đổ đầy mồ hôi. Mua một chiếcthuyền nhỏ chỉ cần 50 lạng bạc là đủ. Vương Gia có cần phải đưa nhiều như vậyhay không?
Rất nhanh A Bảo đã mua được một chiếc thuyền nhỏ, hì hục chèo thuyền sang bờbên kia. Hắn vui mừng không thôi, Thế Tử Phi còn sống thì khắp vương phủ khôngcần nhìn sắc mặt u ám của Vương Gia nữa rồi.
Tới khi Lãnh Thần Duyệt tới gần thì Huyên Huyên đã giặt xong đồ, hiển nhiên côkhông phát hiện ra có người theo dõi. Ôm thau đồ tiến lên, đi về nhà của mình.
Lãnh Thần Duyệt âm thầm bám theo sau, cho tới khi thấy Huyên Huyên bước vào mộtgia trang lớn. Hắn liền sai A Bảo dò xét xem nơi này là của ai.
1 Canh giờ sau, A Bảo vội vàng bẩm báo :" Vương Gia, nơi này là Lý Gia Trang.
" Hai năm trước, Lý Vượng mắc bệnh được đại phu chuẩn là không thể cứu. Thì nữnhân giống hệt Thế Tử Phi ra tay cứu chữa...
" Và được Lý Vượng nhận làm nghĩa nữ, sống ở đây đã được hai năm.
Nghe thấy A Bảo nói, Lãnh Thần Duyệt lúc này mới thật sự chắc chắn. Miệng nhếchlên đường cong nhạt.
" Huyên Huyên,nàng trốn giỏi lắm. Còn sống mà không quay lại tìm ta, để ta phảisống trong đau khổ, nhớ nhung hai năm qua. Khi Lãnh Thần Duyệtbước vào trong Gia Trang. Thì người trong gia trang kinh ngạc, lẫn hoảng sợ mộthồi.
Mặc dù Lãnh Thần Duyệt từ đằng quan không màng chính sự, nhưng hắn vẫn là thúcthúc của Hoàng Thượng, vẫn là đại đại danh đỉnh Vương Gia.
Lỹ Vượng vội vàng hành lễ : " Không biết, Vương Gia tới Lý Gia Trang ta cóchuyện gì?
Lãnh Thần Duyệt nhìn trêи dưới Lý Gia Trang, ai cũng sợ hãi cúi đầu. Chỉ duynhất nàng là không sợ, còn nhìn hắn cười tới ngọt ngào.
" Ngươi không cần hoảng sợ, ta đã từ quan không màng chính sự. Chỉ là đi ngangqua đây, gặp một người giống với thê tử của ta.
" Ta muốn đến xác thực mà thôi.
" Thê....thê tử của vương Gia? không biết người ngài cần tìm là ai??
Lý Vượng run rẫy hỏi, hắn thật sự không biết Vương Gia lại có thê tử đâu. Khôngphải thê tử đã chết 20 năm trước rồi hay sao?
" Chính là nàng"
Trêи dưới Lý Gia Trang chết lặng, nhìn theo hướng Lãnh Thần Duyệt chỉ. Không aikhác chính là Nghĩa nữ của ông.
Lý Vượng đành dẫn Lãnh Thần Duyệt và Huyên Huyên vào phòng . Đóng cửa lại tạokhông gian cho hai người nói chuyện, còn ai không có việc liền rời đi..
" Nàng thật to gan,nàng dám lừa ta. Nàng có biết hai năm qua ta sống khổ sở nhưthế nào hay không?
" Nàng quả thật nhẫn tâm, Huyên Huyên nàng còn có gì giải thích với ta.
Lãnh Thần Duyệt tức giận ôm chặt lấy Huyên Huyên ,hắn nói xong liền hôn, gặmlên cánh môi anh đào kia .Khiến Huyên Huyên hít thở không thông.
Huyên Huyên hơi tránh né, miệng mấp máy.
" Thần Duyệt chàng cũng hiểu rõ năm đó vì sao ta phải làm như vậy mà. Ta Khôngmuốn chàng bị người đời phỉ nhổ.
" Ta chấp nhận, yêu nàng ta chấp nhận cả thế gian này phỉ nhổ...
Hắn quyết liệt đáp trả lại, hắn thật sự sợ rằng Huyên Huyên một lần nữa bỏ hắnmà đi.
" Được! vậy ta hỏi chàng. Chàng nhất định phải trả lời thật lòng.
" Được, nàng hỏi đi, cái gì ta đều trả lời :" Lãnh Thần Duyệt ưởn ngực nói.
" Ta hỏi chàng, nguyện vọng mà chàng muốn là gì?
Lãnh Thần Duyệt ngạc nhiên ,vì Huyên Huyên lại hỏi hắn vấn đề này. Hắn suy nghĩmột lúc, sau đó nở nụ, dường như hắn đã tìm ra thứ mà mình muốn.
" Ta ngay cả địa vị ,ta cũng không cần thì nàng cũng sớm hiểu rõ.
" Lãnh Thần Duyệt này chỉ muốn mình nàng, muốn nàng sinh cho ta một cái hài tửđáng yêu lanh lợi.
" Đây là nguyện vọng của chàng? :' Huyên Huyên ôm lấy eo Lãnh Thần Duyệt, nhỏgiọng hơi ấm phà vào tai hắn, cảm giác hơi tê ngứa...
" Phải, đây là nguyện vọng của ta :
" Được, vậy ta và chàng cùng nhau thực hiện có được hay không?
" Được, ta không cho phép nàng rời xa ta nữa bước.
( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lạichơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro