Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Wangho và Sanghyeok (1)

"Ưm ưm.....ưm....Sanghyeok à~"

"Sanghyeokie à~"

Sanghyeok đưa ánh mắt phán xét nhìn con ma men đang nửa tỉnh nửa mê cạnh tủ giày. Đây đã lần thứ 3 anh thấy Wangho trở về với tình trạng say xỉn như này, lần một Sanghyeok còn giật mình trước tình trạng của Wangho, xém tí nữa là làm rơi ly nước trên tay.

"Wangho à, em sao vậy?" - Sanghyeok cất vội ly nước rồi chạy đến bên cạnh Wangho đang nằm trên sàn.

"Ưm...ưm...em...không uống được nữa đâu mà"

"Này Wangho! Tỉnh dậy xem, Wangho à!" - Sanghyeok lây mạnh người Wangho.

Thấy người kia không trả lời, anh cũng chỉ đành bồng Wangho còn đang nồng mùi rượu vào trong phòng, nhưng chẳng biết là do rượu hay do tác nhân nào khác, khi vừa được Sanghyeok bế vào lòng thì Wangho đã ôm chặt không chịu rời, miệng còn vô thức cười 'hề hề' nữa.

"Faker à~ Sao hôm nay mày ấm thế? Cho anh ôm miếng đi mà!"

"Gì nữa đây trời?"

Khi Sanghyeok chuẩn bị đặt Wangho xuống giường thì cậu lại ôm choàng lấy cổ anh.

"Faker à, sao nhóc lại bỏ chạy vậy? Ở lại chơi với anh đi" - vừa nói Wangho vừa mở mắt hờ hững nhìn người đối diện - "Ơ, không phải Faker à? Sao Sanghyeok lại ở đây vậy? Thôi ai cũng được. Anh Sanghyeokie à, ở lại chơi với em nha, hehe" - nói rồi Wangho ôm chặt cổ người đối diện kéo xuống giường ôm chặt mà ngủ.

Mùi say rượu của Wangho cứ nồng nặc trong khoang mũi Sanghyeok, khiến anh khó chịu không thôi nhưng cũng đã lâu lắm mới được ôm như thế này, Sanghyeok cũng đành nhắm mắt cho qua vậy.

Quay lại với thực tại, Sanghyeok nhớ bản thân đã dặn Wangho là đừng quá chén nữa, nếu không có gặp kẻ xấu cũng khó bảo toàn cơ thể, nhưng trước mặt anh lúc bấy giờ lại là một Han Wangho quần áo xộc xệch, mặt ửng đỏ vì rượu, miệng thì liên tục gọi tên anh. Như một thói quen, Sanghyeok thở dài một tiếng rồi lại bồng con ma men kia vào phòng, đi được hơn nửa đường thì Wangho mở mắt nhìn Sanghyeok.

"Ủa~ anh Sanghyeokie đây nè" - từ miệng nở ra một nụ cười mê hoặc - "Anh tới chơi với em hả? Để Wangho dẫn anh đi nha~"

"Thôi không dám, để em dẫn đi chỉ có đến bàn nhậu"

Wangho bĩu môi rồi đưa mặt úp vào người Sanghyeok mà dụi.

"Thôi khỏi làm nũng với anh, anh không chơi với mấy người say đâu"

Thấy Wangho im lặng không trả lời, Sanghyeok chắc nịt rằng cậu đã ngủ nhưng...

"ỌE!!!"

"AAAAAA, EM LÀM GÌ VẬY!!!"

_______

Wangho cảm thấy một con mèo như Sanghyeok có một gương mặt đẹp thật phí, chỉ ru rú trong nhà và đi tụ tập với lũ thú cưng trong chung cư thôi. Wangho quyết định phải tìm cách hái tiền từ cái mặt này mới được, nhưng cách nào thì cậu chịu.

"Wangho à, ăn cơm thôi em" - tiếng Sanghyeok vọng ra từ trong bếp, kéo Wangho ra khỏi đóng suy nghĩ.

Dạo trước cậu cùng Minseok đã tống hai con mèo bự nhà mình đi học nấu ăn ở một lớp gần chung cư vì để hai con báo này ở nhà không khéo lại sinh họa ấy chứ. Nói chung thì nghe lời kể của Minseok khi khoe hộp cơm trưa được Minhuyung chuẩn bị cho thì có vẻ con mèo nâu kia học tập và thực hành khá tốt, còn biết trang trí hoa hòe và cân đo đong đếm calo cho Minseok nữa, đúng là một con mèo tốt. Còn nói về Sanghyeok nhà Wangho thì... Bữa đầu sau khi đi học nấu ăn về Sanghyeok đã giành bếp với Wangho, còn khoe là hôm nay được cô giáo dạy một món ngon lắm nên là muốn nấu cho cậu ăn. Wangho cũng khá mong chờ, thầm nghĩ con mèo nhà mình ngoài cái mã ra thì cũng giỏi phết, chờ ngày nào đó chọn được nhà nào ưng ý gả đi là đẹp!

Nhưng sự thật lại phũ phàng, đĩa cá sốt cà trước mặt Wangho có chút khó nói, cá hơi cháy, màu sốt hơi lạ, rau trang trí cũng hơi nát, chắc là do rửa hơi mạnh tay. Wangho tự nhủ rằng ai cũng có lần đầu, quan trọng là hương vị món ăn thế nào. Nhưng kia vừa bỏ miếng cá đẫm sốt bỏ vào miệng thì Wangho có cảm giác mình vừa đặt nửa chân lên thiên đàng vậy, chua cay mặn ngọt đắng đủ cả, chỉ một miếng cá mà Sanghyeok có thể đưa nhiều hương vị vào như vậy thì thật sự là một đầu bếp tài ba.

"Sao vậy Wangho! Ngon không em" - ánh mắt Sanghyeok trông đợi nhìn Wangho.

"Ừ thì...ừ thì..." - Wangho không đành lòng nói sự thật khiến Sanghyeok buồn, dù sao anh cũng đã hì hục cả buổi để nấu, cậu chỉ đành cố nặn một nụ cười nhìn Sanghyeok - "Mùi vị ổn lắm anh"

"Thật á, may quá! Anh nhìn em hơi khó chịu, tưởng đồ ăn không ngon. Đâu để anh ăn với!" - vừa dứt lời thì Sanghyeok đưa đũa tới dĩa cái.

Wangho giật mình kéo dĩa cá khỏi tầm tay Sanghyeok khiến anh khó hiểu.

"Món này...món này...anh làm cho em mà, phải để em ăn chứ" - càng nói về sau thì vẻ mặt Wangho càng khó coi.

"Sao em tham vậy" - Sanghyeok thu đũa về mà bĩu môi - "Thôi được rồi, nhường em đấy, để mai anh nấu món khác cho ăn nhé!"

Wangho lập tức bị dọa cho sợ - "Thôi, thôi anh ạ! Em thích nấu hơn" - Wangho cảm thấy quỷ môn quan đang mở ra trước mặt rồi.

"Thôi, Wangho đã đi làm cả ngày rồi mà, mấy việc này cứ để anh làm cho"

Wangho chính thức cứng họng, chỉ đành cầu nguyện cho số kiếp mình sống đủ lâu để còn trả góp hết căn chung cư này.

May mắn thay là những ngày sau đó thì các món ăn của Sanghyeok miễn cưỡng mà nói là ăn được, chắc có lẽ được học chung Minhyung nên được con mèo đó chỉ dạy đàng hoàng nên bấy giờ mới có cảnh Han Wangho ngồi xem TV trong phòng khách còn Lee Sanghyeok trong bếp nấu nướng. Nhưng nếu hỏi Wangho có muốn ăn không? thì câu trả lời sẽ luôn là KHÔNG.

_______

"Phát triển mảng stream á??" - Wangho tròn mắt nhìn Minseok.

"Dạ đúng rồi, cấp trên yêu cầu phòng ban mình phụ trách việc này"

"Mấy ông đó bị sao vậy, tưởng phòng marketing tụi mình là thánh à?"

"Nghe nói là do mấy công ty đối thủ cũng phát triển mảng này nên là các sếp cũng muốn để không bị thua thiệt đó anh"

"Haiz, phận làm công ăn lương đành chịu vậy"

"Sếp tổng yêu cầu chúng ta tìm ít nhất hai người phụ trách làm streamer, ổng nói là chỉ cần đẹp với cao là được, mấy cái vấn đề chuyên môn không cần quan tâm"

"Bắt chúng ta lên stream luôn á hả?"

"Sếp nói là kiếm người ngoài cũng được á anh"

"Nói vậy chứ sao tìm ngay người nào đẹp với cao được" - Wangho chống cằm nhìn lên cái quạt trần.

"Em cũng thấy vậy, haiz" - Minseok cũng chống cằm nhìn lên cái quạt trần.

Chẳng hẹn mà cả hai cùng đồng thanh - "A đúng rồi!"

Như hiểu đối phương nói gì, Wangho chỉ cười rồi nói với Minseok - "Vậy em về thuyết phục nhà em đi, anh về thuyết phục nhà anh"

"Dạ được"

_______

Tối đó Sanghyeok đã chuẩn bị toàn món mà Wangho thích, dù Wangho đã nói là anh đừng nấu làm gì hết, để cậu nấu là được rồi nhưng Sanghyeok biết cậu vì thương anh nên không muốn anh mệt, anh cũng thương Wangho nên mới nấu một bàn đồ ăn thịnh soạn, dù bề ngoài hơi xấu xí nhưng độ ngon phải 100/100, Sanghyeok tin là vậy. Từ ngoài hành lang anh đã nghe tiếng ngân nga quen thuộc, vội vàng tháo cái tạp dề hình đậu phộng mà ra trước cửa chờ, chỉ cần nghe tiếng mở cửa thì môi mèo của anh lập tức cong lên.

"Wangho đã về"

"Vâng, em về rồi đây. Sao vậy? Hôm nay có gì đặc biệt à?" - Wangho hơi bất ngờ vì được đón tận cười nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười với Sanghyeok.

"Có gì đâu, em vào tắm rửa lẹ đi, anh nấu cơm rồi!"

'anh nấu cơm' - chỉ vừa nghe ba chữ đấy thôi là nụ cười trên môi Wangho tắt hẳn, thấy acid trong bao tử như thủy triều ngày bão, cuồn cuộn trong người cậu.

"Sao...sao hôm nay anh lại nấu...không phải em nói để em n-"

"Thôi, em cho anh đi học nấu ăn mà lại để em nấu thì kì lắm. Nào, vào tắm rửa đi rồi mình ăn cơm"

Wangho chỉ đành nuốt nước mắt vào trong mà đi tắm, cậu ước gì mình sẽ trượt té mà ngất đi để không phải ăn đống đồ ăn đó nữa. Wangho thất vọng bước ra vì hôm nay sàn tắm không đủ trơn, đưa mắt nhìn Sanghyeok đang ngồi trên bàn đợi cậu với ánh mắt trông đợi, Wangho cũng không đành từ chối hảo ý này chút nào.

Dù sao cũng không chết! Cố lên Han Wangho!!

Chẳng biết là khẩu vị của mèo với người có khác nhau không, nhưng Wangho thấy Sanghyeok ăn rất ngon miệng, vừa ăn cười vừa cười đùa với cậu. Còn Wangho đang ngậm miếng thịt heo chiên giòn sốt chua lè trong miệng, ráng nuốt vào trong mà bàn với Sanghyeok chuyện trên công ty.

"Anh Sanghyeok này! Anh có muốn làm streamer không?"

"Streamer là cái gì vậy?" - Sanghyeok buông đũa nhìn Wangho.

Ôi thôi Wangho quên mất rằng tên đẹp trai trước mặt mới làm con người vài tháng thôi, cái máy giặt còn bấm lộn tùm lum, sao mà biết streamer là gì được. Thế là bỏ bữa cơm không mấy ngon miệng qua một bên, Wangho bắt đầu giải thích cho Sanghyeok từng khái niệm liên quan đến streamer.

"Anh hiểu rồi! Vậy là anh sẽ trở thành đồng nghiệp của Wangho đúng không"

"Cũng có thể xem là như vậy, anh có muốn làm không?"

"Làm chứ, làm chứ. Vậy là từ mai anh có thể đi làm cùng Wangho đúng không?" - Sanghyeok hào hứng thấy rõ.

"À cái đó thì không nha, anh làm việc tại nhà" - Wangho lắc tay qua lại phụ họa.

"Hả" - mặt Sanghyeok ghi rõ 2 chữ 'thất vọng' - "Nhưng mình là đồng nghiệp mà, phải làm chung với nhau chứ"

"Anh làm streamer, em làm marketing thì làm chung kiểu gì"

"Marketing? Đó là cái gì vậy? Thế anh muốn làm marketing cơ!"

Thế là Wangho phải ném luôn cái bụng đang sôi lên ra chuồng gà để ngồi giải thích cho con mèo ngu ngơ trước mặt hiểu tại sao nó không thể làm ở công ty và làm cùng cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro