Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34: "Cả tôi cũng vậy."

"Làm gì có!" Shanks lập tức phủ nhận.

"Thế thì tốt. Còn cái này thì không cần thiết đâu." Drusilla ném trả cho hắn, đáp lại sự quan tâm của đối phương một cách tự đại: "Không có kẻ nào có thể thương đến ta."

Chỉ cần kẻ thù muốn giết nàng, 100% đều sẽ thất bại.

Shanks gãi gãi cái trán, hình như Tóc đỏ đang khá là đau đầu: "Biết là vậy, nhưng mà khi đã ở trong một trận chiến thì cô cũng không thể chỉ phòng mà không công, phải không?"

Lấy năng lực của trái ác quỷ điều khiển thời gian, mọi đòn tấn công từ đối thủ đều sẽ bị nàng vô hiệu hoá. Nhưng trái Jikan không có khả năng chiến đấu, rất thụ động khi ở trên chiến trường nhưng khả năng hỗ trợ lại cực mạnh.

Nhưng với tính cách của nàng mà nói, việc hỗ trợ sẽ là 0,000001%.

Tóc đỏ vỗ đùi một cái, nghĩ ra một ý cực hay: "Giả sử như cô gặp một tên cực kỳ đáng ghét, mà hắn còn không muốn tấn công cô mà chỉ dùng võ mồm thì cô nghĩ thử xem, chẳng lẽ cô không muốn dùng súng nả chết cụ tên đó à?"

Nếu nguyên lý hoạt động của trái ác quỷ của Drusilla bị kẻ thù nắm được nhược điểm, nàng sẽ bị cái mồm của đối phương làm cho tức chết mà không thể làm được gì. Chưa kể trên thế giới vô kể các dạng sức mạnh, ai mà biết được ngày mai ra khơi nàng sẽ đụng độ phải loại năng lực nào?

Đó là lý do nàng cần có vũ khí để kết hợp.

"Sắp tới ra khơi nếu cô gặp hải quân thì cũng dễ đối phó hơn. Tránh việc bị Ngũ Lão Tinh phát hiện rồi lại tìm cách gô cổ cô về."

Drusilla muốn nói hắn không cần lo xa vì nàng tự biết cách, nhưng thái độ của Shanks khiến nàng có hơi chút xiêu lòng (một xíu thôi). Đối với nàng trái Jikan gần như là vô đối, bởi không thứ gì có thể thắng nổi thời gian. Nhưng Tóc đỏ đã thành tâm quan tâm nàng như vậy thì nàng cũng không nỡ khiến đối phương phải thất vọng.

"Ta hiểu rồi, ta sẽ nhận nó."

Drusilla miễn cưỡng nhận lấy cây súng này dù biết nó sẽ nằm ở góc xó xỉnh trong đống châu báu của mình. Được ở cùng với những viên đá có giá trị liên thành của nàng hẳn cây súng lạch cạch này sẽ cảm thấy rất vinh dự.

"Cô lại sắp đi nữa rồi." Shanks nhìn nàng rồi mỉm cười, gương mặt hoài niệm.

"Ờ."

Drusilla không đọc vị được người khác nên không thể đọc vị ra trong nụ cười của hắn có chút buồn. Tóc đỏ chần chừ một lát, thấy nàng vẫn ăn cơm mà không hề có chút mảy may gì tự nhiên lại tức giận.

"Một chút cảm giác cũng không có, đúng là!"

"Cái gì?" Drusilla thấy hắn bỏ đi, nàng hmm một tiếng, nhún vai: "Không nói thì thôi."

Shanks bước rầm rầm về phía các đồng đội của mình, khiến cho bọn họ lại được một phen cười nắc nẻ. Ysopp khoác vai Shanks, tít mắt bảo: "Lại bị mồm mép của nàng thánh chọc điên à?"

Bọn họ phải công nhận cái thái độ trịnh thượng không để ai vào mắt đó đúng là dễ chọc tức người khác thật. Bảo sao đám Thiên Long Nhân chỉ dám trốn chui trốn nhủi ở Thánh địa mà không dám ló cái đầu chó ra ngoài.

Vì chúng sợ bị người ta đấm chết chứ sao nữa!

Tóc đỏ chán nản xua tay: "Bỏ qua đi, con thuyền đẽo tới đâu rồi?"

"Rất ổn, không có vấn đề gì." Benn đã xem qua thành phẩm của nhóm thợ mộc, hắn đánh giá hoàn toàn phù hợp với tiêu chí mà Drusilla đã đặt ra: "Cô ấy sẽ vừa ý thôi."

Limejuice khoanh tay, hơi quan ngại về việc để một người như Drusilla ra khơi một mình: "Các cậu nói thử xem cô ta làm cách nào để sống sót ở trên biển nhỉ?"

Nói không ngoa, Drusilla đi cùng bọn họ được hầu hạ vô cùng tốt. Mặc dù cũng chưa tới mức cơm bưng nước rót nhưng thói quen sinh hoạt của nàng đòi hỏi cực cao, chưa kể lấy thể trạng dễ sinh bệnh của nàng mà nói sống sót trên biển được 10 ngày đã là một kỳ tích.

Lần đầu ngã bệnh là khi vừa quay về căn cứ, lần thứ hai là chuyến đi đến biển Nam. Chuyến đi biển Nam thời gian kéo dài nửa năm, tính ra cũng có thể thấy sức chịu đựng của nàng đã tăng lên đáng kể.

"Tôi công nhận Drusilla đáng ghét nhưng mà để một cô gái yếu nhớt lênh đênh trên biển đúng là hơi tàn nhẫn." Lucky Roo giơ hai tay, nói chuyện vô cùng thành thật.

Lần đầu đồng bọn thấy hắn đứng ra nói thay một người phụ nữ đấy.

"Benn, nói gì đó đi." Hongo khều gã thuyền phó của mình một cái, hy vọng hắn có thể nói ra lời nào đó.

Benn Beckman không đáp lại, hắn biết bọn họ muốn thuyền trưởng khuyên Drusilla ở lại. Một năm thời gian cũng không ít, đủ để bọn họ lo lắng cho mạng sống của nàng. Trong mắt họ, Drusilla thật sự có thể chết đói vì sợ thức ăn dính nước biển.

Nhưng không ngờ Benn lại nói: "Nếu Drusilla đã thấy ổn vậy thì chúng ta cũng không cần nói nhiều."

...

Đại bàng dương cánh, lượn từ bầu trời bay xuống mặt đất. Một tiếng huýt sáo đến từ bờ biển, nó lượn xuống nơi người phụ nữ có mái tóc xanh sẫm như lá thông đang đứng, đậu lên tay nàng.

Đại bàng kêu một tiếng, dụi vào mặt nàng một cái.

Drusilla phì cười, đẩy đầu nó ra: "Mau đưa thứ ta cần đây."

Đại bàng rầm rì như phản ánh, nâng cẳng chân lên cực kỳ chậm chạp khiến nàng phải tự mình tìm lấy. Một cái túi nhỏ móc cạnh chân nó, nàng lấy ra từ bên trong một thứ như máy phát và một mẩu giấy nhỏ rồi đặt lại vào bên trong hai viên đá lấp lánh.

Đem cất đồ vào túi, nàng vỗ đầu nó hai cái nói: "Seijo nuôi ngươi béo thế này, có ngày bay không nổi mất."

Đại bàng: Body Shamming là việc làm cực kỳ mất nhân tính! Nó uy vũ thế này, béo chỗ nào?

"Về đi, đừng có lượn nhầm về Thánh địa đấy." Drusilla nghe nó vừa kêu vừa bay đi, lắc đầu ngao ngán.

Sau đó nàng nghiêng đầu sang trái, trông thấy thuyền phó băng Tóc đỏ Benn đứng cách đó không xa thì hếch cằm: "Chuyện gì, Beckman?"

"Tính ra tôi lớn hơn cô đấy Drusilla."

Benn nhìn theo hướng con đại bàng vừa bay đi, hắn đã thấy nó mấy lần, dường như đây là thú cưng mà nàng nuôi. Còn thư từ trao đổi với ai, chuyện này hắn không thể tò mò được.

"Có chuyện thì nói không có thì mau đi chỗ khác." Drusilla giả ngu với điều hắn vừa nói, hoàn toàn không để tâm đến chuyện tuổi tác mặc dù ngay từ đầu mình là người nhắc đến.

Benn đáp: "Có."

Hắn bước đến gần hơn, khi hai người chỉ cách nhau khoảng nửa mét Drusilla bắt đầu nhíu mày: "Đứng ở đó được rồi."

Đứng quá gần khiến nàng mỏi cổ. (Vì phải ngước lên đoá ^^ Chú Benn cao 2m lận!)

"Chuẩn bị hành lý tới đâu rồi?" Benn hỏi.

"Xong rồi."

"Vậy chừng nào ra khơi?"

"Ngày mai."

Cả Benn và Drusilla đều không nói gì nữa, hai người đứng bên bờ biển nhìn ngắm đại dương mênh mông. Tiếng sóng vỗ rầm rầm vào bờ cát xen lẫn tiếng gió biển êm tai, như bài hát của đại dương vang vọng trong màng nhĩ. Và giọng nói của đối phương vang lên, chắc nịch lại vô cùng dịu dàng.

"Cứ quay lại bất cứ khi nào cô muốn. Băng Tóc đỏ luôn chào đón cô, Drusilla."

"Cả tôi cũng vậy."

...
.

"Nếu Drusilla đã thấy ổn vậy thì chúng ta cũng không cần nói nhiều."

Mọi người nhìn Benn, không tin được thuyền phó sẽ nói ra những lời như vậy. Tính ra hắn là người quan tâm con nhóc đó nhất đấy!

Benn không thể giải thích nhiều hơn vì chuyện này khá là rườm rà, nó liên quan khá nhiều đến chuyện cá nhân của nàng mà người ngoài như hắn không nên bàn tán.

Với cả nếu nàng thật sự yếu ớt đến thế vậy thì đã chết từ lâu rồi.

-0O0-

Chúc mừng 5k view và 1k bình chọn sau hơn 8 tháng đăng tải. Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, những độc giả đã âm thầm theo dõi truyện của mình cho tới ngày hôm nay. Mong rằng nay mai các bạn sẽ ủng hộ mình một cách công khai hơn và nhiệt tình hơn nữa. ٩( ᐛ )و Đánh dấu cột mốc kết thúc chặng đầu tiền của chuyến phiêu lưu và chuẩn bị mở ra hành trình cùng băng Mũ Rơm, chúng ta cùng ăn mừng thôi! 🎆🎆🎆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro