Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 810: Thiên sư Huyền môn (Giữa)

Editor: Đào Tử

_____________________________

 Bùi Diệp cũng chú ý tới thanh niên.

Khoảnh khắc tiếp xúc với người giấy nhỏ cũng nhận được ký ức của người giấy nhỏ.

Hai thanh niên cách một khoảng nhìn nhau, đánh giá lẫn nhau.

Anh Dương nhìn hai người, thấp giọng hỏi thăm.

"Đại sư, hai người quen biết?"

"Không biết, nhưng hẳn là người cùng nghề."

Bùi Diệp liếc mắt đã chú ý tới "Nguyên khí" tinh khiết chảy xuôi quanh thân thanh niên, hẳn là đệ tử môn nhân chính quy của Huyền Môn, nhưng không biết là phái nào. Cô không có tiếp xúc với Huyền Môn thế giới này, không biết tình huống. Anh Dương nghe vậy an tâm hơn rất nhiều.

Không phải lừa đảo thì tốt.

Tiếp xúc chiêu trò nhiều, anh ta luôn ôm thái độ hoài nghi hai chữ "Trùng hợp".

Thời gian gần đây trong nhà thường xuyên xảy ra vấn đề, anh Dương bị dọa khiến thần kinh khá căng thẳng, gặp ai cũng cảm thấy có hiềm nghi.

Thanh niên tiến lên phía trước nói: "Phong Trường Trai, chào đạo hữu."

Người ta đã tự báo tục danh, Bùi Diệp theo lễ phép cũng phải đáp lại.

"Tiểu Thương, sinh viên đại học C."

Ánh mắt Phong Trường Trai lóe lên, hắn cảm giác cái tên này khá quen tai, sau khi ngẫm lại mới nhớ tới đã nghe qua ở đâu.

"Cậu là sinh viên năm hai đại học C?"

Bùi Diệp gật gù.

Phong Trường Trai nhìn Bùi Diệp rồi nhìn người giấy nhỏ ghé vào đỉnh đầu Bùi Diệp, sắc mặt thêm ba phần cổ quái.

"Cái tên này... Có chỗ nào không đúng à?"

Thật ra bản thân Bùi Diệp cũng cảm thấy thằng thiết kế trò chơi lấy tên phế.

Một họ "Tiểu" rồi tùy tiện rút ra một chữ trong từ điển liền tạo thành một cái tên, không chút để ý đến tâm trạng Bùi Diệp trong thân thể này.

Cái tên Bùi Diệp không hay sao?

Nếu đã lười biếng thì quán triệt đến cùng, mỗi thân phận đều đổi thành "Bùi Diệp", biện pháp này có hay hơn không?

Vẻ mặt Phong Trường Trai khôi phục bình thường, nhưng tầm mắt vẫn thỉnh thoảng dừng lại ở chỗ Bùi Diệp

"Tên rất bình thường, chẳng qua —— chắc cậu không biết mình đã trở thành người nổi tiếng trên mạng xã hội..."

Bùi Diệp: "..."

Nguyên chủ "Tiểu Thương" đích thật là một hotboy trên mạng, nhưng nói hắn là người nổi tiếng trên mạng xã hội thì quá mức.

Phong Trường Trai nhắc nhở Bùi Diệp: "Có thời gian, cậu có thể xem Hot search Weibo."

Hắn chú ý tới Hot search này là bởi vì người giấy nhỏ.

Ôm điện thoại di động của hắn lướt Weibo, ấn vào topic tên là #Sinh viên đại học C bị trộm thẻ căn cước thiếu mấy trăm vạn vay qua mạng #.

Phong Trường Trai cũng tò mò nhìn qua.

Ai bảo quả dưa này cách mình khá gần chứ —— đại học C và đại học E của hắn ở cùng một thành phố. Một số bạn bè hắn quen cũng đang ở đại học C, mở list bạn bè thấy một vài người bạn cũng chuyển tiếp tin nhắn này, kêu bạn bè trong list cảnh giác tránh xa vay qua mạng.

"Vay qua mạng thật sự hại chết người."

"Tôi tuyên bố mấy người kia là bạn cùng phòng khốn nạn nhất quả đất, loại thao tác chó đẻ đó cũng làm được."

"Quỳ cảm ơn bạn cùng phòng đã không hố như thế, có điều Tiểu Thương này làm sao thi đậu đại học C? Trông không thông minh lắm."

Trong list friend toàn nội dung như thế.

Theo người ngoài, "Tiểu Thương" đích thật không quá thông minh, cho rằng hắn là điển hình của một tay bài tốt vẫn thua sập bàn.

