Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Sự thật

Freen cúi mặt xuống hoàn toàn không thấy mặt cô bây giờ ra sao :

" Tôi xin lỗi vì sự hiện diện của tôi đã làm phiền đến cuộc sống của em. Ngày mai thôi, rồi em sẽ được tự do thôi như cách em mong ước . Em nhớ giữ gìn sức khỏe , ăn uống đều đặn , làm việc ít thôi , còn rất nhiều nữa nhưng tôi nghĩ rằng mình không có tư cách để nói hết . Tạm biệt Becky. Người tôi yêu ."

Nói rồi Freen chạy ra khỏi phòng không muốn nghe lời hồi đáp đầy cay độc của nàng . Thật ra nước mắt cô đã rơi từ lúc nàng nói cô là cáo già, là loại người ham tiền. Vừa đi vào phòng vừa lau nước mắt lấy đồ bỏ vào vali, Freen từ trước đã chuẩn bị sẵn vì biết trước sớm hay muộn cũng phải đi nên việc thu gom đồ cũng rất nhanh .

Bước xuống nhìn xung quanh ngôi nhà đầy kỉ niệm vừa vui vừa buồn lần cuối rồi xách vali ra khỏi nhà. Trong lòng cô đã thừa biết rằng từ lúc bước ra khỏi nhà Becky thì từ nay về sau cô và nàng sẽ không quen biết gì nữa và sau này sẽ sống cho bản thân của cô thật nhiều .

Về phần Beck thì nàng vẫn ngồi làm việc tỉnh bơ như không có chuyện gì, không để tâm những lời Freen nói lúc nãy vì nàng cứ nghĩ cô chỉ nói vậy như những lần trước rồi vào phòng ngày mai lại sẽ bình thường cộng thêm việc lúc nãy nàng còn tức nên mặc kệ Freen.

Sáng sớm hôm sau nói là sáng vậy thôi chứ gần 11h rồi do hôm qua nàng thức khuya làm việc với hôm nay là chủ nhật nên nàng được ngủ thoải mái . Becky vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà dùng bữa , định hỏi quản gia Jun là Freen đâu thì thấy ông ấy đưa 1 tờ giấy gì đó cho nàng , nàng nhăn mặt mở ra đọc thì đó là đơn thôi việc chưa kịp đợi nàng lên tiếng thì ông đã nói :

" Tiểu thư , thật ra tôi làm việc cho nhà cô lâu rồi mặc dù tiền thưởng rất nhiều nhưng tôi không chấp nhận được việc tiểu thư đối xử với Freen như vậy , đã nhiều lần tôi và ông chủ bà chủ Armstrong nói với tiểu thư là phải thật quý trọng cô Freen nhưng tiểu thư lại mặc kệ lời nói đó cho đến bây giờ Freen đi rồi chắc là tiểu thư vui lắm vì đã được tự do . Dù gì tôi xem Freen như là con nuôi của mình muốn ở lại chăm sóc nhưng nó đi rồi thì tôi cũng muốn nghỉ việc mà về quê ở đến hết quãng đường còn lại . Chào tiểu thư."

Quản gia Jun về phòng lấy vali chuẩn bị sẵn đi thẳng ra ngoài . Becky như mơ hồ Freen đi rồi sao ? Tại sao chị lại đi ? Chị đi lúc nào sao không nói với nàng ? Đang định hỏi quản gia Jun gì đó nhưng không nói được . Chưa kịp định thần thì điện thoại nàng reo lên :

"Becky Con Về Đây Cho Ba Mẹ ."

Ông Armstrong đầu dây bên kia nạt Becky khiến cô hoảng hồn chưa kịp đáp lại thì điện thoại đã cúp. Nàng lật đật đi ra xe lái về nhà chính . Bước vào cửa nhà thấy ba mẹ mình ngồi ở đó , như thường lệ nàng định chạy tới ôm ba mẹ và nói con về rồi thì bà Armstrong lên tiếng :

" Đứng im đó đừng lại đây ! "

Becky ngớ ngẩn thẩn thờ :

" S...sao ...sao vậy ạ ?"

Ông Armstrong im lặng nãy giờ mới lấy ra 1 xấp giấy để lên bàn kêu Becky đọc đi . Nàng nhìn xấp giấy đó khá quen quen :

" Ba , đó chẳng phải xấp giấy có tiền Freen cầm hôm qua lúc ra khỏi nhà ba mẹ sao ? "

" Xấp giấy tiền gì ?"

" Thì hôm qua Freen sang nhà ba mẹ mách lẻo gì con chứ gì , hên là con thông minh kêu người theo dõi chị ta chứ không ấy là bị chị ta lừa như lúc chị ta sang nhà ba mẹ lừa tiền của ba mẹ rồi."

"Ông Armstrong tức giận đứng dậy chỉ thẳng vào mặt Becky nạt :

" Con Đang Nói Gì Vậy Hả ? Là "Chồng" Của Mình Mà Con Không Tin Tưởng Nó Chút Nào Sao ?"

Becky hơi hoảng sợ vì đây là lần đầu ba nạt mình như vậy nhưng nghĩ lại lí do ba nạt vì Freen thì nàng lại tức giận :

" Ba nạt con vì chị ta sao ? Con có nói sai gì đâu mà ba nạt con ? Chẳng phải chị ta là người vì tiền cướp tự do của con sao ? "

Ông Armstrong lúc này ngồi xuống thở đều :

" Người sai là bọn ta , con mở xấp giấy đó ra đi tối khuya hôm qua Freen ghé đưa ba nhờ ba đưa cho con kí rồi lúc nào ra toà thì gọi sđt nó có ghi trên giấy nó sẽ ra . Con ngồi đây đi ba sẽ kể con nghe tất cả mọi chuyện."

Becky cúi xuống lấy xấp giấy mở ra đọc . Chữ đầu tiên đập vào mặt nàng là Đơn Ly Hôn nhìn xuống dưới đã thấy có chữ ký của Freen sẵn nhưng lem 1 vài chữ có phải là do nước mắt của chị không ?

Ông Bà Armstrong đến nước này cũng không giấu gì nữa ! Kể hết tất cả mọi chuyện bao gồm việc Freen chấp nhận từ bỏ nghề nghiệp yêu thích của mình mà cứu tính mạng của Becky, ly hôn mà Freen không lấy bất cứ số tiền nào của Armstrong, việc hai ông bà muốn Freen cưới Becky và ngay cả việc Freen là chị gái hồi nhỏ luôn đi theo và thích thầm Becky đến bây giờ.

Becky đứng bất động ở đó đầu óc quay cuồng như đứng không vững trước mắt không thấy gì mất ý thức lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #freenbecky