Đặc biệt là có người liên tiếp vạch trần (ví như thương gia mua sắm trực tuyến, người mẫu, nhiếp ảnh gia mà Tiêu Thương từng hợp tác), nói Tiểu Thương làm thêm kiếm được không ít tiền, khi các sinh viên đại học khác còn đang đòi tiền sinh hoạt từ người nhà, hắn đã tự lập, kiếm được nhiều tiền hơn nhiều người làm việc.

Loại người điển hình cho "Quý tử cơ hàn" nỗ lực dốc lòng dựa vào bản lĩnh thi đậu đại học C.

Kết quả, hắn bị vay qua mạng và mấy thằng bạn cùng phòng lừa quay mòng mòng?

Cái tên này là đồ ngốc sao?

Không biết báo cảnh sát?

Bạn cùng phòng ức hiếp không tìm giáo viên để phản ánh tình hình?

Thế mà còn đần độn cõng nợ vay qua mạng, lãi mẹ đẻ lãi con lăn đến mấy trăm vạn.

Hết lần này tới lần khác ngốc như vậy, còn có thể lục tục ngo ngoe giảm xuống còn nợ mấy chục vạn, cái này mang ý nghĩa hắn làm thêm kiếm lời nhiều, mà công nhân công trường vác gạch kiếm tiền mồ hôi nước mắt quanh năm còn kiếm chưa được mười vạn, những người lương ba ngàn mỗi tháng lại càng thảm hơn.

Một phần dân mạng đồng tình Tiểu Thương, nhưng càng nhiều dân mạng lại "Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép".

Với lập trường "Tôi vì tốt cho cậu", "Hận sắt không thành thép", chanh chua châm chọc Tiểu Thương là đáng đời.

Thậm chí có dân mạng còn nói ——

"Mấy người bạn cùng phòng rác rưởi kia có độc, nhưng tôi cảm thấy càng Tiểu Thương độc hơn, cậu ta cũng có trách nhiệm."

"Dựa vào may mắn nhặt được tiền, cuối cùng đều sẽ dựa vào bản lĩnh mất hết."

"Xã hội đánh cho một trận, được thêm kiến thức, ngã một lần khôn hơn một chút chứ sao."

"Khôn ngoan nhìn xa trông rộng? Lớn lên bằng cái gì thế, trí thông minh này tiến vào xã hội cũng bị lừa cả mạng thôi nhỉ?"

Phong Trường Trai thông qua bạn bè hiểu được sự việc từ đầu đến cuối, có chút thổn thức, nhưng hắn không phải bản thân Tiểu Thương cũng không biết hắn đã trải qua cái gì, không tiện bình luận về hành vi của hắn. Tuyệt đối không nghĩ tới, vài giờ ngắn ngủi sau đó, hắn đã nhìn thấy "Tiểu Thương".

Còn là thiên sư thần bí "Tự cao, kiêu ngạo, tính tình thối, độc đoán..." mà hắn suy diễn.

Phong Trường Trai: "..."

Hắn hoàn toàn không cách nào đem thanh niên trước mắt đặt lên bàn cân với nhóc đáng thương trong Hot search treo gần nửa ngày trên Weibo.

Mới đầu Bùi Diệp không hiểu, mở ký ức người giấy nhỏ mới biết được chuyện gì xảy ra.

Mình lại lên Hot search Weibo.

Cô cau mày nói: "Ồ, tôi biết rồi."

Phong Trường Trai muốn nói lại thôi.

Hắn hơi hiếu kỳ...

"Đạo hữu, chuyện trên mạng nói là thật?"

Bùi Diệp thoải mái thừa nhận: "Ừm, là thật."

Sự tò mò của Phong Trường Trai không được giảm bớt, ngược lại còn nặng hơn, giống như có mèo con cào vào tim hắn, ngứa ngáy.

"Nhưng tôi đã giải quyết, để cho người bị trừng phạt đạt được trừng phạt, coi như là cho sự việc có kết cục tương đối viên mãn."

Cô chẳng làm gì cả, chỉ cần chờ mấy người bạn cùng phòng kia vì hành động của mình mà trả giá táng gia bại sản là được.

Phong Trường Trai lại hiểu lầm ý của cô.

"Đạo hữu có thù cũ với bọn họ?"

Bùi Diệp nói: "Có chút."

Phong Trường Trai như có điều suy nghĩ gật gù.

"Tôi hiểu rồi."

Bùi Diệp: "? ? ?"

Anh hiểu cái gì rồi? ? ?

Bùi Diệp không biết, Phong Trường Trai cho rằng Bùi Diệp thủ vững nguyên tắc thiên sư, không dùng thủ đoạn của thiên sư thương tổn người thường.

Như thế, cô chỉ có thể dùng thủ đoạn của người thường báo thù cho mình.

Biết rõ mấy người bạn cùng phòng không có ý tốt dùng thẻ căn cước của cô vay qua mạng, cô không nói tiếng nào nhịn xuống, kiên nhẫn ẩn núp, chờ số tiền tích lũy đến một con số nhất định rồi mới đâm ra ngoài, còn lên hot search để cho cư dân mạng cả nước nhìn thấy, hoàn mỹ đạt được mục đích trả thù.

Đối với cái này, Bùi Diệp chỉ có thể nói trí tưởng tượng của người này khá lớn.

Mấy năm nay Huyền Môn lưu hành bồi dưỡng người trẻ tuổi thế này sao?

Chu Thuần An ở thế giới phó bản đầu tiên là như thế, thanh niên tên Phong Trường Trai trước mặt cũng như thế.

Trên mạng thảo luận kịch liệt không ảnh hưởng chút nào đến tâm trạng của Bùi Diệp.

Phong Trường Trai thì âm thầm so sánh Bùi Diệp với "Tiểu Thương" được tung tin trên mạng, hoàn toàn là hai người bất đồng.

Một bên khác, mấy người Dương gia cũng ôm đầu khóc rống.

"Anh ơi —— "

Lúc này, thanh âm non nớt từ phía dưới truyền đến, góc áo sơ mi của Bùi Diệp bị người ta kéo kéo.

Bùi Diệp rũ mắt nhìn bé gái đang ngửa đầu nhìn cô.

"Sao vậy?"

Con ngươi đen láy sáng bóng như nho đen của bé gái nhìn Bùi Diệp.

"Anh có thể để cho em chơi cùng với búp bê không?"

Cô bé nói xong, người giấy nhỏ nằm sấp trên đỉnh đầu trượt một chút từ cổ áo bò đến trước ngực cô.

Dùng hành động thuyết minh "Chỉ sợ tránh không kịp".

Bùi Diệp: "..."

Cô nửa ngồi xuống, nhìn thẳng vào bé gái.

"Búp bê ngoan lắm, đã đi ngủ rồi, sau này có cơ hội cùng nhau chơi nữa nhé."

Bé gái thất vọng cúi đầu.

Tầm mắt Bùi Diệp buông xuống, rơi vào cổ chân bé gái.

Sau khi được sự đồng ý của vợ chồng Dương Ái Liên, cô bế cô bé lên ghế sofa, vén ống quần lên.

Cổ chân trắng mập như ngọc sáng lóng lánh, trong trắng lộ ra hồng hào.

Nhưng Bùi Diệp lại nhìn thấy cổ chân cô bé vờn quanh hai luồng âm khí ô uế gần như đỏ đen.

Ừm ——

Cũng là đầu nguồn mùi phân thối.

"Đại sư, con gái của tôi sao rồi?"

Tay phải Bùi Diệp phất qua cổ chân cô bé, để mấy người bình thường bên cạnh cũng có thể nhìn thấy.

Phong Trường Trai nhìn thấy chiêu này, càng thêm xác định thực lực của đạo hữu "Tiểu Thương" sâu không lường được.

Hắn giải thích: "Đây là 'Ác chú' lệ quỷ để lại."

"Ác chú?"

Phong Trường Trai dùng câu nói tương đối thông tục giải thích: "Chị có thể hiểu thành là 'Thông báo tử vong' hoặc là 'Lệnh truy sát', chỉ cần 'Ác chú' còn ở trên người ái nữ, ác quỷ kia có thể định vị vị trí của cô bé, thậm chí có thể làm cho những ác quỷ khác phụ cận cũng ra tay thương tổn cô bé, khá phách lối."

Trước mặt thiên sư, còn dám trắng trợn lưu lại thứ này, không chỉ là khiêu khích còn là vả mặt.

Quan trọng nhất là ——

"Bé nhà tuổi nhỏ, dương khí không đủ, không nên bị loại uế vật này dây dưa thời gian dài, ảnh hưởng sức khỏe và số mệnh."

Nếu giữ lại không xử lý, dù ác quỷ không còn ra tay, sau này bé gái cũng dễ nhiều bệnh nhiều tai.

Gia đình anh Dương vừa nghe lời này lập tức mềm nhũn chân, hoảng hốt không chịu nổi.

"Đại sư, có biện pháp phá giải hay không?"

Chị Dương ôm bé gái, đau lòng mà nhìn những đường vân đen trên cổ chân cô bé như vết bớt xấu xí.

Chị yêu con gái bao nhiêu, hiện giờ liền đau lòng bấy nhiêu.

"Phá giải cũng không khó."

Lời nói của Phong Trường Trai cho bọn họ một liều thiếu trợ tim.

"Nhưng Huyền Môn có quy củ của Huyền Môn, các người đã thuê đạo hữu Tiểu Thương, mà tôi là không mời mà tới, có một số việc không tiện sấn vào." Quy củ này là vì phòng ngừa cạnh tranh ác ý trong nghề, dù sao thế đạo này kiếm cơm cũng không dễ dàng, Phong Trường Trai lại sợ Bùi Diệp hiểu lầm hắn đang nói xiên nói xỏ, tiện thể bổ sung một câu, "Nhưng mọi người có thể yên tâm, thực lực đạo hữu Tiểu Thương rất mạnh, chỉ là ác chú không làm khó được cậu ấy."

Bùi Diệp: "..."

Cái gì cũng để cho tên thối này nói, cô nói cái gì?

Phong Trường Trai chủ động xin giúp.

"Đạo hữu, tôi đi giúp cậu chuẩn bị đồ vật phá chú nhé?"

Ngoại lực hỗ trợ có thể làm gia tăng tỷ lệ phá chú thành công, cũng càng tiết kiệm nguyên khí.

Bùi Diệp nói: "Không cần những thứ này, anh chuẩn bị thêm một ít nước sạch, cây lau nhà, chất tẩy rửa, còn có nước hoa thôi."

Phong Trường Trai: "..."

Chẳng lẽ không phải nên là gạo nếp gỗ đào chu sa bùa vàng ư?

Lát sau hắn đã biết Bùi Diệp kêu chuẩn bị đống này làm gì.

Bùi Diệp ngưng tụ nguyên khí, tay phải nắm chân mập của bé gái, kẻo bé cử động lung tung, tay phải vòng quanh cổ chân, hình như nắm một vòng tròn vô hình. Cô nhẹ nhàng áp lực vào, không khí ban đầu không có mùi gì tràn ngập mùi hôi nói không nên lời.

Sau một tiếng rắc rắc nhẹ nhàng, "Ác chú" quấn quanh cổ chân cô nhóc như băng tuyết tan biến đi.

Một đống thịt thối màu đen, màu đỏ và trắng gối lên nhau rơi trên tấm thảm đắt tiền, nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy giòi bọ.

Tình cảnh này không chỉ đánh thẳng vào mắt của bọn họ, cũng tra tấn khứu giác của bọn họ.

Anh Dương còn đỡ, miễn cưỡng còn có thể nhịn thêm ba giây, mà Dương Ái Liên và mẹ ruột của chị đã bị hun đến bịt mũi nôn khan.

Trong chốc lát đã ọe đến hốc mắt đỏ lên.

"Mở cửa sổ thông gió, mau mở cửa sổ thông gió!"

Tất cả điều hòa và máy lọc không khí của biệt thự đã được bật, nhưng mùi vẫn còn nồng như cũ.

Bùi Diệp bóp nát một ác chú khác trên cổ chân cô bé.

Cuối cùng bình tĩnh đứng dậy vào phòng bếp rửa tay.

Quay người đi ra khỏi phòng bếp, cô nghe thấy cuộc gọi từ ai đó.

Hàng xóm khiếu nại nhà bọn họ hơn nửa đêm không có việc gì nấu phân chơi, mùi hôi thối theo gió đêm bay vào các nhà, thối hun tỉnh người ta.

Cả nhà anh Dương: "..."

Bọn họ thật sự còn oan uổng hơn Vũ Nương mà.

Ai có thể ngờ ác chú mà lệ quỷ lưu lại có thể thối như vậy.

Đồ vật Bùi Diệp nhờ chuẩn bị vừa vặn có ích, trước khi quản lý trực ban tới cửa hỏi thăm tình huống đã dọn dẹp xong.

Những thịt thối kia thì do Bùi Diệp triệu hoán linh hỏa đốt thành cặn bã.

"Xin lỗi nhiều xin lỗi nhiều, là đứa bé nhà tôi không hiểu chuyện, bỏ sầu riêng thối vài ngày vào lò vi sóng..."

Hàng xóm: "..."

Sầu riêng gì chứ, vũ khí sinh hóa à?

Giày vò kinh hoảng cả đêm, chân trời rốt cục nổi lên vầng sáng.

Bùi Diệp bận rộn xong để lại bùa hộ mệnh cho mấy người Dương gia.

Ác quỷ còn có thể hiện thân, nhưng không biết khi nào, cô không thể ở lại nơi này mãi.

Anh Dương lo lắng bùa hộ mệnh không đủ nên đã mua mỗi người mười cái cho gia đình mình.

Phong Trường Trai vây xem toàn bộ quá trình vẽ bùa của Bùi Diệp, hình tượng "Cao nhân" trong lòng hắn đã vững vàng như núi Thái Sơn, kiên cố không thể phá hủy.

"Anh hãy mau chóng điều tra rõ người bị tình nghi đi, thời gian kéo càng lâu, càng bất lợi với gia đình anh. Vừa có dị động thì gọi điện thoại cho tôi."

Hộ thân phù của cô quả thực có thể bảo vệ bọn họ không bị lệ quỷ giết chết.

Nhưng chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có ngàn ngày phòng trộm?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro